Làm một bài thơ tự do ( tự làm)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Một bài mà mình đã làm trong cuộc thi bài văn số 286.
Hỡi những người trên muôn nẻo đường,
Hãy dựng tâm hồn, vì môi trường thương.
Bước đi cùng nhau, tay trong tay,
Bảo vệ hành tinh, chúng ta yêu quý.
Ngọn nến cháy sáng, làn khói bay lên,
Đất trời xanh biếc, còn mãi tươi mềm.
Lòng yêu thương đủ, để chăm sóc,
Rừng rậm, biển xanh, núi non hiền hòa.
Từng giọt nước mắt, từng hơi thở bay,
Quý giá như vàng, trân trọng không phai.
Hãy dừng lại suy nghĩ, hành động ngay,
Trái tim hân hoan, hòa vào tiếng chim hót.
Sống hài hòa, trong tự nhiên xanh,
Hoa vàng khoe sắc, cỏ xanh thơm mát.
Cây xanh che bóng, tạo bầu không khí,
Cho con cháu sau, thế hệ tươi sáng.
Loài chim hót vang, loài cá bơi lội,
Loài hoa khoe sắc, loài cây xanh tươi.
Chúng ta cùng nhau, bảo vệ môi trường,
Cho đời thêm xanh, cho tương lai rạng ngời.
Hãy giảm rác thải, tái chế và tiết kiệm,
Sử dụng năng lượng sạch, để trái tim biết mến.
Trồng cây bên hè, giữ ý thức sống,
Chúng ta cùng nhau, xây dựng tương lai trong.
Bảo vệ môi trường, không chỉ là việc của một người,
Mà là nhiệm vụ toàn cầu, từng hạt bụi.
Hãy đứng lên bảo vệ, vì môi trường xanh,
Để con cháu sau, được sống trong tình yêu và an lành.
Bài thơ 1 tham khảo : Dưới trăng sáng, gió nhẹ lay, Hồn thi sĩ, mơ màng say bài thơ. Ngàn sao trên, khắp trời cao, Như ngọc lấp lánh, rọi vào lòng người.
Bài thơ 2 tham khảo : Trên con đường, lá rơi rơi, Nhớ quê hương, lòng càng côi cút. Bên hiên nhà, tiếng dế muôn trùng, Đêm tĩnh lặng, chỉ còn tiếng lòng.
Bài thơ 3 tham khảo : Thơ tự do, tự tâm hồn, Bốn phương trời, nét văn chương độc đáo. Từng chữ tình, từng chữ thương nhớ, Gửi vào gió, bay đi muôn nơi.
Nụ hoa hồng thắm tươi
Khoe sắc giữa đất trời
Ngày hôm ấy thật vui
Là ngày của thầy cô
Tà áo dài thướt tha
Cô mặc trong ngày ấy
Mái tóc còn xanh mãi
Cài nụ hồng xinh xinh
Ngỡ mùa xuân vừa sang
Học trò cứ ngẩn ngơ
Cô đẹp như tiên nữ
Xuống dìu dắt chúng em
Nụ hoa hồng thắm tươi ...
Bông hoa cô còn cài?
Tà áo dài trắng mãi,
Vẫn còn thoáng đâu đây
Cô giáo như mái chèo,
Người lái đò cần mẫn
Đưa em đến bến bờ
Của cánh cửa tri thức
Để vui lòng cô giáo,
Em hứa sẽ chăm ngoan
Em thương cô tha thiết ,
Người mẹ hiền thứ hai
Tặng cô bao đóa hoa hồng
Tặng cô với cả hương nồng sắc xuân
Tháng ngày dạy dỗ ân cần
Cho bao thế hệ góp phần dựng xây
Tiếng cô tưởng nhớ mới đây
Xây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương.
yêu em anh để nằm ngang
tại vì anh muốn yêu em ngàn năm
ngàn năm văn hiến thơ hay
hay là ta sáng tác thêm một câu :
đầu lòng 2 ả tố nga
tắt đèn đóng của chữ a kéo dài
Bổn phận làm con
Không được coi thường
Làm con không dễ
Như trò trẻ con
Phải biết giúp đỡ
Cha mẹ của ta
Để không phụ lòng
Công lao cha mẹ
Bao công vất vả
Bao giọt mồ hôi
Không ngại nắng mưa
Những ngày làm lũ
Nuôi ta ăn học
Lớn khôn trưởng thành
Tóc trắng vài sợi
Chỉ vì lũ con
Để giúp cha mẹ
Thì ta phải ngoan
Chăm làm chăm học
Mới xứng là con
Đang đi trực thăng
Bỗng nhiên hết xăng
Tình hình rất căng
Rơi xuống mặt trăng
Liên quan quá nhỉ
Chẳng liên quan gì
Đến đây là hết
Bai bai mọi người
Mùa hạ tháng 5 hoa phượng nở
Nhớ trường xưa, vậy mà giờ,
Mùa thi cấp 3 này đã tới
Tôi mơ màng, nhớ bốn năm tuổi thơ
Có người mẹ hơn nửa đời tần tảo
Nặng trên vai chuyện cơm áo gạo tiền
Luôn nhẫn nại giữa dòng đời vạn biến
Nét nhân từ Người sánh tựa cô tiên.
Có người mẹ qua bao mùa giông bão
Lắm khó khăn da thô ráp chai sần...
Đổi tuổi xuân cùng mồ hôi nước mắt
Cho con mình được khôn lớn thành nhân.
Có người mẹ tấm lòng luôn rộng mở
Chở che con tha thứ lúc lỗi lầm
Dù phải nhận về mình bao cay đắng
Chẳng oán hờn vì hai chữ tình thâm.
Có người mẹ giờ đây không còn nữa
Bóng hình người mãi ngự trị tim tôi
Không giàu sang không uy quyền địa vị
Luôn yêu thương trân quý nhất trên đời...!!!
Con sinh ra nơi tiếng khóc chào đời
Nghe tiếng hát à ơi con của Mẹ
Dòng sữa ngọt Mẹ cho con từ bé
Miếng cơm nhai từ đứa trẻ nằm nôi
Tập cho con biết nói lại biết ngồi
Biết vòng tay nụ cười con ạ Mẹ
Chạy lẫm đẫm, Mẹ theo sau sợ té
Giọt mồ hôi đỗ nhẹ trán Mẹ rồi
Mẹ vẫn cười nét hiền hậu Mẹ ôi !
Vòng tay ấm ôm con rồi siết chặt
Ôi sung sướng con nhìn qua ánh mắt
Ngấn lệ trào trên khuôn mặt Mẹ yêu
Những đêm Đông giá lạnh gió thổi nhiều
Mẹ trăn trở ôm con yêu của Mẹ
Dỗ giấc nồng nhè nhẹ hát lời ru
Biết gì đâu một đứa nhỏ đần đù
Ngồi cạnh Mẹ bóng mù u che mát
Lo cho con những cơm chiều đạm bạc
Đi học về nghe câu hát Mẹ yêu
Mẹ cho con tình mang nặng quá nhiều
Mười ba tuổi biết bao nhiêu nặng nợ
Tóc phai màu con còn nhớ Mẹ ơi !
Đứa con yêu thương nhớ Mẹ suốt đời
Mùa hạ đến, nước mắt rơi ngày giỗ Mẹ !!
Ru em ...câu hát mùa thu
Quê ta mùa gặt chim gù đồng xa
Nôi mây chở giấc mơ hoa
Mùa thu đang chín nắng pha sắc vàng.
Con sông nằm ngủ cạnh làng
Bờ tre quê mẹ dịu dàng ru sông
Bầu trời đã lót mây bông
Nào trăng hãy ngủ giữa lòng trời cao.
Sân nhà hoa mướp đơm sao
Có con bướm nhỏ chiêm bao trong vườn...
Ngày xưa ở chốn thiên đình
Có chú cuội nhỏ liếc tình thiên nga
Bấy giờ cuội tuổi mười ba
Chị hằng lên tám vẫn là trẻ con
Từng bước từng bước, em đến trường
Lòng rộn ràng niềm vui khó tả
Mái trường mới bao điều mới lạ,
Bước đến trường, bước đến tương lai.
LƯU Ý: Mình chỉ viết cho vui. Hay hay không thì tùy, nếu bạn thích có thể lấy. Câu 2 vần với câu 4.
Thơ văn thì không có đúng hoặc sai. Tình cảm mỗi ai cảm nhận.
Mình làm nhé :
Mồ hôi mẹ, nước mắt con
Bé thơ lon ton mẹ dìu dắt
Nước mũi nước mắt mẹ còn lau
Thời gian trôi mau, vô tình thế
Thoắt một người già, con khôn lớn
Như chồi xanh mơn mởn mẹ chăm lo
Nhẹ nhàng và rồi chợt làn gió
Bao năm qua hóa cổ thụ vững chắc
Đôi mắt mẹ sao trời yêu thương.
1.
Trong vườn hồn tôi, gió hát ca, Nhịp đời xoay chuyển, thế gian qua. Đám mây trắng bồng bềnh trên bầu trời, Như ước mơ, bay cao, vút xa.
Bước chân nhỏ nhẹ trên đỉnh cỏ, Lời hứa rơi như giọt sương sớm mơ. Cuộc sống như bức tranh đầy màu sắc, Ôm trọn yêu thương, tâm hồn lạc vui.
Trăng khuyết soi sáng bên bờ suối, Ngọt ngào hương hoa, ngát khắp mọi nơi. Nắng ban mai làn da ấm áp, Khiến trái tim thêm yêu đời.
Đêm buông xuống, tĩnh lặng mơ hồ, Ngôi sao lấp lánh, như hạnh phúc đến bồi hồi. Giấc mơ nồng thắm, hòa mình vào bình yên, Tự do bay lượn, như chim hòa minh.
Và trong tâm hồn, nơi bình yên nhất, Âm nhạc tự do, giữa không gian tĩnh lặng. Bài thơ như làn gió thoảng qua, Mang theo niềm vui, tràn đầy hạnh phúc.
Trong vườn hồn tôi, gió hát ca,
Nhịp đời xoay chuyển, thế gian qua.
Đám mây trắng bồng bềnh trên bầu trời,
Như ước mơ, bay cao, vút xa.
Bước chân nhỏ nhẹ trên đỉnh cỏ,
Lời hứa rơi như giọt sương sớm mơ.
Cuộc sống như bức tranh đầy màu sắc,
Ôm trọn yêu thương, tâm hồn lạc vui.
Trăng khuyết soi sáng bên bờ suối,
Ngọt ngào hương hoa, ngát khắp mọi nơi.
Nắng ban mai làn da ấm áp,
Khiến trái tim thêm yêu đời.
Đêm buông xuống, tĩnh lặng mơ hồ,
Ngôi sao lấp lánh, như hạnh phúc đến bồi hồi.
Giấc mơ nồng thắm, hòa mình vào bình yên,
Tự do bay lượn, như chim hòa minh.
Và trong tâm hồn, nơi bình yên nhất,
Âm nhạc tự do, giữa không gian tĩnh lặng.
Bài thơ như làn gió thoảng qua,
Mang theo niềm vui, tràn đầy hạnh phúc.