K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Bạn cho mình hỏi là đoạn này hay cả bài Qua Đèo Ngang ?

@Nghệ Mạt

#cua

22 tháng 11 2021

tác phẩm : NGẪU NHIÊN VIẾT NHÂN BUỔI MỚI VỀ QUÊ -Tác giả : Hạ Tri Chương

cùng thể thơ thất ngôn tứ tuyệt

28 tháng 11 2016

Sang Ngữ Văn mà hõi nhé p

28 tháng 11 2016

sorry bạn nha ! MÌnh nhầm 1 tí

ucche

Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước...
Đọc tiếp

Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệtBước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.Bước tới Đèo Ngang bỗng mất đà. Đập đầu vào đá máu phun ra. Khắc lên tảng đá bài thông báo. Khi đến đèo ngang nhớ lấy đà. Bước tới Đèo Ngang té cái rầm. Cỏ cây châm đít đá châm mông. Lom khom cúi xuống tìm đôi dép. Một chiếc đây rùi chiếc nữa đâu. Bước tới Đèo Ngang nắng quá à! Mặt mũi đen nhẻm như con ma, Lom khom xuống núi tìm trà đá, Chả thấy quán đâu mệt thấy bà.

0
14 tháng 11 2015

olm nên trừ điểm

mà câu thứ 7 thừa chứ

7 tháng 6 2016

Mình tự làm đó nha !

Coi những thứ mà người tiều phu cắt ở tên 1 cây.

1 cây có số nhánh là:

10 . 10 = 100 (nhánh)

Khi cắt 1 cành thì giảm đi 10 nhánh.

Khi cắt 1 nhánh nữa thì tổng cộng đã cắt đc 11 nhánh.

Khi cắt 1 lá thì nhánh đó sẽ không rụng (số nhánh ko giảm).

Sau khi chặt 1 cây thì còn số cây là:

10 - 1 = 9 (cây)

Vườn cây có số nhánh là :

\(9.100-11=889\) (nhánh)

Vậy v ườn cây có 889 nhánh.

Câu hỏi hay quá !

7 tháng 6 2016

các bạn ơi, mình nhầm, là: "Hỏi vườn cây có bao nhiêu nhánh?"

17 tháng 8 2021

Trong bài thơ sử dụng cụm từ “Nam đế cư” chứu không phải là “Nam nhân cư” bởi :

- Đế: Vua ( thể hiện sự ngang hàng với nhà nước trung Hoa) khẳng định rằng, nước Nam có Vua  riêng chứu không phải là một nước nhỏ thuộc về Trung Hoa

- Trong một quốc gia, cần có người đứng đầu để duy trì, bảo đảm sự ổn định cho đất nước. Ở đây, khi nói là “Nam đế cư”, thì được coi rằng, đất nước có người đứng đầu, có người làm chủ, như vậy, giúp xác định được chủ quyền của dân tộc, không chịu sự chi phối của bất kì Vua nào khác. Là nơi có Vua ở, thì Vua mới có quyền quyết định trong mọi việc.

là để nói rằng nước Nam không phải là nước chư hầu của nước Bắc mà là một nước độc lập, vua Nam phải ngang hàng với vua Bắc. Vì vậy tác giả dùng từ "đế" thay từ "vương" để khẳng định chủ quyền của nước Nam.

9 tháng 4 2016

Mình cho cậu 3 bài làm nhé

Bài làm 1:

Chúng ta đang được sống trong một thế giới tràn đầy hạnh phúc,một thế giới có sự bình đẳng về chủng tộc về mọi tầng lớp dân tộc. Mà trong ta có ai biết được trong xã hội xa xưa người phụ nữ phải chịu đựng một quan niệm cổ hữu sai trái ”trọng nam khinh nữ”. Sống trong hoàn cảnh đó ,cũng mang trong mình số phận người phụ nữ Hồ Xuân Hương đã viết nên tác phẩm “Bánh trôi nước”.

Thân em vừa trắng lại vừa tròn

Bảy nổi ba chìm với nước non

Rắn nát mặc dầ tay kẻ nặn

Mà em vẫn giữ tấm lòng son”

Chỉ có những chiếc bánh trôi nước mộc mạc giản đơn thế thôi mà tác giả Hồ Xuân Hương đã làm nên một bài thơ nói lên sự chịu đựng, gánh lấy quan niệm sai trái trọng nam khinh nữ của người phụ nữ lúc bấy giờ. Bài thơ chỉ có những vốn từ đơn giản thân thuộc mà chất chứa biết bao nhiêu tình cảm.

“Thân em vừa trắng lại vừa tròn”

Tác giả đã sử dụng mô típ ca dao quen thuộc “Thân em” để ngưởi phụ nữ có thể hóa thân vào những chiếc bánh trôi nước dân dã đáng yêu. Hàm chứa bên trong vẫn là ca ngợi vè đẹp của người phụ nữ biến họ thành những đóa hoa xinh đẹp, lộng lẫy và thắm tươi nhất của cuộc đời. Làm cho cuộc sống này thêm tươi đẹp thêm màu sắc.

“Bảy nổi ba chìm với nước non”

Thành ngữ “bảy nổi ba chìm” được vận dụng tài tình nhằm gợi tả số phận người phụ nữ Việt Nam trong xã hội phong kiến xưa. Để bày tỏ nỗi xúc động thương cảm của bà Hồ Xuân Hương đứng trước số phận lênh đênh chìm nổi chẳng biết đi về đâu của người phụ nữ. Chỉ mặc cho số phận định đoạt. Tôi tự hỏi:”Một người phụ nữ đẹp đến mà vì lẽ gì phải chịu đựng cuộc đời như vậy, chẳng lúc nào được sống trong cuộc sống vui vẻ hạnh phúc?” Tại sao những người đàn ông to lớn khỏe mạnh như thế mà không chịu những số phận khổ cực mà bắt những phụ nữ nhỏ bé kia phải gánh lấy chứ?

“Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn” Tác giả sử dụng một biện pháp kinh tế:đảo ngữ. Nó lên người phụ nữ phải sống lê thuộc. “Tại gia tòng phụ, xuất giá tỏng phu, phu tử tòng tử” . Lúc ở nhà thì phụ thuộc vào cha, cha bảo gì làm nấy chằng giám làm trái. Khi lập gia thất thì phải cung phụng cho chồng , cũng chẳng giám làm sai. Lúc chồng mất sống phận của mình phải nương nhờ vào con của mình. Trên cuộc đời này làm gỉ có quan niệm vô lí đến thế! Vậy biết bao giờ họ mới có được cuộc sống riêng tự lâp cho chính bản thân mình. Họ phải đau khổ biết bao để chịu đựng những thứ đao lí như thế

“Mà em vẫn giữ tấm lòng son

Giọng thơ tự hào quả quyết biểu thị thái độ kiên trì, bền vững. “Tấm lòng son” tượng trưng cho phẩm chất sắc son thủy chung, chịu thương chịu khó của người phụ nữ Việt Nam đối với chồng con, Với mọi người tuy bị cuộc sống phụ thuộc, đối xử không công bằng trong cuộc đời. Câu thơ thể hiện niềm tự hào và biểu lộ khá đậm tính cách của Hồ Xuân Hương: cảm thương cho người phụ nữ, căm phẫn đối với người chồng.

Bài thơ nói về người phụ nữ Việt Nam thời xưa qua hình ảnh bánh trôi nước – một món ăn dân tộc bằng một thứ ngôn ngữ bình dị, dân gian. Thể thơ thất ngôn tứ tuyệt đã được Việt hóa hoàn toàn. Thơ hàm súc đa nghĩa giàu bàn sắc Xuân Hương. Bài thơ biểu lộ niềm thông cảm và tự hào đối với số phận, thân phận và của người phụ nữ Việt Nam nó có gái trị nhân bản đặc sắc. Nữ sĩ viết với tất cả lòng yêu mến, tự hào bản sắc nền văn hóa Việt.

Bài làm 2:

Bánh trôi nước của Hồ Xuân Hương là một bài vịnh độc đáo: vịnh một món ăn dân tộc, dân gian. Thiếu một bàn tay, một tâm hồn phụ nữ dân dã như bà thì có lẽ cái bánh trôi nước chưa đi vào được văn học.

Trước hết, bài thơ vịnh của Hồ Xuân Hương rất tài tình:

Thân em vừa trắng, lại vừa tròn

Bảy nổi ba chìm với nước non

Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn

Mà em vẫn giữ tấm lòng son.

Đây là lời tự giới thiệu của bánh: từ hình dáng, cấu tạo và cách chế tạo. Bánh trôi làm bằng bột nếp, nhào nước cho nhuyễn, rồi nặn thành hình tròn như quả táo, bọc lấy nhân bằng đường đen, nước sôi thì bỏ vào luộc, khi chín thì bánh nổi lên. Người nặn bột làm bánh phải khéo tay thì bánh mới đẹp, nếu vụng thì bánh có thể bị rắn hay bị nhão. Nhưng dù thế nào thì bánh vẫn phải có nhân. Thiếu nhân, bánh sẽ rất nhạt nhẽo. Đọc bài thơ, ta thấy hiện lên đúng là bánh trôi nước, không sai một li.

Hình ảnh trong bài thơ là bánh trôi nước. Nhưng bài thơ đâu phải là tác phẩm quảng cáo cho một món ăn dân tộc. Thơ vịnh chỉ thực sự có ý nghĩa khi có sự gửi gắm tình cảm, tư tưởng của nhà thơ. Bài thơ của Hồ Xuân Hương, vì thế, còn là lời tự bộc bạch của một tấm lòng phụ nữ. Ta có thể nói nhà thơ mượn lời cái bánh trôi để nói lên thân phận và tấm lòng người phụ nữ. Bánh trôi là một hình ảnh gợi hứng, một ẩn dụ.

Thân em vừa trắng, lại vừa tròn

Thân trắng vừa tả cái bánh bằng bột trắng, vừa tả tấm thân trắng đẹp, phẩm hạnh trong trắng. Tròn vừa có nghĩa là em được phú cho cái hình dáng tròn, lại vừa có nghĩa là em làm tròn mọi bổn phận của em.

Bảy nổi ba chìm với nước non

Bảy nổi ba chìm là thành ngữ chỉ sự trôi nổi, lênh đênh của số phận giữa cuộc đời. Nước non là sông, biển, núi, non, chỉ hoàn cảnh sống, suy rộng ra là đời, cuộc đời con người.

Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn

Đây là hình ảnh may rủi mà đời người phụ nữ rơi vào. Trong xã hội cũ trọng nam khinh nữ, số phận người phụ nữ đều do người đàn ông định đoạt. Cho nên người con gái trong ca dao cảm nhận:

Thân em như tấm lụa đào

Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai?

Thân em như thể cánh bèo

Ngược xuôi, xuôi ngược theo chiều nước trôi

Những câu ca dao thể hiện một ý thức an phận, cam chịu. Cái duy nhất họ làm chủ được là tấm lòng mình:

Mà em vẫn giữ tấm lòng son

Người phụ nữ vẫn giữ niềm thuỷ chung, son sắt, bất biến với mối tình. Một lời nói thể hiện niềm tự hào kín đáo về phẩm chất thuỷ chung của người phụ nữ. Tuy nhiên, cả bài thơ vẫn thấm đượm nỗi cảm thương cho thân phận. Thân trắng, phận tròn mà phải chịu cảnh ba chìm bảy nổi, không làm chủ được mình.

Bài làm 3:

Đến với thơ của Bà Huyện Thanh Quan chúng ta thưởng thức được những lời thơ trang nhã, mang tính chất cung đình, luôn gợi nỗi buồn man mác. Ngược lại học thơ của Bà Hồ Xuân Hương ta lại gặp một phong cách hoàn toàn khác. Giọng điệu thơ mạnh  mẽ, rắn rỏi, đề tài thơ bình thường dân dã, ý thơ sâu sắc thâm thuý, chua cay, chất chứa nỗi niềm phẫn uất, đả kích xã hội đương thời. Bánh trôi nước là một bài thơ quen thuộc thể hiện rõ phong cách thơ của bà.

Đây là bài thơ trữ tình đặc sắc. Tác giả đã mượn chiếc tránh trôi nước để thể hiện vẻ đẹp về hình thể và tâm hồn của người con gái thân phận nhỏ bé, bị chìm nổi, phụ thuộc mà vẫn giữ gìn trọn vẹn phẩm giá của mình.

Toàn bài thơ là một hình ảnh nhân hoá tượng trưng. Nhờ tài quan sát, nhờ khả năng liên tưởng kì lạ, Hồ Xuân Hương đã phát hiện được những nét tương đồng giữa chiếc bánh trôi nước tầm thường và hình ảnh cũng như cuộc đời người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Cả hai đều có vẻ bề ngoài đẹp (trắng, tròn) có tâm hồn cao quý (tấm lòng son), cuộc sống chìm, nổỉ, lênh đênh (trong nồi nước sôi luộc bánh cũng như trong cuộc đời), không làm chủ được số phận của mình. Chính những nhận xét riêng rất mới này, hình tượng thơ đã được xây dựng. Nhà thơ ngay từ những từ đầu tiên đã nhân hoá cái bánh trôi, gắn liền những chi tiết tả thực với những từ ngữ đa nghĩa tạo lên một trường liên tưởng rộng rãi cho người đọc. Do đó, bài thơ tả thực mà hàm nghĩa tượng trưng, nói về cái bánh trôi với đầy đủ đặc điểm của nó mà thành chuyện người phụ nữ chìm nổi trong cuộc đời. Người con gái ở đây có hình thể thật đẹp, da trắng nõn nà, thân hình đầy đặn, xinh xắn, có tâm hồn thật trong trắng nhân hậu hiền hoà:

Thân em vừa trắng lại vừa tròn.

Lẽ ra với vẻ đẹp như thế, nàng phải có cuộc đời sung sướng. Nhưng không, cuộc đời nàng phải long đong, vất vả, phiêu dạt, chìm nổi không chỉ một lần, trong cuộc đời rộng lớn:

Bảy nổi ba chìm ưới nước non.

Người phụ nữ không làm chủ được cuộc đời, sô phận của họ do người khác định đoạt, nàng bị phũ phàng, vùi dập:

Rắn nát mặc dầu tay kể nặn

Nhưng không, dù đời có phũ phàng, dù trải bao bất hạnh người phụ nữ vẫn giữ trọn vẹn phẩm giá và tâm hồn cao đẹp của mình.

Mà em vẫn giữ tấm lòng son

ơ đây ta lại thấy được tài năng sáng tạo của nữ sĩ. Ngay trong câu thơ đầu, bà chọn chi tiết không nhiều nhưng chọn kĩ và tả đúng với đặc điểm cua chiếc bánh và tác giả chỉ cần đặt trước những từ miêu tả ấy hai từ thân em. Câu thơ lại sinh động hẳn lên. Thân em lời xưng hô của cái bánh được nhân hoá mà đó cũng chính là lời của người phụ nữ tự giới thiệu. Nhờ hai từ này, trí tưởng tượng của người đọc được chắp cánh và hình ảnh người phụ nữ đẹp hiện ra trong tâm trí mọi người. Cặp quan hệ từ vừa… lại vừa phụ trợ cho tứ thơ khiến giọng thơ hàm chứa một ý thức và một chút hài lòng kiêu hãnh về vẻ đẹp hình thể đó.

Thế nhưng sang câu thứ hai giọng thơ đột ngột chuyển hẳn. Từ thoáng chút hài lòng, tự hào chuyển sang than vãn về số phận hẩm hiu. Đảo lại một thành ngữ quen thuộc (ba chìm bảy nổi), nhà thơ đã tạo nên cách nói mới, nhấn mạnh hơn vào sự long đong. Thành ngữ này đi liền với hình ảnh vừa trắng vừa tròn tạo ra sự đối lập bất ngờ càng tô đậm nỗi bất hạnh của người phụ nữ. Cụm từ với nước non đi kèm theo hình ảnh bảy nổi ba chìm như một lời oán trách: Tại sao xã hội bất công lại vùi dập cuộc đời người phụ nữ như vậy?

Và từ giọng than vãn lời thơ lại chuyển sang giọng ngậm ngùi cam chịu Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn người phụ nữ không làm chủ được cuộc dời mình mà phụ thuộc vào tay kẻ khác. Nhưng đến câu cuối cùng giọng thơ, ý thơ đột ngột chuyển lại Mà em vẫn giữ tấm lòng son. ơ đây kết cấu đối lập được tác giả khai thác triệt để. Đó là sự đối lập giữa thái độ người phụ nữ trong câu ba và câu bốn, đối lập giữa thái độ cam chịu và thái độ quả quyết bảo vệ phần trong sáng trong tâm hồn con người. Sự đối lập này tràn ra cả ngôn từ Mặc dù… mà em vẫn giữ… chỉ quan hệ đối lập nhưng do đặt vị trí đầu câu lại được tăng cường thêm của từ vẫn khiến cho ý nghĩa đối lập càng thêm sắc, mạnh. Từ mà là một "nhãn từ" (chữ hay nhất trong câu thơ) nói lên một cách dõng dạc và dứt khoát sự kiên trì cố gắng đến cùng để giữ tấm lòng son. ở đây người phụ nữ dám đối lập tấm lòng son với tất cả sóng gió, bảy nổi ba chìm của cuộc đời. Đó là người phụ nữ có ý thức rất rõ về cuộc sống và phẩm chất của mình. Đó là lời khẳng định giá trị đáng kính của người phụ nữ.

Bài thơ vỏn vẹn chỉ có bốn câu, đề tài lại là sự vật bình thường nhưng dưới ngòi bút thần diệu, Hồ Xuân Hương đã tạo nhiều vẻ. Bài thơ chứa đựng một luồng ánh sáng ý thức về xã hội bất công vùi dập người phụ nữ và ý thức về giá trị, phẩm giá của người phụ nữ chân chính, của con người luôn giữ tấm lòng son dù ở bất cứ hoàn cảnh nào.

   Tóm lại, có thể nói Bánh trôi nước là bài thơ trữ tình đặc sắc của Hồ Xuân Hương. Đây là tiếng nói của người phụ nữ tự bộc bạch mình, là lời oán ghét sự bất công đối với người phụ nữ đồng thời cũng là lời khẳng định giá trị tâm hồn của họ. Nhà thơ đã thay mặt giới phụ nữ cất lên tiêng nói ấy cũng là lời bà tự khẳng định mình.


 

9 tháng 4 2016

Bài thơ này của bà Hồ Xuân Hương nói về thân phận của người thiếu nữ.