Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong bài thơ “Mao ốc vị thu phong sở phá ca” của Đỗ Phủ, nhờ có năm dòng thơ cuối mà nỗi đau của một người đã trở thành tấm gương phản chiếu nỗi đau của muôn người, muôn nhà. Tình cảnh bi đát mà nhà thơ gặp phải không chỉ gặp ở một vài mảnh đời mà gặp ở muôn đời, muôn người. Kẻ sĩ nghèo rách bất hạnh trong thiên hạ nhiều không kể xiết, nếu có thể, phải dùng đến “nhà rộng muôn ngàn gian” che chắn. Hơn thế, năm dòng thơ ấy còn cho thấy tư tưởng nhân văn cao đẹp của nhà thơ khi đặt nỗi đau chung của đất nước, của muôn người lên trên nỗi đau riêng. Theo tâm lí thường tình, khi nghèo đói rách nát, nhìn những người khác yên ấm, no đủ con người thường có những cảm xúc tủi thân nếu không phải là ganh ghét, tị nạnh. Nhựng ỏ đây, Đỗ Phủ đã vượt lên trên những suy nghĩ thường tình, gạt đi nỗi đau riêng mà ước mơ cho nhân dân cần lao trong thiên hạ một mái nhà chung yên ấm. Ông đã dám đánh đổi hạnh phúc cá nhân lấy hạnh phúc của những cuộc đời chung: chỉ cần mọi người được yên ấm, ông châp nhận riêng mình chịu khổ. Ước mơ của nhà thơ tuy ảo tưởng nhưng rất đẹp, bởi có bắt nguồn từ khát khao về một cuộc sống bình yên, hạnh phúc, ấm no. Và như thế, khố thơ cuối của bài thơ chứa chan một tấm lòng vị tha nhân đạo sâu sắc.
Tư tưởng nhân đạo của một tác phẩm văn học được thể hiện qua các ý:
- Lên án phê phán tố cáo xã hội đương thời.
- Cảm thông với số phận bất hạnh của nhân vật.
- Phát hiện và bày tỏ niềm trân trọng trước vẻ đẹp, phẩm chất của nhân vật.
- Thể hiện niềm tin và khẳng định sự đổi thay cho nhân vật.
Tư tưởng nhân đạo của Đỗ Phủ được thể hiên trong khổ thơ trên hiện lên rõ nét qua lòng thương người. Chính vì thương người nên ông đã quên đi tình cảnh khó khăn cực khổ của mình mà "ước nhà muôn ngàn gian" cho nhân dân. Đỗ Phủ không trách những đứa trẻ ngỗ nghịch ôm lớp nhà tranh của ông đi. Ông cũng không trách chế độ đương thời bất công, để nhân dân khổ cực lầm than trước thiên tai bão lũ. Tư tưởng của ông vượt tầm thời đại khi mong muốn nhân dân đều được ấm no. Nếu được như vậy thì ông nguyện nhận lấy phần khổ về mình. Như thế tư tưởng nhân đạo thể hiện rõ qua lòng thương người, thể hiện niềm mong muốn về cuộc sống yên ổn cho nhân dân. Trong tình cảnh của bản thân còn thiếu thốn, điêu đứng mà Đỗ Phủ có những ước nguyện như vậy thật đáng trân trọng.
nhờ có năm dòng thơ cuối mà nỗi đau của một người mới trở thành tấm gương phản chiếu nỗi đau của muôn người, muôn nhà. Hơn thế, nó còn cho thấy tư tưởng nhân văn cao đẹp của nhà thơ (khi đặt nỗi đau chung của đất nước, của muôn người lên trên nỗi đau riêng). Khổ thơ cuối chứa chan lòng vị tha nhân đạo. Ước mơ của nhà thơ tuy ảo tưởng nhưng rất đẹp, bởi có bắt nguồn từ khát khao về một cuộc sống bình yên, hạnh phúc, ấm no.
a) Câu đặc biệt : Bố ơi !
TD : Gọi đáp .Lời gọi được thốt lên từ sự xúc động và lòng kính yêu vô bờ của người con dành cho người bố .
b)Câu đặc biệt : Than ôi !
TD: Bộc lộ cảm xúc.Đó là sự thương xót , thương cảm của tác giả trước những người trong thiên hạ
Câu đặc biệt:
a,Bố ơi! -> Gọi đáp
b,Than ôi! -> Bộc lộ cảm xúc
Mình có 1 thông tin hay cho các bạn nè
Có ai muốn kiếm thêm thu nhập cho gđ ngay từ bây giờ không
Vậy thì các bạn tải ứng dụng VN ngày nay nhé
Tải từ đt nha nếu là máy tính thì phải tải thêm giả lập android
Khi ban tải xong vào ứng dụng và ấn vào chữ Cá Nhân (góc dưới bên phải)
Rồi ấn vào Nhập mã giới thiệu
Ae nhập mã 8AQCV nhé
Có cơ hội nhận ngay 10k
Rồi ae cứ làm nhiệm vụ kiếm tiền ( chăm chỉ mỗi ngày giàu to)
Các bạn còn có thể đổi lấy balo, điện thoại nữa
nhé
Ý1 . Thiên nhiên đã đặt tên cho dòng sông:
- Đó là một thiên nhiên “phóng khoáng và man dại”, “ rầm rộ”, “ một bản trường ca của rừng già”.
- Đó còn là một thiên nhiên “dịu dàng và trí tuệ”
- Là thiên nhiên với vẻ đẹp biến ảo như phản quang nhiều màu sắc của nền trời tây nam thành phố, với vẻ đẹp trầm mặc khi lặng lẽ chảy dưới chân những rừng thông u tịch, với vẻ đẹp mang màu sắc triết lí, cổ thi khi đi trong âm hưởng ngân nga của tiếng chuông chùa Thiên Mụ, với vẻ đẹp mơ màng trong sương khói khi xa dần thành phố đi qua những bờ tre trúc và hàng cau thôn Vĩ...
-> Tất cả đã góp phần đặt tên cho dòng sông.
Ý1. Lịch sử, văn hóa đã đặt tên cho dòng sông:
- Đó là dòng sông của biên thùy Tổ quốc thời Đại Việt, từng soi bóng kinh thành Phú Xuân của Nguyễn Huệ; từng chứng kiến bao cuộc khởi nghĩa, cuộc Cách mạng Tháng Tám 1945, chiến dịch mậu Thân 1968...
- Đó là nền văn hóa với âm nhạc cổ điển Huế, liên tưởng đền Nguyễn Du và Truyện Kiều, là dòng sông của thi ca....
-> Tất cả đã góp phần đặt tên cho dòng sông.
Ý 3: Nghệ thuật
- Bài kí đầy chất trí tuệ và tình yêu
- Đẫm chất sử thi và cảm hứng trữ tình, lãng mạn.
-> Tất cả cũng đã góp phần đặt tên cho dòng sông
Đến với câu thơ cuôi, ta bắt gặp nhân vật trữ tình (ta) ngâm thơ nhàm dưới màu xanh mát của trúc bóng râm. Đó là một hình ảnh thư thái thanh thản, ông đến với thiên nhiên bằng tất cả niềm giao hoà, con người như hoà vào thiên nhiên là một. Đế hình dung được tâm trạng của Nguyễn Trãi ở thời điểm này, chúng ta tìm đến lí do vì sao ông lại đến Côn Sơn? Chắc chắn không chỉ vì Côn Sơn có cảnh trí đẹp mà bởi lẽ tác giả về đây là để ở ẩn, để tránh xa chốn quan trường đầy rẫy những xu nịnh, bất công.v.v... Từ đó, chúng ta cũng nhận ra nhân cách thanh cao của tâm hồn thi sĩ. Ồng đã đến với thiên nhiên bằng tất cả niềm giao hoà, tìm được cảm giác thư thái để sông trọn vẹn với hồn thơ tinh tế bao la của mình.
1. Mở bài: Giới thiệu đôi nét về bài thơ ""Bài ca nhà tranh bị gió thu phá" và nội dung của bài: sự bất lức trước tình cảnh trớ trêu của một thân phận tuổi cao, bệnh tật, nghèo khổ bị thiên tai và nhân họa đày đọa cùng một lúc. Song Đỗ Phủ vẫn cho chúng ta thấy được tấm lòng và nhân cách cao quý của ông khi mơ về hạnh phúc ấm nó cho thiên hạ
2 Thân bài:
- Giới thiệu hoàn cảnh sáng tác
- Nói qua về nghệ thuật và nội dung của tác phẩm
- Tiến hành phân tích 3 câu đầu:
+ Nhìn nhà tranh bị gió thu phá nên nhà thơ đã ước có nhà rộng năm gian nhưng không phải cho bản thân mình mà là "Che khắp thiên hạ, kẻ sĩ nghèo hân hoan".
=> Trong những giây phút đau khổ nhất ông vẫn hướng tấm lòng đến người khác. Tình cảm ấy thật đáng quý đáng trân trọng. Có lẽ ông đã thấu tường mọi nỗi khổ thi sống trong túng thiếu nên ông hi vọng những kẻ sĩ trong khắp nhân gian đều có cuộc sống đủ đầy và sung túc.
+ Biện pháp so sánh "vững vàng như thạch bàn"
=> Cách biểu đạt khiến khổ thơ giàu tính tạo hình gây ấn tượng với người đọc Ông mong ngôi nhà ấy không chỉ rộng mà còn vững chắc. Ngôi nhà phải vững như vàng chứ đừng mong manh như lều tranh của ông tan trong gió bão.
- Phân tích 2 câu thơ cuối:
"Than ôi! Bao giờ nhà ấy sừng sững dựng trước mắt.
Riêng lều ta nát chịu chết rét cũng được."
- Hai tiếng "than ôi" vừa đau đớn vừa chua sót trước hiện thực tàn khốc. Đồng thời ta thấy khát vọng thiết tha tự nguyện chấp nhận khổ đau chỉ hi vọng bao kẻ sĩ khác được hạnh phúc. Sự hi sinh đó hoàn toàn vô vụ lợi, nó xuất phát từ sự đồng cảm của một nhà thơ, một kẻ sĩ có tấm lòng nhân hậu mênh mông sẵn sàng quên đi thân phận cá nhân mà hướng đến quảng đại đồng bào.
3 Kết bài:
- Đánh giá về giá trị nghệ thuật và nội dung của tác phẩm
- Nêu cảm xúc của em về nghĩa sống cao đẹp của nhà thơ Đỗ Phủ