Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bé Hà rất thích chó nhưng nhà không nuôi. Hằng ngày, Hà chạy chơi trong vườn cùng với Cún Bông, con chó của bác hàng xóm.
Một hôm, Hà đang chạy theo Cún Bông thì không may vấp phải một cây gỗ, ngã gãy chân. Cún Bông vội chạy đi tìm mẹ giúp Hà. Vết thương nặng lắm, Hà phải nằm bệnh viện. Hằng ngày, các bạn đến chơi, cho quà, kể chuyện nhưng Hà không vơi nỗi buồn, bởi Hà nhớ Cún Bông.
Hôm sau, bác hàng xóm dẫn Cún Bông đến bệnh viện. Gặp Cún Bông, Hà mừng lắm. Cún Bông cũng sung sướng vẫy đuôi rối rít, quấn quýt bên Hà.
Từ hôm ấy, Hà và Cún Bông càng thêm thân thiết. Lúc thì Cún Bông mang cho Hà tờ báo hay cây bút chì, khi thì con búp bê.
Ngày tháo bột đã đến, bác sĩ rất vui vì vết thương của Hà đã lành hẳn. Nhìn bé Hà vuốt ve Cún Bông, bác sĩ nghĩ rằng bé Hà mau lành bệnh là nhờ có con chó tình nghĩa ấy
Bố tôi là một người rất yêu quý động vật, nên ở nhà tôi bố nuôi chó, mèo và cả gà, vịt nữa. Nhưng tôi thì thích con Sam nhất, bởi nó là một chú chó rất đáng yêu.
Sam được bố tôi mang về nhà nuôi từ ba tháng trước. Lần đầu nhìn thấy nó tôi sợ lắm vì nó có bộ lông đen nhánh, bóng mượt, lại còn lù đù nữa, chắc tại nó lạ nhà. Bố tôi chăm sóc nó từng ngày, sáng nào bố cũng dạy sớm và tập thể dục với nó, mới đầu chưa quen, dần dần nó thích lắm, cứ chạy vòng quanh chân bố tôi. Có lần tôi nhìn thấy bố và Sam đang chơi đùa với nhau, tôi cũng chạy ra chơi cùng. Tôi ném mẩu bánh ra xa, Sam nhìn thấy và chạy theo rồi sủa ẳng ẳng, ý nó là nó đã nhìn thấy và muốn cặp miếng bánh về nhưng không làm được. Có lúc nó thích quá còn nhảy lên vờn vờn tay bố tôi. Đến trưa, bố chuẩn bị bữa ăn cho Sam, Sam nhà tôi thích ăn cá lắm. Nó chỉ cần ngửi thấy mùi tanh là dù ở đâu cũng chạy ra ngay. Nhìn thấy đĩa cơm, nó lao vào ăn lấy ăn để, có lần còn bị hóc xương rồi ho lụ khụ. Khi ăn, nó không ngẩng mặt lên, chỉ cắm đầu vào ăn thôi. Chắc cu cậu đói quá lại gặp cơm ngon nên vậy. Nhìn Sam ăn mà tôi thấy vui quá, nó ăn no và lớn lên từng ngày. Thân hình của Sam chắc nịch, lông thì càng ngày càng dày vẫn đen óng như thế.Tôi thích nhất là cái đuôi của Sam, mỗi khi tôi đi học về, nhìn thấy tôi nó cứ ngoe nguẩy cái đuôi rồi sủa như chào đón tôi, rồi lại quấn quýt quanh chân tôi. Chiều nào tôi cũng rủ Sam ra vườn chơi bóng. Sau nhiều lần tập luyện giờ nó có thể là người bạn cùng sở thích và cùng chơi bóng với tôi rồi. Chân của Sam đã to và chắc khỏe hơn trước rất nhiều, như một chàng trai trưởng thành, bố tôi còn cảm thấy ngạc nhiên. Hai bố con tôi vui lắm khi Sam luôn khỏe mạnh và vui vẻ chơi đùa cùng bố con tôi.
Mỗi khi có khách tới chơi, Sam nhà tôi chạy thẳng ra cổng sủa “gâu, gâu”, nó co hai chân trước lên, hai chân sau thì bám chặt xuống đắt, cái đuôi thì không ngoe nguẩy nữa, chắc nó đánh hơi thấy người lạ nên mới vậy. Trong Sam những lúc như vậy thật đáng sợ, không giống như những lúc vui đùa với tôi.Sam khôn lắm, chỉ cần có ai đi nhẹ vào cổng nhà tôi là nó đánh hơi thấy ngay. Nhưng nó chỉ sủa lúc đấy, khi khách đã vào nhà thì nó lại chui vào bếp chơi. Hàng xóm nhà tôi ai cũng khen Sam ngoan, khiến bố tôi và tôi rất hài lòng.
Tôi thực sự rất yêu quý Sam, bởi nó là một con chó ngoan, biết nghe lời và rất thông minh. Có Sam, cuộc sống của tôi vui hơn nhiều. Tôi sẽ cố gắng chăm sóc Sam thật tốt để nó luôn là người bạn thân thiết của tôi.
Tham khảo:
Nếu nhắc tới loài vật đáng yêu nhất em sẽ không ngần ngại mà nói rằng đó là con thỏ được bà em nhận nuôi cách đây không lâu. Đó là chú thỏ dễ thương nhất mà em từng gặp.
Bộ lông của chú có màu trắng muốt, mềm mại êm như tơ sờ vào rất thích tay. Thân hình chú nhỏ nhắn vừa với vòng ôm của em. Mới những ngày được nhận nuôi, chú vẫn rụt rè, sợ hãi với mọi người, duy chỉ có bà em là chú cứ quấn quýt mãi không rời. Lâu dần, chú quen với gia đình em, nên mỗi lần em bế chú không kháng cự mà còn thích thú. Đôi tai chú dài như muốn nghe ngóng mọi sự việc xung quanh, thêm nữa là tai chú cũng êm ái và mịn màng không thể rời tay. Đặc biệt nhất vẫn là đôi mắt màu đỏ như máu của chú, cứ nhìn vào ai là người đó không cầm lòng được mà muốn ôm ấp âu yếm. Chính vì vậy mà nhà em ai cũng yêu thích chú. Thỏ ăn rất nhiều, mỗi bữa phải mang vào chuồng một nắm có to xụ mà chú vẫn muốn ăn tiếp.
Em chỉ mong chú mỗi ngày một lớn nhanh khỏe mạnh để có thể sống mãi với gia đình em. Chú sẽ là niềm vui hàng ngày cho bà để bà thêm khỏe thêm vui._HT_Gia đình em giờ đã chuyển lên thành phố. Nơi đất chật, người đông, cũng chẳng còn diện tích trồng trọt, chăn nuôi lớn như ở quê nữa. Hồi ấy, nhà em có nuôi một đàn thỏ đáng yêu lắm, tới tận bây giờ em vẫn mong được mang theo một chú thỏ làm thú cưng của mình.
Ngày bố mới mang thỏ về, em thích thú lắm. Trước giờ chỉ được thấy thỏ qua TV hay sách báo, nay lại được nhìn tận mắt và vuốt ve chúng. Chao ôi! Nó mới đáng yêu làm sao! Nhìn xa nó như một cục bông gòn trắng muốt màu tuyết. Vì là thỏ giống nên nó cũng chưa to, chưa già lắm. Chú nặng chừng 1 kg thôi. Lớp lông dày, trắng lúc nào cũng mượt như tơ. Em thích được ôm chú thỏ vào lòng, vuốt ve bộ lông mềm ấy như đang ôm một con thú bông vậy đó. Đôi mắt thỏ to, tròn không đen nhánh mà hồng nhạt. Em ngây ngô cứ ngỡ đó là Thỏ Ngọc của Hằng Nga. Mũi chú lúc nào cũng ươn ướt như người bị cảm. Hai tai dài, to lúc nào cũng vểnh lên như muốn nghe ngóng tất cả mọi điều. Bốn chân thỏ được đệm thịt với những móng vuốt sắc nhọn như một vũ khí bảo vệ đặc biệt của loài thỏ. Nếu quan sát kĩ, dễ dàng thấy đuôi thỏ ngắn, bé xinh như viên bông ngộ nghĩnh. Thỏ được nuôi trong một lồng sắt, treo cao hơn mặt đất chừng 50 phân. Mỗi lần tới ngắm thỏ, đứng hồi lâu lại chẳng muốn dời.
Thỏ đặc biệt rất kị nước. Món ăn khoái khẩu của nó chính là những củ cà rốt và cỏ xanh. Em thường cầm cà rốt, giơ vào lồng để chú rướn mình ra đón lấy. Nhìn thỏ gặm cà rốt trông ngon lành lắm, khoảnh khắc ấy chỉ muốn cầm máy ảnh để ghi lại. Những lúc đói, thỏ ta thường chạy quanh chuồng như ra tín hiệu để con người mang thức ăn tới. Lúc ấy, em lại lon ton mang rổ rau xanh ra vừa chơi vừa cho thỏ ăn. Những lúc thích thú, em lại mở lồng bắt thỏ ra mà ôn mà vuốt. Chú thỏ ngoan lòng, như hiểu được con người mà cuộn tròn trong lòng em, đầu dụi dụi vào cánh tay em như một đứa trẻ nũng nịu đòi nựng yêu.
Những ngày tháng vuốt ve thỏ, cho thỏ ăn mỗi khi em rảnh rỗi có lẽ sẽ chỉ còn trong kí ức. Chú thỏ năm ấy – chú thỏ đáng yêu! Em vẫn luôn hi vọng một ngày không xa, một chú thỏ lại đến với nhà em, lại chơi đùa cùng với tuổi thơ em.
Năm nay em đã lên lớp Bốn. Do em phải học bài và làm nhiều bài tập về nhà, bố mẹ đã sắp xếp cho em một góc học tập ngăn nắp, thoáng mát. Đặc biệt hơn cả là cái bàn học xinh xắn đặt kề cửa sổ nhìn ra vườn cây xanh rợp bóng.
Bàn được làm bằng gỗ tạp, chưa phải là gỗ tốt nhưng nhờ được đánh véc-ni nên rất bóng loáng, cùng màu nâu sẫm như ghế và giá sách. Mặt bàn hình chữ nhật, bề dài đúng một sải tay em, bề rộng vừa đủ ba gang, hơi xuôi về phía em đặt ghế, tạo tư thế thoải mái khi em ngồi viết. Độ bóng của véc-ni càng làm nổi rõ những đường vân gỗ rất đẹp. Mép bàn phía trước có một đường rảnh dài, lõm xuống giúp em đựng bút, thước, tẩy... khỏi bị lăn xuống theo độ dốc của bàn. Bên dưới mặt bàn là một ngăn hộc khá rộng, em có thể kéo ra đóng vào dễ dàng khi nắm vào cái tay cầm bằng sắt. Trong ngăn hộc này, em đựng dụng cụ học môn kĩ thuật, bộ đò dùng học toán, nhiều hộp phấn viết bảng trắng lẫn màu, thậm chí có cả mớ dây thun tết hình con rết, nắm sỏi tròn để chơi ô quan... Bốn chân bàn là những thanh gỗ vuông to và cứng cáp, các góc mép được bào nhẵn. Ba thanh gỗ dẹp hơn đóng thành hình chữ H ở chân bàn phía gần mặt đất giữ cho các chân bàn được vững vàng chắc chắn hơn.
Mỗi khi học xong em thường thu dọn sách vở và các thứ trên mặt bàn cho gọn ghẽ rồi lau bàn bằng khăn vải mềm. Không bao giờ em lơ đễnh hay cố ý viết, vẽ bậy lên mặt bàn. Vì vậy mà dùng đã nửa năm bàn vẫn còn mới.
Em yêu quý cái bàn này lắm bởi ngày nào nó cũng cùng em học tập miệt mài. Áp má lên mặt bàn, em nghe mát rượi như có ngọn gió nào thổi từ khu rừng xa xưa nơi cây gỗ này sinh sống. Em tưởng như nghe được lời gió thì thầm nhắc nhở: "Cô chủ ơi, gắng học lên! Chúng tôi tin tưởng nhiều ở cô đấy nhé!".
Mùa xuân đã về. Chẳng thua gì miền Bắc với hoa Đào sặc sỡ, miền Nam cũng tưng bừng đón Tết với hoa Mai rực vàng. Mai từ lâu đã trở thành một hình ảnh không thể thiếu trong ngày Tết, Mai – loài hoa đặc trưng của miền Nam- mang một bổn phận thiêng liêng là đem hết vẻ đẹp của mình làm đẹp cho miền Nam, cho đất nước trong những ngày xuân về.
Ngày thường, Mai đứng một mình trong góc vườn, lặng lẽ giữa bao nhiêu là Quỳnh Anh, Lan, Cúc, Vũ Nữ… Ấy vậy mà Mai vẫn ung dung, thản nhiên lớn lên với dáng vẻ đơn sơ và giản dị. Cây Mai cao hơn em đến hai cái đầu. Nó khoác trên mình một chiếc áo xanh đậm điểm vài bông hoa vàng hoe.
Đến rằm tháng Chạp, Mai được đem ra giữa sân nhà. Nó bắt đầu được chú ý đến. Mai được mọi người chăm sóc, bón phân, tỉa cành và đặc biệt lặt lá – một công việc mà em rất thích. Vào sáng Chủ Nhật, cả nhà em vui vẻ quây quần bên cây Mai để lặt lá. Em làm theo lời mẹ dạy, chú ý lặt đúng cách từng chiếc lá, tưởng tượng như đang mở từng chiếc cửa sổ tí ti trên thân cây cho những nụ hoa mở mắt hé nhìn trời đất.
Khi tất cả những chiếc lá đã rời cành mẹ, cây Mai trở nên trơ trụi, khẳng khiu. Những cành cây tia ra như những nét phác thảo bằng bút kim của một bức tranh. Nhưng chính sự trơ trụi ấy lại mang một vẻ háo hức và tưng bừng, đem đến cho mọi người cảm giác mùa xuân về. Không phụ lòng người chăm sóc, không để cành phải đợi lâu, những nụ hoa li ti đã bắt đầu xuất hiện. Thân cây trơ trụi được tô điểm bằng những chấm xanh non của mầm hoa, mầm lá.
Gần đến Tết, những nụ hoa lớn lên, phình tròn, nhõ bằng chiếc móng tay út. Nhìn cây Mai như có hàng trăm con bọ xanh âu yếm bám chặt vào cành, cố gắng làm đẹp cho cây và hứa hẹn một sự đơm hoa rực rỡ ngày Tết.
Tết tới, Mai được đặt chễm chệ ở một vị trí trang trọng trong nhà. Mọi người lo đi sắm đồ Tết, chẳng để ý đến Mai nhiều. Hôm mồng Một Tết, mọi người vui vẻ trong những bộ đồ mới. Đến lúc này, nhìn qua cây Mai, ai cũng ngạc nhiên khi thấy nó cũng đã sẵn sàng trong bộ trang phục truyền thống của mình. Mai phủ hắp người một chiếc áo vàng rực rỡ của hoa, điểm thêm vài màu xanh non của lá. Chúng em trang trọng treo những lời chúc “ An khang thịnh vượng”, “ Vạn sự như ý”, … và những bao lì xì lên cây, chia sẻ lời chúc năm mới với loài hoa tuyệt đẹp này. Vậy là chiếc áo vàng của Mai còn được điểm những món đồ trang sức màu đỏ, thể hiện may mắn và tình thương yêu.
Hoa Mai vàng tươi, rất đẹp. Cánh hoa mềm, mịn như nhung. Nhưng chỉ sau một vài ngày, những cành hoa ấy héo dần và từ từ rời cành xuống điểm tô cho đất. Đất trong chậu đầy một màu vàng của cánh Mai.
Hoa Mai rụng đi nhường chỗ cho những nụ hoa con con bung mình hé nở. Những cái nụ xanh be bé, điểm vài màu vàng ở đỉnh. Chúng em thay nhau đoán xem đâu là nụ hoa, đâu là nụ lá, nụ nào nở trước, nụ nào nở sau. Những chiếc nụ lá không được quan tâm nhiều nhưng vẫn hồn nhiên nở cánh trước cả nụ hoa.
Sau tết, Mai vẫn cố gắng thể hiện hết vẻ đẹp còn lại của mình, hoàn thành sứ mệnh thiêng liêng được giao. Dưói đất, hoa vàng rụng nhiều. Trên cây, lá xanh lớn lên. Hết Tết, hết mùa hoa Mai, đến lượt lá đua nhau trang trí cho cành. Mai lại khoác lên mình chiếc áo màu xanh thẫm.
Mai cũng “ điệu” như con người, cứ đến Tết là xúng xính trong bộ quần áo đẹp. Mai như một người bạn quen thuộc, chia sẻ ngày Tết với mọi người. Mai gắng sức mình tô đẹp cho ngày Tết. Mọi người quan tâm, làm đẹp cho Mai. Em yêu Mai, gia đình em yêu Mai, miền Nam này yêu Mai, cả đất nước Việt Nam cũng yêu Mai. Cây Mai- biểu tượng của may mắn, vui vẻ và hạnh phúc.
Bài làm:
Là loài vật rất trung thành, không chỉ rất ngoan ngoãn, dễ thương mà nó còn rất chăm chỉ trông nom nhà cửa. Đó là con chó. Nhà em có nuôi rất nhiều loài vật như: gà, mèo, trâu, vịt… nhưng loài vật mà em yêu thích nhất vẫn là chú chó.
Chú chó nhà em là một chú chó, nó tên là KiKi.Ki Ki được bố em mang về nuôi từ khi nó còn nhỏ xíu, lúc bấy giờ nó rất nhút nhát, cứ hễ nhìn thấy người là lại chạy vào trong gầm sập để trốn.Bây giờ KiKi đã trở thành một chú chó trưởng thành, không còn nhút nhát như ngày mới về nữa, nó luôn chạy theo em và mừng rỡ, quẫy đuôi khi bố mẹ và anh trai em đi làm, đi học về.KiKi là giống chó cỏ nên dù đã trưởng thành nhưng cũng nhỏ hơn rất nhiều so với những chú chó nhà hàng xóm khác.Dù nhỏ hơn nhưng KiKi lại rất thông minh, ngoan ngoãn nên trong nhà em ai cũng đều rất yêu quý nó.
KiKi của em có một bộ lông màu xám đen dài và rất mượt mà, mỗi khi vuốt ve bộ lông của nó em đều thấy rất thích thú vì nó mượt và êm như bông vậy.
Đôi mắt của KiKi tròn xoe mà đen như hai hạt nhãn, đôi mắt nó lúc nào cũng long lanh như có nước, đặc biệt là khi em cho KiKi ăn hoặc em dẫn theo KiKi ra ngoài nhà văn hóa chơi.Đôi chân của KiKi rất ngắn nhưng nó lại có thể chạy rất nhanh. Khi nó chạy ra đón mẹ em mỗi khi mẹ đi chợ về hay khi chạy đuổi những con mèo hàng xóm khi nó ăn vụng thức ăn thì đôi chân ngắn ấy trở nên nhanh thoăn thoắt.
KiKi của em không chỉ dễ thương mà còn rất thông minh và ngoan ngoãn. Khi không có người ở nhà thì KiKi lúc nào cũng ngoan ngoãn nằm ở mái hiên trông nhà, do đó nhà em không bao giờ có trộm hay bị mất đồ gì cả.Mỗi khi có người về là KiKi lại chạy ra quấn quýt lấy chân, dùng chiếc đầu nhỏ dụi dụi vào chân rất đáng yêu.Khi em đi học về, dù chưa đến cổng mà chỉ nghe thấy tiếng thôi thì KiKi cũng đã chạy ra để đón.Những lúc ấy em cảm thấy rất vui.
Không chỉ mừng rỡ khi chủ về nhà mà mỗi khi em hay bố mẹ đi làm thì KiKi cũng chạy ra tận cổng để tiễn, đến khi không nhìn thấy bong nữa thì KiKi mới chịu vào hiên nằm.
Em rất yêu quý chú chó KiKi, với em nó không chỉ là một loài vật nuôi để trông nhà mà nó còn là một người bạn trung thành, dễ thương và cũng rất thông minh, ngoan ngoãn nữa.
Bn tham khảo vài bài làm trên link này nha :
https://baiviet.com/ta-con-cho-nhung-bai-van-mieu-ta-con-cho-hay-nhat/
Hok tốt
Bài làm
"Tùng,tùng"mỗi khi nghe tới tiếng trống đó em lại không thể nào quên được những ngày vui nhộn của thời học sinh,nó đã gắn bó với em trong suốt 5 năm học tiểu học.Dù sau này có đi đâu thì em vẫn luôn nhớ về cái trống trường-người bạn thời ấu thơ.
K CHO MK NHA,NẾU KO HAY THÌ THUI
không thích giúp
đầu tôi:Bởi vì tui ko hiểu bn đó nhắn cái gì
Nhân dịp sinh nhật lần thứ mười của em, ba đã mua tặng em bộ dụng cụ học tập với nhiều màu sắc bắt mắt. Trong đó em thích nhất là chiếc hộp bút.
Ôi, chiếc hộp bút mới xinh đẹp làm sao. Hộp bút có in hình các nhân vật trong bộ phim hoạt hình nổi tiếng của Nhật Bản: “Hàng xóm tôi là Totoro”. Đó là cô chị Satsuki, cô em Mei và nhân vật quan trọng nhất là Totoro, con thú thần bảo vệ và cai quản khu rừng cạnh làng của hai chị em, luôn đi theo Totoro lớn còn có hai Totoro nhỏ màu xanh và trắng. Mặt trước là hình các nhân vật đang nằm trên bụng thú thần, giữa cánh rừng bao la, có vẻ hoang vu nhưng không kém phần tươi đẹp. Mặt sau là hai chị em cùng các Totoro nhỏ và lớn đang ngồi trên một cành cây hướng ra bờ sông, chơi trò gì đó có vẻ thích thú lắm. Chiếc hộp bút được làm bằng nhựa tổng hợp, được thiết kế theo dạng hình chữ nhật. Nó dài chừng 22cm, rộng chừng 5cm và cao khoảng 3cm. Kích thước như vậy vừa không quá to, lại không quá nhỏ, rất vừa vặn xinh xắn khi cho vào cặp xách.
Cả hai mặt của hộp bút đều mở được ngăn. Các ngăn được mở ra, đóng vào một cách dễ dàng nhờ hai viên nam châm, được lắp ở giữa. Ở mỗi ngăn đều có gắn các đầu nhựa hình tròn để cho bút vào, tránh cho bút khỏi rơi ra trong quá trình di chuyển. Các đầu nhựa này còn có thể nhấc lên, đặt xuống khiến cho việc lấy bút trở nên dễ dàng hơn. Ở ngăn trước, em dùng để đựng các loại bút như bút chì, bút máy, bút nước, bút dạ cho môn Mĩ thuật. Ngăn kia dùng để để các loại thước như thước kẻ, đo độ, eke và chiếc com-pa nhỏ nhắn màu hồng. Vì ở giữa hai ngăn có lắp cả gọt bút chì nên em không cần phải mang gọt riêng theo như trước nữa.
Có chiếc hộp bút mới ba tặng, chiếc cặp sách trở nên gọn gàng hơn và em cũng đã biết giữ gìn dụng cụ học tập cẩn thận hơn, chu đáo hơn. Khi dùng xong, em đều cho bút vào trong ngăn để bút không bị rơi hay hỏng. Khi đến lớp, em đặt chiếc hộp bút vào một ngăn riêng, khi về nhà thì được đặt lên giá sách thật gọn gàng. Chiếc hộp bút gắn bó với em như hình với bóng, là vật dụng không thể thiếu mỗi khi đến trường.
Có thể càng ngày càng có nhiều loại hộp bút với hình dáng và màu sắc khác nhau, thu hút người dùng, nhưng đối với em, chiếc hộp bút ba tặng luôn là món quà quý giá mà em luôn giữ gìn, trân trọng.
Nhân dịp sinh nhật lần thứ mười của em, ba đã mua tặng em bộ dụng cụ học tập với nhiều màu sắc bắt mắt. Trong đó em thích nhất là chiếc hộp bút.
Ôi, chiếc hộp bút mới xinh đẹp làm sao. Hộp bút có in hình các nhân vật trong bộ phim hoạt hình nổi tiếng của Nhật Bản: “Hàng xóm tôi là Totoro”. Đó là cô chị Satsuki, cô em Mei và nhân vật quan trọng nhất là Totoro, con thú thần bảo vệ và cai quản khu rừng cạnh làng của hai chị em, luôn đi theo Totoro lớn còn có hai Totoro nhỏ màu xanh và trắng. Mặt trước là hình các nhân vật đang nằm trên bụng thú thần, giữa cánh rừng bao la, có vẻ hoang vu nhưng không kém phần tươi đẹp. Mặt sau là hai chị em cùng các Totoro nhỏ và lớn đang ngồi trên một cành cây hướng ra bờ sông, chơi trò gì đó có vẻ thích thú lắm. Chiếc hộp bút được làm bằng nhựa tổng hợp, được thiết kế theo dạng hình chữ nhật. Nó dài chừng 22cm, rộng chừng 5cm và cao khoảng 3cm. Kích thước như vậy vừa không quá to, lại không quá nhỏ, rất vừa vặn xinh xắn khi cho vào cặp xách.
Cả hai mặt của hộp bút đều mở được ngăn. Các ngăn được mở ra, đóng vào một cách dễ dàng nhờ hai viên nam châm, được lắp ở giữa. Ở mỗi ngăn đều có gắn các đầu nhựa hình tròn để cho bút vào, tránh cho bút khỏi rơi ra trong quá trình di chuyển. Các đầu nhựa này còn có thể nhấc lên, đặt xuống khiến cho việc lấy bút trở nên dễ dàng hơn. Ở ngăn trước, em dùng để đựng các loại bút như bút chì, bút máy, bút nước, bút dạ cho môn Mĩ thuật. Ngăn kia dùng để để các loại thước như thước kẻ, đo độ, eke và chiếc com-pa nhỏ nhắn màu hồng. Vì ở giữa hai ngăn có lắp cả gọt bút chì nên em không cần phải mang gọt riêng theo như trước nữa.
Có chiếc hộp bút mới ba tặng, chiếc cặp sách trở nên gọn gàng hơn và em cũng đã biết giữ gìn dụng cụ học tập cẩn thận hơn, chu đáo hơn. Khi dùng xong, em đều cho bút vào trong ngăn để bút không bị rơi hay hỏng. Khi đến lớp, em đặt chiếc hộp bút vào một ngăn riêng, khi về nhà thì được đặt lên giá sách thật gọn gàng. Chiếc hộp bút gắn bó với em như hình với bóng, là vật dụng không thể thiếu mỗi khi đến trường.
Có thể càng ngày càng có nhiều loại hộp bút với hình dáng và màu sắc khác nhau, thu hút người dùng, nhưng đối với em, chiếc hộp bút ba tặng luôn là món quà quý giá mà em luôn giữ gìn, trân trọng.
gợi ý :
TB :
Thân hình vạm vỡ , đen sì sì .
Lông tơ .
Sừng cong và dài .
Vậy thôi nhé , mai trả lời . Hơ hơ . Bùn ngủ wé .
chị lớp 5 đấy xưng hô cho cẩn thận