K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

6 tháng 8 2019

a.Có.Vì tá là chỉ một sự vật nào đó gồm 12 sự vật nhỏ      VD: một tá bút chì, 2 tá bút mực

b.Có. Vì cặp là chỉ 1 sự vật nào đó gồm 2 sự vật nhỏ        VD: 2 cặp đôi, 3 cặp bút bi

c.Có.Vì đôi là chỉ 1 sự vật nào đó gồm 2 sự vật nhỏ          VD: 1 đôi dép, 2 đôi giày

1 tháng 12 2018

Các từ được gạch chân không phải là số từ vì các từ đó không chỉ số lượng mà chỉ đơn vị tính.

1 tháng 12 2018

a. Từ ' tá" là số từ vì tá bằng với mười hai

VD : 3 tá bút chì = 36 cái bút chì

b) Từ "cặp " là số từ vì cặp bằng với hai

VD : 5 cặp ( chỉ bánh ) = 10 chiếc

c) Từ " đôi" là số từ vì đôi bằng với hai

VD : 10 đôi đũa = 20 chiếc đũa

ko chắc

Hk tốt !!

1.Gạch 1 gạch dưới các vế câu, khoanh tròn vào cặp từ hô ứng trong các câu ghép. a.Mẹ bảo sao thì con làm vậy.b.Học sinh nào chăm chỉ thì học sinh đó đạt kết quả cao trong học tập.c.Anh cần bao nhiêu thò an lấy bấy nhiêu.d.Dân càng giàu thì nước càng mạnh.2.Gạch dưới các từ được liên kết trong đoạn văn sau:Hưn hí hoáy tìm lời giải cho bài toán mặc dù em có thể nhìn bài bạn Dũng ngồi...
Đọc tiếp

1.Gạch 1 gạch dưới các vế câu, khoanh tròn vào cặp từ hô ứng trong các câu ghép. 

a.Mẹ bảo sao thì con làm vậy.

b.Học sinh nào chăm chỉ thì học sinh đó đạt kết quả cao trong học tập.

c.Anh cần bao nhiêu thò an lấy bấy nhiêu.

d.Dân càng giàu thì nước càng mạnh.

2.Gạch dưới các từ được liên kết trong đoạn văn sau:

Hưn hí hoáy tìm lời giải cho bài toán mặc dù em có thể nhìn bài bạn Dũng ngồi cạnh em. Ba tiếng trống báo hiệu hết giờ em nộp bài cho cô giáo. Em buồn vì bài kiển tra lần này có thể là em mất danh hiệu học sinh tiên tiến mà bấy lâu nay em vẫn giữ vững nhưng em thấy lòng thanh thản vì trung thực khi làm bài.

3.Gạch chân dưới các cặp từ hô ứng có trong các câu sau: 

a.Trời càng sắp mưa, thời tiết càn oi bức.

b.Mẹ dặn tôi làm sao thì tôi làm vậy.

c.Chúng tôi chưa tới nơi thì xe đã hết xăng.

d.Sơn Tinh chỉ tay đến đâu, núi rừng um tùm mọc lên đến đó.

e.Kẻ nào giao gió, kẻ ấy gặp bão.

 

0
Sau thời gian nghiên cứu, nhóm tác giả gồm các thầy cô yêu Hóa: Cô Hằng, thầy Anh Phong, thầy Xuân Quỳnh, thầy Giáp và các cộng sự đã kịp cho ra mắt sản phẩm “đôi đũa an toàn” phục vụ tết nguyên đán. Đôi đũa sơn một lớp chất chỉ thị được chiết xuất từ thiên nhiên (chủ yếu từ nghệ vàng) nên rất an toàn và giá cả phải chăng. Khi trong thức ăn có chứa chất bảo quản thì chất...
Đọc tiếp

Sau thời gian nghiên cứu, nhóm tác giả gồm các thầy cô yêu Hóa: Cô Hằng, thầy Anh Phong, thầy Xuân Quỳnh, thầy Giáp và các cộng sự đã kịp cho ra mắt sản phẩm “đôi đũa an toàn” phục vụ tết nguyên đán. Đôi đũa sơn một lớp chất chỉ thị được chiết xuất từ thiên nhiên (chủ yếu từ nghệ vàng) nên rất an toàn và giá cả phải chăng. Khi trong thức ăn có chứa chất bảo quản thì chất chỉ thị sẽ chuyển màu và báo cho người dùng biết chỉ số không an toàn từ thức ăn. Nhóm tác giả tổ chức một buổi ra mắt giới thiệu và bán sản phẩm gồm 200 đôi đũa được ghi số liên tiếp từ 1 đến 200. Người mua bốc thăm số thứ tự đôi đũa. Nếu bốc được đôi đũa có ghi số chia hết cho 10 thì được miễn phí. Nếu bốc được đôi đũa có ghi số chia hết cho 9 thì phải trả 10.000 đồng/đôi. Những đôi còn lại thì phải trả một số tiền tương ứng với số thứ tự nhân với 1.000 đồng. Hỏi khi bán hết 200 đôi đuac thì nhóm tác giả thu được bao nhiêu tiền?

A. 15.943.000 đồng

B. 20.100.000 đồng

C. 18.000.000 đồng

D. 15.723.000 đồng

1
25 tháng 9 2019


Ta có :

3500 : 12 = 219 ( dư 6 )

Vậy đóng gói được nhiều nhất 219 tá và còn thừa 6 cái bút chì.

15 tháng 12 2021

Ta có: 3500:12=291 (dư 8).

Như vậy có thể đóng gói được nhiều nhất là 291 tá bút chí và thừa 8 bút chì.

Hoặc:

Số tá bút chì có thể đóng gói được nhiều nhất và thừa số bút chì là:

3500:12=291 (tá bút chì) và thừa 8 cái bút chì.

Đáp số: 291 tá bút chì và thừa 8 cái bút chì.

K cho mik nha

7 tháng 6 2018

1. His pencils are there thành They are there.

Nhớ k nha. Chị lớp 7 rồi.

15 tháng 3 2020

a) Đêm ấy, bên bếp lửa hồng, cả nhà ngồi trông nồi bánh, chuyện trò vui vẻ.

b) Suốt từ sáng đến tối, tôi và bà tôi đứng trên boong tàu, dưới bầu trời trong sáng, giữa đôi bờ sông Vôn-ga.

c) Đến mùa rét, khi cánh đồng chỉ còn trơ gốc rạ, bác Lê lo sợ không ai mướn mình làm việc.

d) Vì một thành phố xanh, sạch, đẹp, bà con trong phố thường xuyên tổ chức lao động.

VIẾT CHO MỘT THẾ HỆ CÚI ĐẦU     Đó là thế hệ chúng tôi, một thế hệ mà người ta gọi là “Thế hệ chỉ biết cúi đầu”, chúng tôi chỉ biết cúi đầu vào chiếc smartphone của mình, đến nỗi “Quang Trung là bạn chiến đấu với Nguyễn Huệ, tệ hơn là Bác Hồ sinh năm 1945 và thậm chí đến ngao ngán khi giờ đây những đứa trẻ tin vào câu truyện ngôn tình sử, những kẻ xét lại lịch sử...
Đọc tiếp

VIẾT CHO MỘT THẾ HỆ CÚI ĐẦU

     Đó là thế hệ chúng tôi, một thế hệ mà người ta gọi là “Thế hệ chỉ biết cúi đầu”, chúng tôi chỉ biết cúi đầu vào chiếc smartphone của mình, đến nỗi “Quang Trung là bạn chiến đấu với Nguyễn Huệ, tệ hơn là Bác Hồ sinh năm 1945 và thậm chí đến ngao ngán khi giờ đây những đứa trẻ tin vào câu truyện ngôn tình sử, những kẻ xét lại lịch sử hơn là tin vào những thứ đã được cả thế hệ cùng thời trên thế giới công nhận”. [...]

     Phố tôi có bác bán bánh mỳ bị điên. Hay nói một mình. Thỉnh thoảng lấy tay đấm vào đầu liên tục. Lúc khỏe, bác sẽ bán bánh mỳ, hiền lành, cười với hàm răng chiếc còn chiếc mất. Một bên mắt bị hỏng, hoặc có nhìn được hay không tôi không biết. Nó đục ngầu. Có lẽ chính vì vậy mà bác hay trả nhầm tiền. 15 nghìn cái bánh mỳ, có khi bác trả lại cả 20 nghìn. Có người cứ thế cầm mà đi.

     Lũ trẻ con cũng hay trêu bác, vì bác vừa đi vừa nói nhảm, lại hay đấm tay vào đầu. Chúng nó trêu, hò hét cái câu gì đó mất dạy, sau đó hò nhau chạy. Lần nào bác cũng dậm dậm chân dọa rồi lại thôi. Bởi vì… Bác có mảnh đạn còn găm trong đầu. Biên giới năm 1979. Nó không bao giờ được lấy ra?

     Câu chuyện chỉ được kể khi tôi ngồi đợi vợ bác tráng trứng cho vào bánh mỳ. Vợ bác nói: “Trở trời thế này là đầu đau lắm, nhà phải có người trông, không là đập phá đồ đạc. Đi lang thang, người ta đánh cho thì khổ.”

     Câu chuyện cắt đứt mạch ở đó. Mảnh đạn không lấy ra giống như câu chuyện không bao giờ được kể cho trọn vẹn. Và rồi nó sẽ bị lãng quên. Bác đã mất được 2 năm! Mảnh đạn vẫn nằm ở đó, nhưng giờ bác có lẽ đã “ngon giấc” không còn phải chiến đấu với “nó”.

Từ câu chuyện trên, em hãy viết một bài văn bàn về lòng biết ơn trong cuộc sống hôm nay.

0