Trạng thái tình cảm của tác giả và mọi người khi đến với Mũi Cà Mau.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tác giả có tâm thế rất thoải mái khi đến với Mũi Cà Mau. Tâm thế đó giúp nhà văn có cái nhìn sâu sắc và tinh tế hơn về cảnh sắc thiên nhiên cùng con người nơi đây.
Tìm hiểu những từ ngữ, chi tiết miêu tả | Khổ 1,2 | Khổ 3, 4 |
1. Tâm trạng của ông đồ trước thái độ tình cảm của mọi người | Vui vẻ hạnh phúc được ngợi khen tài viết chữ như rồng múa phượng bay. | Buồn sầu qua từ ngữ "không thắm", "mực đọng", "nghiên sầu", dẫu thế ông đồ vẫn ngồi đó mỗi năm Tết đến nhưng chẳng ai hay - ngoài trời "mưa bụi bay". |
2. Tình cảm của tác giả dành cho ông đồ | Cảm kích, nghưỡng mộ tài thảo những nét chữ đẹp của ông đồ. | Tiếc thương cho ông đồ không còn được ai quan tâm đến những nét chữ đẹp đẽ của mình. Cùng với đó là sự đồng cảm với sự cố gắng "vẫn ngồi đấy" của ông đồ níu lại truyền thống đẹp đẽ nhưng bị người ta "qua đường không ai hay". |
3. Nhận xét tình cảm của tác giả với ông đồ ở khổ cuối: cảm xúc thân thành "hồn ở đâu bây giờ" của nhà thơ được bộc lộ rõ rệt đồng thời bày tỏ rõ sự kính trọng, thương tiếc ông đồ - người làm nên giá trị tốt đẹp cho đất nước quê hương bị mọi người quên lãng.
Từ mũi trong hai cách viết làm khơi dậy tình yêu thương trong tâm hồn độc giả về đất Cà Mau xa xôi. Đồng thời làm cho hình ảnh Cà Mau thêm đẹp hơn. Qua đó làm cách giới thiệu của tác giả thêm sinh động , nổi bật hoá - gợi tình và gợi cảm hơn, làm cho ta càng trở nên trân trọng vẻ đẹp của Tổ quốc hơn. Đồng thời, mở đầu cho một ý diễn đạt đẹp đẽ ở phía sau, cho độc giả cảm nhận được sự đẹp đẽ của Cà Mau qua lời mở đầu .
Câu 1
Những ấn tượng ban đầu của tác giả:
+ Kênh rạch bủa giăng chi chít như mạng nhện
+ Tất cả đều màu xanh
+ Âm thanh rì rào bất tận
+ Lặng lẽ một màu xanh đơn điệu
⟹ Cảm nhận bằng mọi giác quan, đặc biệt là cảm giác đơn điệu về màu xanh, về sự bất tận của rừng qua những câu kể và tả.
⟹ Sự choáng ngợp, thích thú của tác giả trước cảnh tượng thiên nhiên “lặng lẽ một màu xanh” của Cà Mau
~Học tốt!~
Trong văn bản Sông nước Cà Mau, dưới ngòi bút tài tình của nhà văn Đoàn Giỏi, cả vùng sông nước Cà Mau hiện lên thật sinh động. Cảnh vật biến hoá, màu sắc biến hoá: màu xanh lá mạ, màu xanh rêu, màu xanh chai lọ,... Những dòng sông, kênh, rạch, rừng đước và cả khu chợ Năm Căn nữa hiện lên vừa hùng vĩ, hoang sơ, vừa dạt dào sức sống, cảnh xa lạ mà vẫn gợi bao yêu mến, nhớ thương. Thiên nhiên Cà Mau bao la, hào phóng; con người Cà Mau mộc mạc, hồn hậu, dễ thương. Đọc những trang văn của Đoàn Giỏi, ta có cảm giác như đang đi giữa sông nước Cà Mau, tận hưởng hương rừng Cà Mau, đến chơi chợ Năm Căn, dừng lại, bước lên những ngôi nhà bè và mua một vài món quà lưu niệm. Cảm giác được chu du giữa cả một miền sông nước như thế mới thú vị biết bao! Mik chỉ bt cảm nhận thôi mong bn thông cảm
Đoạn văn tham khảo
Dòng văn cuối của văn bản “Cà Mau quê xứ” đã tổng kết lại những nỗi niềm lưu luyến, những cảm xúc tiếc nuối của tác giả khi phải rời xa Đất Mũi Cà Mau. Đó là nơi ông gắn bó trong khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng để lại thật nhiều điều mong nhớ. Ở nơi cuối cùng của Tổ quốc với đầy nắng gió và cát biển, nhà văn đã được sống một cuộc đời rất khác, an yên và thú vị. Để khi rời đi, tạm biệt ông là những “cái nhìn lánh đen như than đước” của những người dân hồn hậu, của món quà chân phương và chan chứa tình cảm - than hầm. Lời chia tay có thể thật đẹp với những nụ cười tươi, cái bắt tay ấm nóng và lời hứa hẹn một ngày mai sẽ quay trở lại. Nhưng bước chân lên tàu rời Đất Mũi, nỗi nhung nhớ cùng tiếc nuối mới dâng trào nghẹn ngào. Tình cảm là một điều đặc biệt, lí trí muốn giấu kín thật sâu nhưng cơ thể vốn dĩ chẳng thể nói dối. Hình ảnh “mắt tôi chợt cay nhòe” đó là phản ứng cơ thể tự nhiên của tác giả khi biết mình phải rời xa mảnh đất thân thuộc này. Chẳng phải vậy mà Chế Lan Viên đã từng viết: “Khi ta ở chỉ là nơi đất ở/ Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn.”
Đến với Mũi Cà Mau, tác giả liên tưởng đến những nhà thơ, nhà văn đã có duyên nợ với vùng đất này là Nguyễn Tuân, Anh Đức và Xuân Diệu, Nguyễn Ngọc Tư. Những liên tưởng đó đã càng khẳng định sức hấp dẫn và thu hút của con người và mảnh đất nơi đây.
Đối với tác giả, đây là vùng đất luôn nằm trong trí tưởng tượng từ lâu của mình, tác giả đã ấp ủ nó chỉ chờ ngày được xách ba lô lên và đi. Khi thực sự đến Cà Mau, tác giả yêu và đắm chìm trong cái khung cảnh và con người nơi đây đến nỗi bấn loạn, kì quặc, lạ lẫm và khao khát muốn khám phá.