ai đó tốm tắt cho mik chuyện hoàng tử bé hoặc là chuyện không gia đình được ko
mình sẽ tik cho 10 bn nhanh nhất nha
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo!!!
Hoàng tử bé là câu chuyện kể về một phi công phải hạ cánh khẩn cấp trong sa mạc. Anh gặp một cậu bé, người hóa ra là một hoàng tử từ hành tinh khác đến. Hoàng tử kể về những cuộc phiêu lưu của em trên Trái Đất và về bông hồng quí giá trên hành tinh của em. Em thất vọng khi phát hiện ra hoa hồng là loài bình thường như bao loài khác trên Trái Đất. Một con cáo sa mạc khuyên em nên yêu thương chính bông hồng của em và hãy tìm kiếm trong đó ý nghĩa của cuộc đời mình. Nhận ra điều ấy, hoàng tử quay trở về hành tinh của em.
Ngày 31 tháng 7 năm1944, Saint-Exupéry cất cánh từ đường băng hẹp ở Sardinia trong một phi vụ trên vùng trời miền Nam nước Pháp. Và vào cái ngày định mệnh đó, “thiếu tá Ex” đã ra đi mãi mãi, không bao giờ trở về nữa… Trường hợp của ông được xem như là mất tích. Sau này, người ta đoán rằng, máy bay của ông bị bắn rơi trên vùng biển Địa Trung Hải hay có lẽ ông đã gặp phải tai nạn. Saint-Exupéry để lại bản thảo dang dở của tác phẩm Thành trì và một vài ghi chép mà chúng được xuất bản sau ngày ông mất.
“Tự do và áp bức là hai mặt của cùng một điều tất yếu, nơi mà tồn tại điều này thì không thể tồn tại điều kia” (trích Thành trì, 1948). Quyển sách phản ánh sự quan tâm ngày càng tăng của Saint-Exupéry đối với chính trị, và những tư tưởng then chốt sau cùng của ông.
Hoàng tử bé đến Trái Đất và nhìn thấy một vườn hoa hồng rực rỡ. Cậu cảm thấy buồn bã khi nghĩ đến bông hoa hồng ở hành tinh của mình. Thế rồi, một con cáo xuất hiện chào hỏi cậu. Hoàng tử bé đề nghị cáo đến chơi với mình. Nhưng cáo từ chối vì nó chưa được “cảm hóa”. Hoàng tử bé đã hỏi cáo “Cảm hóa có nghĩa là gì?”. Cáo đã chỉ cho hoàng tử bé cách cảm hóa, và rồi cả hai trở thành những người bạn. Trước khi chia tay, cáo khuyên hoàng tử bé hãy trở lại thăm vườn hoa hồng để hiểu ra bông hoa hồng của cậu là duy nhất trên đời. Sau đó, hoàng tử bé quay lại chào tạm biệt cáo và nhận được bài học ý nghĩa về tình bạn.
TÓM TẮT TIỂU THUYẾT - KHÔNG GIA ĐÌNH - Hector Malot
Remi một cậu bé bị bỏ rơi tại Paris và được nhận nuôi bởi gia đình Barberin ở làng Chavanon,mẹ nuôi của cậu là bà Barberin rất yêu thương cậu nhưng cha nuôi của cậu thì không như vậy. Sau một sự cố bị tai nạn khi đi làm tại Paris ông Barberin phải bán tài sản lớn nhất của gia đình là con bò cái để đi kiện ông chủ thầu làm ông bị tai nạn nhưng thua kiện.Gia đình nghèo khó lại càng khó khăn hơn nên ông không thể giữ Remi ở lại gia đình tuy bà Barberin yêu thương cậu nhưng không giám cãi lời chồng và cuối cùng cậu bị bán cho gánh xiếc của ông cụ Vitalis.
Remi rong ruổi khắp các miền của nước Pháp cùng những người bạn của trong gánh xiếc rong của cụ Vitalis đó là con khỉ Joli-Coeur, 3 con chó Capi,Zerbino,Dolce.Trong chuyến đi cùng cụ Vitalis cậu đã học được rất nhiều thứ mà trước đây cậu không biết ,cụ Vitalis đã dạy cậu làm xiếc ,diễn trò, chơi đàn và học chữ.Nhưng trong khi đi khắp mọi miền của nước Pháp ,Remi và cụ Vitalis đã gặp phải những khó khăn vô vàn chịu lạnh, chịu đói.Một sự cố trong khi diễn xiếc là cụ Vitalis bị bắt bỏ tù 3 tháng và Remi phải lang thang sống 1 mình nhưng may mắn cậu đã gặp được bà Miligan và cậu bé Arthur đi trên thuyền Thiên Nga, bà đã giúp đỡ Remi trong thời gian cụ Vitalis ở tù.Remi sống thoải mái trên thuyền cùng bà Miligan và Arthur cho đến khi cụ Vitalis ra tù.
Sau khi cụ Vitalis ra tù Remi lại tiếp tục rong ruổi cùng cụ và gánh xiếc đi khắp mọi miền nước Pháp và trong một lần di chuyển không tìm được nhà trọ trong mùa đông tuyết rơi mà phải trú chân trong rừng và lần đó chó sói đã bắt mất 2 chú chó Zerbino và Dolce. Con khỉ Joli-Coeur cũng chết vì bệnh phổi sau đó ít lâu. Mất đi những thành viên trong đoàn nên gánh xiếc không thể tiếp tục cụ Vitalis và Remi đến Paris để tìm kiếm cơ hội mới và tại đây trong lần đầu tiên đặt chân và Paris thì cụ Vitalis cũng ra đi mãi mãi trong một đêm mưa tuyết vì không có tiền thuê nhà trọ.
Sau khi cụ Vitalis mất Remi may mắn được một gia đình nông dân trồng hoa tại Paris nhận nuôi đó là gia đình bác Acquin , có 5 người trong gia đình đó là bác trai Acquin, 2 anh trai là Alexis ,Benjamin, Chị cả Estiennette và em gái út Lise. Remi được nhận nuôi và sống trong gia đình bác Acquin , cùng làm vườn, cùng trồng hoa một cuộc sống mà Remi ao ước trước nay đó là có một gia đình thực sự.Nhưng một biến cố lớn xảy đến cho gia đình Acquin, trong một buổi chiều khi tất cả mọi người đi chơi thì một cơn bão ập đến phá tan vườn hoa và mọi công sức của mọi người đều biến mất.Gia đình bác Acquin phải mỗi người 1 nơi, Bác Acquin phải vào tù vì không có tiền trả nợ tiền thuê đất trồng hoa. Remi lại rơi vào cảnh bơ vơ lạc lõng giữa đường phố Paris.
Trong thời gian này Remi gặp được Mattia, một cậu bé giống như Remi tại Paris. 2 cậu đã thành lập nên một ban nhạc ( Remi chơi thụ cầm, Mattia chơi Violon, đàn kéo ) và rong ruổi qua các miền đất nước Pháp giống như lúc ở với cụ Vitalis.Remi và Mattia đi qua biểu diễn khắp nơi kiếm sống.2 cậu kiếm được một số tiền để mua tặng mẹ nuôi Barberin một con bò. Trước khi mơ ước đó thành thì Remi có ghé thăm Alexis ( con trai bác Acquin) làm việc trong hầm than. Một ngày kia khi Remi giúp Alexis trong hầm than vì Alexis bị thương thì nước sông tràn vào hầm Remi may mắn không bị chết đuối nhưng bị kẹt lại trong hầm mỏ khoảng 2 tuần, cùng với một số công nhân may mắn sống sót.Sau khi được cứu thoát khỏi hầm mỏ Remi và Mattia đi đến làng Chavanon và tặng con bò sữa cho bà Barberin,lần trở về này cậu nhận được một tin vui đó là cha mẹ ruột của cậu đang đi tìm cậu và ông Barberin đã đi tìm cậu tại Paris.
Remi và Mattia lại cùng nhau tiền về Paris để tìm ông Barberin, nhưng thật không may khi cậu tới Paris thì ông Barberin đã bị bệnh mà chết vậy là toàn bộ manh mối về cha mẹ ruột của cậu lại tan thành mây khói.Remi và Mattia lại đánh đàn kiếm sống tại Paris cũng như tìm kiếm thêm thông tin về cha mẹ ruột của cậu. May mắn đã mỉm cười khi cậu biết được những người có thông tin về cha mẹ cậu đang ở London vậy là Remi cùng Mattia lên đường sang London.Từ đây Remi đã tìm được gia đình của cậu nhưng nó lại làm cậu thất vọng nhiều vì họ không yêu thương cậu như những gì cậu tưởng tượng. Trong một lần rong ruổi theo gia đình mới Remi bị cảnh sát bắt vì bị nghi ngờ là ăn trộm trong nhà thờ nhưng thực chất do gia đình tại London làm nhưng không thành.Họ đã bỏ chạy và Remi bị bắt bỏ tù tại London. Nhưng bên cạnh Remi vẫn còn Mattia và Mattia đã cứu Remi khỏi nhà tù và cả 2 lên tàu trở về Paris, tiếp tục hát rong kiếm sống.
Sau khi về lại nước Pháp , Remi và Mattia đi dọc các con sông để tìm kiếm thuyền thiên nga của bà Milligan và Arthur để báo cho bà biết âm mưu chiếm đoạt tài sản của ông em chồng bà. Sau nhiều ngày vất vả Remi và Mattia cũng tìm được bà Milligan và từ lúc này sau khi gặp lại Remi bà Milligan đã nhận ra Remi chính là đứa con mà bà đã thất lạc nhiêu năm về trước. Do mẹ nuôi Barberin còn giữ lại những bộ quần áo còn nhỏ khi Remi được nhận nuôi.Giờ đây Remi đã tìm được gia đình thật sự của mình , cậu sống trong một gia đình có sự yêu thương của mẹ ruột, em trai Arthur và người vợ Lise. Về phần Mattia sau này đã trở thành một nghệ sĩ nổi tiếng,trong ngày đầy tháng con trai đầu lòng Remi đã mời tất cả mọi người đã từng giúp cậu trong quãng thời gian khốn khó , Mẹ Barberin, Gia đình bác Acquin,người lái tàu đưa Remi thoát khỏi London, Người bạn Bob cứu Remi khỏi nhà tù và làm một bức tượng cho cụ Vitalis.Remi đã tìm được gia đình và sống viên mãn với họ.
Bạn tham khảo ạ :
Tiểu thuyết Không Gia Đình kể lại cuộc hành trình phiêu lưu của chú bé nhỏ tên là Remi. Remi bị bắt cóc từ nhỏ và bị bỏ lại tại một góc đường. Cậu may mắn được má Barberin nhận nuôi và chăm sóc trong vòng tay yêu thương. Cho đến một ngày, chồng của má Barberin bị tai nạn khi làm việc ở Paris và tàn phế trở về, ông tống Remi ra ngoài đời, tự bươn chải cùng một ông lão làm nghề xiếc tên là Vitalis.
Remi và cụ Vitalis đã lang thang khắp nơi trên đất Anh và Pháp để biểu diễn xiếc kiếm sống. Chú bé 9 tuổi Remi đã lớn lên trong gian khổ. Em chung đụng với mọi hạng người ở khắp nơi trên đất nước. Nơi thì lừa đảo, nơi từ xót thương.
Ban đầu, Remi sống dưới sự dẫn dắt củ ông Vitalis từng trải và đạo đức. Sau khi cụ Vitalis chết bên đường trong cái đói và cái nghèo, Remi đã tự lập và còn đảm bảo sinh sống và biểu diễn cho cả một gánh hát rong.
Cuộc sống của cả đoàn người đã trải qua đủ thứ biến cố. Có những lúc họ phải chịu cảnh đói khổ trong suốt mấy ngày trời. Có lúc lại bị lụt ngầm chôn trong giếng mỏ hơn mười ngày đêm. Có lúc Remi còn bị mắc oan, em bị giải ra trước tòa án và còn bị ở tù. Dẫu vậy, trong bất cứ cảnh ngộ nào, Remi vẫn nhớ như in lời cụ Vitalis chỉ dạy, phải sống gan dạ, tự trọng, không xin xỏ, không dối trá và luôn muốn làm người có ích.
“Gia đình không phải là việc cháu mang dòng máu của ai. Mà là việc cháu yêu thương, chia sẻ, cảm thông và quan tâm đến ai..”
Trên hành trình lang bạt của mình, Remi kết thân với những người bạn vô cùng tốt bụng. Đó là chủ bé Mattia khôn ngoan, lanh lợi, tháo vát, chú là một tài năng nghệ thuật sớm nở và luôn giữ trong mình một tấm lòng vàng. Trong gánh xiếc của cụ Vitalis còn có chú chó Capi khôn như người và sống có nghĩa, có chú khỉ Joli-Coeur liến láu và đáng thương. Tất cả những nhân vật ấy đều dạy cho Remi những bài học về lòng yêu thương và những trải nghiệm đáng nhớ trong cuộc đời.
nhưng bn ơi, chép trên mạng thì cx ik như là mik lm thôi mak ?_?
Nhân dịp năm mới , con kính chúc gia đình năm mới an khang , thịnh vượng , vạn sự thành công !
Cho mk 1 TK nhé !
Hy vọng năm mới của bạn có nhiều hạnh phúc mới, mục tiêu, thành tựu mới và có nhiều cảm hứng mới về cuộc sống. Chúc bạn một năm tràn ngập hạnh phúc.
HT và $$$
And mong bạn ủng hộ kênh TienDBfan nha, năm mới mình buồn quá ;-;
thử sức 1 lần dù là trưởng team tui lấy đề 2 nha candy
Hoa hồng và hoa lan
Ở một khu vườn của một quốc vương nọ có rất hnhieeuf loài hoa và đặc biệt là nó biết nói ! Ông vua rất yêu thích khu vườn của mình nên ngày nào cúng ra sắm sửa chăm sóc . Một hôm , đang chăm sóc ông bỗng thấy một bông hoa hồng đỏ rực bông hồng vừa thấy ông liền nói với điệu bô sai khiến :
- Ê lão già xấu xú kia mau tưới nước cho ta !
Nghe cái giọng đó ông vua thực sự rất tức giận nhưng đột nhiên ông lại nghe thấy tiếng nói quen thuộc
- Nhà vua bớt giận hoa hồng có hơi cứng đầu mong ông bỏ qua cho !
Đó là hoa lan bông hoa mà ông thích nhất vì nó luôn dịu dàng và giải quyết được cho ông nỗi u sầu nên ông vua cũng vì thế mà nguôi cơn giận nhưng bông hồng kia cũng đâu chịu tha vẫn tiếp tục lên tiếng
- Này lão già kia tưới nước cho ta nhanh lên , sao lề mề thế !
Lần này ông vua không chịu được nữa liền ra lệnh cho người hầu ném chậu hoa hồng ra khỏi cổng thành !
Các bạn thấy đấy ! Khi nói chuyện với ai bạn nên biết lễ mực và nhẹ nhàng như vậy mới được mọi người quý mến mọi người nhớ đừng như hoa hồng nha !
Kimi
Candy tui xong rồi nha !
cho tui mới tui lấy đề 1 nha !
chiều tui gửi đáp án cho nhé !
Em rất yêu thích câu chuyện này – câu chuyện đầy cao trào của cuộc chiến. Truyện phần nào giúp em hiểu rõ hơn về hiện tượng bão lũ hằng năm, ước mơ chế ngự thiên tai của người Việt cổ.
Trong những truyện đã học ở Tiểu học, tôi thích nhất là câu chuyện nói về ông Nguyễn Khoa Đăng, một ông quan có tài xét xử và nhiều kế sách trừ hại cho dân. Tôi kể cho các bạn nghe nhé!
Một lần, có anh hàng dầu gánh hàng ra chợ bán. Lợi dụng anh bận đong dầu cho khách, có một người thò tay vào bị lấy trộm tiền. Khi biết mình bị mất tiền, anh mới sực nhớ ra. Lúc nãy, có một người mù quanh quẩn bên gánh hàng, đuổi mấy cũng không đi. Anh dám chắc là người ấy. Anh gửi gánh hàng cho người quen rồi chạy đi tìm. Người mù chối phăng lấy lí do là mình bị mù, biết tiền để đâu mà ăn trộm. Hai bên xô xát nhau một hồi thì bị lính bắt giải về quan.
Trước vị quan Nguyễn Khoa Đăng, người mù khăng khăng chối cho rằng anh hàng dầu vu cáo. Quan hỏi:
- Anh có mang tiền không?
Người mù đáp:
- Có, nhưng đấy là tiền của tôi.
- Cứ đưa đây!
Khi người mù móc tiền ra, quan sai người múc một chậu nước, bỏ số tiền vào chậu. Váng dầu nổi lên. Người mù đành nhận tội. Cứ ngỡ là vụ án đã xong, náo ngờ quan lại phán:
- Tên ăn cắp này là kẻ giả mù. Vì nếu mù làm sao hắn biết chỗ để tiền mà lấy.
Rồi ông sai lính lôi kẻ ăn cắp ra đánh. Bị đánh đau quá, hắn bèn mở cả hai mắt, van lạy quan tha tội.
Đó là chuyện về tài xét xử của ông. Còn câu chuyện sau đây thì khiến tôi khâm phục đức độ, tài năng và mưu mẹo tiêu diệt bọn gian phi trừ hậu hoạ cho dân của ông Nguyễn Khoa Đăng. Trong thời kì làm quan, ông đã làm cho suốt một dọc truông nhà Hồ ở Quảng Trị không còn một bóng gian phi. Trước đó, ở cái truông này là rừng rậm, con đường Bắc Nam phải đi qua đây. Bọn gian phi đã dùng nơi này làm sào huyệt đón đường trấn lột.
Để bắt bọn cướp, ông sai chế một hòm gỗ kín có lỗ thông hơi, vừa một người ngồi, có khoá bên trong để người ngồi trong có thể mở tung nắp hòm dễ dàng. Ông đưa các võ sĩ giỏi võ nghệ có vũ khí ngồi vào rồi sai quân sĩ ăn mặc giống thường dân khiêng những cái hòm ấy đi qua truông, lại phao tin lên rằng: có một vị quan to ở ngoài Bắc sắp sửa về quê sẽ đi qua truông; cùng những hòm của cải quý. Bọn cướp nghe tin mừng khấp khởi, chuyến này chắc thu lợi lớn. Chúng hí hửng khiêng những cái hòm về sào huyệt Nhưng vừa về đến nơi, thì những cái hòm bật tung ra. Những võ sĩ tay lăm lăm kiếm binh của triều đình kéo đến. Bọn cướp đành hạ vũ khí, chắp tay xin tha mạng. Ông quan dùng bọn cướp ấy đi khai khẩn đất hoang ở biên giới, lập thành những đồn điền rộng lớn. Sau đó, ông đưa dân đến lập xóm dọc hai bên truông, khiến một vùng rừng núi âm u vắng vẻ trở thành những xóm làng đông đúc và có cuộc sống bình yên.
Tôi rất khâm phục ông Nguyễn Khoa Đăng và cố gắng học thật giỏi để sau này trở thành một người tài giỏi, liêm chính như ông.
Ở hiền thì được gặp hiền
Người ngay thì được Phật tiên độ trì.
Đó là hình ảnh cô bé tốt bụng trong câu chuyện cổ tích nước ngoài em đã được học. Trên truyện thật dễ thương: Miệng nói ra hoa ra ngọc. Chuyện kể rằng:
Ngày xưa, có một cô gái hiền lành tốt bụng. Cha mẹ cô đều mất sớm nên cô phải đi ở cho hai mẹ con nhà giàu nọ. Mẹ con chủ nhà thật là độc ác, chua ngoa. Họ chửi mắng cô gái đi ở tồi tệ, mặc dù cô chăm chỉ làm việc, thật thà, chất phác.
Một hôm, ra bờ suối để múc nước gánh về, cô gái gặp một cụ già rách rưới xin ngụm nước. Cô thấy thương cụ quá nên vội rửa sạch thùng rồi chạy ra ngoài xa múc nước trong, hai tay dâng thùng nước cho bà cụ uống.
Uống xong, cụ già bảo:
- Con tốt bụng lắm. Con thật đáng khen. Ta ban phép lành cho con đây. Từ nay con mở miệng nói thì ra hoa, ra ngọc. Cô gái cúi đầu cảm ơn bà cụ, lúc nhìn lên thì bà cụ đã biến mất. Cô gái vội gánh nước trở về. Đến nhà, mẹ con chủ nhà quát mắng. Cô gái chắp tay van xin:
- Con xin bà tha lỗi cho con!
Vừa nói dứt lời thì hai đóa hoa thơm ngát và hai viên ngọc lấp lánh từ trong miệng cô bay ra.
Mẹ con chủ nhà vô cùng kinh ngạc. Khi nghe cô kể lại sự việc, mụ chủ vội giục con gái ra suối lấy nước. Cô ta mang bình đi. Đến nơi, bỗng một em bé rách rưới, bẩn thỉu đến xin nước uống. Cô ta bĩu môi nói rằng:
- Cái con bé dơ bẩn này! Dễ tao đến đây múc nước cho mày uống à? Muốn uống thì tự xuống suối mà uống!
Em bé lúc đó bỗng biến thành một bà tiên. Người bà tỏa ánh sáng lấp lánh. Bà tiên bảo rằng:
- Mày xấu bụng lắm. Đáng bị trừng phạt. Từ rày, mày mở miệng ra nói thì nhả ra rắn, ra cóc vậy. Nói rồi bà tiên biến mất, cô ả ngoai ngoải về nhà.Thấy con gái về, mụ mẹ săn đón hỏi han từ cổng vào:- Thế nào hả con? Có gặp bà tiên không?
Cô ta vừa đáp:
- Mẹ ạ!
Bỗng hai con rắn và con cóc từ miệng cô bò ra thật khiếp đảm! Mụ mẹ hoảng hốt la hét:
- Trời ơi! Sao lại thế này? Con ranh ác độc kia. Hại con tao phải không? Vừa nói mụ vừa lấy cây đánh cô bé đi ở. Cô gái sợ quá chạy một mạch vào rừng xanh, oan ức và buồn tủi. Giữa lúc ấy thì hoàng tử đi săn về ngang qua đấy. Nhìn thấy cô gái khóc, hoàng tử dừng lại xuống ngựa, lại gần cô và hỏi:
- Vì sao cô khóc? Cô gái thổn thức trả lời:
- Em bị bà chủ đánh...
Hoàng tử thấy miệng cô gái hoa và ngọc bay ra, rất lấy làm lạ. Biết chuyện, hoàng tử đưa cô gái về cung, xin vua cha cho cưới nàng làm vợ. Còn ả con gái mụ chủ thì ngày càng khiếp sợ về mình. Ả đi lang thang khắp nơi, không ai dám làm bạn và hỏi chuyện với ả. Còn mẹ ả thì sống thui thủi một mình, chẳng bao lâu thì chết.
Qua câu chuyện trên em mới thấm thía một điều: "Ở hiền thì gặp lành, ở ác thì gặp dữ". Tấm lòng nhân hậu sẽ giúp cho người có có được hạnh phúc.
Hoàng từ bé vừa đến Trái Đất thì bắt gặp một vườn hoa hồng rực rỡ màu sắc. Cậu cảm thấy buồn bã khi nghĩ đến bông hồng duy nhất ở hành tinh của mình. So với khu vườn này, cậu chỉ có “một bông hoa tầm thường”. Khi hoàng tử bé đang nằm khóc lóc trên bãi cỏ, một con cáo bỗng xuất hiện và chào hỏi. Hoàng tử bé đã đề nghị cáo đến chơi với mình. Nhưng cáo từ chối vì nó chưa được cảm hóa. Nó muốn cậu cảm hóa mình, nhưng hoàng tử bé cần phải đi tìm bạn bè và tìm hiểu nhiều thứ. Cáo nói với cậu nếu muốn có một người bạn thì hãy cảm hóa nó. Và rồi hoàng tử bé đã cảm hóa cáo, họ đã trở thành những người bạn. Cáo khuyên hoàng tử bé quay trở lại khu vườn hoa hồng để nhận ra bông hồng của cậu là khác biệt. Hoàng tử bé quay lại chào tạm biệt cáo và nhận được lời khuyên ý nghĩa của cáo về tình bạn.
BẠN THAM KHẢO NHA