Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo
Thời gian như một bản nhạc không lời lặng lẽ. Nó đến rồi đi để lại trong ta những kí ức, những kỉ niệm mãi không nguôi. Nó cũng để lại trong tôi một khoảng trống, một nỗi niềm mà chẳng ai có thể lấp đầy. Tôi vẫn còn nhớ như in kỉ niệm đó - kỉ niệm về một tiết học văn. Tôi như đang trong một giấc mơ trở về năm ấy - về tiết học đáng nhớ ấy.
Cô giáo chầm chậm bước vào lớp với khuôn mặt tươi cười như hàng ngày, nhưng trong mắt cô thoáng một nỗi buồn “Cô sao vậy nhỉ?”. Tôi tự hỏi, trong lòng thoáng chút lo lắng. Nụ cười của cô hôm nay thật khác lạ, vẫn là nụ cười đấy nhưng chất chứa hàng ngàn nỗi niềm khó tả. Cô nhìn quanh lớp rồi cất giọng “Các em, cô có một chuyện rất muốn nói”. Tất cả lớp đều im lặng nhìn cô: “Đây sẽ là buổi học cuối cùng cô dạy các em. Cô sắp chuyển vào Miền Nam công tác. Cô mong giờ học này các em học thật tốt nhé!”
Rất nhanh sau đó cô vào bài giảng. Cả lớp tôi sững sờ, mọi người bất ngờ tới nỗi chẳng nói thành lời. - Tại sao cô lại chuyển đi? Chắc tại lớp tôi hư làm cô buồn? Bao câu hỏi quay cuồng trong tâm trí tôi. Lòng tự nhủ lòng “ Mình phải thật ngoan trong ngày hôm nay, vì biết đâu sẽ chẳng còn ngày nào được nghe lại giọng giảng, nét chữ thân quen này nữa”. Điều đó thật đáng sợ! Trên bảng, từng nét chữ thân quen của cô hiện lên: “Buổi học cuối cùng” của An- phông xơ Đô- đê. Lớp tôi, ai nấy đều im lặng. Giọng cô trầm trầm cất lên giữa khoảng không lặng thinh, đưa tất cả chúng tôi về với miền An – dát bình yên, tươi đẹp, về cậu bé Phrăng với những chiều đi chơi, thả diều, về người thầy đáng kính Ha – men với buổi học cuối cùng.
Chúng tôi cứ thế lắng nghe, tự hỏi câu chuyện đó sao giống câu chuyện của chúng tôi đến vậy. Khi phân tích tâm trạng của cậu bé Phrăng, giọng cô trầm bổng như từng cung bậc cảm xúc của cậu bé vùng An – Dát này khiến tôi và tất cả lớp như muốn trào nước mắt. Rồi khi giảng đến lời nói của thầy Ha- men về tiếng nói dân tộc, giọng cô lại xúc động đến nghẹn ngào khiến chúng tôi càng thêm thấm thía về giá trị của tiếng mẹ đẻ. Những dòng chữ thân thuộc cô viết lên bảng kết hợp với lời giảng, lời bình thật hay và thấm thía. Được cô động viên khích lệ, cả lớp càng thêm hào hứng, hăng hái phát biểu, thảo luận xây dựng bài cứ ngỡ như cô sẽ chẳng bao giờ rời đi, sẽ vẫn ngày ngày được gặp cô và nghe lời cô giảng... Tiếng trống vang lên hết tiết. Cả lớp như bừng tỉnh. Mọi người nhốn nháo và ai nấy bật lên tiếng khóc.
Cô gượng cười bảo: “Cô rất vui khi đã được dạy lớp mình, hãy nhớ về cô với những hồi ức đẹp nhé”. Chỉ nghe đến thế thôi, cả lớp tôi đã oà khóc. Cô cứ thế mà đi sao, hệt như trong văn bản ấy sao?. Chúng tôi nhìn theo dáng cô khuất dần, lòng tự hỏi: Cô ơi! Biết bao giờ chúng em lại được gặp cô, được nghe cô giảng bài. Chúng em biết tuy đi xa cô vẫn luôn nhớ đến chúng em, đến tiết học này - một kỉ niệm giữa thầy và chúng em. Đối với chúng em đó sẽ là một tiết học đáng nhớ suốt cuộc đời.
Cũng như bao truyền thống khác, tinh thần yêu nước là một nét đặc sắc trong văn hóa lâu đời của nước ta, nó được thể hiện từ xưa đến nay và đi sâu vào từng hành động, ý nghĩ của mỗi con người. Từ xa xưa, những tinh thần yêu nước được được bộc lộ rõ nhất ở các tấm gương anh hùng như hai bà Trưng, bà triệu, Trần Hưng Đạo v.v... Nhưng đó là ở thời chiến tranh. Cũng bây giờ – thời bình - thời kì hiện đại hóa với những máy móc, dụng cụ đang ngày càng hữu dụng, thiết thực. Xã hội ngày một tiến lên, mọi thứ đã thay đổi nhiều, chỉ riêng tấm lòng yêu nước của mỗi cá nhân vẫn không bị mờ phai. Trong cuộc sống những tư tưởng, việc làm giúp phát triển kinh tế nước nhà phần nào là tinh thần yêu nước.
Cũng như bao truyền thống khác, tinh thần yêu nước là một nét đặc sắc trong văn hóa lâu đời của nước ta, nó được thể hiện từ xưa đến nay và đi sâu vào từng hành động, ý nghĩ của mỗi con người. Từ xa xưa, những tinh thần yêu nước được được bộc lộ rõ nhất ở các tấm gương anh hùng như hai bà Trưng, bà triệu, Trần Hưng Đạo v.v... Nhưng đó là ở thời chiến tranh. Cũng bây giờ – thời bình - thời kì hiện đại hóa với những máy móc, dụng cụ đang ngày càng hữu dụng, thiết thực. Xã hội ngày một tiến lên, mọi thứ đã thay đổi nhiều, chỉ riêng tấm lòng yêu nước của mỗi cá nhân vẫn không bị mờ phai. Trong cuộc sống những tư tưởng, việc làm giúp phát triển kinh tế nước nhà phần nào là tinh thần yêu nước.
tham khảo
Trong số các loài vật trong nhà, em thích nhất là chú gà trống. Chú có bộ lông xen kẽ hai màu vàng và tía rất đẹp. Chiếc mỏ chú dài, cong để hàng ngày tìm kiếm thức ăn. Trên đỉnh đầu, chiếc mào đỏ chót như một bông hoa mào gà càng tôn thêm vẻ oai hùng của chú... Cứ mỗi sáng sớm, chú nhảy lên một cành cây, vỗ cánh và rướn chiếc cổ dài của mình đánh thức mọi người
các từ in dậm là trạng ngữ
tham khảo
Trong số các loài vật trong nhà, em thích nhất là chú gà trống. Chú có bộ lông xen kẽ hai màu vàng và tía rất đẹp. Chiếc mỏ chú dài, cong để hàng ngày tìm kiếm thức ăn. Trên đỉnh đầu, chiếc mào đỏ chót như một bông hoa mào gà càng tôn thêm vẻ oai hùng của chú... Cứ mỗi sáng sớm, chú nhảy lên một cành cây, vỗ cánh và rướn chiếc cổ dài của mình đánh thức mọi người.
1Gà trống thức dậy làm gì ?
2Gà mẹ dẫn gà con làm gì?
3Bê con làm gì ?
1. Gà trống, gà mẹ, bê con là chủ ngữ
Gà trống thức dậy làm gì ?
Gà mẹ dẫn gà con làm gì
Bê con làm gì
HT
Câu chuyện về trí thông minh, khả năng tìm tòi, và sáng tạo của con người luôn là nguồn cảm hứng tuyệt vời, tiếp thêm cho ta động lực học để phấn đấu học tập. Trong đó em thích nhất là câu chuyện Nhà phát minh 6 tuổi.
Ma-ri-a sinh ra trong một gia đình sáu đời có người là giáo sư đại học. Cô bé rất thích quan sát. Hồi cô 6 tuổi, có lần, gia đình tổ chức bữa tiệc. Cô bé nhận thấy một điều lạ: Mỗi lần gia nhân bưng trà lên, tách đựng trà thoạt đầu trượt trong đĩa. Nhưng khi nước trà rót ra đĩa thì những tách trà kia bỗng nhiên dừng chuyển động, cứ như bị cái gì đó ngăn lại. Ma-ri-a nghĩ mãi mà vẫn không hiểu vì sao. Thế là cô lặng lẽ rời khỏi phòng khách.
Cô bé vào bếp, lấy một bộ đồ trà ra và tự mình làm đi làm lại thí nghiệm. Cuối cùng cô cũng hiểu ra: Khi giữa tách trà và đĩa có một chút nước thì tách trà sẽ đứng yên. Lúc ấy, Ma-ri-a chợt thấy cha đang vào bếp. Cô liền nói với cha phát hiện của mình. Cha cô hết sức vui mừng. Ông nâng bổng cô con gái nhỏ lên vai, đi thẳng ra phòng khách, hân hoan nói: “Đây sẽ là giáo sư đời thứ bảy của gia tộc tôi!”.
Về sau, Ma-ri-a trở thành giáo sư nhiều trường đại học danh tiếng của Mỹ. Năm 1963, bà vinh dự được tặng Giải thưởng Nô-ben Vật lí.
Sáng tạo là khả năng đặc biệt của con người. Câu chuyện tri Nhà phát minh 6 tuổi khiến em nhận ra rằng khả năng tìm tòi, sáng tạo của con người có thể tạo nên nhiều điều thật tuyệt diệu.
1.
a) Em có thể dựa trên đặc điểm của bạn mình để viết. Tham khảo đoạn văn tả bạn sau đây:
Minh Khang là người bạn cùng bàn em yêu quý nhất. Minh Khang có dáng người cao, gầy nhưng rất nhanh nhẹn. Bạn cũng là người có thành tích học tập tốt nhất lớp em. Mỗi khi có bài tập khó, Minh Khang thường giúp em giải đáp. Em rất quý mến Minh Khang.
b) Đoạn thơ tả con heo:
Eng éc đằng sau nhà
Heo nhỏ mẹ mới mua
Đôi mắt ưa nhắm híp
Cái mõm dài khó ưa!
2 - 3 : học sinh thực hiện
Bạn tham khảo nha :
Cô bạn thân nhất của tôi ,đã cùng tôi học , chúng tôi đã quen nhau từ 4 năm rồi . An - người bạn thân nhất của tôi . An rất hòa đồng , luôn luôn giúp đỡ bạn bè . Không những thế An còn học rất giỏi .Đúng là có người như An thật tốt mà . Nhưng nhiều lúc ,cậu ấy thật yếu đuối , luôn bị bắt nạt , luôn bị bóc lột . Tôi cũng có 1 người bạn cũng rất thân . Vi Anh , cô ấy luôn bảo vệ An , khi không có tôi cô ấy có thể làm nhiều việc giúp tôi .
Tham khảo
Ai là gì:Trong phòng khách là bức ảnh chụp chung gia đình em vào tết vừa rồi. Trong ảnh gồm bố, mẹ, anh trai và em. Người ngồi trên ghế ở giữa bức ảnh là mẹ của em. Vì là người con gái duy nhất nên mẹ luôn được ưu tiên. Người đứng sau lưng mẹ, là bố của em. Bên trái là anh trai và bên phải chính là em. Trong ảnh, mẹ mặc áo dài màu đỏ thắm, còn ba bố con em mặc bộ vét màu đen lịch sự. Nhìn ai cũng tươi cười rạng rỡ. Mỗi khi nhìn ngắm bức ảnh, em lại bất giác mỉm cười hạnh phúc.
Ai thế nào:
Cô bạn thân nhất của tôi ,đã cùng tôi học , chúng tôi đã quen nhau từ 4 năm rồi . An - người bạn thân nhất của tôi . An rất hòa đồng , luôn luôn giúp đỡ bạn bè . Không những thế An còn học rất giỏi .Đúng là có người như An thật tốt mà . Nhưng nhiều lúc ,cậu ấy thật yếu đuối , luôn bị bắt nạt , luôn bị bóc lột . Tôi cũng có 1 người bạn cũng rất thân . Vi Anh , cô ấy luôn bảo vệ An , khi không có tôi cô ấy có thể làm nhiều việc giúp tôi .