K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 11 2021

Tôi điên rồi

chúc bạn học tốt!!

Đức bị điên

28 tháng 3 2016

1/TÔI YÊU BẠN RẤT NHIỀU

2/3 ĐỨA TRẺ MẶC QUẦN ÁO

3/BỐ TÔI LÀ ĐIÊN KHÙNG

4/TÔI ĐIÊN KHÙNG

28 tháng 3 2016

1 / Tôi yêu em rất nhiều

2 / Ba đứa trẻ ăn mặc

3 / Cha tôi là điên

4 / Tôi điên

I was crazy, mental illness, has been 10 years ago

Tôi bị điên, bệnh tâm thần, đã 10 năm trước

  I was crazy, mental illness, has been 10 years ago

Tôi bị điên , bệnh tâm thần , đã 10 năm trước rồi .

Hok tốt nghen

Mình nhanh nhất ( nhìn thời gian là biết )

I'm crazy .

Dịch : Tôi bị điên .

1 tháng 8 2018

tôi bị điên

25 tháng 12 2017

toán học trực tuyến là điên , lười biếng , ích kỷ và nói nhiều

25 tháng 12 2017

Online Maths là điên, lười biếng, ích kỷ và nói nhiều

12 tháng 9 2016

Thật điên rồ

leuleu

12 tháng 9 2016

Dịch câu này dùm tôi:

so crazy : Thật điên rồ 

27 tháng 11 2021

thì sao bn

câu hỏi đâu

28 tháng 11 2021

câu hỏi đâu,chỉ mình với??????????

Dịch câu chuyện drama sau ra tiếng việt =))))))))Story: The Third Person- That girl! Who let you mess with my lover!?- Ha, silly? She shut her mouth right away, lying!- You crazy!* 1 blush slap- Who do you think you are? I messed with him, what are you doing to me? Sluggish, little fool! (Voice both mocking and angry)- Hic, why... Why are you so indifferent to a third person?! What do you have that is not equal to it or inferior to it?- Sorry, I can't marry someone like you, let's break...
Đọc tiếp

Dịch câu chuyện drama sau ra tiếng việt =))))))))

Story: The Third Person
- That girl! Who let you mess with my lover!?
- Ha, silly? She shut her mouth right away, lying!
- You crazy!
* 1 blush slap
- Who do you think you are? I messed with him, what are you doing to me? Sluggish, little fool! (Voice both mocking and angry)
- Hic, why... Why are you so indifferent to a third person?! What do you have that is not equal to it or inferior to it?
- Sorry, I can't marry someone like you, let's break up and cancel the wedding...
- Wait! You will regret it!
- Oh, I'm so scared! (Ironic) Watch this chicken turn into a phoenix, my country~!
2 years later...
- Girl, are you back? How do you get this dress with money from your mother to buy a dress?
* Pedal for 1 kick, put your feet on the wall
- What? 1 pretty girl? So you know Floridal company?
- Know! I'm the boss of the A and C offices! You're just an employee, aren't you?
- No, kid! I'm the president of the company! (Tricky, scornful voice)
2 minutes later...
- Honey, this one kicked me!
- God! Boss!
- Huh? Boss?
- Dude, have you finished this month's report yet?
- Almost done! Oh my God! Why do you say that to my boss? Chairman of that company, you want me to lose my job?
- Oh my gosh!
Continue...

dịch ra đi, đọc cuốn lắm ạ!

1
8 tháng 4 2023

Người thứ ba
- Con kia! Ai cho mày giở trò với người yêu tao!?
- Haha, thật ngớ ngẩn. Ngậm mồm ngay, đồ dối trá!( không hiểu lắm)
- Mày điên rồi (không hiểu)
* Tiếng tát
- Cô nghĩ cô là ai? Tôi đã gây rối với anh ta, bạn đang làm gì với tôi? Lười nhác, đồ ngốc! (Giọng vừa giễu cợt vừa tức giận)
- Híc, sao... Sao anh lại thờ ơ với người thứ ba thế?! Bạn có gì mà không bằng nó hoặc thua kém nó?
- Xin lỗi, tôi không thể lấy người như anh, chúng ta chia tay rồi hủy cưới đi...
- Chờ đợi! Bạn sẽ hối hận đấy!
- Ôi, tôi sợ quá! (Mỉa mai) Xem con gà này biến thành phượng hoàng, đất nước của tôi ~!
2 năm sau...
- Em gái, em về chưa? Làm thế nào để bạn có được chiếc váy này với số tiền từ mẹ của bạn để mua một chiếc váy?
* Đạp 1 phát, gác chân vào tường
- Cái gì? 1 cô gái xinh đẹp? Vì vậy, bạn biết công ty Floridal?
- Biết! Tôi là sếp của văn phòng A và C! Anh chỉ là nhân viên phải không?
- Không con ạ! Tôi là chủ tịch của công ty! (Giọng ranh mãnh, khinh miệt)
2 phút sau...
- Em ơi, cái này đá anh nè!
- Chúa! Ông chủ!
- Huh? Ông chủ?
- Anh ơi, báo cáo tháng này anh làm xong chưa?
- Sắp xong! Ôi chúa ơi! Tại sao anh lại nói thế với sếp của tôi? Chủ tịch công ty đó, bạn muốn tôi mất việc?
- Ôi trời ơi!

Mình định dịch có tâm với tư cách là một editor, nhưng thật sự là cái này hơi vớ vẩn quá ạ. Với lại đây là diễn đàn học mà bạn. Nguồn mình lấy từ google xuống. Chào cảm ơn bạn

9 tháng 4 2023

Mik thấy có vài chổ hơi sai thiệt, để mik sửa ạbucminh

16 tháng 11 2016

Quê tôi ở Thanh Hoá, nằm ven con sông Mã anh hùng. Vừa rồi, nhân dịp nghỉ hè, tôi được bố mẹ cho về quê chơi.

Đã lâu rồi tôi không được về quê nên lần này tôi háo hức lắm. Tôi cùng mẹ chuẩn bị thật kĩ lưỡng, từ gói bánh, gói kẹo, thuốc lá đến mảnh vải, áo quần,… cho mọi người ở quê. Quê tôi không biết dạo này ra sao, đổi mới thế nào? Chẳng biết bọn trẻ dưới quê có vui khi nhận được quà không? Tôi đi ngủ với vô vàn câu hỏi và một tâm trạng hồi hộp.

Sáng hôm sau, tôi thức dậy sớm hơn thường lệ. Sau khi chuyển đồ đạc lên phía sau, đúng tám giờ, xe chúng tôi chuyển bánh. Xe chạy bon bon trên con đường trải nhựa phẳng lì. Hết đường Giải Phóng, xe xuôi theo quốc lộ 1A. Tôi mở cửa kính xe. Gió và nắng ùa vào. Đã ra khỏi thành phố Hà Nội nên không khí thoáng đãng hơn nhiều. Không còn cảnh xe cộ nườm nượp nối đuôi nhau do tắc đường. Không còn cái bụi bặm và tiếng ồn ào của động cơ xe. Chà! Thật khoan khoái và dễ chịu. Tôi mải mê ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài. Những hàng cày, những cánh đồng, nhà cửa… cứ như lùi dần sau xe tôi. Lúc đầu, thế chỗ cho những cao ốc chọc trời là những khoảng không gian bát ngát trời mây tươi non màu cỏ. Dần dần, thay vào đó là những khu công nghiệp, những nhà máy lớn nhỏ xếp xen nhau với những ống khói lớn toả lên trời xanh. Thế rồi, lại những cánh đồng lúa mênh mông hiện ra, màu mạ non xanh hoà quyện với màu nâu màu mỡ của đất đai hứa hẹn một vụ mùa bội thu. Khoảng gần trưa, chúng tôi qua cầu Hàm Rồng. Cầu bắc qua con sông Mã hùng vĩ, xanh ngát như dải lụa màu xanh da trời. Chỉ thoáng sau, chúng tôi đã đặt chân lên khoảng đất trống đầu làng, bên luỹ tre già xanh xanh và trước cổng làng khum khum được xây bằng đá.

Đường vào làng tôi vẫn vậy. Vẫn con đường dẫn qua cây đa cổ thụ đầu làng với tán lá xanh rậm, che mát cho lũ trẻ đùa vui dưới gốc cây. Xa xa, cánh đồng rộng lớn với những bóng nón trắng nhấp nhô. Thi thoảng, một giọng ca dao, một điệu hát ru con lại vút lên, len lỏi qua các lùm cây, ngõ ngách toả khắp xóm làng. Kia là mái đình cong cong cổ kính cùng hồ sen với những bông sen nở rộ, khoe nhị vàng tươi lấp ló dưới những cánh hồng… Chỉ có điều, con đường không còn là đường đất nữa, nó đã được trải nhựa đen bóng, phẳng lì.

Tôi sải bước vào giữa làng. Những làn khói lam bốc lên mờ mò trên mỗi nóc nhà. Lạ quá, bao nhà tranh vách đất xưa đã được thay bằng nhà mái ngói đò tươi.

Trên mái mỗi nhà đều có đường dây điện. Điện đã về tới quê tôi. Tôi dừng chân trước cổng nhà cô tôi, cất tiếng chào cô chú. Thấy gia đình tôi về, cô chú mừng lắm. Chẳng đợi tôi sắp xếp đồ đạc, cô kéo tôi vào lòng hỏi han đủ mọi chuyện. Mẹ tôi trao quà cho mọi người, ai cũng thích.

Trưa hôm đó, cô đãi tôi một bữa cơm quê. Chỉ là mấy món ăn giản dị mà sao tôi thấy ngon miệng thế. Ản xong, tôi nhanh chóng nhập bọn với lũ trẻ quê. Chúng tôi chơi đùa vui vẻ. Nhưng rồi xảy ra một việc. Lúc đó, tôi chạy theo đám trẻ ra đầu làng, ngang hồ nước. Chẳng may, tôi trượt chân, té ùm xuống nước. Mà tôi lại không biết bơi. Thấy tôi cứ chới với, lũ trẻ hiểu ngay sự cố. Tất cả chúng lao ùm xuống hồ, ra sức kéo tôi lên bờ. Sau khi thoát hiểm, tôi thấy mình thật sự gắn bó với lũ trẻ. Rồi chúng lại kéo tôi đi chơi. Chúng tôi chơi nhiều trò lắm. Nào là chơi ô ăn quan dưới gốc đa, nào là cưỡi trâu đánh trận giả, nào là bịt mắt bắt dê… Nhưng tôi vẫn thích nhất trò thả diều. Được chạy dài trên con đê, nhìn cánh diều bay bỗng trong gió, nghe tiếng sáo vi vu rồi hò hét vang trời mới vui làm sao.

Nhưng cũng đến lúc phải chia tay cô chú và các bạn. Chiều hôm đó, tôi trở về Hà Nội với bao nhiêu là quà quê, bao nhiêu là lưu luyến. Tôi vẫn nghe đâu đó tiếng sáo diều vi vu. Tôi sẽ không quên, không bao giờ quên những kỉ niệm đẹp của ngày hè đó.

Quê hương đối với tôi là những gì thân thương gần gũi nhất. Quê hương chính là vi vu cánh diều tôi thả cùng bọn trẻ. Quê hương chính là buổi chia tay đầy lưu luyến giữa tôi và lũ trẻ chăn trâu… Tôi yêu quê mình biết bao nhiêu. Mong sao sau này tôi sẽ làm được những việc thật có ích cho quê hương.

16 tháng 11 2016


Tuổi thơ của tôi gắn liền với thành phố sầm uất, với những khu nhà cao tầng và những con đường nườm nượp người qua lại. Vì thế, mỗi lần nghỉ hè được về quê với tôi thật hạnh phúc.

Tuổi thơ của tôi gắn liền với thành phố sầm uất, với những khu nhà cao tầng và những con đường nườm nượp người qua lại. Vì thế, mỗi lần nghỉ hè được về quê với tôi thật hạnh phúc. Năm ngoái, tôi được học sinh giỏi nên bố mẹ cho về quê chơi một tháng với ông bà.

Đường về quê xa lắc, xa lơ. Tôi nhớ mãi câu nói ấy của Dế Mèn khi trở về nhà thăm mẹ và các anh. Mèn đã không quản ngại khó khăn mà thấy vui khi được trở về với quê hương của mình. Tôi lúc này cũng hăng hái như chàng Mèn vậy. Dù đi xa nhưng tôi cũng không thấy mệt, chỉ thấy háo hức mà thôi.

Kể về một chuyến về quê

Kể về một chuyến về quê - Ảnh minh họa

Về quê, tôi được sống trong một không gian trong lành, sảng khoái, khác hẳn nơi phố phường chật hẹp. Tôi về thăm, ông bà vui lắm. Ông bà rất thương tôi, đứa cháu nhỏ xa xôi không thường xuyên chăm sóc. Vì thế, tôi được ông bà rất cưng chiều. Ở quê không chỉ có ông bà tôi mà còn rất nhiều các chú, các cô của tôi nữa. Vừa về nhà, mấy đứa em họ tôi chạy sang kéo đi chơi. Đến đâu chúng nó cũng nhanh nhảu giới thiệu tôi là con gái bác ở ngoài Hà Nội làm tôi ngượng lắm. Tôi đến nhà các chú, các cô chào mọi người, ai cũng khen tôi lớn hơn trước và xinh xắn hơn. Những người dân quê thật thà lắm, sống giản dị và rất chân thành.

Những ngày ở quê, ngày nào tôi cũng được các em lập cho một kế hoạch hấp dẫn. Sáng sáng, tôi cùng các em đi cất vó tôm. Những con tôm trong chiếc giỏ nhảy lách tách. Buổi trưa trốn ngủ, chúng tôi vào vườn chơi, chơi ô ăn quan, chơi chuyền hay trốn tìm.. Chiều đến, tôi cùng các em ra bờ đê lộng gió. Chiều, gió thổi mát rượi. Mấy chú trâu, chú bò nhởn nhơ gặm cỏ. Cảnh vật thanh bình biết bao. Chúng tôi cùng tổ chức thi thả diều. Những con diều nhiều màu sắc bay liệng trên không trung, chao đi chao lại thật thích. Tôi ước mình như con diều kia để có thể bay về quê nhà bất cứ lúc nào. Bên cạnh, diều của các bạn cũng bay cao không kém. Các bạn ấy còn hướng dẫn tôi cách làm diều nữa. Tuy đơn giản thôi nhưng rất cần kiên trì, chịu khó.

Tôi nhớ nhất là những hôm mưa được nghịch nước. Hôm đó, có cơn mưa rào rất to, kéo dái suốt mấy giờ đồng hồ. Bọn trẻ con trong xóm thấy mưa chạy ra lội bì bõm. Tôi ở trong nhà nhìn mưa, thấy như một tấm màn trắng giăng khắp không gian. Tạnh mưa, chúng tôi chạy ngay ra đồng bắt tôm, bắt tép. Nhưng muốn sang bên đồng phải đi qua cây cầu nhỏ. Tôi vốn không quen nên sợ chẳng dám bước qua. Bạn bè cổ vũ mãi, tôi liều lĩnh bước đi. Bỗng “ùm”, tôi sảy chân ngã nhào xuống con kênh phía dưới. Bọn trẻ kéo tôi lên. Chúng nó cười ầm ĩ. Mặc cho áo quần ướt, tôi cùng chúng rong ruổi khắp cánh đồng. Đâu đâu cũng xúc được tôm tép. Cảm giác lần đầu bắt được những con cá, con cua nhỏ xíu tôi rất vui sướng, như chính mình là người lao động thực thụ. Bỗng “oạch”, tôi lại bị ngã. Do đường đất trơn quá mà tôi lại bị té. Lũ trẻ con lại khúc khích cười. Chúng nói rằng, đây mới chính là con ếch to nhất của buổi đi “săn” này. Còn tôi, quần áo lấm lem, ngượng chín mặt...

Một tháng hè trôi qua thật nhanh chóng. Đã đến lúc tôi phải trở về thành phố, lại học thêm văn toán và âm nhạc... Bố mẹ về đón mà tự dưng tôi không muốn đi nữa, thấy nuối tiếc một cái gì, như khi phải xa một thứ mình yêu quí... Các cô, các chú tôi gửi cho bao nhiêu là quà. Các em tôi đứa nào cũng nắm tay giữ lại, những bạn hàng xóm cũng sang chia tay. Chúng còn tặng tôi rất nhiều quà nữa. Những món quà ấy tôi vẫn giữ đến tận bây giờ.

“Quê hương là chùm khế ngọt, cho con trèo hái mỗi ngày....” Những câu thơ thân thương ấy mỗi lần vang lên tôi lại thấy nhớ ông bà, nhớ lần về quê với bao kỉ niệm. Và lúc đó, tôi ước mình là một cánh diều để bay ngay về với quê hương.

 
28 tháng 1 2022

I'm cazy : tôi bị điên

28 tháng 1 2022
Tôi bị điên
11 tháng 5 2023

1 whom I have just made friends with is crazy.

2 come to see the workers whom I am interested in.