“Bà con của một người bà con dẫn cô lên giúp việc nhà họ vào một bữa trời mưa. Cô vắt đối tà áo ướt
đẫm nước, tròn con mắt phân trần, "xứ gì ngộ quả, đầu có cũng nhà mà không có chỗ đụt mưa. Ở đâu cũng tưởng
rào kín mít, kiểm đỏ Con mắt mới gặp được mái hiên, tui mới đáng chút xíu đã bị kêu tránh ra cho người ta buôn
bán. Phải ở dưới quê bà con còn đem ghế cho ngồi..." Ngay cái ngày đầu tiên đó cô đã mang một chuẩn mực mới
đến với gia đình họ, tạm gọi là "phải ở dưới quê...". Ngó mấy con cá rô nằm cạnh rổ cải bắp, cô thẫn thờ, trời ơi,
phải ở dưới quê, mình nẩu cá rõ với bông so đũa, ngọt nước dữ lắm. Bông So đũa mùa này trổ trắng trên mấy bờ
kinh, mật ơi là mật. Hàng xóm cãi nhau, cô ngó qua rào, "phải ở dưới quê thể nào cũng có người chạy tới can,
người ngoài nói tiếng ngọt tiếng lạt, cũng đỡ căng lắm.". Sau mỗi bữa ăn, cô tần ngần, "phải ở dưới quê, đồ ăn dư
như vậy là nuôi được mấy con heo..."
(...)Mỗi người có một chuẩn mực của riêng mình để vịn vào, đối chiếu, so sánh. Chủ nhà từng nghĩ cuộc
sống hiện đại, sung túc là thiên đường. Nhưng bây giờ thì họ hoang mang, thế giới mơ ước của họ có nguy cơ đổ
vỡ trước cô giúp việc ...
"
(Biển cửa mỗi người, Nguyễn Ngọc Tư, NXB Kim Đồng, 2016, Tr. 5,6,7)
Câu 1. Xác định thể loại của đoạn trích?
Câu 2. Đoạn trích trên gợi lên trong em cảm x
Câu 1. Xác định thể loại của đoạn trích?
`-` Thể loại:tự sự
Câu 2. Đoạn trích trên gợi lên trong em cảm xúc:về cuộc sống hiện đại và cuộc sống nông thôn, sự đối lập giữa phong cách sống, giá trị và chuẩn mực của các nhân vật