Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
-Phương đông:nho giáo,phật giáo,thơ ca phát triển rất mạnh,các công trình kiến trúc độc đáo
-Phương tây bị ảnh hưởng bởi đạo giáo,kinh tế và các môn nghệ thuật phất triển mạnh
Thế giới của chúng ta rất đa dạng và phong phú, bề mặt Trái Đất có các lục đại và đại dương. Trên thế giới có hơn 200 quốc gia và vùng lãnh thổ khác nhau về điều kiện tự nhiên , kinh tế và xã hội
(Cho biết sự đa dạng về văn hóa thời phong kiến, câu này giống lịch sử 7 hơn bạn, câu trả lời của mình liên quan đến bài Đại lí 7 thiên nhiên và con người ở các chấu lục, bài 25 thế giới rộng lớn và đa dạng)
Vì trên thế giới có sáu châu lục với hơn 200 quốc gia và vùng lãnh thổ khác nhau
- Văn hóa thời phong kiến phương Đông và phương Tây phát triển rất đa dạng với những bản sắc riêng :
+ Văn hóa phương Đông chịu sự chi phối sâu sắc của các hệ tư tưởng và tôn giáo.
+ Văn hóa phương Tây chịu sự chi phối sâu sắc của nhà thờ và giáo lí đạo Ki-tô.
-Phương Đông : nho giáo, phật giáo, thơ ca phát triển rất mạnh, các công trình kiến trúc độc đáo.
-Phương Tây: bị ảnh hưởng bởi đạo giáo, kinh tế và các môn nghệ thuật ca phát triển rất mạnh
bạn nè mik thấy ở đây toàn sinh học ko a.sao lại có môn khác vậy
1/Văn hóa phong kiến ở phương Đông, phương Tây rất đa dạng, bản sắc riêng:
-Văn hóa phương Đông:
+Trung Quốc: nho giáo(Khổng Tử)
phật giáo(thời Đường, thời Tống)
-Văn học: nổi bật với các tác giả
+Thời Lý Bạch Đỗ Phủ
+Tiểu thuyết: La Quán Trung, Thi Nại Am
+Bộ kinh khổng lồ
+Công trình kiến trúc độc đáo
+Nho giáo Hin-đu
2/
-Lý Bạch có những tác phẩm nổi tiếng như:
+An vũ châu
+Đảo y thiên
+Bạch lộ tư
+Đối tửu kỳ
+Bi ca hành
+Độc bất kiến
- Lê-ô-na-đơ Vanh-xi có những tác phẩm nổi tiếng như:
+Người vitruvius
+Bữa ăn tối cuối cùng
+Mona Lisa
+Thánh mẫu Benois
Câu hỏi này là của lịch sử mà sao bạn lại đăng vào địa lí vậy. giupminhnha
Văn hóa phong kiến ở phương Đông , phương Tây rất đa dạng , bản sắc riêng.
- Văn hóa phương Đông :
+ Trung Quốc : nho giáo ( Khổng Tử )
phật giáo ( thời Đường , thời Tống )
-Văn học : Nổi bật với các tác giả
+ Thời Lý Bạch Đỗ Phủ
+ Tiểu thuyết : La Quán Trung , Thi Nại Am
+ Bộ kinh khổng lồ
+ Công trình kiến trúc độc đáo
+ Nho giáo Hin - đu
Trong lĩnh vực tư tưởng, Nho giáo giữ vai trò quan trọng. Người đầu tiên khởi xướng Nho học là Khổng Tử. Thời Hán Vũ Đế, Nho giáo trờ thành công cụ sắc bén phục vụ cho nhà nước phong kiến tập quyền, trở thành cơ sở lí luận và tư tưởng của chế độ phong kiến Trung Quốc.
Các quan niệm về quan hệ giữa vua - tôi, cha - con, chồng - vợ là giường mối, kỉ cương của đạo đức phong kiến. Nho giáo, mặc dù sau này có ít nhiều thay đổi qua các thời đại, nhưng vẫn là công cụ tinh thần để bảo vệ chế độ phong kiến. Nho giáo một mặt đề xướng con người phải tu thân, rèn luyện đạo đức phẩm chất ; mặt khác giáo dục con người phải thực hiện đúng bổn phận đối với quốc gia là tôn quân (trung thành với nhà vua); đối với gia đình, con phải giữ chữ hiếu và phục tùng cha. Nhưng về sau, cùng với sự suy đổi của giai cấp địa chủ phong kiến, Nho giáo càng tỏ ra bảo thủ, lỗi thời và kìm hãm sự phát triển của xã hội.
Phật giáo ở Trung Quốc cũng thịnh hành, nhất là vào thời Đường. Các nhà sư như Huyền Trang, Nghĩa Tĩnh đã tìm đường sang Ân Độ để tìm hiểu giáo lí của đạo Phật. Ngược lại, nhiều nhà sư của các nước Ân Độ, Phù Nam cũng đến Trung Quốc truyền đạo. Kinh Phật được dịch ra chữ Hán ngày một nhiều. Khi Bắc Tống mới thành lập, nhà vua cũng tôn sùng Phật giáo, cho xây chùa, tạc tượng, in kinh và tiếp tục cử các nhà sư đi tìm hiểu thêm về đạo Phật tại Ấn Độ.
Sử học bắt đầu từ thời Tây Hán đã trở thành lĩnh vực nghiên cứu độc lập, mọi người đặt nền móng là Tư Mã Thiên. Bộ Sử kí do ông soạn thảo là một tác phẩn nổi tiếng, có giá trị cao về mặt tư liệu và tư tưởng. Đến thời Đường, cơ quan biết soạn lịch sử của nhà nước, gọi là Sử quán, được thành lập.
Văn học là một trong những lĩnh vực nổi bật nhất của nền văn học; Trung Quốc dưới thời phong kiến. Thơ Đường phản ánh toàn diện bộ mặt xã hội bấy giờ và đã đạt đến đỉnh cao của nghệ thuật. Tên tuổi nhiều nhà thơ Còi sáng mãi đến ngày nay, tiêu biểu nhất là Lý Bạch, Đỗ Phủ, Bạch Cư Dị...
Tiểu thuyết là một hình thức văn học mới phát triển ờ thời Minh, Thanh Ở Trung Quốc, tại các thành phố lớn thường có những người chuyên làm nghề kể chuyện về sự tích lịch sử. Dựa vào đó, các nhà văn đã viết thành tiểu thuyết. Nhiều tác phẩm lớn, nổi tiếng đã ra đời trong giai đoạn này như Tam quốc diễn nghĩa của La Quán Trung, Thuỷ hử của Thi Nại Am, Tây du kí của Ngô Thừa Ân, Hồng lâu mộng cùa Tào Tuyết Cần...
La Quán Trung viết Tam quốc diễn nghĩa dựa vào câu chuyện được lưu truyền trong dân gian về ba người Lưu Bị, Quan Vũ và Trương Phi kết nghĩa ở vườn đào. Nội dung cơ bản của tác phẩm miêu tả cuộc đấu tranh về quân sự, chính trị phức tạp giữa ba nước Nguỵ, Thục, Ngô.
Tác phẩm Thuỷ hử của Thi Nại Am tường thuật lại diễn biến của cuộc khởi nghĩa nông dân do Tống Giang làm thủ lĩnh tại vùng Lương Sơn Bạc. Tác phẩm đã ca ngợi tài mưu lược, lòng quả cảm của những anh hùng áo vải nên đã bị chính quyền đương thời cấm lưu truyền. Nhưng hình ảnh của các anh hùng hảo hán Lương Sơn Bạc vẫn ăn sâu vào lòng dân và đã tạo thêm nguồn sức mạnh tinh thần cổ vũ cuộc đấu tranh chống phong kiến của nông dân Trung Quốc.
Ngô Thừa Ân kể chuyện Sư Huyền Trang và các đồ đệ tìm đường sang Ấn Độ lấy kinh Phật trong các tập Tây du kí nổi tiếng. Tính cách của các nhân vật được biểu hiện trên suốt dọc đường đầy nguy nan trắc trở. Cuối cùng thầy trò Huyền Trang đã đạt được mục đích.
Hồng lâu mộng của Tào Tuyết cần viết về câu chuyện hưng suy của một gia đình quý tộc phong kiến và tình yêu của một đôi trai gái - Gia Bảo Ngọc và Lâm Đại Ngọc. Qua đó, tác giả đã vẽ lẽn bộ mặt của xã hội phong kiến trong giai đoạn suy tàn.
Các lĩnh vực Toán học, Thiên văn học. Y dược... của Trung Quốc cũng đạt được nhiều thành tựu quan trọng.Quyển Cửu chương toán thuật thời Hán nêu các phương pháp tính diện tích và khối lượng khác nhau... Tổ Xung Chi (thời Nam - Bắc triều) đã tim ra số Pi đến 7 số lẻ.
Thời Tần, Hán, Trung Quốc phát minh ra nông lịch, chia 1 năm thành 24 tiết để nông dân có thể dựa vào đó mà biết thời vụ sản xuất. Trương Hành còn làm được một dụng cụ để đo động đất gọi là địa động nghi...
Từ rất sớm, Trung Quốc đã có nhiều thầy thuốc giỏi. Nổi tiếng nhất là Hoa Đà (thời Hán), người đấu tiên của Trung Quốc đã biết dùng phẫu thuật để chữa bệnh. Tác phẩm Bản thảo cương mục của lý Thời Trân là một quyển sách thuốc rất có giá trị.
Về mặt kĩ thuật, Trung Quốc có 4 phát minh quan trọng : giấy, kĩ thuật in, la bàn và thuốc súng. Đó là những cống hiến rất lớn của nhân dân Trung Quốc với nền văn minh thế giới.
Trung Quốc có nhiều công trình kiến trúc nghệ thuật đặc sắc : Vạn lí trường thành, những cung điện cổ kính, những bức tượng Phật sinh động... còn được lưu giữ đến ngày nay.
Ở Trung Quốc, Nho giáo (do Khổng Tử khởi xướng) giữ vai trò quan trọng, trở thành hệ tư tưởng chính thống của nhà nước phong kiến tập quyền: phật giáo thịnh hành nhất vào thời Đường, Tống. Nhiều chùa chiền, thành quách, tượng Phật sinh động,... còn được lưu giữ đến ngày nay. Văn học là một trong những lĩnh vực nổi bật nhất với các tác giả nổi tiếng như Lý Bạch, Đỗ Phủ (thơ đường), La Quán Trung, Thi Nại Am, Tào Tuyết Cần ( tiểu thuyết),...
Châu Âu đa dạng về ngôn ngữ, văn hóa và tôn giáo thể hiện ở các điểm sau:
- Có các tôn giáo chính: Thiên Chúa, Tin Lành và Chính Thống, đạo Hồi (một bộ phận nhỏ). (1 điểm)
- Nhiều dân tộc sống đan xen vào nhau, có ngôn ngữ riêng và nền văn hóa riêng. Các dân tộc này tồn tại bên nhau và giữ nét đặc thù văn hóa của mình, đồng thời vẫn tiếp thu văn hóa của dân tộc khác trong cùng quốc gia. (1 điểm)
- Có 3 nhóm ngôn ngữ chính: La-tinh, Giéc-man và Xla-vơ. Các nhóm này chia ra rất nhiều ngôn ngữ nhỏ, chưa kể đến các nhóm ngôn ngữ địa phương. (1 điểm)
Xã hội phong kiến không đủ năng lực can thiệp sâu sắc, không có một bộ máy nhà nước đủ sâu sắc, không có các lực lượng đủ sâu sắc, thậm chí không có cả lý thuyết đủ sâu sắc để tác động vào đời sống xã hội và tạo ra một nền văn hoá có chất lượng thống trị đời sống tinh thần. Và bằng nền văn hoá cách mạng, chỉ trong một thời gian rất ngắn, khoảng 50-70 năm, chúng ta đã xoá sạch vai trò của nền văn hoá cũ. Có thể nói, chúng ta sử dụng một lực lượng có chất lượng nhà nước khổng lồ để truyền bá các quan điểm văn hoá với một sức mạnh có năng lực tẩy xoá toàn bộ cái nền văn hoá không hoàn toàn đúng đắn, thậm chí sai trái mà các bạn gọi là nền văn hoá phong kiến.