Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chọn đáp án: D.
Giải thích: Thành phần phụ chú: cái giống hoa ngay khi mới nở, màu sắc đã nhợt nhạt.
Trả lời:
a, Ngoài cửa sổ bấy giờ những bông hoa bằng lăng đã thưa thớt - cái giống hoa ngay khi mới nở, màu sắc nhợt nhạt. (thành phần biệt lập phụ chú) Hẳn có lẽ (thành phần biệt lập tình thái) vì đã sắp hết mùa, hoa đã vãn trên cành, cho nên mấy bông hoa cuối cùng còn xót lại trở nên đậm sắc hơn
a. Thành phần phụ chú "cái giống hoa ngay khi mới nở, màu sắc đã nhợt nhạt".
b. Thành phần cảm thán "chao ôi".
c. Thành phần phụ chú "ngôi nhà chung của chúng ta".
- Hình ảnh bãi bồi, bến sông và toàn bộ khung cảnh thiên nhiên được dựng lên trong truyện mang ý nghĩa biểu tượng cho vẻ đẹp gần gũi, bình dị, thân thuộc của quê hương, xứ sở, của những gì thân thương nhất mà trong một đời người thường dễ dàng lãng quên bởi chính cái điều vòng vèo hay chùng chình thường mắc phải.
- Những bông hoa bằng lăng nhợt nhạt khi mới nở ; đậm sắc hơn khi đã sắp hết mùa, rồi lại càng thẫm màu hơ, một màu tím thẫm như bóng tối. Đó là ý nghĩa biểu tượng về không gian và thời gian : cái đẹp gần gũi bình dị rồi cũng tàn phai bởi thời gian luôn thay đổi với những bước đi của nhịp hải hà.
- Những tảng đất lở bên bờ sông khi con lũ đầu nguồn đã dồn về, đổ ụp vào trong giấc ngủ của Nhĩ báo hiệu trước sự sống của nhân vật Nhĩ cũng đã sắp lụi tàn
- Chân dung và cử chỉ của Nhĩ ở đoạn cuối truyện : chỉ còn đôi bàn tay với những ngón tay vừa bấu chặt vừa run lẩy bẩy.. Cánh tay gầy guộc đưa ra ngoài phía cửa sổ khoát khoát như đang hụt hẫng, cố bám víu hiện tại nhưng lại vô vọng bởi chính cái sự vòng vèo và chùng chình của người con. Hình ảnh này mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Chân dung của Nhĩ ở cuối truyện là chân dung của một con người đang đi vào cõi chết nhưng đã thức nhận được cuộc đời và chính mình trong « một nỗi mê say đầy đau khổ ». khiến mặt mũi « đỏ rựng một cách khác thường ». Hành động cuối cùng của Nhĩ có thể hiểu là anh đang nôn nóng thúc giục cậu con trai hãy mau kẻo lỡ chuyến đò duy nhất trong ngày. Nhưng không dừng ở cụ thể, hình ảnh này còn mang ý nghĩa khái quát. Cái cánh tay giơ lên khoát khoát của con người đã bước tới ngưỡng cửa của cái chết phải chăng là ước muốn cuối cùng của Nhĩ gửi lại cho đời : anh muốn thức tỉnh mọi người hãy sống khẩn trương, có ích, đừng sa vào những cái « vòng vèo, chùng chình », hãy dứt ra khỏi nó để hướng tới những giá trị đích thực, vốn rất giản dị gần gũi và bền vững của gia đình và của quê hương.
Tham khảo:
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính: Nghị luận
Câu 2. Nội dung chính của đoạn văn trên là: Nói về giá trị của mỗi con người
Câu 3. Biện pháp tu từ: Ẩn dụ
Tác dụng: Tác giả ví mỗi con người như một bông hoa, có thể có cuộc đời tươi đẹp hay tăm tối nhưng đều sẽ đem lại cho đời những cống hiến, lợi ích. đều sẽ thể hiện vẻ đẹp của mình. Qua đó cho thấy tác giả là người rất phong phú
Câu 4: Thông điệp mà tác giả đã gửi gắm qua đoạn trích là: Mỗi con người, dù đẹp hay xấu, dù sang hay hèn, đều có những vẻ đẹp riêng. vẻ đẹp ấy có thể bộc lộ kín đáo hay rộng rãi. nhưng mọi người hãy tự tin thể hiện vẻ đẹp, tầm quan trọng của mình bất kì lúc nào.
Câu 1.
a. Nội dung của đoạn văn: Những quan sát và suy ngẫm của Nhĩ qua khung cửa sổ khi nằm trên giường bệnh.
b. Câu có chứa thành phần phụ chú:
- Hẳn có lẽ vì đã sắp hết mùa...
- Ừ cũng phải,...
Câu 2.
a. Câu trần thuật đơn: Vòm trời cũng như cao hơn.
b. Ngoài cửa sổ (trạng ngữ) những bông hoa bằng lăng (chủ ngữ) đã thưa thớt - cái giống hoa ngay từ khi mới nở, màu sắc đã nhợt nhạt (vị ngữ).
c. Trong đôi mắt Nhĩ, vòm trời cũng như cao hơn.
Chọn đáp án: D.