K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 2 2023

Bạn tham khảo :
Không khí buổi sáng ngày chủ nhật thật trong lành. Tôi ung dung đạp xe đạp đến nhà sách Hưng Phát. Hễ cần thứ gì là tôi chỉ cần chạy ra đấy vì các nhân viên ở đây phục vụ rất nhiệt tình và tận tụy, nhất là chị Liễu Chi, chị bán ở quầy văn phòng phẩm. Tôi là khách hàng quen thuộc của chị.

Năm nay, chị khoảng hai mươi ba tuổi, vóc người thon thả, cân đối. Nói một cách công bằng, chị đẹp không kém gì những cô người mẫu trên ti vi. Ghiếc áo dài màu thanh thiên như càng tôn thêm vẻ duyên dáng của chị. Trên ngực áo, bảng hiệu nền đỏ chữ trắng “Trần Liễu Chi” được đính một cách ngay ngắn. Khách hàng thường đến quầy hàng của chị khá đông, phần nhiều là những anh thanh niên ăn mặc lịch sự và tụi nhỏ học trò. Người thì mua, kẻ thì đứng ngắm… Thú thật, tụi nhỏ như chúng tôi thường lân la đến quầy hàng này không chỉ để mua hàng mà còn muốn ngắm nhìn vẻ đẹp dịu dàng của chị. Chị có một gương mặt thật khả ái. Đôi mắt tròn, xanh trong, được tô điểm thêm hàng mi dài cong cong và cặp lông mày hình cánh cung thanh tú, lại thêm cái mũi dọc dừa cao cao và đôi môi hình trái tim lúc nào cũng đỏ ướt. Mỗi lần cười trông chị còn xinh đẹp duyên dáng hơn khi hai lúm đồng tiền trên đôi má hồng ấy hiện lên. Chị không những đẹp cả người mà còn đẹp cả nết. Lúc quầy đông khách, chị làm việc liên tục, vừa đưa cho khách hàng này lại thu tiền khách hàng kia trả lời cho khách hàng khác… Tuy vất vả nhưng nụ cười trên môi chị không bao giờ tắt. Thậm chí có một số khách hàng mua đi đổi lại vài ba lần chị vẫn vui vẻ. Có người cầm hàng lên vân vê một hồi rồi trả lại không mua… ấy vậy mà chị không hề nóng giận cáu gắt với ai bao giờ. Sáng nay, tôi đến quầy để mua năm quyển tập, một cái thước đo độ và một hộp bút chì màu. Lấy hàng và gói gém cẩn thận đưa cho tôi, chị còn nói: “Lần sau có mua đồ dùng học tập gì nhớ đến quầy chị nhé! Hàng bây giờ nhiều và phong phú lắm! Chị trả tiền thừa cho tôi xong còn dặn dò thêm: “Em nhớ cất tiền cho cẩn thận kẻo bị móc túi lấy hết đấy!” Tôi cảm ơn chị rồi tần ngần bước đi ra khỏi quầy hàng, mắt vẫn đăm đăm hướng về chị.

Chị Chi là một người con gái vừa đẹp người vừa đẹp nết. Lớn lên tôi cũng muốn làm một nhân viên bán hàng như chị, làm việc tốt như chị để được mọi người yêu thướng, quý mến.

9 tháng 10 2021

Có những hạnh phúc lớn lao, cũng có những hạnh phúc bình dị và với tôi, điều hạnh phúc và cũng là thiêng liêng nhất trên cõi đời nay là được trong vòng tay yêu thương của mẹ, mẹ là ánh nắng trên cao, là ánh sáng trăng sao, ru vỗ và di dưỡng tâm hồn nhỏ bé của tôi. Tôi dù lớn vẫn là con của mẹ, đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo tôi, theo mỗi chúng ta.

Mẹ tôi năm nay đã sắp sửa chạm ngưỡng 38. Mẹ không như những người mẹ khác. Mẹ không hay mặc những bộ váy cầu kì và sang trọng, mẹ lúc nào cũng là chiếc áo nâu và quần ống đen dài. Những sự bình dị ấy của mẹ cứ mãi ám ảnh và theo tôi suốt cuộc đời. Nước da mẹ nâu nâu bởi rám nắng, những nắng gió cuộc đời để nuôi tôi lớn khôn, những dầu dãi nắng mưa chèo chống gia đình nhỏ.

Mẹ là điểm tựa tinh thần của tôi. Đôi mắt mẹ dài và sâu, tưởng như tôi chẳng thể hiểu nổi lòng mẹ, chẳng thể yêu thương mẹ từ sâu thẳm bên trong. Bởi mẹ với tôi là khoảng cách hàng chục năm, tôi chưa đủ trưởng thành để thấu trọn nỗi lòng người mẹ vĩ đại ấy. Chỉ biết một điều, bây giờ và sau này vẫn luôn tồn tại, đó là tình yêu bao la vô bờ bến mà mẹ giành cho tôi. Đôi bàn tay gầy gầy xương xương của mẹ cứ thế dong duổi và bươn chải nuôi tôi suốt một đời, mẹ trao yêu thương cho tôi và không đòi hỏi nhận lại bất cứ một điều gì ở mẹ tôi thấy cả một nét đẹp văn hóa truyền thống của người phụ nữ Việt Nam, mẹ vừa dịu dàng, đằm thắm kín đáo mà tế nhị. Mẹ dùng lòng nhân đối đãi với mọi người. Vậy nên làng trên xóm dưới không ai không kính trọng và yêu quý mẹ tôi.

Cuộc đời của mỗi con người thật nhỏ bé mà cũng đầy sóng gió. Mẹ như cánh buồm để con thuyền của ta có thể mạnh mẽ băng qua gió bão mà vẫn vững tay chèo. Mẹ là điểm tựa cho thanh xuân nhỏ bé của tôi. Mẹ giành tình yêu cả cuộc đời để chắt chiu nuôi tôi khôn lớn. Còn tôi, đứa trẻ non nớt này vẫn chẳng thể hiểu nổi lòng mẹ, từ bữa ăn đến giấc ngủ từ những điều nhỏ nhặt đến những bài học nhân sinh lớn lao trong cuộc sống mẹ đều chỉ bảo tôi nhiệt tình. Mẹ với tôi, vừa như một người bạn lớn, vừa như một người cô đáng kính. Có những phút yếu lòng, mẹ giúp tôi đứng dậy. Có những khi gục ngã, mẹ động viên tôi gắng sức lên, có những khi lầm lạc mẹ như ngọn hải đăng dẫn đường, soi sáng tâm hồn tôi. Cuộc sống có nhiều điều hạnh phúc lớn lao, nhưng với riêng tôi hạnh phúc ở trong vòng tay mẹ vừa lớn lao mà cũng bình dị biết nhường nào.

Nhưng đâu phải ai cũng may mắn được hưởng điều ấy, có những người mồ côi, chỉ mong một lần được áp mặt vào bầu sữa nóng của mẹ, mong một lần được mẹ âu yếm vỗ về mà đến cuối đời vẫn chẳng thể làm được. Đó là lí do vì sao, từ cổ chí kim, văn chương viết về mẹ cứ mãi ám ảnh và làm ta xúc động như vậy. Đó là tình cảm thiêng liêng bậc nhất trong cõi đời này. Nó trường tồn, vĩnh cửu với thời gian, vượt qua cả sự hủy hoại của chiến tranh bom đạn. Tình yêu thương của mẹ hóa giải hận thù, hàn gắn những nỗi đau. Mẹ hứng trọn nỗi đau và lặng thầm giỏ xuống những giọt nước mắt, mẹ cất giữ trong tim để nuôi nấng ta. Tôi thấy cứ bâng khuâng khi nghe lời bài thơ này.

9 tháng 10 2021
Đây nhé cu Thắng Chủ nhật hàng tuần, mẹ thường nấu một món ngon cho cả nhà thưởng thức. Phụ mẹ làm bếp, em được ngắm mẹ lúc mẹ nấu ăn. Mẹ em còn trẻ, chỉ mới ba mươi lăm tuổi. Hôm nay, mẹ mặc bộ đồ ngắn màu hồng nhạt rất xinh. Tóc mẹ vấn cao, búi gọn trong cái kẹp lưới có gắn nơ màu đen. Một lọn tóc mai gợn sóng loăn xoăn bên mái tóc mẹ làm mẹ thêm duyên dáng. Mẹ rửa sạch tay rồi bắt đầu nấu ăn. Trước tiên, mẹ thái thịt ra từng mẩu nhỏ bằng con cờ rồi ướp gia vị cho thấm. Bàn tay thon dài của mẹ gọt, cắt, tỉa rau củ thành hình hoa, hình bướm. Mẹ hầm thịt trước rồi làm sốt cà chua. Gò má mẹ hồng lên vì hơi nóng của bếp. Mắt mẹ sáng long lanh, vui vẻ. Mẹ mỉm cười, tươi như hoa bảo em: “Trưa nay, mình ăn bánh mì ra-gu, một món ăn Tây đã Việt hoá.” Mẹ vừa làm vừa giảng giải cho em cách ướp thịt. Trong lúc chờ thịt hầm mềm, em phụ mẹ nhặt rau sống. Từng lá nhỏ sau khi được ngâm trong nước rửa rau quả. Rửa rau lại bằng nước sạch kĩ lưỡng, mẹ quay rau cho khô nước rồi bảo em bày bàn ăn. Thịt trên bếp đã mềm, mùi thơm bốc lên thật hấp dẫn. Mẹ nêm nếm rồi gật gù: “Hầm với rau củ là vừa ăn.” Tay mẹ bác chảo sốt cà chua vào thịt, mắt theo dõi váng cà chua nổi lên mặt nước hầm. Nồi thịt sôi, mẹ bỏ rau củ vào tiếp và bảo em: “Con bày tô chén và bánh mì là vừa lúc đó.” Mẹ vặn nhỏ lửa cho ra-gu sôi nhẹ và bày rau sống ra đĩa. Đĩa rau mẹ bày đẹp như đóa hoa xanh biếc có nhụy là màu trắng hơi xanh của dưa leo. Mẹ thăm chừng nồi ra-gu, mẹ xắn một mẩu khoai tây rồi tắt bếp. Món ăn mẹ nấu được múc ra tô chờ cả nhà. Em đi lên nhà mời ông và bố ăn trưa. Ra-gu mẹ nấu ngon thật. Mẹ làm bếp khéo ghê. Bữa ăn gia đình đầm ấm, vui tươi là hạnh phúc của cả nhà. Mẹ em nấu ăn ngon nên cả nhà em thích ăn thức ăn do mẹ nấu hơn ăn ở nhà hàng. Thỉnh thoảng, để mẹ có thời gian dạo phố, nghỉ ngơi, bố đề nghị cả nhà ăn cơm tiệm một hôm. Mẹ vui vẻ đồng ý và thường chọn món ăn lạ để học cách nấu. Mẹ em rất thích nấu ăn. Em rất tự hào về tài nấu ăn của mẹ. Hằng ngày, nghe lời mẹ chỉ bảo, lớn lên em sẽ cố gắng nấu ăn ngon như mẹ.
29 tháng 5 2021

tra google bạn ê có thể là top 10 bài văn tả chó hay nhất nhé

                                  -Hok T-

29 tháng 5 2021

Biết em rất yêu quý chó nên kỳ nghỉ hè vừa rồi về chơi với bà ngoại, bà cho em một con chó rất dễ thương, lúc đó chú chó mới được 3 tháng tuổi, em nhìn chú chó là đã thích ngay rồi, em xin bà và khi về bế chú chó theo, em đặt tên cho chú là Misa.

Misa lớn rất là nhanh. Lúc bà cho, nó chỉ to bằng bắp chân của em bây giờ chú không những lớn nhanh mà còn rất khỏe khoắn. Chú có một thân hình đẹp cân đối, bộ lông của chú mượt và mịn như nhung. Hai cái lỗ tai của Misa nhọn, luôn vểnh lên nhìn rất đáng yêu như để nghe ngóng mọi động tĩnh xung quanh mình. Misa rất thông minh và ngoan ngoãn. Chiếc mũi của chú ướt ướt luôn hếch lên để đánh hơi lạ. Chú ta có một hàm răng sắc, khi nhìn thấy chú chắc chắn không có tên trộm nào đến gần. Chú đi đứng rất nhẹ nhàng và chạy rất nhanh. Sáng nào cũng vậy, Misa đùa với chú mèo đen ngoài sân. Đùa chán, chú lại tìm chỗ nào đó mát để nằm. Misa nằm sấp gác mõm lên hai chân trước của mình, lim dim ngủ, tưởng như chú ngủ rất ngon nhưng không phải thế nhé!. Chú sẽ luôn luôn đứng phắt dậy khi khi nghe có tiếng động hoặc ngửi thấy mùi lạ nào đó. Nếu là người lạ, chú ta liền tỏ ra hung dữ nhe nanh, gầm gừ như muốn nói: “Hãy ra khỏi đây nhanh nào!” nhưng ngược lại đối với thành viên trong gia đình em khi đi đâu về chỉ cần đến đầu ngõ thôi, chú đã biết và luôn luôn chạy ngay ra cổng đón, chú còn chạy quanh người đuôi thì ngoáy tít lên vì vui sướng, những lúc đó thật là vui.

Nhà em tất cả các thành viên ai cũng thích Misa. Chú như một thành viên quan trọng trong gia đình em. Trước khi đi ngủ, chú luôn đi vòng quanh kiểm tra quanh nhà xem có gì đó bất thường không khiến nhà em luôn yên tâm ngủ sau một ngày làm việc, học tập mệt mỏi, căng thẳng.

22 tháng 11 2021

nhìu đề thế cô giao trên lớp còn chx xong thì nghĩ hộ bạn còn đâu thời gian lm bài ở lớp (zới lại cô giao cho bạn bạn phải tự lm chớ)

22 tháng 3 2021

 

Chỉ còn ba ngày nữa là hết một năm, bánh xe thời gian sẽ chấm vạch ranh giới cuối cùng để bước sang năm mới. Những ngày này. quê hương em sôi động hẳn lên. Ai cũng muôn ra chợ để mua sắm. chuẩn bị cho ngày Tết cổ truyền. Em cũng được đi chợ Tết cùng mẹ.

 

Phiên chợ Tết đông vui, kẻ mua người bán tấp nập, quần áo đủ màu sặc sỡ như một vườn hoa di động. Khu chợ này em đã đến nhiều lần nhưng lần này trông thật sầm uất. Diện tích khu chợ như rộng hơn bởi những sạp hàng mới dựng lên ở đầu cổng. Nơi ấy, hàng loạt quầy bán trái cây tiếp nối nhau. Trái cây đủ loại, nhiều nhất là dưa hấu, xoài cát và cam sành. Những quả dưa to như quả bóng, ước chừng bảy, tám kí được xếp từng hàng, từng lớp. Dưa tươi xanh, bóng mượt ai cũng thích. Không chỉ có dưa, xoài, cam, bưởi cũng thật tươi, chín thật mọng.

 

Những quả xoài cát chín vàng, tỏa một mùi thơm ngọt lịm… Kế tiếp hàng trái cây là gian hàng bán hoa vải với các loại hoa mới lạ, màu sắc sặc sỡ. Cách đó không xa là khu bán hoa tươi. Nào cúc, hồng, tulip đang tỏa ngát hương thơm và khoe sắc thắm. Hoa đồng tiền, lay ơn đang hé nở, xòe những cánh nhỏ mịn màng như nhung, như lựa. Đi sâu vào trong chợ là những quầy hàng bánh kẹo, mứt Tết trông hấp dẫn. Thứ gì cũng ngon, loại nào cũng đẹp.

 

Các chị bán hàng thoăn thoắt gói, xếp, cân, đong, sôi nổi chào mời. Cạnh quầy bánh kẹo là quầy hàng khô, những thúng nếp thơm lựng, những thúng đậu đầy ắp. Tất cả đều chuẩn bị cho ngày Tết cổ truyền sắp đến. Em cứ theo chân mẹ, tha hồ mà ngắm nhìn. Mẹ cùng em đến hàng thực phẩm. Thật là thích với các loại cá tươi roi rói. Nào cá thu, cá ngừ, cá nục nằm la liệt trên quầy. Đi hết hàng cá là đến hàng rau. Đủ loại rau xanh, loại nào cũng tươi ngon, bóng bẩy. Phía dưới hàng rau là hàng gà vịt. Những chú gà trông mào đỏ chót như cục tiết, lông sặc sỡ, chân vàng óng trông thật đẹp mã. Ai cũng trầm trồ. Tiếng gà oác, tiếng vịt kêu cùng với tiếng hỏi đáp, chào, mời của con người đã làm cho khu chợ càng thêm náo nhiệt. Nhưng đông vui hơn cả là quầy hàng quần, áo, mũ, nón, và giày dép.

 

Người mua thật đông, những gian hàng đầy ắp, đủ màu sắc, đủ chất liệu. Người mua, người bán lon xon. Đi hết hàng quần áo là qua hàng tranh lụa. Những bức tranh dân gian thật đẹp, thật ý nghĩa. Nào là tranh chú ếch xanh ngồi trên lá khoai nước trông ngộ nghĩnh, nào là tranh chú bé ngồi trên lưng trâu ung dung thổi sáo, nào là tranh lợn ráy, tranh đàn gà. Bức tranh nào cũng đẹp, cũng có duyên.

Những bức tranh ấy đều thể hiện phong cảnh của làng quê thanh bình, trù phú. Em cứ mải ngắm tranh, ngắm cảnh chợ Tết mà quên cả mẹ đằng kia đang đứng đợi.

Chợ vẫn cứ đông vui, nhộn nhịp không ngừng. Cảnh vật như tươi đẹp hơn, mới mẻ hơn. Tất cả như đang trút bỏ những gì cũ kĩ trong năm để đón lấy sức sống đang rạo rực của một mùa xuân mới.

Chỉ còn ba ngày nữa là hết một năm, bánh xe thời gian sẽ chấm vạch ranh giới cuối cùng để bước sang năm mới. Những ngày này. quê hương em sôi động hẳn lên. Ai cũng muôn ra chợ để mua sắm. chuẩn bị cho ngày Tết cổ truyền. Em cũng được đi chợ Tết cùng mẹ.

 

Phiên chợ Tết đông vui, kẻ mua người bán tấp nập, quần áo đủ màu sặc sỡ như một vườn hoa di động. Khu chợ này em đã đến nhiều lần nhưng lần này trông thật sầm uất. Diện tích khu chợ như rộng hơn bởi những sạp hàng mới dựng lên ở đầu cổng. Nơi ấy, hàng loạt quầy bán trái cây tiếp nối nhau. Trái cây đủ loại, nhiều nhất là dưa hấu, xoài cát và cam sành. Những quả dưa to như quả bóng, ước chừng bảy, tám kí được xếp từng hàng, từng lớp. Dưa tươi xanh, bóng mượt ai cũng thích. Không chỉ có dưa, xoài, cam, bưởi cũng thật tươi, chín thật mọng.

 

Những quả xoài cát chín vàng, tỏa một mùi thơm ngọt lịm… Kế tiếp hàng trái cây là gian hàng bán hoa vải với các loại hoa mới lạ, màu sắc sặc sỡ. Cách đó không xa là khu bán hoa tươi. Nào cúc, hồng, tulip đang tỏa ngát hương thơm và khoe sắc thắm. Hoa đồng tiền, lay ơn đang hé nở, xòe những cánh nhỏ mịn màng như nhung, như lựa. Đi sâu vào trong chợ là những quầy hàng bánh kẹo, mứt Tết trông hấp dẫn. Thứ gì cũng ngon, loại nào cũng đẹp.

 

Các chị bán hàng thoăn thoắt gói, xếp, cân, đong, sôi nổi chào mời. Cạnh quầy bánh kẹo là quầy hàng khô, những thúng nếp thơm lựng, những thúng đậu đầy ắp. Tất cả đều chuẩn bị cho ngày Tết cổ truyền sắp đến. Em cứ theo chân mẹ, tha hồ mà ngắm nhìn. Mẹ cùng em đến hàng thực phẩm. Thật là thích với các loại cá tươi roi rói. Nào cá thu, cá ngừ, cá nục nằm la liệt trên quầy. Đi hết hàng cá là đến hàng rau. Đủ loại rau xanh, loại nào cũng tươi ngon, bóng bẩy. Phía dưới hàng rau là hàng gà vịt. Những chú gà trông mào đỏ chót như cục tiết, lông sặc sỡ, chân vàng óng trông thật đẹp mã. Ai cũng trầm trồ. Tiếng gà oác, tiếng vịt kêu cùng với tiếng hỏi đáp, chào, mời của con người đã làm cho khu chợ càng thêm náo nhiệt. Nhưng đông vui hơn cả là quầy hàng quần, áo, mũ, nón, và giày dép.

 

Người mua thật đông, những gian hàng đầy ắp, đủ màu sắc, đủ chất liệu. Người mua, người bán lon xon. Đi hết hàng quần áo là qua hàng tranh lụa. Những bức tranh dân gian thật đẹp, thật ý nghĩa. Nào là tranh chú ếch xanh ngồi trên lá khoai nước trông ngộ nghĩnh, nào là tranh chú bé ngồi trên lưng trâu ung dung thổi sáo, nào là tranh lợn ráy, tranh đàn gà. Bức tranh nào cũng đẹp, cũng có duyên.

Những bức tranh ấy đều thể hiện phong cảnh của làng quê thanh bình, trù phú. Em cứ mải ngắm tranh, ngắm cảnh chợ Tết mà quên cả mẹ đằng kia đang đứng đợi.

Chợ vẫn cứ đông vui, nhộn nhịp không ngừng. Cảnh vật như tươi đẹp hơn, mới mẻ hơn. Tất cả như đang trút bỏ những gì cũ kĩ trong năm để đón lấy sức sống đang rạo rực của một mùa xuân mới.

Cho 1 tick, 1 like đi 

17 tháng 10 2021

Tham khảo:

  Buổi sáng cuối tuần, em dậy từ sớm, chạy bộ ra công viên gần nhà để tập thể dục cho khỏe khoắn. Lúc đến nơi, trời vừa hửng sáng. Cảnh vật tuyệt vời của công viên vào buổi sáng sớm khiến em phải xuýt xoa.

Lúc này, cả công viên im lặng và vắng vẻ, chỉ lác đác vài người đến sớm để tập thể dục. Phía trên cao, bầu trời hiện ra trong ánh sáng buổi sớm trong trẻo và tươi xanh. Đó là gam màu xanh dịu dàng và tươi mới. Những cuộn mây trắng lớn, dường như ngủ quên, nên cứ đứng im một chỗ chẳng chịu trôi đi. Trên những chiếc lá cây, bãi cỏ trong công viên, thật dễ dàng để bắt gặp những giọt sương long lanh, xinh xắn. Cả thảm cỏ, con đường gạch và những hàng ghế đá đều ướt đẫm sương đêm. Chính vì vậy, nhìn đâu cũng thấy toàn là những màu rất đậm. Phía trên cao, ông mặt trời đang nỗ lực chiếu xuống thật nhiều tia nắng để hong khô, xua tan bớt đi màn sương lạnh giá. Những đóa hoa hồng trong bồn hoa dọc lối đi đã nở rộ. Nào đỏ, nào trắng, nào hồng, xen lẫn nhau rực rỡ. Trên các tán cây xanh mướt, bầy chim đã thức dậy, tíu tít chuyền từ cành này sang cành nọ, hót líu lo líu lo. Những cơn gió dìu dịu khẽ vờn qua kẽ lá, mang theo hương thơm của cỏ cây, đánh thức mọi giác quan của con người.

Chỉ thoáng chốc, cả công viên trở nên sáng ngời và tấp nập. Mọi người ở quanh đây đều đến công viên để tập thể dục. Người thì chạy bộ, người thì tập với máy, người thì ép dẻo, người thì múa thái cực quyền… Mọi người cứ tụm lại thành từng nhóm nhỏ, vừa tập vừa khe khẽ trò chuyện cùng nhau, thật là vui vẻ. Âm thanh tập luyện, trò chuyện ấy đã đem đến một không khí ấm áp, tràn đầy sinh lực cho công viên.

Khi mặt trời đã lên cao, ánh nắng trở nên ấm áp hơn, mọi người dần dần trở về nhà để chuẩn bị cho những công việc khác. Thoáng chốc, cả công viên trở nên vắng lặng. Chỉ còn tiếng chim ríu rít và tiếng gió rì rào qua kẽ lá. Ngắm nhìn cả công viên bừng sáng dưới ánh mặt trời rạng rỡ, em vui vẻ trở về nhà với tâm trạng phấn khởi vô cùng.

27 tháng 9 2021

các bn muốn kể ai cx đc nha ai ko có thì tự nghỉ ra nha

27 tháng 9 2021

google ấy

Bn lên Google rồi gõ đề là đc ạ

k mk

 Ở nơi em sinh sống có một con sông dài, nổi tiếng, đó chính là con sông Hồng. Sông Hồng nằm ở một vị trí rất đặc biệt, đó là ở gần trung tâm của thủ đô Hà Nội, đây cũng là một trong những con sông lớn nhất của cả nước, cũng cấp nước tưới cũng như nước sinh hoạt cho rất nhiều khu vực, các tỉnh mà nó chảy qua. Đây cũng là con sông của quê hương em, con sông mà em luôn yêu quý bởi nó gắn bó với cuộc sống, cũng như hình ảnh của quê hương em, đó chính là thủ đô của đất nước, thành phố một ngàn năm tuổi – Hà Nội.

Con sông Hồng rất rộng lớn và dài, em được nghe ông em kể lại thì con sông này được bắt nguồn từ Trung Quốc và chảy về nước ta, qua rất nhiều tỉnh, vì vậy mà sông Hồng không chỉ là của riêng quê hương em mà còn là con sông thân thương của rất nhiều những tỉnh thành khác trong cả nước như: Hải Dương, Hưng Yên, Thái Bình…. Cũng vì vậy mà không chỉ em mà rất nhiều người khác cũng có những sự gắn bó cũng như thân thuộc đối với con sông này.

Con sông Hồng đặc  biệt hơn con sông khác ở chỗ, nước của nó có màu hồng hồng, đó là màu của đất phù sa. Vì vậy, màu nước sông cũng đã trở thành một đặc trưng của con sông này, cũng có lẽ vì vậy mà ông cha ta đã gọi với cái tên Sông Hồng. Sông Hồng trước đây cũng có rất nhiều tên gọi khác như: Sông Nhị Hà, sông Cái, sông Hồng Hà. Sông Hồng cũng có rất nhiều phù sa, hàng năm vào mùa mưa, khi nước sông dâng lên thì phù sa lại bồi tụ làm cho vùng đồng bằng ven sông thêm rộng lớn. Bãi đất trống ven sông lớn và màu mỡ nên mẹ em cũng như các bác thường trồng các loại cây hoa màu ở đây.

Trên sông rất rộng lớn nên nó cũng là nơi diễn ra rất nhiều các hoạt động sản xuất, như hoạt động đánh bắt cá của các bác ngư dân, các thuyền lớn đầy ăm ắp cát do hút cát ở dưới lòng sông, ngoài ra còn có rất nhiều những tàu chở hàng cỡ lớn vẫn thường xuyên qua lại ở dòng sông này. Vì ở khoảng giữa của dòng sông liên tục có các phương tiện đi lại nên những đám bèo xanh bị đẩy trôi dạt vào bờ, cái sắc hồng của nước sông kết hợp cùng với sắc xanh của cánh bèo càng làm cho con sông quê em trở nên tươi đẹp, rực rỡ hơn.

Con sông nơi em sinh sống là một con sông dài, rộng và rất đẹp. và khi nhắc đến tên sông Hồng thì không ai là không biết đến, bởi nó đã quá nổi tiếng và nó gắn liền với thành phố thủ đô của đất nước. Con sông Hồng cũng là nơi gắn liền với tuổi thơ của em, của những buổi cùng bạn bè thả diều trên bãi đất trống ven sông, gắn liền với hoạt động sản xuất của mẹ em cũng như những người dân nơi em sinh sống.

28 tháng 3 2021

Thì đừng trả lờibucqua

 

29 tháng 3 2021

Nếu như muốn ko coppy mạng thì..Sau lày !Chỉ có LÀM ! Chịu khó cần cù thì bù siêng năng?!Chỉ có LÀM thì mới có ăn ?Còn cái loại ko làm mà đòi có ăn thì ăn*******ăn *** nhớ?!cho nó DỄ UvU

9 tháng 5 2022

Tham khảo: (Bài Lăng Bác) 

Thế là năm học  đã kết thúc, một năm học mà tôi đã ra sức phấn đấu để đạt được kết quả học tập tốt nhất. Thật bất ngờ, cuối năm học cô Hiệu trưởng nhà trường thông báo: Tất cả những học sinh đạt danh hiệu Hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ học tập và rèn luyện được nhà trường tổ chức đi thăm Lăng Bác.

Nhận được tin ấy, chúng tôi đứa nào cũng háo hức chờ đợi ngày được về thủ đô, được vào lăng viếng Bác và báo công với Bác. Thế rồi ngày đó cũng đã đến.

Hôm đó, tôi dậy từ sáng sớm, cũng không cần phải chờ mẹ gọi như mọi khi, trong tôi có một cảm giác rất lạ hối thúc khiến tôi tự nhắc nhở mình: hãy khẩn trương! Tôi bước ra cửa, bầu trời của buổi sớm mùa hè như được đẩy cao lên, trong xanh vòi vọi. Một làn gió mát rượi từ trên cao thổi tới mang theo hương cau man mác. Mấy chú chim ríu rít hót vang chào buổi sáng. Tôi xúng xính trong bộ quần áo đồng phục của nhà trường. Tôi nhảy chân ba chân sáo. Bố nhìn tôi âu yếm và dặn tôi đủ điều. Lúc đó tôi chỉ muốn chạy nhanh đến trường.

Đồng hành cùng tôi trong chuyến đi này là mẹ vì hôm đó bố tôi bận. Các bạn tôi bạn nào cũng có bố hoặc mẹ đi cùng. Chúng tôi vui như chưa bao giờ được vui đến thế. Các thầy, cô giáo của tôi hôm nay cũng đẹp lạ thường. Các cô giáo duyên dáng trong bộ áo dài truyền thống. Các thầy chỉnh tề với chiếc áo trắng sơ vin thắt ca-ra-vat. Đúng 6 giờ đoàn xe chúng tôi khởi hành thẳng tiến tới thủ đô thân yêu! Con đường đối với chúng tôi vô cùng lạ lẫm. Chúng tôi nghiêng ngó nhìn ra ngoài cửa kính để ngắm những dãy phố sang trọng, những tòa nhà cao tầng tới ngút tầm mắt. Anh hướng dẫn viên bắt nhịp cho chúng tôi hát vang những bài ca về Bác Hồ kính yêu. Những bài ca ấy ở trường chúng tôi vẫn hát nhưng hôm nay tôi thấy như hay hơn, sâu lắng và đằm thắm hơn.

Con đường tuy xa nhưng lại hóa gần. Chả mấy chốc chúng tôi đã đến khu vực lăng Bác. Mở ra trước mắt tôi là một không gian mênh mông rộng lớn nằm giữa lòng thủ đô. Tôi hồi hộp, tim tôi đập nhanh hơn, háo hức chờ đợi. Chúng tôi đi theo hàng nối tiếp giữa biển người đang xếp hàng vào lăng viếng Bác. Đường đi bộ vào Lăng Bác khá dài, trời lại nắng nhưng dù có phải chờ đợi lâu đến đâu, chúng tôi vẫn trật tự, im lặng … Và tôi hiểu rằng tôi cũng như các bạn của mình lúc này đây đều rất đỗi tự hào vì mình là những đại diện tiêu biểu thay mặt cho các bạn học sinh toàn trường về đây để báo công và tỏ lòng biết ơn tới Bác.

Giữa Quảng trường Ba Đình lịch sử, Lăng Bác uy nghi mà gần gũi. Phía trước Lăng là dòng chữ “CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH”. Trước thềm lăng là hai cây đại to, nở hoa vàng rực, những chậu hoa rực rỡ sắc màu, hương thơm man mác thoảng theo làn gió càng khiến cho không gian nơi này thêm trong lành, thanh tịnh. Tôi nhớ lại bài học của tôi “…Hoa ở đâu từ khắp miền đất nước về đây tụ hội đâm chồi và tỏa ngát hương thơm. Ngay thềm lăng mười tám cây vạn tuế tượng trưng cho một đoàn quân danh dự đứng trang nghiêm…”. Tôi nhẩm đếm: 1,2,3,… Quả đúng như lời nhà văn viết, mỗi cây ở đây đều có lịch sử của nó, nó tượng trưng cho mỗi vùng đất, mỗi miền quê, nó là kết tinh tình yêu của mỗi con người trên khắp dải đất hình chữ “S” thân yêu này.

Sau một chặng đường dài, cả đoàn đã vào tới Lăng Bác. Không khí trong Lăng mát dịu, tĩnh lặng và trang nghiêm. Dòng người nhẹ nhàng di chuyển, mắt hướng về nơi Bác đang yên nghỉ. Bác nằm đó, an lành trong giấc ngủ, nét mặt rạng ngời. Tim tôi như nghẹn lại, bước chân như cố níu chậm hơn để được nhìn ngắm Bác lâu hơn… Hàng người vẫn đi chậm rãi, ngay ngắn … Có lẽ dù là những con người khác nhau đến từ những vùng miền, đất nước khác nhau nhưng tất cả đều mang một cảm xúc giống nhau, đó là lòng thành kính, sự xúc động và bồi hồi khó tả…

Ra khỏi Lăng, các anh chị hướng dẫn viên dẫn chúng tôi đi thăm quan Phủ Chủ tịch, nhà sàn, ao cá Bác Hồ, nhà Bảo tàng, được nhìn tận mắt từng dụng cụ sinh hoạt của Bác thường ngày: đôi dép cao su, chiếc gậy tre, chiếc mũ cối, bộ quần áo vải bạc màu, chiếc giường Bác nằm, chiếc bàn làm việc, chiếc ghế Bác ngồi …; được xem những thước phim tư liệu quý về cuộc đời của Bác… Tất cả vẫn còn nguyên vẹn hiện hữu trước mắt chúng tôi như Bác vẫn đang còn đó. Tự nhiên tôi thấy trong mình bỗng dâng lên một cảm giác thật lạ: vừa cảm phục, vừa nhớ nhung, vừa thương tiếc, nó giống như là cái cảm giác khi tôi đứng trước nấm mồ của ông nội mình lúc bố đưa tôi đi thắp hương ở mộ ông. Mắt tôi bỗng mờ nhòa. Tôi cố ngăn không cho dòng nước mắt chảy dài. Tôi lại nhớ về câu chuyện bà tôi kể: Năm 1969, khi nghe tin Bác Hồ ra đi mãi mãi, dưới trời mưa tầm tã, hàng triệu người đội mưa tiễn đưa Bác, nước mắt của con người hòa với nước mắt của đất trời tiếc thương Người vô hạn!

Xế chiều, đoàn xe chúng tôi tạm biệt Hà Nội, tạm biệt Thủ đô nơi có Bác luôn dõi theo mỗi bước chân của thầy và trò Trường Tiểu học Khánh Tiên. Trở về Ninh Bình trong tâm trạng bùi ngùi xúc động nhưng mỗi thành viên trong đoàn đều có một niềm vui chung, bởi có thể nói, chuyến đi thăm Lăng Bác của đoàn chúng tôi là một trải nghiệm vô cùng ý nghĩa và quý báu. Tôi thầm hứa với lòng mình là sẽ cố gắng học tập thật tốt để sang năm tôi lại được về thủ đô, lại được vào Lăng viếng Bác.

Nhớ về Bác, tôi càng thấm thía lời dạy năm xưa của Người: “Non sông Việt Nam có trở nên vẻ vang hay không. Dân tộc Việt Nam có được vẻ vang sánh vai với các cường quốc năm châu hay không, chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các cháu”. Tôi hiểu, Bác kì vọng ở thế hệ chúng tôi rất nhiều!

-Tham khảo: (Bài biển) 

Nếu ai đã đến Quảng Ninh thì chắc sẽ không quên ghé thăm vịnh Hạ Long. Năm ngoái, tôi đã có một chuyến tham quan vịnh Hạ Long với bố mẹ và em trai. Tôi rất thích thú và nhớ mãi chuyến đi tuyệt vời đó.

Đó là một ngày nắng đẹp, từng đám mây trắng nhởn nhơ giăng giăng khắp nền trời xanh ngắt. Cả nhà tôi cùng vi vu trên chiếc xe ô tô với rất nhiều hành lí cho chuyến đi chơi biển. Chị em tôi ai cũng háo hức chờ mong đến nơi. Chẳng mấy chốc, chúng tôi đã có mặt ở Hạ Long. Ở đây, không khí thật trong lành và dễ chịu. Những làn gió biển nhè nhẹ mơn man mái tóc tôi.

Vẻ đẹp hùng vĩ của vịnh Hạ Long khiến ai nấy cũng phải trầm trồ. Từ trên cao nhìn xuống, vịnh Hạ Long như một bức tranh thiên nhiên sống động. Nơi đây mọc lên bao nhiêu là đảo và hang động: hang Đầu Gỗ, động Thiên Cung, hòn Trống Mái,… với hàng ngàn loài động vật, thực vật phong phú và quý hiếm có ở trên rừng dưới biển. Tôi cùng gia đình đến tham quan động Thiên Cung – một trong những hang động đẹp và nổi tiếng nhất vịnh Hạ Long và trong cả nước.

 

Theo một con đường vách đá cheo leo, cây rừng cho phủ xanh um, chúng tôi thật bất ngờ thấy động hiện ra trước mắt với một vẻ đẹp lộng lẫy đến ngỡ ngàng. Cô hướng dẫn viên kể rằng động Thiên Cung gắn với một truyền thuyết về vua Rồng xưa. Trên vách động là một bức tranh hoành tráng với những đừơng nét chạm khắc tinh tế của thiên nhiên mang hình ảnh của những nhân vật cổ tích xưa.

Ở ngăn động cuối cùng là nơi nàng Mây trong truyền thuyết đã tắm cho một trăm người con của mình. Cuối một con đường uốn khúc quanh co là nơi chia tay của nàng Mây đem theo năm mươi người con đi khai phá vùng đất mới với Hoàng tử Rồng – chồng nàng cùng năm mươi người con ở lại xây dựng quê hương.

Địa điểm tiếp theo mà gia đình tôi đến thăm là đảo Tuần Châu. Đây là nơi cung cấp rau xanh cho thành phố. Chúng tôi mới tới một ngôi nhà bằng tre nứa, song mây đơn sơ đã được dựng cách đây rất lâu. Đó là nơi nghỉ chân của Bác Hồ sau mỗi lần đi thăm vịnh. Trên đảo Tuần Châu, buổi tối, người ta còn tổ chức sân khấu nhạc nước và xiếc cá heo. Bố mẹ cũng đưa hai chị em tôi đi xem. Em trai tôi rất thích thú và chạy nhảy tung tăng. Đó thực sự là một buổi tối rất tuyệt vời.

 

Khi về đến chỗ nghỉ, cả nhà tôi đều thấm mệt nhưng ai nấy vẫn háo hức, thích thú đi ngắm cảnh thành phố Hạ Long về đêm. Cả thành phố lung linh ánh điện trong làn gió mát rượi từ biển thổi vào. Ngày hôm sau, tôi đi tắm biển ở Bãi Cháy nằm theo bờ vịnh Hạ Long. Đến đây, tôi hò reo thích thú cùng làn gió biển lồng lộng. Bãi cát vàng óng trải dài dọc bờ biển. Sóng biển lăn tăn đập vào bờ, từng đợt sóng nối tiếp nhau đùa giỡn. 
Sau khi tắm biển, chúng tôi tận hưởng những trái dừa tươi ngay trên bờ và ngắm cảnh Bãi Cháy. Đó là một khu du lịch, hấp dẫn khách trong và ngoài nước với địa hình là một quả đồi thấp thoai thoải, được bao quanh bởi những hàng thông cổ thụ. Nơi đây, các tòa nhà cao tầng mọc lên như nấm, mang lại cho thành phố biển một dáng vẻ hiện đại.

Khung cảnh nơi đây khiến chúng tôi không muốn rời đi, nhưng rồi cũng phải đến lúc chia tay với Hạ Long. Hạ Long thật là đẹp! Vẻ đẹp ấy chính là món quà độc đáo nhất mà thiên nhiên ban tặng cho con người và vùng đất nơi đây. Nếu có dịp, các bạn hãy đến thăm vịnh Hạ Long để chiêm ngưỡng và tận hưởng những kì thú của thiên nhiên, các bạn nhé!



 

9 tháng 5 2022

hơi dài...