viết một đoạn văn trong đó có sử dụng câu đặc biệt
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tham khảo!
a)Viết 1 đoạn hội thoại ngắn có sử dụng câu rút gọn
Bài làm
Đoạn hội thoại sử dụng câu rút gọn :
Mẹ : Con đi chơi đâu mà giờ này mới về vậy ?
Con : Con chỉ đi đến nhà đứa bạn chơi thôi mà.
Mẹ : Thế con có biết gia đình ngày mai có việc bận không ?
Con : Ngày mai ạ ?
Mẹ : Ngày mai. Vào chuẩn bị quần áo rồi ngủ đi. Ngày mai phải dậy sớm lắm đó.
Anh : Thế thì em đi cùng ai ?
Con ( em ) : Các bạn nữ. Anh biết rồi mà.
Câu rút gọn chủ ngữ : Vào chuẩn bị quần áo rồi ngủ đi.
⇒ Câu hoàn chỉnh : Con vào chuẩn bị quần áo rồi ngủ đi.
Câu rút gọn vị ngữ : Các bạn nữ.
⇒ Câu hoàn chỉnh : Các bạn nữ cùng đi với em.
Câu rút gọn cả chủ ngữ lần vị ngữ : Ngày mai.
⇒ Câu hoàn chỉnh : Ngày mai, gia đình mình mình phải dậy sớm đi có việc.
b)
Quê hương là cả bầu trời của kí ức trong tôi. Chao ôi! COn đường làng dài, quanh co. Những rặng tre ngà đung đưa mình trong gió. Cây đa già vững vàng trước bão giông và dưới gốc đa là bà bán nước xởi lởi, là những cô bác nông dân gương mặt đẫm mồ hôi. Cánh đồng lùa bao la, bát ngát vàng ươm và thơ mùi lúa chín. Dòng sông uốn lượn nặng đỏ au phù sa. Bóng người thấp thoáng trên những con thyền ra khơi. Cảnh làng quê bình lặng đến lạ!
https://vnkings.com/viet-doan-van-ngan-trinh-bay-suy-nghi-cua-em-ve-tinh-trung-thuc.html
Bạn có thể tham khảo ở đây!
Đáp án
- Câu đặc biệt là loại câu không có cấu tạo theo mô hình chủ ngữ - vị ngữ.
- Câu đặc biệt dùng để:
+ Xác định thời gian, nơi chốn diễn ra sự việc được nói đến trong đoạn.
+ Liệt kê, thông báo về sự tồn tại của sự vật, hiện tượng.
+ Bộc lộ cảm xúc.
+ Gọi đáp.
- Đoạn văn mẫu:
Mỗi lần về quê, cảm giác khiến tôi thoải mái nhất là ra thăm cánh đồng vào buổi sáng. Ôi! Cánh đồng mới rộng làm sao. Nắng sớm trải đầy khắp không gian. Những bông lúa non nghiêng nghiêng theo chiều gió. Mùi lúa non quyện với mùi đất, mùi nước tạo nên một thứ cảm giác thật tuyệt vời sảng khoái. Xa xa, từng đàn cò trắng bay lên trời rồi lại đậu xuống, cứ dập dình dập dình như những chiếc bập bênh. Loáng thoáng, mấy người nông dân đang ra đồng thăm lúa, trên mặt ai cũng rạng rỡ, tràn đầy năng lượng. Khung cảnh đồng lúa buổi sớm bình dị là thế, đến mãi sau này khi đã đi xa nơi này tôi vẫn mãi không thể nào quên. Tôi yêu quê tôi!
Đáp án
- Câu đặc biệt là loại câu không có cấu tạo theo mô hình chủ ngữ - vị ngữ.
- Câu đặc biệt dùng để:
+ Xác định thời gian, nơi chốn diễn ra sự việc được nói đến trong đoạn.
+ Liệt kê, thông báo về sự tồn tại của sự vật, hiện tượng.
+ Bộc lộ cảm xúc.
+ Gọi đáp.
- Đoạn văn mẫu:
Mỗi lần về quê, cảm giác khiến tôi thoải mái nhất là ra thăm cánh đồng vào buổi sáng. Ôi! Cánh đồng mới rộng làm sao. Nắng sớm trải đầy khắp không gian. Những bông lúa non nghiêng nghiêng theo chiều gió. Mùi lúa non quyện với mùi đất, mùi nước tạo nên một thứ cảm giác thật tuyệt vời sảng khoái. Xa xa, từng đàn cò trắng bay lên trời rồi lại đậu xuống, cứ dập dình dập dình như những chiếc bập bênh. Loáng thoáng, mấy người nông dân đang ra đồng thăm lúa, trên mặt ai cũng rạng rỡ, tràn đầy năng lượng. Khung cảnh đồng lúa buổi sớm bình dị là thế, đến mãi sau này khi đã đi xa nơi này tôi vẫn mãi không thể nào quên. Tôi yêu quê tôi!
Tham khảo:
Câu 1:
Chiều xuân! Một chiều xuân trên quê hương Quảng Bình yêu dấu. Đẹp biết bao những cánh đào thắm nở, cánh mai vàng khoe sắc trên mỗi ngõ phố, con đường. Đi trên đường, nghe tiếng cười nói rộn rã của trẻ em và tiếng hỏi thăm nhau, lời chúc nhau may mắn thành công trong năm mới phấn khởi, rộn ràng. Trên những hàng cây xanh, búp non của chồi xuân hé nở, lộc xuân căng tràn trên từng cảnh vật. Chiều xuân. Mưa bụi bay bay phảng phất trong gió nhẹ, giọt mưa vương trên cánh đào mỏng manh, vương trên mái tóc của cô gái tuổi xuân thì. Chiều xuân. Đẹp quá. Yêu biết bao nhiêu xuân trên quê hương mình.
Rút gọn chủ ngữ: in đậm
Câu 2:
Đi học! Em thích nhất giờ Tập đọc – kể chuyện bài “Cóc kiện Trời”. Khi cô giới thiệu bài, mọi người đều háo hức muốn biết về câu chuyện thú vị này. Cả lớp im lặng lắng nghe cô đọc. Giọng cô thật diễn cảm. Cô đọc chậm rãi, rõ ràng những đoạn dẫn chuyện. Rồi cô giả giọng giống các nhận vật trong bài giúp em như thấy được sự việc đang diễn ra vậy. Sau khi tìm hiểu bài, cô cho chúng em đóng kịch, diễn lại câu chuyện “ Cóc kiện Trời”. Em sắm vai Cóc, còn các khác vào vai Trời, Cua, Ong, Cáo,… Chúng em được đội những chiếc nón bằng giấy có vẽ hình các con vật để diễn. Tiết học càng sôi nổi, hào hứng. Ai cũng vui và thấy thú vị. Em thích chú Cóc nhỏ bé nhưng rất thông minh, mưu trí đã buộc trời phải làm theo ý mình. Em nhớ mãi tiết học hôm ấy.
Câu đặc biệt: in đậm
tham khảo
Gia đình là điều thiêng liêng nhất trong cuộc đời mỗi con người. Gia đình là nơi có cha mẹ lo lắng, yêu thương chúng ta. Gia đình cho ta hình hài, nuôi lớn chúng ta. Chúng ta được gia đình chắp cho đôi cánh ước mơ để bay cao bay xa. Dù ngoài kia có bão dông đến nhau, chỉ cần về đến nhà, chúng ta sẽ tìm thấy an yên. Chao ôi! Vậy mà vẫn có những đứa con mải mê với những cuộc vui vô bổ mà quên mất gia đình mình. Hãy yêu thương gia đình của mình nhiều hơn!
* Câu rút gọn: Hãy yêu thương gia đình của mình nhiều hơn!
Câu đặc biệt: Chao ôi!
Câu chủ động: Gia đình cho ta hình hài, nuôi lớn chúng ta.
Câu bị động: Chúng ta được gia đình chắp cho đôi cánh ước mơ để bay cao bay xa.
Câu dùng cụm C-V mở rộng câu: Gia đình là nơi có cha mẹ lo lắng, yêu thương chúng ta.
“Quê hương là gì hở mẹ?”-Một câu hỏi ngây ngô, đơn điệu mà gửi gắm vào lòng yêu quê hương tha thiết của đứa trẻ lần đầu được nhận thức đất nước của mình qua câu chuyện “ngày xửa ngày xưa..” mẹ kể. Ôi! Biết mấy thân yêu. Người mẹ bảo quê hương là xứ sở đầu tiên con đặt chân đến, là nơi mà mỗi lần con đứng xa xa vọng lại, ngắm nhìn một ngọn núi xanh của đất nước con hiện ra, con sẽ thấy lệ tràn nơi khóe mắt và nghẹn ngào nhớ đến những thứ bình dị thân quen…Đó là định nghĩa đầu tiên của em bé về quê hương đất nước mình. Rồi mai này, em sẽ có những cảm nhận mới khác. Dẫu vậy, tình yêu ấy sẽ không bao giờ đổi thay, bởi nó đã hằn in trong tiềm thức của em từ thuở còn thơ rồi! Tình yêu quê hương đất nước nói ra thật đơn giản nhưng cũng thật thiêng liêng. Đó chính là yêu bến nước, lũy tre, yêu dòng sông, con suối, yêu cánh đồng, cây đa… những điều mộc mạc mà gần gũi. Mọi thứ đều bắt đầu từ những cái giản dị nhất cho đến những điều lớn lao. Ví như khi đất nước bị xâm lăng, trong lòng bạn bùng lên ngọn lửa nhiệt huyết, quyết tâm bảo vệ chủ quyền khỏi quân cướp nước, đấy chính là yêu. Ví như người mẹ già ngóng trông bạn trở về bình an sau khói lửa chiến tranh, nhưng lại hay tin bạn lẫn trốn để tránh cái chết, thật đáng xấu hổ và nhục nhã thay! “Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà tự hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay”. Tình yêu quê hương đất nước thường trực trong mỗi con người. Nhiệm vụ của chúng ta trong ngày đất nước thái bình là phải ý thức trách nhiệm của bản thân trong việc xây dựng và bảo vệ đất nước, cố gắng học tập để phát triển quê hương ngày một lớn mạnh.
Tham khảo:
Quê hương, đất nước - tiếng gọi thật thiêng liêng mà giàu tình cảm. Đối với mỗi người cũng như với em, tình yêu quê hương, đất nước là vô cùng quan trọng. Em sinh ra và lớn lên ở một vùng quê thuộc ngoại thành của thủ đô Hà Nội. Đó là một vùng quê trù phú, yên bình và tuyệt đẹp. Những cánh đồng lúa bát ngát một màu vàng ươm. Con đường làng như một dải lụa vắt ngang qua cánh đồng. Dòng sông Hồng đỏ nặng phù sa quanh năm cung cấp cho đồng ruộng quê em những tinh túy của đất trời. Không chỉ có thiên nhiên mà con người cũng đáng quý, họ sống rất thật thà và nồng hậu. Người dân quê em làm ăn vất vả, bận rộn quanh năm. Nhưng họ vẫn luôn lạc quan, yêu đời. Tất cả khiến em thêm yêu quê hương của mình nhiều hơn. Hôm nay, với sự phát triển của khoa học công nghệ, quê hương của em cũng đang trở nên hiện đại hơn. Nhiều ngôi nhà cao tầng được xây dựng. Đường phố trở nên khang trang, tập nập. Những cửa hàng đẹp đẽ, rộng lớn… Càng tự hào về quê hương của mình bao nhiêu, em tự nhủ phải cố gắng học tập bấy nhiêu. Trong tương lai, em sẽ trở về để xây dựng quê hương mình ngày một giàu đẹp hơn nữa.
Tôi thích nhất cánh đồng lúa ngày mùa. Bát ngát vàng. Hạt lúa vàng mẩy. Chiếc nón loáng nắng vàng tươi. Bầu trời cũng vì phản chiếu cánh đồng mà vàng rực. Lúc ấy, thật khó nói hết niềm vui rạng rỡ trên khuôn mặt người quê tôi vì một mùa bội thu đã tới. Ôi! thật tuyệt làm sao!