Thuyền nào đậu sai bến?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a) Ta có:
12 – 7 = 5; 14 – 9 = 5;
11 – 6 = 5; 13 – 7 = 6.
Vậy thuyền đậu sai bến là thuyền D.
- Thời gian đi thuyền là : 36 - 4 = 32 ( phút )
Mà vận tốc thuyền máy là không đổi và quãng đường cũng vậy .
=> Thời gian đi từ A đến B và ngược lại của thuyền máy là như nhau .
\(\Rightarrow t_{AB}+t_{BA}=2t_{BA}=32p\)
=> tB->A = 32/2 = 16 ( phút )
Vậy ...
đổi \(t2=36'=0,6h\)
\(t3=4'=\dfrac{1}{15}h\)
gọi thời gian Nam đi từ B đến A là \(t\left(h\right)\)
=>thời gian Nam đi từ A đến B là \(t2-t=0,6-t\left(h\right)\)
do thời gian lấy túi bên A là 4 phút
và thuyền chạy với vtoc ko đổi cả đi cả về
\(=>t+t3=0,6-t< =>t+\dfrac{1}{15}=0,6-t=>t=\dfrac{4}{15}h\)
Vậy........................
Tham khảo:
Trong khung cảnh sông nước nên thơ, thời gian chuyển biến linh hoạt. Thoắt cái, cảnh vật đã chuyển sang một buổi đêm trăng huyền ảo:
"Thuyền ai dậu bến sông trăng đó?
Có chở trăng về kịp tối nay?"
Hai câu thơ sau cho thây tâm hồn nhà thơ có buồn và cô đơn nhưng vẫn chan chứa tình yêu đối với con người và thiên nhiên xứ Huế. Đây là cảnh thực mà cứ như ảo vì dòng sông không còn là dòng sông của sóng nước nữa mà là dòng sông ánh sáng, lấp lánh ánh trăng vàng, hay đấy là dòng ánh sáng tuôn chảy khắp vũ trụ làm không gian nghệ thuật thêm hư ảo, mênh mang. Cũng vì thế, con thuyền vốn có thực trên dòng sông đã trở thành một hình ảnh của mộng tưởng, nó đậu trên bến sông trăng để chở trăng về một bến nào đó trong mơ. Là thuyền ai? Thuyền của người thôn Vĩ hay con thuyền của chính tác giả? Cũng không rõ nữa, chỉ biết rằng con thuyền ấy chở đầy trăng. Bằng ngòi bút liên tưởng và trí tưởng tượng phong phú, Hàn Mặc Tử đã phác hoạ được nét đẹp nhất của sông Hương là vẻ huyền ảo thơ mộng dưới ánh trăng. Đến câu thơ cuối, con thuyền, dòng sông, ánh trăng trong sự hồi tưởng quá khứ ấy lại gắn với cảm nghĩ của nhà thơ trong hiện tại, bởi nhà thơ mong muốn con thuyền chở trăng về kịp tối nay chứ không phải là một tối nào khác? Con thuyền trở thành con thuyền chỏ trên mình người du khách đặc biệt, liệu có kịp cập một bến thời gian nào đó tôi nay? Phải chăng cái "tối nay" đó là một tối thật buồn và cô đơn, nhà thơ đang có những tâm sự mà chỉ có trăng mới có thể hiểu được? Điều đó cho thấy Hàn Mặc Tử rất yêu trăng, rất yêu xứ Huế, yêu cảnh vật và con người nơi đây nhưng dường như cảnh Huế, người Huế không hiểu được, không đáp lại tình yêu ấy nên nhà thơ tìm đến vầng trăng như một người để trút bầu tâm sự cho vơi đi cảm giác lẻ loi, cô đơn và những mặc cảm bệnh tật.
a) Ta có: 8 + 5 = 13; 6 + 7 = 13;
8 + 6 = 14; 4 + 9 = 13.
Vậy thuyền đậu sai bến là thuyền C.
b) Ta có: 6 + 8 = 14; 7 + 7 = 14;
5 + 9 = 14; 5 + 8 = 13.
Vậy thuyền đậu sai bến là thuyền D.