1 + 1 = ?
*lưu ý: câu hỏi này ko như những câu hỏi khác
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Sau khi đọc bài thơ này, chỉ một câu thôi : Vô cùng đồng tình
Tình bạn....bây giờ khi nói ra từ này, không biết là có còn một chút sinh khí trong nó nữa không. Hay nó đã lặng lẽ biến mất từ lúc nào mà ta ko biết, ta ko còn cảm nhận thấy nó nữa. Nó xa thật xa mà gần cũng thật gần, hoặc như một chiếc lông vũ, ướt thì có thể giữ lại, chứ khô rồi, lại bay đi ko chút dấu vết....
P/s: Dành nửa tiếng ngồi chém văn mà kết cục là xóa hết đi, đọng lại mấy dòng như này thôi :)
Tình bạn là điều khó giải thích nhất trên thế giới. Đó không phải là thứ bạn học được ở trường.
Bạn bè là một phần quan trọng trong cuộc sống của hầu hết mọi người. Nghiên cứu gần đây đã chỉ ra rằng có bạn bè làm tăng cơ hội hạnh phúc của chúng ta.
Một người bạn tốt có thể là người giúp đỡ khi khó khăn hoặc người mà bạn có thể dựa vào, cùng nhau tạo những kỷ niệm, khoảnh khắc đặc biệt.
Tình bạn là sự gắn kết đẹp đẽ giữa hai hay nhiều người trong cuộc sống:
Một người có thể hiểu mọi vấn đề đằng sau những giọt nước mắt của bạn.Một người chỉ ra lỗi của bạn và giúp bạn sửa lỗi đúng cách.Một người hạnh phúc, tự hào trước thành công của bạn.Một người ngồi bên cạnh bạn và khuyến khích bạn.Một người hy sinh hạnh phúc của riêng mình cho thành công của bạn.Một người bạn thực sự là người khiến bạn cảm thấy thoải mái khi là chính mình.Sau khi đọc bài thơ thì mình gần như đã khóc ý , vì nó khiến mình nhớ lại tình bạn đẹp đẽ giữa mình và một bạn khác và mình đã để nó bị tan vỡ bởi tính ích kỉ của mình.........
(Đây là nhg lời nói thật lòng và từ trái tim mình ra !!!)
Một số lưu ý khi nghe người khác nói:
- Chú ý lắng nghe, ghi chép;
- Đưa ra những câu hỏi cần giải đáp
Dàn ý
1. Mở bài
Giới thiệu khái quát truyện ngắn Chữ người tử tù và nhân vật quản ngục.
2. Thân bài
- Ngoại hình của nhân vật quản ngục: là một người tuổi trung niên; có khuôn mặt như mặt ao;… → viên quản ngục là một người điềm đạm, phúc hậu.
- Nhân vật quản ngục không phải là một hung thần với đôi bàn tay vấy máu mà ông được biết đến là một nhà nho, đọc nhiều sách thánh hiền và lại có những đức tính tốt. → Tấm lòng nhân hậu bao dung của quản ngục
- Thủ pháp tương phản đối lập có thể làm nổi bật nghịch lí của hoàn cảnh, nổi bật được những bi kịch của số phận: tương phản giữa ngục quan và lũ lính ngục, đối lập chính cái thuần khiết đối với đống cặn bã, giữa người có tâm điền tốt đẹp với lũ quay quắt và tàn độc.
3. Kết bài
Khẳng định lại hình ảnh nhân vật quản ngục.
Bài nói mẫu
Trong kho tàng truyện ngắn của văn học Việt Nam, rất nhiều tác phẩm nổi danh không chỉ nhờ cốt truyện, nội dung hấp dẫn người đọc mà tuyến nhân vật trong truyện cũng có khả năng thu hút người đọc đi sâu vào tìm hiểu chuyện. Mỗi truyện ngắn đều có một hệ thống nhân vật với vai trò khác nhau nhưng nếu chỉ nhìn cách tác giả miêu tả họ thì người đọc chưa thể đánh giá được chính xác tính cách sâu bên trong con người họ. Điển hình là nhân vật người quản ngục trong truyện ngắn Chữ người tử tù của nhà văn Nguyễn Tuân. Liệu nhân vật quản ngục trong Chữ người tử tù có thật sự là một người uy quyền, tự do như chúng ta nhìn thấy qua lời văn của Nguyễn Tuân hay không?
Tác giả Nguyễn Tuân viết truyện Chữ người tử tù năm 1939 và tác phẩm xứng đáng là một tờ hoa, trang hoa đích thực của ông. Nói lên sự thành công của tác phẩm chính là do Nguyễn Tuân xây dựng nhân vật hết sức độc đáo cùng với tình huống truyện hấp dẫn, có một không hai. Nói về nhân vật thì ngoài nhân vật Huấn Cao – tử tù thì còn có nhân vật quản ngục – thanh âm trong trẻo nhưng lạc vào một bản nhạc mà âm điệu xô bồ.
Đầu tiên độc giả nhận thấy được ngục quan có một ngoại hình ưa nhìn dễ nhìn. Đó là đầu đã điểm hoa râm, râu đã ngả màu, thế rồi với vẻ mặt tư lự, nhăn nheo, có một đời sống nội tâm sâu sắc và lại còn cả nghĩ. Viên quản ngục sau khi nhận được phiến trát của Sơn Hưng Tuyên đốc bộ đường về việc nhận 6 tử tù mà trong đó có Huấn Cao – người nổi tiếng với tài viết chữ đẹp. Thế rồi độc giả cũng càng không quên được hình ảnh ngục quan như cứ đăm chiêu và nghĩ ngợi. Thông qua việc miêu tả chi tiết những biến đổi tinh vi của nhân vật thì Nguyễn Tuân cũng đã giúp cho chúng ta nhận thấy được ngục quan thực sự là một người từng trải, ông lại có một tính cách vô cùng nhẹ nhàng chứ không tàn ác giống như những tên cầm quyền khác trong chốn đề lao.
Thực sự nhân vật quản ngục không phải là một hung thần với đôi bàn tay vấy máu mà ông được biết đến là một nhà nho, đọc nhiều sách thánh hiền và lại có những đức tính tốt. Việc làm quản ngục có thể thét ra lửa và thêm nữa là bộ hạ tay chân là bọn côn đồ, tàn nhẫn,… toàn những điều xấu, thế nhưng quản ngục lại khác lạ. Với quản ngục nét tính cách không thay đổi, vẫn luôn luôn dịu dàng. Thông qua đây ta nhận thấy được tấm lòng thì nhân hậu bao dung của quản ngục cũng đã biết giá người, biết trọng người ngay nữa. Điều đó được thể hiện đó chính là lúc nhận tù, ngục quan lúc này đây cũng thật đáng trọng biết bao nhiêu. Nhất là khi đứng trước thái độ như nhâng nháo, hách dịch, tàn nhẫn của bọn lính ngục, ông ta chỉ nhẹ nhàng mà nghiêm trang nói một câu đó là: “Việc quan, ta có phép nước. Các chú chớ nhiều lời”.
Có thể nói được văn chương lãng mạn thời tiền chiến thường sử dụng thủ pháp tương phản đối lập. Dùng thủ pháp này có thể làm nổi bật nghịch lí của hoàn cảnh, nổi bật được những bi kịch của số phận. Nhà văn Nguyễn Tuân cũng vậy, thông qua cảnh nhận tù, thì ta nhận thấy được nó cũng đã tương phản giữa ngục quan và lũ lính ngục, đối lập chính cái thuần khiết đối với đống cặn bã, giữa người có tâm điền tốt đẹp với lũ quay quắt và tàn độc. Thông qua đó làm nổi bật nhân cách tốt đẹp của quản ngục mà như Huấn Cao nhận xét có một thanh âm trong trẻo chen vào chính giữa một bản đàn mà nhạc luật đều hỗn loạn xô bồ.
Người đọc có thể nhận thấy được hình ảnh quản ngục được xem chính là một trong những thành công của Nguyễn Tuân ở trong nghệ thuật miêu tả và xây dựng nhân vật ở phương diện đó là sự tài hoa độc đáo của nghệ sĩ bậc thầy. Ngục quan luôn yêu cái đẹp với tấm lòng biệt nhỡn liên tài, thêm vào đó là tâm hồn tính cách của ngục quan – nhân vật góp phần làm lên sức hấp dẫn của truyện Chữ người tử tù.
Trả lời
Tha thứ cho bạn đó nên có lòng khoan dung
Vẫn tiếp diễn vô đánh nhau lun
HT
Khi bạn bị một bạn lớn bắt nạt và mấy ngày sau bạn ấy tới xin lỗi và hứa sẽ không bắt nạt bạn nữa, vậy bạn nên tha lỗi vì ai cũng có lúc sai.
Hc tốt!?
=2 nhé
bằng 1 ko?