K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

2 tháng 5

TK:

Ta là Thủy Tinh, một người sinh sống tại vùng biển với những khả năng đặc biệt. Không gì có thể ngăn cản ta khi ta muốn kêu gọi gió, gọi mưa, tạo ra những trận dông bão và lũ lụt. Năm nào, ta cũng quyết tâm dâng nước và tấn công Sơn Tinh tại vùng núi Tản Viên, và dường như điều này luôn kết thúc bằng thất bại không thay.

Có nhiều người tự hỏi vì sao ta lại kiên trì như vậy, không ngừng tấn công Sơn Tinh. Sự thật là, mối thù giữa chúng tôi đã xuất phát từ rất lâu trước đây.

Vào một thời kỳ xa xưa, ta là một chàng trai trẻ đầy hoài bão, ước mơ cưới lấy Mị Nương, người con gái xinh đẹp. Vì vậy, ta đã không tiếc hành trình xa xôi đến vùng đồi núi để cầu hôn cô ấy. Nhưng không chỉ ta, Sơn Tinh cũng đến đây để cầu hôn Mị Nương. Lúc đầu, ấn tượng về Sơn Tinh đối với ta rất bình thường. Hắn cũng là một thanh niên tuấn tú, có khả năng di chuyển đồi non, nâng núi một cách tài tình.

Sau khi nhận danh sách sính lễ từ vua Hùng, gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm cái bánh chưng, cùng với voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, ta đã ngay lập tức quyết định trở về biển để chuẩn bị. Nhưng khi ta đến nơi với tất cả những quà lễ kỳ công, thì ta đã bất ngờ phải chứng kiến Mị Nương đã kết hôn với Sơn Tinh.

Sự tức giận và đau đớn tràn đầy trong ta, khiến ta không thể kiểm soát mình. Ta đã tạo ra mưa, gió, lũ lụt, đưa nước lên cao, nhấn chìm những thửa ruộng, ngôi nhà, và cả dãy núi, biến thành phố Phong Châu thành một biển lớn. Tuy nhiên, trước tình huống khốc liệt đó, Sơn Tinh không hề chùn bước. Hắn đã bình tĩnh dời đồi, xây lũy đất, ngăn chặn dòng nước lũ dữ. Ta dâng nước cao lên bao nhiêu, hắn đưa đồi núi lên cao bấy nhiêu. Sau nhiều tháng chiến đấu gay go, ta đã kiệt sức và phải rút lui.

Từ đó, mối thù giữa ta và Sơn Tinh đã chính thức được ghi nhận. Mỗi năm, ta tiếp tục dâng nước và tấn công Sơn Tinh, với hy vọng có thể trả lại những mất mát và thù oán ngày xưa.

2 tháng 5
 

Khi ta và Mị Nương đang trên đường về núi Tản Viên, bỗng nhiên ta cảm nhận được sự chấn động trên mặt đất. Thế là ta liền dùng sức nâng mỏm đất ta và đoàn người đang đứng lên cao. Gần như đúng ngay lúc đó, một dòng nước chảy mạnh quét ngang qua mặt đất. Nếu ta chậm lại vài giây thôi, là chúng ta đã bị nước cuốn đi xa rồi. Nhìn về phía trước, ta nhận ra ngay hình dáng quen thuộc: Thủy Tinh. Nhìn vẻ mặt tức tối, thù hằn của hắn, ta cũng hiểu ngay chuyện gì đang diễn ra. Vì thế, ta lập tức bảo mọi người lùi về phía sau, ôm chặt nhau để tránh bị ngã, rồi mới chạy về phía trước ứng chiến. Thủy Tinh dâng nước cao đến đâu, ta sẽ dời đất cao đến đó. Hắn tạo ra dòng chảy lớn, thì ta dựng tường đất để ngăn lại. Ta còn tạo ra các con kênh bằng cách đè thấp đất xuống, khiến mực nước giảm đi nhanh chóng. Thủy Tinh thấy vậy thì giận dữ lắm, làm mưa làm gió ầm ầm hòng nhấn chìm ta. Nhưng dù hắn làm thế nào, thì ta vẫn đứng vững như bàn thạch. Cuối cùng sau mấy tháng giao tranh, Thủy Tinh đã cạn sức, đành bỏ chạy về biển. Còn ta thì tiếp tục cùng mọi người đi về quê hương Tản Viên để xây dựng cuộc sống mới