K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 3 2020

Có một ai đó đã từng nói rằng “con đường thành công không phải là con đường trải đầy hoa hồng”. Trên đó có vô vàn những khó khăn, vất vả mà đôi khi nó sẽ khiến bạn trở nên chán nản và tuyệt vọng. Thế nhưng dù có muốn hay không thì cách tốt nhất để vượt qua nó là bạn phải đứng dậy và đi tiếp. Bàn về khó khăn và thử thách A-mo-ni-mus từng nói “ Con đường gần nhất để ra khỏi gian nan là đi xuyên qua nó”.Để hiểu hết ý nghĩa của câu nói này thì đầu tiên bạn cần phải hiểu thế nào là gian nan. Gian nan là những thử thách khó khăn, những cản trở mà bạn sẽ gặp phải. Những điều đó sẽ khiến bạn cảm thấy mệt mỏi và chán nản. Thế nhưng điều quan trọng là bạn phải tìm cách để vượt qua nó nếu muốn chạm tay vào thành công. Hàm ý sâu sa mà A-mo-ni-mus gửi gắm đó chính là chúng ta không được nản lòng thoái chí khi gặp khó khăn, thay vì than phiền buồn rầu hãy tìm cách đứng dậy và vượt qua nó.Trên thực tế câu nói này được xem là vô cùng đúng đắn. Cuộc sống mỗi con người không có gì là thuận lợi cả để chạm tay đến thành công bạn sẽ phải trải qua vô vàn những khó khăn thử thách. Những khó khăn đó có thể đến từ yếu tố chủ quan nhưng cũng có thể đến từ chính bản thân mỗi người. Và điều chúng ta cần làm đó chính là tìm cách vượt qua nó, chứng minh bản thân mình. Thay vì việc phải ngồi than vãn, kêu khóc buồn tủi thì bạn hãy cố gắng đứng dậy và vực dậy chính bản thân mình.Thực tế lịch sử đã chứng minh nếu không có những sự quyết tâm bền bỉ đó thì sẽ chẳng có những chiến thắng Điện Biên Phủ lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu. Sẽ chẳng có những mùa xuân lịch sử cho đời. Có lẽ chúng ta sẽ mãi mãi phải núp bóng dưới chân của đế quốc mà chẳng biết đến hai tiếng tự do. Vượt qua gian nan để vực dậy niềm tin là đúng và cần thiết. Thế nhưng không phải là bạn đi một cách bất chấp, không lượng sức mình và không để ý đến hậu quả thì nó gọi là mù quáng. Đủ bản lĩnh đủ tự tin nhưng phải biết lựa sức mình mới là hào kiệt.Câu nói của A-mo-ni-mus như một lời nhắc nhở đến thế hệ trẻ chúng ta. Hãy dũng cảm vượt qua khó khăn và bước tới thành công. Đừng bao giờ để thất bại xâm chiếm mình. Vượt qua được khó khăn chính là cách để bạn chiến thắng chính mình.

1 tháng 11 2021

1-tên là Nam

2-ngừng tưởng tượng

3-vì thang máy chỉ đến tầng 35

+HT+

1 tháng 11 2021

1 tên là nam

2 ko tưỡng tượng nữa

3 vì toàn nhà đấy chỉ lắp thang máy đến tầng 35 

tích cho mk

Xin chào mọi người, hôm nay mình xin kể lại 1 câu truyện có thật của 1 gia đình trong xóm mình.-Hôm đó cỡ tháng 8, gia đình chị Phương sinh ra được 1 đứa con nhưng tiếc thay nó không được lành lặng như bao đứa trẻ khác, khuôn mặt bị tật nguyền, tay chân thì co lại. Khi đem con về thì gia đình buồn lắm, mọi người khuyên anh chị nên bỏ đứa con đó đi rồi sinh đứa khác nhưng anh chị vẫn...
Đọc tiếp

Xin chào mọi người, hôm nay mình xin kể lại 1 câu truyện có thật của 1 gia đình trong xóm mình.
-Hôm đó cỡ tháng 8, gia đình chị Phương sinh ra được 1 đứa con nhưng tiếc thay nó không được lành lặng như bao đứa trẻ khác, khuôn mặt bị tật nguyền, tay chân thì co lại. Khi đem con về thì gia đình buồn lắm, mọi người khuyên anh chị nên bỏ đứa con đó đi rồi sinh đứa khác nhưng anh chị vẫn cố giữ lấy. Nhưng sau 2 năm 1 phần vì kinh tế khó khăn và 1 phần vì con mình bị tật nguyền phải nằm yên 1 chỗ nên anh chị nản quyết định đem vứt đứa bé đi, anh đem đứa bé lên núi rồi ném nó xuống (nhẫn tâm thế không biết). Mọi chuyện sau đó vẫn diễn ra bình thường và anh chị quên đi đứa con chính tay mình sát hại. Sau 1 thời gian chị Phương lại có thai và mọi chuyện bắt đầu xảy ra. Khi anh Khải đi làm không có nhà thì cứ tối đến chị lại nghe tiếng bát đĩa va vào nhau, quần áo thì bị lục tung lên nhưng không mất gì cả, đôi khi còn nghe thấy tiếng khóc của trẻ con. Một hôm chị đi vệ sinh (thời đó nhà vệ sinh cách nhà khoảng 5,6m) chị vừa bước ra khỏi cửa thì thấy 1 bóng trắng bị tật nguyền luôn miệng hỏi:
-“Tại sao cha mẹ lại giết con? Tại sao lại ném con xuống để con chết không được nguyên vẹn? Tại sao? Tại sao? Con có tội tình gì mà cha mẹ nhẫn tâm với con như vây?”
-Khi nghe được như vậy chị ú ớ không ra lời rồi ngất lịm đi, hôm sau tỉnh dậy thì thấy mình đã nằm trong nhà và mọi người xung quanh hỏi tại sao chị lạ ngất ngoài vườn thì chị chỉ nói đi vệ sinh mà mệt quá nên ngất đi thôi (vì cái chết của con chị anh chị nói là nó bị bệnh mà mất) khi mọi người đi về hết thì chị mới kể với anh mọi chuyện, anh kêu thôi để anh đốt nhang làm 1 con gà để cầu xin cho con để cho vợ chồng mình được yên. Sau khi làm xong mọi chuyện trở về bình thường, và ngày chị sinh nở cũng tới, chị dinh được 1 đứa con trai vô cùng kháu khỉnh, anh chị thương yêu nó lắm luôn cưng chiều và chăm sóc nó. Khi nó lên 6 tuổi anh chị dẫn nó đi chơi không biết vô tình hay cố ý mà lại lên ngay núi chỗ anh ném đứa con tật nguyền xuống. Đang ngồi chơi bỗng thấy đứa con đứng dậy và bước tới vách núi (lúc đó được rào chắn cẩn thận rồi) anh chin nghĩ con mình tò mò nên kêu là cẩn thận rớt xuống nha con. Nhưng thấy con mình cứ đứng ngó xuống thì anh chị hỏi con đang làm gì vậy? Thì cậu bé cười lên và quay lại nhìn 2 người với ánh mắt đỏ ngàu của sự giận dữ, nó quay sang hỏi:
-“Cha còn nhớ chỗ này không? Là chỗ cha đã ném con xuống đó, hơn 10 năm rồi cha nhỉ!? Bây giờ con xinh đẹp rồi cha còn muốn vứt bỏ con nữa không?” Hahaha
-Anh chị nghe vậy liền van xin
-“Cha mẹ xin lỗi, vì ngày xưa gia đình mình nghèo khó và con còn bị tật nguyền nên cha mẹ nghĩ quẩn đã vứt con đi, cha mẹ xin lỗi, con hãy tha thứ cho cha mẹ và tha cho em con đi!”
-Thì thằng bé nói với giọng giận dữ:
-“Chả nhẽ cứ tật nguyền là phải chết ư? Chả nhẽ nhà ngheo không nuôi được con cái là có quyền giết nó à? Cha mẹ đã coi mạng sống con người quá tầm thường rồi!”
-Sau đó đứa bé liền leo qua rào và nhảy xuống vực, và từ dưới vọng lên tiếng nói:
-“Đây là giá cha mẹ phải trả khi đã giết tôi”
-Truyện tuy không kinh dị cho lắm nhưng nó cho ta phải suy nghĩ 1 điều:
-“Con người có bao giờ tôn trọng sự sống của người khác chưa? Chính con cái mình cũng có thể giết được hay các thai nhi chưa kịp cất tiếng khóc chào đời mà chúng ta đã lôi ra khỏi, tự hỏi tâm con người còn hay không?”

1

tuy bạn viết khá lâu r nhg mình bây giờ mới đọc đc và nó thực sự rất hay

1 tháng 2 2016

cần thời gian là 17p

1 tháng 2 2016

toán suy luận logic+giả thiết tạm hả bạn?nếu đúng duyệt nha

1 Trên đồng cỏ có 6 con bò, đếm đi đếm lại chỉ có 12 cái chân. Câu hỏi tại sao ?2 Thứ gì đen khi bạn mua nó, đỏ khi bạn dùng nó và khi vứt đi thì nó xám xịt?3Trò gì Càng chơi càng ra nuớc?4Trò gì 30 người đàn ông và 2 người đàn bà đánh nhau tán loạn?5: Một con trâu, đầu nó thì hướng về hướng mặt trời mọc, nó quay trái 2 vòng sau đó quay ngược lại sau đó lại quay phải 2 vòng. Hỏi...
Đọc tiếp

1 Trên đồng cỏ có 6 con bò, đếm đi đếm lại chỉ có 12 cái chân. Câu hỏi tại sao ?

2 Thứ gì đen khi bạn mua nó, đỏ khi bạn dùng nó và khi vứt đi thì nó xám xịt?

3Trò gì Càng chơi càng ra nuớc?

4Trò gì 30 người đàn ông và 2 người đàn bà đánh nhau tán loạn?

5: Một con trâu, đầu nó thì hướng về hướng mặt trời mọc, nó quay trái 2 vòng sau đó quay ngược lại sau đó lại quay phải 2 vòng. Hỏi cái đuôi của nó chỉ hướng nào?

6Bạn hãy tưởng tượng bạn đang đi trên một con thuyền trên một dòng sông có rất nhiều cá ăn thịt. Đến giữa dòng bỗng thuyền của bạn bị thủng một lỗ rất to, sau vài phút nữa thuyền sẽ chìm và chắc chắn bạn sẽ là bữa ăn cho những con cá này. Bạn làm cách nào đơn giản nhất để thoát ra khỏi cái hoàn cảnh chết tiệt này?

10
19 tháng 2 2020

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

19 tháng 2 2020

1.con bò này cưỡi lên lưng con bò kia theo hàng nên mỗi con chỉ có 2 cái chân.

2.than

3.chơi cờ

4.cờ vua(chắc thế)

5.hướng Tây

6.Không tưởng tượng nx

17 tháng 3 2022

Giúp mình đi mà mn ,ai giúp thì mình cảm ơn lắm 

Lần đầu viết chuyện, không hay nhể, một câu chuyện có thật của ai đó. ... Không có đềNgày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi để ý rằng, cách anh cư xử với tôi khác với những người con gái...
Đọc tiếp

Lần đầu viết chuyện, không hay nhể, một câu chuyện có thật của ai đó. ...

Không có đề
Ngày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi để ý rằng, cách anh cư xử với tôi khác với những người con gái khác. Anh đối xử với họ thì như thưởng, người lạ. Rõ ràng tôi cũng vậy mà anh lại quan tâm tôi, mỗi khi tôi buồn thì anh chọc ghẹo, làm tôi tức và vui. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có những người khác xinh hơn tôi, tốt hơn tôi, việc gì anh phải để ý đến tôi?
Sau khoảng 1 tháng đi học, anh đi cùng đường với tôi, đã gặp nhau. Anh lướt qua tôi, tôi chỉ nghĩ là đi qua thôi, chả có gì cả. Nhưng bỗng anh dừng lại, có vẻ như chờ cái gì. Hóa ra anh trờ tôi đến, hỏi tôi:'' Có muốn đến trường cùng anh không? Anh cũng đến trường '' Chẳng là hôm đó, tôi và anh cùng đến trường tập kịch. Tôi kịch văn, anh kịch tiếng anh, trường cũng không đông nên có lẽ anh mới mạnh bạo như vậy. Xong tôi từ chối, nhìn vẻ mặt anh lúc đó khá buồn nhưng cũng phóng đến trường, tất nhiên mà trước tôi.
Đến ngày 24/12, ngày Noel. Suốt một buổi sáng, anh gọi tôi đến chỗ anh để hỏi điều gì. Tôi cũng đâu có lại. Tan học, cùng đường mà, lại gặp nhau, anh đang đi cùng bạn, hỏi nhỏ với tôi là đi chơi không? Tôi lơ ngơ không hiểu, hỏi cái gì cơ. Chắc anh bực mình, chậc một cái rồi đi trước. Chiều hôm đấy, trên đường đi học lại gặp, hóa ra những gì anh hỏi lúc sáng là đi chơi Noel không. Tôi cũng từ chối. Mặc dù khá vui khi lần đầu tiên có người con trai nào dủ tôi đi chơi Noel. 
Càng ngày, anh càng quan tâm tôi, tôi cũng để ý anh nhiều hơn. Bỗng một ngày, tôi chợt nhận ra: Tôi thích anh mất rồi!!! Chuyện gì thế này, tôi vốn là người con gái không biết yêu là gì, vậy mà ...Thật sự, tôi không thể hiểu được là tại sao nữa. Anh khiến tôi rung động. Tôi không thể kể với ai, không thể tâm sự với ai cả. Đành dấu kín trong lòng. Nhưng anh cuối cấp, anh ra trường đúng lúc tôi thích anh. Một nỗi buồn rất lớn. Tôi không thể làm gì hơn ngoài việc khóc vào mỗi tối, việc này giống như mới chia tay người yêu vậy. Cô đơn, một mình chịu nỗi khổ tâm, chẳng ai biết chuyện này cả. Tôi không biết làm thế nào để quen anh nữa. Mỗi lần sắp quên thì anh lại xuất hiện, không thể tránh được anh. Tôi không biết làm thế nào để hết thích anh nữa. Và một câu hỏi nữa là: Liệu, anh có thích tôi không?
                    Tôi không dám nói ra vì sợ.
                    Sợ anh biết tôi thích anh.
                   Cũng sợ anh không biết là tôi thích anh.
                   Chuyện gì đang xảy ra với tôi vậy?
#Moon

0
Cuộc sống mang tới khó khăn và thách thức. Nhưng chúng ko tới để ngăn ta. Chúng đến để cho ta sức mạnh và tiến bộ vs nhiều kinh nghiệm hơn. Vì thế, hãy tiếp tục tiến lên, hãy học tập, làm bài như mình chỉ có 1 ngày để làm. Thành công chỉ đến vs những nỗ lực ko ngừng nghỉ thôi. Ko có thách thức lớn, ko có thành công lớn. Nếu bị bỏ lại phía sau, hãy tăng tốc lên. Đó là quy luật...
Đọc tiếp

Cuộc sống mang tới khó khăn và thách thức. Nhưng chúng ko tới để ngăn ta. Chúng đến để cho ta sức mạnh và tiến bộ vs nhiều kinh nghiệm hơn. Vì thế, hãy tiếp tục tiến lên, hãy học tập, làm bài như mình chỉ có 1 ngày để làm. Thành công chỉ đến vs những nỗ lực ko ngừng nghỉ thôi. Ko có thách thức lớn, ko có thành công lớn. Nếu bị bỏ lại phía sau, hãy tăng tốc lên. Đó là quy luật thôi. cái j cx phải có cái giá của nó mak. đầu tư cho học tập thật mệt mỏi nhưng thành quả lại vô cùng cao và xứng đáng.Gục ngã-đứng dậy, gục ngã- đứng dậy.con đường thành công ko có dấu chân kẻ lười biếng. Nếu ko giỏi hoặc sợ hãi điều j, hãy đối mặt vs nó, đừng trốn chạy. Cách duy nhất để vượt qua nỗi sợ hãi là đi xuyên qua nó. Tuy có tổn thương, đau xót,... khi đi xuyên qua nó nhưng đó sẽ là cánh cổng tới thành công. Hãy cố gắng hết mình nhé. I LOVE MATHS
TrAnG Cá NhÂn HaY!!!!~

0