K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đoạn thơ "Bên kia sông Đuống" của Hoàng Cầm là một bức tranh đầy xúc động về quê hương Kinh Bắc trước và sau Cách mạng tháng Tám. Qua đó, ta cảm nhận được tình yêu quê hương sâu nặng của tác giả. Trước Cách mạng tháng Tám, quê hương Kinh Bắc hiện lên với vẻ đẹp bình dị, thanh bình và đậm đà bản sắc dân tộc. Đó là "lúa nếp thơm nồng", là "Tranh Đông Hồ gà lợn nét tươi trong", là "Màu dân tộc sáng bừng trên giấy điệp". Quê hương là nơi nuôi dưỡng tâm hồn con người, là nơi lưu giữ những giá trị văn hóa truyền thống tốt đẹp. Tuy nhiên, khi giặc Pháp xâm lược, quê hương trở nên tan tác, "ngùn ngụt lửa hung tàn". "Ruộng ta khô", "nhà ta cháy", "chó ngộ một đàn", "lưỡi dài lê sắc máu". Bức tranh quê hương giờ đây chỉ còn lại sự hoang tàn, chết chóc. Tình yêu quê hương của tác giả được thể hiện qua những hình ảnh đối lập, tương phản gay gắt. Quê hương trước và sau Cách mạng tháng Tám như hai thế giới khác nhau. Qua đó, ta thấy được sự xót xa, đau đớn của tác giả trước cảnh quê hương bị tàn phá. Đồng thời, ta cũng cảm nhận được niềm tự hào về truyền thống văn hóa tốt đẹp của quê hương và ý chí quyết tâm chống giặc ngoại xâm của tác giả. Tóm lại, qua đoạn thơ "Bên kia sông Đuống", ta cảm nhận được tình yêu quê hương sâu nặng, thiết tha của Hoàng Cầm. Tình yêu ấy được thể hiện qua những hình ảnh thơ đầy xúc động và những câu thơ đầy ám ảnh.

Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi:                                 Bác Hồ đó, chiếc áo nâu giản dị                                 Màu quê hương bền bỉ đậm đà                                 Ta bên Người, Người toả sáng trong ta                                 Ta bỗng lớn ở bên Người một chút.                                 Bác Hồ đó, ung dung châm lửa hút                                  Trán mênh mông, thanh thản một vùng trời. ...
Đọc tiếp

Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi:
                                 Bác Hồ đó, chiếc áo nâu giản dị
                                 Màu quê hương bền bỉ đậm đà
                                 Ta bên Người, Người toả sáng trong ta
                                 Ta bỗng lớn ở bên Người một chút.
                                 Bác Hồ đó, ung dung châm lửa hút
                                  Trán mênh mông, thanh thản một vùng trời.
                                  Không gì vui bằng mắt Bác Hồ cười
                                 Quên tuổi già, tươi mãi tuổi đôi mươi!
                                 Người rực rỡ một mặt trời cách mạng
                                 Mà đế quốc là loài dơi hốt hoảng
                                 Đêm tàn bay chập choạng dưới chân Người.
(Trích: Sáng tháng năm Tố Hữu)
 

Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ?
Câu 2: Hình ảnh Bác Hồ được giới thiệu thông qua những chi tiết nào?
Câu 3: Nêu nội dung chính của đoạn thơ?
Câu 4: Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sự dụng trong câu thơ sau:
                                            Ta bên Người, Người tỏa sáng trong ta
                                            Ta bỗng lớn bên người một chút...
Câu 5: Chỉ ra đặc điểm hình thức và chức năng của kiểu câu trong hai câu thơ sau:
                                    Bác Hồ đó, ung dung châm lửa hút
                       Trán mênh mông, thanh thản một vùng trời.

Câu 6: Từ nội dung đoạn thơ em hãy viết 1 đoạn văn (từ 7 đến 10 câu) nêu cảm nghỉ của em về phong cách - đạo đức của Chủ tịch Hồ Chí Minh.


 

0
Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi:                                 Bác Hồ đó, chiếc áo nâu giản dị                                 Màu quê hương bền bỉ đậm đà                                 Ta bên Người, Người toả sáng trong ta                                 Ta bỗng lớn ở bên Người một chút.                                 Bác Hồ đó, ung dung châm lửa hút                                  Trán mênh mông, thanh thản một vùng trời. ...
Đọc tiếp

Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi:
                                 Bác Hồ đó, chiếc áo nâu giản dị
                                 Màu quê hương bền bỉ đậm đà
                                 Ta bên Người, Người toả sáng trong ta
                                 Ta bỗng lớn ở bên Người một chút.
                                 Bác Hồ đó, ung dung châm lửa hút
                                  Trán mênh mông, thanh thản một vùng trời.
                                  Không gì vui bằng mắt Bác Hồ cười
                                 Quên tuổi già, tươi mãi tuổi đôi mươi!
                                 Người rực rỡ một mặt trời cách mạng
                                 Mà đế quốc là loài dơi hốt hoảng
                                 Đêm tàn bay chập choạng dưới chân Người.
(Trích: Sáng tháng năm Tố Hữu)
 

Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ?
Câu 2: Hình ảnh Bác Hồ được giới thiệu thông qua những chi tiết nào?
Câu 3: Nêu nội dung chính của đoạn thơ?
Câu 4: Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sự dụng trong câu thơ sau:
                                            Ta bên Người, Người tỏa sáng trong ta
                                            Ta bỗng lớn bên người một chút...
Câu 5: Chỉ ra đặc điểm hình thức và chức năng của kiểu câu trong hai câu thơ sau:
                                    Bác Hồ đó, ung dung châm lửa hút
                       Trán mênh mông, thanh thản một vùng trời.

Câu 6: Từ nội dung đoạn thơ em hãy viết 1 đoạn văn (từ 7 đến 10 câu) nêu cảm nghỉ của em về phong cách - đạo đức của Chủ tịch Hồ Chí Minh.

0
1. Đọc hiểu : đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi:Bác Hồ đó, chiếc áo nâu giản dị Màu quê hương bền bỉ đậm đà Ta bên Người, Người tỏa sáng trong ta Ta bỗng lớn ở bên Người một chút... Bác Hồ đó, ung dung châm lửa hút Trán mênh mông, thanh thản một vùng trời. Không gì vui bằng mắt Bác Hồ cười Quên tuổi già, tươi mãi tuổi đôi mươi! Người rực rỡ một mặt trời cách mạng Mà đế quốc là loài dơi...
Đọc tiếp

1. Đọc hiểu : đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi:

Bác Hồ đó, chiếc áo nâu giản dị 
Màu quê hương bền bỉ đậm đà 
Ta bên Người, Người tỏa sáng trong ta 
Ta bỗng lớn ở bên Người một chút... 
Bác Hồ đó, ung dung châm lửa hút 
Trán mênh mông, thanh thản một vùng trời. 
Không gì vui bằng mắt Bác Hồ cười 
Quên tuổi già, tươi mãi tuổi đôi mươi! 
Người rực rỡ một mặt trời cách mạng 
Mà đế quốc là loài dơi hốt hoảng 
Đêm tàn bay chập choạng dưới chân Người. 

 (Trích: Sáng tháng năm của Tố Hữu

Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ?

Câu 2: Hình ảnh Bác Hồ được giới thiệu thông qua những chi tiết nào?

Câu 3: Hãy nêu nội dung chính của đoạn thơ?

Câu 4: Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong câu thơ sau: 

Ta bên Người, Người tỏa sáng trong ta 
Ta bỗng lớn ở bên Người một chút... 

Câu 5: Chỉ ra đặc điểm hình thức và chức năng của kiểu câu trong hai câu thơ sau: 

                Bác Hồ đó, ung dung châm lửa hút 
                Trán mênh mông, thanh thản một vùng trời. 

Câu 6: Từ nội dung đoạn thơ em hãy viết đoạn văn ( từ 7-10 câu) nêu cảm nghĩ của em về phong cách đạo đức của Chủ tịch Hồ Chí Minh.

 

0
21 tháng 9 2017

Đáp án

Đọc câu thơ sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:

“Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ”

(Quê hương – Tế Hanh)

a. Chép chính xác 7 câu thơ tiếp theo để hoàn thiện khổ thơ trong bài.

Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ

Khắp dân làng tấp nập đón ghe về

Nhờ ơn trời, biển lặng, cá đầy ghe

Những con cá tươi ngon thân bạc trắng.

Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng

Cả thân hình nồng thở vị xa xăm

Chiếc thuyền im bến mỏi trở về năm

Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ. (1đ)

b. Viết một đoạn văn diễn dịch từ 7 – 10 câu nêu cảm nhận của em về đoạn thơ trên. (4đ)

HS viết được đoạn văn diễn dịch từ 7 – 10 câu, nêu được các nội dung cơ bản sau:

   - Đoạn thơ diễn tả cảnh thuyền cá trở về trong náo nức, ồn ào, tấp nập. (1đ)

   - Lời cảm tạ chân thành của người dân biển hồn hậu với đất trời đã đem đến cho họ sự bình yên, no ấm. (1đ)

   - Vẻ đẹp của người dân làng chài dẻo dai, kiên cường, từng trải, phong trần, mang trong mình vị mặn mòi của biển cả bao la. Những đứa con của biển cả được miêu tả vừa chân thực, vừa lãng mạn, phi thường, kì diệu. (1đ)

   - Con thuyền nhờ thủ pháp nhân hóa hiện lên sinh động. Nó cũng biết nghỉ ngơi thư giản sau những ngày lao mình trên biển đương đầu sóng gió. Nó đã đóng góp công sức không nhỏ tạo nên thành quả lao động cho người dân. Hình ảnh con thuyền như con người, có suy tư, cảm xúc, chất muối vào từng thớ mình để dạn dày, từng trải. (1đ)

→ Sự tinh tế trong cảm nhận của nhà thơ.

Trả lời:

a. Chép chính xác 7 câu thơ tiếp theo để hoàn thiện khổ thơ trong bài.

Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ

Khắp dân làng tấp nập đón ghe về

Nhờ ơn trời, biển lặng, cá đầy ghe

Những con cá tươi ngon thân bạc trắng.

Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng

Cả thân hình nồng thở vị xa xăm

Chiếc thuyền im bến mỏi trở về năm

Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ. 

b. Viết một đoạn văn diễn dịch từ 7 – 10 câu nêu cảm nhận của em về đoạn thơ trên. 

   - Đoạn thơ diễn tả cảnh thuyền cá trở về trong náo nức, ồn ào, tấp nập. 

   - Lời cảm tạ chân thành của người dân biển hồn hậu với đất trời đã đem đến cho họ sự bình yên, no ấm. 

   - Vẻ đẹp của người dân làng chài dẻo dai, kiên cường, từng trải, phong trần, mang trong mình vị mặn mòi của biển cả bao la. Những đứa con của biển cả được miêu tả vừa chân thực, vừa lãng mạn, phi thường, kì diệu. 

   - Con thuyền nhờ thủ pháp nhân hóa hiện lên sinh động. Nó cũng biết nghỉ ngơi thư giản sau những ngày lao mình trên biển đương đầu sóng gió. Nó đã đóng góp công sức không nhỏ tạo nên thành quả lao động cho người dân. Hình ảnh con thuyền như con người, có suy tư, cảm xúc, chất muối vào từng thớ mình để dạn dày, từng trải. 

→ Sự tinh tế trong cảm nhận của nhà thơ.

27 tháng 9 2021

Tham khảo:

Mẹ là quê hương, quê hương là mẹ. Tình yêu quê hương luôn gắn liền thiết tha với người mẹ hiền mà ta luôn yêu quý. Thật vậy! Có ai mà không có quê hương, không dành tình yêu lớn cho quê hương mình. Quê hương là mẹ, bởi dù ta đi bất kể nơi đâu, vùng trời nào thì có một quê hương mang tên mẹ vẫn luôn đợi ta. Ở ngoài xã hội kia, họ chỉ nói những lời ngon ngọt khi ta đạt được thành công, sự giàu có . Nhưng khi ta mất tất cả thì họ lại đối xử bất công với ta chỉ có mẹ và quê hương vẫn luôn dang rộng vòng tay đón ta trở về.Than ôi ,quê hương là nơi ta sinh ra, là nơi có bầu trời xanh biếc, tiếng gió rì rào (từ tượng thanh) nơi góc vườn, là nơi mà mỗi chúng ta đều luôn nhớ về mỗi khi đi xa,.... Chính nơi này là nơi ta được mẹ chăm sóc, ôn tồn (từ tượng hình) dạy dỗ, nơi gắn liền với tuổi thơ ta luôn có hình bóng người mẹ hiền mà ta yêu quý, chẳng phải mẹ cũng là quê hương. Tự hỏi: Trên đời này có gì đáng giá hơn tình mẹ và tình quê đây?