K
Khách
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Các câu hỏi dưới đây có thể giống với câu hỏi trên
Những khi trái nắng trở trời,
Con đau là mẹ đứng ngồi không yên.
Trọn đời vất vả triền miên,
Chăm lo bát gạo vàng bạc nuôi con.
Mỗi khi đọc những câu ca dao trên, em lại càng thêm thấm thía về tình yêu và sự hi sinh vô bờ của mẹ.
Mẹ - là tiếng nói vô cùng thiêng liêng mà mỗi người con luôn gọi lên bằng cả trái tim mình. Em cũng vậy. Mỗi ngày, từ lúc mở mắt ra, đến lúc trước khi đi ngủ, mẹ là tiếng mà em gọi nhiều nhất. Bởi em hiểu rằng, dù lúc nào, dù ra sao, mẹ cũng sẽ luôn ở bên, luôn quan tâm, chăm sóc cho mình.
Mẹ em là một công nhân ở nhà máy may. Cũng như bao người, mẹ làm lụng vất vả và chăm chỉ để kiếm tiền chăm sóc cho con cái, gia đình. Ở nhà, mẹ còn nuôi thêm đàn gà, trồng thêm luống rau để tiết kiệm cho cuộc sống. Trong ấn tượng của em, mẹ chẳng bao giwof biết mệt hay ốm đau cả. Dù nắng, mưa mẹ vẫn đi làm đều đặn. Mẹ chẳng thích váy đẹp, chẳng mê xem phim, cũng chẳng thích ăn thịt, ăn bánh. Nhưng đến bây giờ, khi đã lớn, em mới hiểu rằng, mẹ cũng như em cũng thích ăn ngon, thích mặc đẹp. Nhưng tình yêu thương con đã vượt lên những điều đó, khiến mẹ nhường hết tất cả những gì tốt đẹp cho con.
Mẹ luôn quan tâm, chăm sóc em đến từng chi tiết nhỏ. Đôi lúc chính em cũng không nhận ra được thau đổi của bản thân, nhưng mẹ thì nhận ra ngay. Dù em không xinh, học hành cũng bình thường, nhưng mẹ vẫn luôn ôm em vào lòng, dịu dàng mà thủ thỉ: Con gái của mẹ là tuyệt vời nhất. Chính mẹ tạo cho em niềm tin, tạo cho em động lực để cố gắng, để hoàn thiện hơn từng ngày.
Mỗi khi nhìn thấy những vết sờn trên vai áo, những vết chai trên đôi tay, những nếp nhăn trên khóe mắt mẹ. Em lại càng nhủ mình phải ngoan hơn nữa, phải lớn nhanh hơn nữa để mẹ đỡ vất vả. Hằng ngày, ngoài giờ học, em thường giúp mẹ dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, rửa bát… Dù mẹ bảo là hãy để mẹ làm cho, còn em thì đi học, nhưng em vẫn cương quyết xin được làm cùng mẹ. Để mẹ có thêm thời gian nằm xuống nghỉ ngơi, xem một bộ phim yêu thích.
Em yêu mẹ của em rất nhiều, và em biết rằng mẹ cũng như vậy. Em mong sao, thời gian trôi thật chậm, để em mãi luôn là đứa con bé nhỏ, được ở bên cạnh mẹ mỗi sớm chiều.
Nhà văn Nguyễn Duy Cần đã từng nói " Cuộc đời của con người là một chuyến tàu" .Ban đầu khi đọc con chẳng hiểu lắm đâu nhưng sau khi mẹ giải thích,con mới hiểu rằng : cuộc đời của mỏi người quả thật là một chuyến tàu,nó có vạch xuất phát và có đích đến nhưng trong chuyến tàu ấy,không ai có thể di cùng con từ đầu đến cuối con đường.Tuy rằng là thế nhưng đối với con: Mẹ chính là người lái chuyến tàu của cuộc đời con.
Khi con còn bé, mới bập bẹ biết nói biết đi. Mẹ đỡ con đi trên suốt quang đường dài ,vừa cười, vừa cổ vũ con :" Mạnh mẽ lên,con gái của mẹ!" .Rồi con lại lớn hơn một xíu, con đã đi học, con tự biết chải chuốt, con phải làm bài vở và rồi mỗi lần kiểm tra, mẹ vẫn luôn cười với con. Khi đó, từ trong ánh mắt của mẹ, con biết mẹ đang rất hạnh phúc. Lại lớn lên một chút, năm ấy con tròn mười tuổi,người mẹ dịu dàng ,trẻ trung năm ấy của con giờ đã có những vết nhăn ở trán,nhưng đôi mắt vẫn ánh lên vẻ hiền từ .
Rồi năm con tròn 13 tuổi,gia đình mình xảy ra biến cố,mẹ đã không còn hiền dịu như trước kia được nữa.Ba bà mẹ nhiều lần cãi nhau đến nãy lửa,mà dường như chẳng thế nào giải quyết được .Lúc đó,con đã chuẩn bị tâm lý,nếu lúc đó ba mẹ thực sự chia tay,con sẽ về nhà bà ngoại.Bởi vì con biết,và con cũng không muốn làm ràng buộc giữa hai người nữa.Nhưng con không nhận xét cũng sẽ không nói gì cả,đó là quyết định của ba mẹ.
Năm nay con lên 15 tuổi ,mẹ cũng đã 38 tuổi.Dường như mọi thứ ổn hơn con nghĩ,ít nhất gia đình mình vẫn hạnh phúc.Mà khi nhìn kĩ lại mẹ,bỗng chốc con thấy mẹ thật sự rất đẹp,đẹp như một cô tiên vậy.Mẹ có dáng người cao cao ,làn tóc dài và đen óng mượt, cùng với khuôn mặt tròn tròn phúc hậu.Mẹ rất hay cười và mỗi lần cười ,khuôn mặt của mẹ cứ như ánh nắng diệu kì vậy.Mái tóc của mẹ đen bóng ,dài ngang lưng .cùng với đôi mắt to,màu đen nâu của mẹ.Đôi tay của mẹ đã bị chai sạn theo tháng năm.
Mẹ là người hòa đồng,mẹ thích nói thích cười y như con vậy.Chẳng bao giờ mà mẹ ngồi yên một chỗ được.Ấy thế mà khi cái nhau hay tức giận ,mẹ đều phải bắc ghế lên hoặc đứng ở chỗ cao nhất mà mắng và cãi lộn.Nhiều lúc ,biết ba mẹ đang rất bực nhưng con vẫn không khỏi cảm thấy buồn cười vì dáng đứng của mẹ. Mẹ là người đa sầu đa cảm,có đôi lúc lại còn trẻ con hơn cả con.Mẹ cũng hay cười lại càng hay khóc .Mẹ cũng là người sâu sắc,mà mỗi lần mẹ nhìn con,con lại cảm giác như mẹ luôn nhìn thấu cả tâm trí của con và là người hiểu con nhất. Nhiều lúc mẹ dữ dằn lắm,mẹ mắng con tơi mỗi lần con làm sai.Nhưng con biết,mẹ vẫn luôn rất yêu thương con. Cả cuộc đời mẹ vẫn luôn kề cạnh con,sinh con ra vào lúc mẹ đang ở tuổi đẹp nhất của thanh xuân nhưng chẳng bao giờ oán hận gì.Mẹ mang nhiều tính cách đặc trưng chẳng giống ai. Bởi vì mẹ là duy nhất và cả cuộc đời này,con chỉ có duy nhất một người mẹ thôi
Cảm ơn mẹ,cảm ơn mẹ vì đã sinh cho con ra đời,cho con ước mơ,cho con hoài bão về một tương lai ,cho con quyền được sinh ra và lớn lên, cho con thừa hưởng muôn vàn tình yêu thương của mẹ.
Được mẹ cho đi quá nhiều, được mẹ yêu thương nhiều quá làm con sợ. Con sợ có một ngày ,một ngày mà mẹ cất bước ra đi khỏi chuyến tàu của con. Để con phải tự lái chuyến tàu này. Nên con muốn dùng tất cả những khoảng thời gian còn lại mà con có thể ,để yêu thương mẹ và chăm sóc mẹ như mẹ đã từng.( bẹn thay đổi lại tuổi )