K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 10 2021

Bạn tham khảo ạ:

1) Em bé đã tưởng tượng ra những trò chơi:

- Trò chơi thứ nhất: Em bé sẽ là mấy và mẹ sẽ là trăng

=> Hai ban tay em ôm lấy mẹ, mái nhà ta sẽ là bầu trời xanh thẳm

- Trò chơi thứ hai: Em bé sẽ là sóng và mẹ là bờ biển

=> Em sẽ lăn mãi, lăn mãi, cười vang, vỡ tan vào lòng mẹ.

Sự đặc biệt của chúng:

+ Trò chơi của em bé rất hay, thú vị và sáng tạo, vừa giúp em thỏa mãn mong làm mây, làm sóng lại vừa được quấn quýt bên mẹ.

2) Em cảm nhận được:

+ Tình cảm của mẹ con là thứ tình cảm sâu sắc, thiêng liêng, bao la và vĩnh cửu

3) Em cảm nhận:

+ Câu thơ cho em thấy về cách trân trọng tình cảm của em bé dành cho mẹ và mẹ dành cho em bé. Em yêu mẹ và mẹ cũng rất yêu em.

* P/s: Bạn hiểu câu thơ, câu văn như thế nào là tùy thuộc vào độ cảm nhận thơ của bạn, mình chỉ đưa ra vài gợi ý thôi, cố gắng nhé *

Cre: Huy (me)

Học tốt ạ

5 tháng 8 2023

a, Cậu làm việc chậm như rùa thế thì bao giờ mới xong việc nhà vậy?

b, Lúc được sinh ra, Bạch Tuyết có làn da trắng như tuyết, môi đỏ như son và tóc đen như gỗ mun.

c, Hôm nay cậu ốm hả mà sao nhìn cậu yếu như sên thế, cậu phải đi khám bệnh đi.

d, Nghe tin có trạng đến xử kiện, Bà con trong làng kéo ra đông như kiến để xem quan xử án.

e, Có chuyện gì vậy, Sao trông mặt cậu buồn như đám ma thế?

Tham khảo:

Trong cuộc đời mỗi người, ai chẳng có những phút giây lỗi lầm. Nhưng điều quan trọng là, sau mỗi lần mắc lỗi, chúng ta biết hối hận và sửa chữa sai lầm ấy. Tôi cũng đã có một lần mắc lỗi với chính người bạn thân của mình hồi năm học lớp 4. Đó là một trải nghiệm buồn vì suýt chút nữa chính tôi đã tự tay giết chết đi một tình bạn đẹp.

Tôi và Hoa chơi với nhau từ nhỏ, nhà ở cạnh nhau nên chúng tôi lại càng thân hơn, đi đến đâu cũng dính lấy nhau như hai chị em vậy. Chơi thân là thế, nhưng mọi người thường bảo tôi với Hoa như hai thỏi nam châm trái dấu. Hoa hiền lành, ít nói, trầm tính và chắc chắn, còn tôi thì lại khá tinh nghịch, trong người lúc nào cũng có dư thừa năng lượng, gặp ai đều có thể nói chuyện thoải mái. Những lúc như vậy, tôi lại cười, coi như bù trừ cho nhau vậy. Hàng ngày, ngoài việc đi học cùng nhau, Hoa còn giúp tôi rất nhiều trong học tập, nhờ có Hoa mà tôi đã tiến bộ lên rất nhiều.

Hôm đó, cô giáo vào lớp và gọi một số bạn lên kiểm tra bài cũ, trong đó có tôi. Vì đã học bài ở nhà nên tôi trả lời rất dõng dạc, tự tin, cô cho tôi một điểm 10 đỏ chói vào trong sổ. Bạn bè trong lớp nhìn tôi đầy ngưỡng mộ khi có thể nhớ chi tiết từng ngày tháng, địa danh trong bài lịch sử dài dằng dặc. Tối hôm đó, vì tivi có chương trình rất hay mà tôi yêu thích, cũng vì chủ quan rằng mình đã có điểm nên tôi không học lại bài. Ai ngờ hôm sau, cô bất ngờ cho kiểm tra 15 phút, tôi ngồi vò đầu bứt tai, cắn bút mãi mà cũng không thể nhớ nổi một chữ. Trong khi đó, ở bên cạnh tôi, Hoa đã làm xong từ bao giờ. Chỉ còn có 5 phút, tôi cuống quá liền giật lấy bài của Hoa và vội vàng chép. Tiết học sau, cô trả bài kiểm tra hôm ấy và nói rằng:

- Cô rất buồn rằng trong lớp ta có hiện tượng chép bài của nhau, đó là của Lan và Hoa, cô cho cả hai bạn 3 điểm, nếu các em có gì thắc mắc thì sau giờ học lên gặp cô.

Tôi sững sờ, còn Hoa mắt nhòe đi khi nhận bài kiểm tra của mình. Tôi vô tâm nghĩ rằng chỉ là một bài kiểm thôi mà, sau giờ học mình sẽ xin lỗi nó sau. Lúc tan học, Hoa chẳng đợi tôi về cùng mà đi trước. Mấy đứa bạn cùng lớp thì thầm rằng:

- Sao hôm nay Hoa lại không học bài nhỉ, mọi khi cậu ấy chăm lắm mà.

Bây giờ, tôi mới ân hận và hiểu ra lỗi lầm của mình. Vì vô tâm mà tôi đã làm tổn thương Hoa. Chẳng biết làm gì khác, tôi vội vàng chạy đuổi theo Hoa để xin lỗi. Bắt kịp Hoa, tôi nói bằng giọng hổn hển chẳng ra hơi:

- Hoa ơi. Mình xin lỗi nhé. Tại mình mà cậu bị điểm kém.

Hoa mỉm cười dịu dàng:

- Thôi, không sao đâu, mình cũng không giận cậu nữa.

Lúc ấy, tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Nếu không sửa lỗi kịp thời, có lẽ tôi đã đánh mất một người bạn tốt như Hoa.

Mỗi lần nhớ lại kỉ niệm ấy, tôi thấy thẹn với lòng và tự dặn mình phải biết chú ý tới cảm xúc của người khác hơn, nếu không, tôi sẽ đánh mất những người luôn yêu thương và giúp đỡ tôi trong cuộc sống.

9 tháng 11 2017

Giới thiệu chung:
-Đêm rằm, trăng tỏa sáng khắp bầu trời và mặt đất.
-Làng em rộn ràng chuẩn bị đón Tết Trung thu.
II. Thân bài

* Tả cảnh đêm trăng:
+Lúc xẩm tối
-Màn đêm dần buông, bầu trời thăm thẳm, lấp lánh sao.
-Trăng lấp ló, thấp thoáng sau lũy tre xa xa.
-Gió thổi mát lộng…
-Làng xóm nhộn nhịp.
+Lúc trăng lên;
-Mặt trăng tròn vành vạnh như chiếc đĩa bạc lơ lửng giữa không trung.
-Ánh trăng vằng vặc, soi rõ từng cảnh vật: nhà cửa, vườn cây, dòng sông, con đường, cánh đồng…
-Trên đường làng, trẻ em nối đuôi nhau rước đèn, ca hát mừng trăng.
-Cảnh phá cỗ vui vẻ ở sân đình…
III. Kết bài
* Cảm nghĩ của em :
-Cảnh làng quê trong đêm trăng sáng đẹp như một bức tranh…
-Tình yêu quê hương càng thêm tha thiết, sâu đậm.

9 tháng 11 2017

. Mở bài

*Giới thiệu chung:
-Đêm rằm, trăng tỏa sáng khắp bầu trời và mặt đất.
-Làng em rộn ràng chuẩn bị đón Tết Trung thu.
II. Thân bài :

* Tả cảnh đêm trăng:
+ Lúc xẩm tối
- Màn đêm dần buông, bầu trời thăm thẳm, lấp lánh sao.
- Trăng lấp ló, thấp thoáng sau lũy tre xa xa.
- Gió thổi mát lộng…
- Làng xóm nhộn nhịp.
+ Lúc trăng lên;
- Mặt trăng tròn vành vạnh như chiếc đĩa bạc lơ lửng giữa không trung.
- Ánh trăng vằng vặc, soi rõ từng cảnh vật: nhà cửa, vườn cây, dòng sông, con đường, cánh đồng…
-Trên đường làng, trẻ em nối đuôi nhau rước đèn, ca hát mừng trăng.
- Cảnh phá cỗ vui vẻ ở sân đình…
III. Kết bài
* Cảm nghĩ của em :
- Cảnh làng quê trong đêm trăng sáng đẹp như một bức tranh…
- Tình yêu quê hương càng thêm tha thiết, sâu đậm.

17 tháng 12 2021

thơ gì em ơi

17 tháng 12 2021

nếu đợi lâu thì bầm lên google

3 tháng 12 2021

Tham khảo!

 

“Đường lên xứ Lạng bao xa?
Cách một trái núi với ba quãng đồng.
Ai ơi đứng lại mà trông:
Kìa núi thành Lạng, kìa sông Tam Cờ”

Đến với bài ca dao trên, người đọc cảm thấy ấn tượng về mảnh đất xứ Lạng. Mở đầu bài thơ là một câu hỏi tư từ “Đường lên xứ Lạng bao xa?” nhưng lại giống như một lời gợi mở. Tưởng rằng con đường lên xứ Lạng chẳng cách bao xa. Nhưng thực tế lại “cách một trái núi với ba quãng đồng” cho thấy sự xa xôi, cách trở của mảnh đất này. Từ đó, chúng ta thấy được hết sự hùng vĩ, rộng lớn của mảnh đất xứ Lạng. Những địa danh như núi thành Lạng, những sông Tam Cờ đều là những địa danh nổi tiếng của vùng đất quê hương này. Khi đọc bài ca dao này, chúng ta càng yêu thêm khung cảnh của mảnh đất xứ Lạng.

Tham khảo:

Công cha như núi ngất trời

Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông

Núi cao biển rộng mênh mông

Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi!

Bài ca dao này đã làm xúc động lòng người bởi đã gợi nên công ơn trời bể của cha mẹ đối với những người con thân yêu của mình. Tác giả dân gian nhắc đến “công cha”, “nghĩa mẹ”, đó là công sinh thành, dưỡng dục; đó là ơn nghĩa mang nặng đẻ đau và những yêu thương mẹ dành cả cho con. Ví “công cha”, “nghĩa mẹ” như núi ngất trời, như nước ở ngoài biển Đông là lấy cái trừu tượng của tình phụ tử, tình mẫu tử so sánh với cái mênh mông, vĩnh hằng, vô hạn của trời đất, thiên nhiên. Ví công cha với núi ngất trời là khẳng định sự lớn lao, ví nghĩa mẹ như nước biển Đông là để khẳng định chiều sâu, chiều rộng và sự dạt dào. Đây cũng là một nét riêng trong tâm thức của người Việt. Hình ảnh người cha thì rắn rỏi, mạnh mẽ, cha như cột trụ trong gia đình. Hình ảnh mẹ không lớn lao, kì vĩ nhưng sâu xa, rộng mở và dạt dào cảm xúc hơn. Bởi vậy, nghĩ đến công ơn cha mẹ, bài ca dao thiết tha nhắn nhủ những người con “ghi lòng con ơi!” những công ơn trời bể ấy. Và hơn thế là định hướng về cách sống, cách bày tỏ lòng biết ơn dành cho cha cho mẹ.