Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Vào một buổi sáng mùa thu tiết trời mát mẻ, Rùa ra bãi cỏ tập chạy. Một chú Thỏ đi qua trông thấy mỉa mai châm chọc nói: “Đồ chậm như sên. Mày mà cũng đòi tập chạy à?”. Thấy Thỏ nói vậy, Rùa thủng thẳng đáp: “Anh đừng giễu tôi. Anh với tôi thử chạy thi xem ai hơn ai?”.
Thỏ vểnh tai lên tự đắc nói: “Được, được! Mày dám chạy thi với ta sao? Ta chấp mày một nửa đường đó”. Rùa không nói gì, biết mình chậm chạp nên cố sức chạy thật nhanh. Còn Thỏ nhìn theo mỉm cười, nó nghĩ: “Ta chưa cần chạy vội, đợi Rùa gần tới đích ta phóng cũng vừa”. Thế rồi nó lại nhởn nhơ nhìn trời, nhìn mây. Thỉnh thoảng lại nhấm nháp vài ngọn cỏ non, có vẻ khoan khoái lắm. Bỗng nghĩ đến cuộc thi, nó thấy Rùa đã sắp tới đích, cậu ta cắm cổ chạy thục mạng nhưng không kịp nữa rồi vì Rùa đã tới đích trước nó.
Các bạn thấy đó,vì tính chủ quan nên thỏ đã thua rùa.Giá lúc đó Thỏ không kiêu ngạo,chủ quan thì đã thắng được Rùa rồi.Đó là bài học cho những ai kiêu ngạo.
Nếu trái đất thiếu trẻ con thì đi hay bò cũng vô nghĩa như nhau.
Thỏ cắm cổ chạy miết mà nó vẫn không đuổi kịp rùa.
Tuy thỏ cắm cổ chạy miết nhưng nó vẫn không đuổi kịp rùa
Vào một buổi sáng mùa thu tiết trời mát mẻ, Rùa ra bãi cỏ tập chạy. Một chú Thỏ đi qua trông thấy mỉa mai châm chọc nói: “Đồ chậm như sên. Mày mà cũng đòi tập chạy à?”. Thấy Thỏ nói vậy, Rùa thủng thẳng đáp: “Anh đừng giễu tôi. Anh với tôi thử chạy thi xem ai hơn ai?”.
Thỏ vểnh tai lên tự đắc nói: “Được, được! Mày dám chạy thi với ta sao? Ta chấp mày một nửa đường đó”. Rùa không nói gì, biết mình chậm chạp nên cố sức chạy thật nhanh. Còn Thỏ nhìn theo mỉm cười, nó nghĩ: “Ta chưa cần chạy vội, đợi Rùa gần tới đích ta phóng cũng vừa”. Thế rồi nó lại nhởn nhơ nhìn trời, nhìn mây. Thỉnh thoảng lại nhấm nháp vài ngọn cỏ non, có vẻ khoan khoái lắm. Bỗng nghĩ đến cuộc thi, nó thấy Rùa đã sắp tới đích, cậu ta cắm cổ chạy thục mạng nhưng không kịp nữa rồi vì Rùa đã tới đích trước nó.
Qua câu chuyện trên, em nghĩ rằng muốn làm được việc gì dù khó khăn đến đâu nếu ta quyết tâm, chịu khó thì sẽ thắng lợi. Còn kiêu ngạo, chủ quan thì sẽ bị thất bại.
Ngày xửa ngày xưa, có một con Rùa và một con Thỏ cãi nhau xem ai nhanh hơn. Chúng quyết định giải quyết việc tranh luận bằng một cuộc thi chạy đua. Chúng đồng ý lộ trình và bắt đầu cuộc đua.
Thỏ xuất phát nhanh như tên bắn và chạy thục mạng rất nhanh, khi thấy rằng mình đã khá xa Rùa, Thỏ nghĩ nên nghỉ cho đỡ mệt dưới một bóng cây xum xê lá bên vệ đường và nghỉ thư giãn trước khi tiếp tục cuộc đua.
Vì quá tự tin vào khả năng của mình, Thỏ ngồi dưới bóng cây và nhanh chóng ngủ thiếp đi trên đường đua. Rùa từ từ vượt qua Thỏ và sớm kết thúc đường đua.
Khi Thỏ thức dậy thì rùa đã đến đích và trở thành người chiến thắng. Thỏ giật mình tỉnh giấc và nhận ra rằng nó đã bị thua.
......-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Rùa và ThỏNgày ấy, trong một khu rừng nọ có một chú Rùa cùng một chú Thỏ chung sống cùng với nhau. Có thể nói Rùa và Thỏ chính là một đôi bạn vô cùng thân thiết ở trong khu rừng này. Nhưng bỗng nhiên, vào một ngày kia, cả hai không hiểu sao lại tranh cãi lớn về chuyện ai là kẻ chạy nhanh hơn.
Sau một hồi cãi cọ kịch liệt thì Rùa và Thỏ đã quyết định tổ chức cuộc thi chạy để có thể xác định xem ai có thể về đích trước, cũng chính là kẻ chạy nhanh hơn.
Thỏ thì vốn được biết đến là một trong số những loài vật chạy nhanh nhất trong rừng, bởi vậy nên chỉ vừa mới bắt đầu cuộc đua Thỏ ta đã dùng hết sức mà chạy. Thỏ chạy nhanh như là tên bắn, chỉ một lúc kể từ khi bắt đầu thì Thỏ đã thấy mình bỏ Rùa tít phía xa kia. Trong lòng Thỏ chắc mẩm:– Rùa kia còn lâu mới có thể bắt kịp ta được, cậu ta vô cùng chậm chạp, vậy thì mình hãy tranh thủ mà nghỉ ngơi chút đã!
Nghĩ như vậy nên Thỏ chẳng vội vàng, cứ vui vẻ mà dạo chơi, hết hái hoa lại bắt bướm, khi đã thấm mệt thì Thỏ tìm đến dưới gốc cây lớn, lăn ra mà ngủ. Trong lúc Thỏ thảnh thơi chơi đùa rồi nằm nghỉ thì Rùa vẫn rất chăm chỉ mà bước từng bước một, những bước chân nặng nhọc dần đưa Rùa tiến về phía đích.
Lúc Thỏ đã ngủ đẫy giấc mà tỉnh lại thì bầu trời bắt đầu chuyển tối. Lúc này thì Thỏ mới giật mình và nhận ra rằng Rùa ta đã sắp tới đích trước cả mình. Thỏ vội vội vàng vàng co cẳng mà đuổi theo, nhưng đã không còn kịp nữa, Rùa đã tới đích trước nó.
Vậy là cuối cùng Thỏ đã phải chịu thua Rùa. Bởi vì khinh thường Rùa nên Thỏ đã không nghiêm túc trong cuộc thi chạy, cuối cùng phải chịu thất bại, và Rùa đã trở thành người chạy nhanh nhất bởi tính kiên trì, nhẫn nại và chăm chỉ của mình.
(~bạn tham khảo~)
1:tuy rùa biết mk chập chạp nhưng nó vẫn cố gắng chạy thật nhanh
2:mặc dù thỏ cắm cổ chạy miết nhưng nó vẫn ko đuổi kịp rùa
3:vì thỏ chủ quan và coi thường người khác nên thỏ đã thua rùa
4:câu chuyện trên rất hấp dãn,thú vị vì(và) có ý nghĩa giáo dục sâu sắc
câu 2:
1:mặc dù học yếu nhưng tuấn vẫn ham chơi
2:tuy đã luyện chữ nhưng hà còn viết chữ xấu
3:tôi học giỏi văn và toán
4:mk chưa nghĩ ra hay mk chéo bài tuấn nhỉ
5:nhờ vinh giúp đỡ em nên cuối năm em đã nhận được quà từ bố mẹ
caau3:
Tác giả đã điểm xuyết màu nâu vào bức tranh qua những nét vẽ mộc mạc, chân quê. Nét vẽ ấy khắc họa hình ảnh chiếc áo đã sờn vai của mẹ, màu của đất đai, màu của gỗ rừng. Màu nâu cũng là màu của cuộc đời lao động vất vả, màu của sự bền bỉ và giản dị.
Bài thơ nói đến Tổ quốc, nói cả đến gia đình có bà, có mẹ, có chị, có em. Mỗi sắc màu đều có ý nghĩa, đều tượng trưng cho một điều gì đó trong tâm trí, tình cảm của mỗi con người. Tất cả đã tạo nên sự hoàn chỉnh cho bức tranh.
Trăm nghìn cảnh đẹp
Dành cho em ngoan
Em yêu tất cả
Sắc màu Việt Nam.
Vâng! Là “sắc màu” chứ không nói là “màu sắc”. Sự thay đổi đó đã làm cho âm điệu bài thơ vang hơn, làm nổi bật cảm xúc chủ đạo xuyên suốt bài thơ- đó chính là “Sắc màu Việt Nam”.
a, - Nếu thỏ không chủ quan, kiêu ngạo thì thỏ đã không thua trong cuộc thi đó.
Mình chỉ biết từng nấy thôi.
a) Nếu Thỏ không kiêu căng thì Thỏ đã không thua Rùa.
- Nếu Thỏ không chủ quan,kiêu ngạo thì Thỏ đã về đích trước Rùa.
b) Ko biết