K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

8 tháng 8 2019

Tiếng ve râm ran khắp sân trường báo hiệu một mùa hè đã đến. Có lẽ, mùa hè được các bạn học sinh yêu thích và mong chờ nhất vì đó là mùa học sinh được nghỉ ngơi sau một năm học đầy căng thẳng. Mùa hè năm nay cũng có hoa phượng đỏ, bằng lăng tím và cả tiếng ve kêu như mọi năm nhưng em lại cảm thấy luyến tiếc vì sắp phải rời xa mái trường Tiểu học yêu dấu này.

Nhớ ngày nào em còn bỡ ngỡ bước chân vào lớp 1 với sự run sợ khi xung quanh có rất nhiều người. Sáng hôm ấy, mẹ đưa em đến trường gặp cô giáo chủ nhiệm và ngồi đợi ở hàng ghế dành cho phụ huynh. Cảm giác không có mẹ bên cạnh khiến em òa khóc. Thấy vậy, cô Hiền chủ nhiệm liền đến dỗ dành và an ủi em rằng: "Đã có cô ở đây rồi, em đừng lo". Nhờ sự vỗ về của cô mà em đã ngừng khóc và yên tâm hơn. Đó là kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học mà em không bao giờ quên được.

Mới đó mà đã đến mùa hè cuối cùng ở trường Tiểu học rồi. Năm năm trôi qua là năm năm chúng em lớn lên dưới sự dạy dỗ, chỉ bảo của các thầy cô. Cô Hiền như người mẹ hiền theo sát chúng em từ năm lớp 1 đến năm lớp 5. Cô nhiệt tình trong giảng dạy và luôn quan tâm đến học sinh của mình. Chúng em đã có rất nhiều kỉ niệm với cô. Còn nhớ hôm sinh nhật cô, cả lớp đã dành tặng cô bài hát "Happy birthday" khiến cô vô cùng xúc động.

Nhớ về mái trường Tiểu học, chúng em không chỉ nhớ về cô giáo chủ nhiệm tâm huyết với nghề mà còn nhớ về thầy Hải dạy Mĩ thuật rất vui tính, nhớ về cô Hòa dạy m nhạc với giọng hát vô cùng ấm áp và nhớ về các thầy cô khác trong trường. Nhớ về nơi đây là nhớ về bác bảo vệ điềm đạm, cô lao công cần mẫn. Nhớ cả đám bạn bè hay chơi trò nhảy dây, trốn tìm. Nhớ những lần các bạn đuổi nhau chạy khắp cả sân trường, nhớ những cuộc nói chuyện ngoài hành lang lớp học hay những giờ ra chơi đi nhặt cánh phượng rơi xếp thành hình con bướm. Tất cả những điều đó giờ đây chỉ còn là kỉ niệm - kỉ niệm khó phai mờ trong cuộc đời học sinh.

Mới ngày nào em còn cảm thấy ngôi trường này xa lạ với ba dãy nhà hai tầng quét vôi màu vàng vậy mà giờ đây lại cảm thấy vô cùng thân thuộc. Các thầy cô ở đây rất thân thiện, bạn bè luôn đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau như một gia đình. Chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, em phải tạm biệt ngôi trường thân yêu này rồi. Sẽ nhớ biết mấy những buổi học có giọng nói ấm áp của cô Hiền chủ nhiệm. Sẽ nhớ biết mấy những cuộc thi văn nghệ, thể thao do nhà trường tổ chức. Dưới mái trường này, các thầy cô đã dạy cho chúng em những bài học về sự lễ phép, sự biết ơn,...

Em xin gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến những người cha, người mẹ thứ hai của em vì đã luôn hết lòng dạy dỗ chúng em. Dù sắp phải tạm biệt ngôi trường này để lên cấp Trung học cơ sở nhưng em sẽ không bao giờ quên những kỉ niệm đã có với thầy cô và bạn bè ở nơi đây!

8 tháng 8 2019

THAM KHẢO

Thời gian thấm thoắt thoi đưa. Thế là đã 5 năm rồi. Con vẫn nhớ như in, cũng những ngày hè như thế này, lần đầu tiên con được mẹ đưa đến trường Tiểu học Lê Quý Đôn, vào lớp học dành cho những học sinh vừa tốt nghiệp mẫu giáo. Con đã ấn tượng ngay với sân trường rộng và thư viện thật nhiều sách. Chúng con rụt rè, ngơ ngác trong ngày khai giảng đầu tiên giữa ngôi trường rộng lớn, xa lạ. Nhưng cũng chính ngày đầu tiên đó, ánh mắt trìu mến, thân thương của cácthầy các cô làm cho con cảm thấy gần gũi, tự tin. Miệt mài bao tháng ngày, thầy cô đã dìu dắt chúng con qua từng khó khăn, từng thử thách. Thầy cô đã cầm tay chúng con, uốn từng nét chữ nắn nót đầu đời. Lời thầy giảng dễ hiểu, giọng cô đọc ấm áp. Rồi những lần chúng con bị điểm kém, những lần chúng con nô đùa, nghịch dại khiến thầy cô phải phiền lòng, thầy cô vẫn luôn nhẹ nhàng cổ vũ, động viên. Chúng con cảm nhận được từng ngày, trong từng bài giảng của thầy cô, không chỉ là kiến thức, mà là sự tận tụy, hết lòng vì học sinh thân yêu. Những giải thưởng và những thành tích mà chúng con đạt được, trên hết là công sức, là tấm lòng của các thầy các cô. Từ những con chữ đầu tiên thầy cô truyền dạy, giờ đây chúng con đã có một hành trang kiến thức, tự tin bước tiếp chặng đường dài. Chúng con trân trọng cảm ơn và tri ân các thầy các cô! Lúc này, mỗi giây mỗi phút trôi qua, con đều muốn níu giữ. Năm năm học, mái trường Lê Quý Đôn đã trở nên thân thương quá đỗi, chúng con đã có biết bao kỉ niệm ở nơi đây.

Thầy cô ơi! Chúng con phải xa thầy cô thật sao? Hành trang của chúng con khi bước vào trường cấp hai và trên những chặng đường đời, sẽ là hình ảnh thân thương của các thầy cô giáo. Chúng con sẽ nhớ lắm cái xoa đầu của thầy, nhớ giọng nói trìu mến của cô. Chúng con sẽ nhớ lắm bóng dáng thầy cô trên bục giảng. Chúng con quên sao được những lễ khai giảng rộn ràng, náo nức, những hoạt động ngoại khóa lý thú, hứng khởi. Chúng con quên sao được những tiếng cười, những giọt nước mắt, của bạn bè, thầy cô… Chúng con nhớ lắm, không thể nào quên…

Các bạn học sinh ơi! Có bao điều mới lạ và thú vị vẫn đang chờ chúng mình ở phía trước. Nhưng chúng mình sẽ luôn có trong tim hình ảnh thân thương của các thầy cô và những năm tháng đầu tiên của quãng đời học sinh ở Trường Tiểu học Lê Quý Đôn yêu quý, phải không các bạn?

Chúng con cũng xin gửi lời tri ân tới các bậc phụ huynh, bằng yêu thương và tin tưởng, đã dành cho chúng con những gì tốt đẹp nhất!

Khi hoa phượng nở

Ve kêu râm ran

Tiếng trống vang lên

Năm học kết thúc.

Ngày đầu vào lớp

Lạ lẫm, ngỡ ngàng

Giờ lại xốn xang

Xa thầy, xa bạn.

Khi vào trường mới

Con sẽ không quên

Những bài toán hay

Những con chữ đẹp

Nhớ mãi dáng thầy

Nhớ mãi lời cô

Bao kỷ niệm đẹp

Một thời ấu thơ!

Con kính chúc các thầy cô ở lại mạnh khỏe, vững tay chèo lái con thuyền đến những bến bờ tri thức, chúc các em học sinh khối 1, 2, 3, 4 chăm ngoan, học giỏi, làm rạng danh ngôi trường mang tên nhà bác học hiền tài Lê Quý Đôn.