tả cây cổ thủ
ko chép mạng 3 tick
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trường em có rất nhiều loài cây cổ thụ to như cây xà cừ, cây bàng, cây si già. Nhưng em thấy thích nhất là cây si già bởi nó nằm ngay trước cửa lớp học của em.
Em cũng chẳng biết cây si già đã có từ bao giờ nhưng em chắc chắn một điều là nó có từ rất rất lâu rồi. Vì bây giờ nó thành cây si già cổ thụ đứng sừng sững như một cái ô khổng lồ che nắng che mưa cho chúng em vui chơi.
Ở gốc cây si là những chiếc rễ lớn uốn lượn vòng vèo nổi trên mặt đất như những chiếc ghế để cho chúng em ngồi giải lao và vui chơi sau những tiết học căng thẳng và mệt mỏi. Thân cây to ba người bọn em ôm mới hết, thân cây có màu nâu sẫm. Lên cao chừng hơn mét rưỡi cây si bắt đầu phân thành năm nhánh lớn tỏa ra xung quanh và lên cao hơn trên những nhánh đó lại phân thành những nhánh con với những chiếc lá nhỏ xinh vươn ra xung quanh thành một chiếc ô lớn khổng lồ. Em thấy một điều đặc biệt ở cây si là ở những nhánh có những sợi dây dài mọc hướng xuống bên dưới rất dài. Như những mái tóc buông mình vươn dài. Lá cây si có màu xanh hơi không to nhưng cây si rất nhiều lá đan xen lẫn nhau như muốn che chắn bảo vệ chúng em.
Em rất thích cây si già đó vì nó chứa đựng nhiều kỷ niệm của chúng em sau những phút ra chơi. Dù sau này không còn học ở mái trường này nữa, hình bóng cây si già sẽ mãi ở trong tâm trí em.
ngồi cả buổi nghĩ đấy
ko chép mạng 100% OK
bài văn nguyên chất trăm phần trăm mỗi ngày, mỗi ngày
1)
I. Mở bài: giới thiệu vấn đề cần đề cập
“Hoa vàng cánh mỏng gọi rằng mai
Cũng nở vào xuân sánh vạn loài
Kẻ chuộng cây cành bao dáng mã
Người mê lá nụ những khuôn bài
Tươi màu chúc tụng luôn làm giỏi
Đậm sắc cầu mong mãi trổ tài
Cạnh trúc giao thề chung thủy, nghĩa
Bên tùng ước hẹn vững bền, dai.”
Đây là bài thơ “ hoa mai vàng” của tác giả Lưu Xuân Cảnh. Bài thơ như nói hết những đặc tính và hình dáng của cây hoa mai. Hoa mai là một biểu tượng cho ngày tết truyền thống của con người Việt Nam. Hoa mai toát lên một vẻ quý phái, kiêu sa giống như tên gọi của nó.
II. Thân bài
1. Tả bao quát:
- Dáng vẻ của cây mai như thế nào: cây mai to hay nhỏ, cao hay thấp.
- Nơi cây mai được trồng là ở đâu: vườn hay chậu
2. Tả chi tiết bộ phận cây mai
- Gốc mai: gốc mai ăn sâu xuống đất, được bao bọc bởi đất, đôi khi có những rễ mọc lên khỏi mặt đất.
- Thân mai: thân mai cao, ngoằn ngèo vì được uốn nắn. có nhiều cành tỏa ra khắp thân.
- Cành mai: cành mai xòe ra khắp thân cây, cành mai cũng được uốn nắn rất khéo léo và đẹp
- Nụ hoa: có những nụ hoa li ti màu xanh mọc khắp cây
- Hoa mai: hoa mai màu vàng có 5 cánh, nhị đo đỏ
- Những chum nụ hoa, chum hoa trông rất đẹp
III. Kết bài
- Nêu cảm nghĩ của em về hoa mai
- Nêu suy nghĩ về cây mai trong nét đẹp tết truyền thống của dân tộc
Mở bài: Giới thiệu về cây cổ thụ
+ Em thường thấy nó ở đâu? ( gần nhà , công viên , trên đường đi học ,...)
+ Đó là cây gì? (phượng vĩ, đa,... )
Thân bài :
+ Cây lớn cỡ nào? Hình dáng của nó ra sao?
+có đặc điểm gì? Rễ, thân, cành, lá,... như thế nào?
Kết bài : Tình cảm của em đối với cây
+ cây có ích như thế nào ?
Đã thành truyền thống, mỗi dịp Tết đến xuân về, mọi gia đình Việt Nam đều sắm cho mình một cành đào để trưng. Hoa đào là biểu tượng cho sự ấm cúng, hạnh phúc, an lành. Cây đào từ lâu đã trở thành thành viên không thể thiếu trong gia đình tôi vào mỗi dịp Tết Nguyên đán.
Cây đào nhà tôi trồng là đào phai Nhật Tân. Bố nói “để chọn được cành hoa ưng ý, thì phải lên thẳng những vườn hoa Nhật Tân”. Tôi vẫn còn nhớ năm đầu tiên bố mua đào về bố đã kể cho chị em tôi nghe về truyền thuyết hoa đào làm chúng tôi càng thêm yêu và quý trọng loài hoa này hơn. Truyện kể rằng: có một cây hoa đào đã mọc từ rất lâu trên vùng núi cao phía bắc. Trên cây đào bỗng xuất hiện hai vị thần tài giỏi có nhiệm vụ bảo vệ và che chở cho dân làng trong vùng. Do đó, ma quỷ rất sợ hai vị thần này và sợ luôn cả hoa đào. Cứ thấy cành đào là chúng bỏ chạy thật xa. Hằng năm, gần đến Tết, hai vị thần này lại phải lên trời gặp Ngọc Hoàng; do không có người bảo vệ nên dân trong làng rủ nhau lên rừng chặt đào mang về cắm trong nhà để phòng ma quỷ. Có lẽ từ đó mà hoa đào trở thành vật mang lại sức khỏe, niềm vui cho gia đình, tượng trưng cho mừa xuân, cho ngày Tết. Và không biết tự bao giờ tôi bỗng thấy lòng mình náo nức mỗi khi nhìn thấy cây đào, những bông hoa đào nở bừng lên như một ngọn đèn hồng rực rỡ thắp sáng cả phòng khách.
Bố thường trồng cây vào một chậu sứ to màu gạch, trên nền chậu có khắc các họa tiết tinh tế. Cây đào cao gần 2m, tán cây tròn, xòe rộng. Gốc cây màu nâu thẫm xù xì, vững chắc. Khi bố mang về thì nó đã được các cô chú trồng vườn tạo kiểu dáng từ trước trông độc đáo đến lạ. Các cành màu nâu được uốn cong rất đẹp. Theo dọc những cành đào là rất nhiều lá nhỏ xanh mơn mởn, mà người ta vẫn gọi là lá lộc. Lúc đầu, cây rất ít hoa nhưng lại nhiều nụ chúm chím xinh xinh, rồi dần dần càng nở rộ. Vào chính giữa Tết, khi thời tiết đẹp, hoa đào như những cô thiếu nữ duyên dáng khoe những bộ áo cánh màu hồng phai dịu dàng, thanh thoát ẩn hiện bên những chiếc lá lộc xanh. Những cánh hoa được xếp thành từng lớp chồng lên nhau. Chính giữa những bông hoa nhỏ xinh lộ ra nhị hoa màu vàng tươi lấm tấm như rắc phấn. Hương hoa đào không nồng nàn như các loài hoa khác nhưng tôi vẫn cảm nhận được mùi hương dịu nhẹ man mác của nó. Thấy hoa đào mỗi ngày đua nhau khoe sắc, mẹ bảo “đó là lộc đầu năm, may mắn sẽ đến với cả nhà ta trong dịp năm mới này”. Gia đình tôi ai cũng rất vui vì có cây đào trong ngày Tết. Mẹ đưa tôi đi mua rất nhiều đồ trang trí xinh xắn, những bao lì xì ngộ nghĩnh về tô điểm cho cành đào thêm đẹp. Mỗi khi quây quần bên mâm cơm gia đình, cả nhà tôi lại ngắm nghía, xuýt xoa trước vẻ đẹp của cây hoa. Bố thường trêu: “Nhà mình cũng biết chơi đào đấy nhỉ, nó đẹp thế kia mà”. Cả nhà tôi lại cười ầm lên trong sự vui vẻ đón chào năm mới.
Loading...
Chơi đào không chỉ là sở thích của riêng nhà tôi mà còn là một thú vui cho mọi nhà, đặc biệt là các cụ già và các nghệ nhân yêu thích cái đẹp giản dị của hoa đào. Đâu đó trong những bức vẽ của các họa sĩ, những câu đối của ông đồ cũng ẩn hiện bằng hình ảnh, bằng câu chữ một cành đào tươi tắn, dịu dàng của ngày Tết ấm áp tình yêu thương.
Hoa đào thắm đỏ
Hoa mai dát vàng
Thoắt mùa xuân sang
Thi nhau nở rộ.
Mong rằng thú chơi đào sẽ được lưu giữ mãi như một nét đẹp văn hóa truyền thống của người dân Việt Nam.
Vui mừng biết mấy là vào ngày Tết, những đứa trẻ lại thấy mình lớn hơn, được thêm một tuổi. Nhưng tôi yêu Tết còn bởi tết có cái đẹp của sắc đào. Không chỉ đẹp, hoa đào còn mang lại không khí ấm cúng, quây quần, vui vẻ trong mỗi gia đình. Cùng bánh chưng xanh, câu đối đỏ, cành đào đã trở thành biểu tượng quen thuộc của Tết Việt, để mỗi người con xa quê, khi lắng lòng nhớ tới quê hương, lại thấy lấp lánh sắc đào hồng tươi.
Trong sân trường em có một cây phượng già, có lẽ đã được vài chục tuổi. Cây phượng cao hơn nóc nhà, cành lá sum suê che rợp một khoảng sân. Thân cây xù xì, mấy vòng tay ôm không hết. Những chiếc rễ lớn nổi gồ trên mặt đất. Mỗi sớm mai, trong tán lá xanh, tiếng chim hót ríu rít nghe thật vui tai. Lá phượng là loại lá kép, gồm nhiều lá nhỏ, mỏng, màu xanh sẫm, mọc song song hai bên cuống, trông xa như đuôi con chim phượng. Tuốt hết lá đi rồi buộc túm lại với nhau, em đã có trong tay một cây vợt bắt bướm xinh xinh.
Xuân qua, hè tới, cây phượng bắt đầu nở hoa. Hoa phượng kết thành chùm lớn, mỗi bông có năm cánh, bốn cánh màu đỏ tươi và một cánh lốm đốm trắng. Nhụy hoa dài và cong, đầu nhụy là một túi phấn hình bầu dục. Chúng em thường chơi chọi gà bằng những nhụy hoa đó. Kẻ thua người thắng đều thích thú cười vang.Khi tiếng ve sầu kêu ra rả cũng là lúc hoa phượng nở nhiều nhất. Cả một màu đỏ nồng nàn như lửa bao phủ khắp ngọn cây. Lúc ấy, trông cây phượng già trẻ hẳn lại, bừng bừng sức sống. Nhìn hoa phượng nở, những tấm lòng thơ dại náo nức nghĩ tới một mùa hè đầy ắp niềm vui.
Chúng em gọi hoa phượng bằng cái tên thân yêu: hoa học trò. Hoa phượng nở báo hiệu năm học kết thúc, chúng em chuẩn bị nghỉ hè để sau đó bước vào năm học mới với nhiều tiến bộ.
Hết mùa, hoa phượng tàn dần. Những cánh phượng lả tả bay theo chiều gió. Trái phượng non màu xanh, mỏng và dài, khe khẽ đung đưa trên cành. Cây phượng già trở lại vẻ đẹp mộc mạc, thân quen của nó. Đầu năm học mới, cây phượng lại xòe bóng mát, che chở cho những người bạn thân thiết là những cô bé, cậu bé học sinh cổ quàng khăn đỏ, vai đeo cặp sách, tung tăng tới trường.Mỗi lần về quê, từ xa em đã được nhìn thấy hình dáng hàng dừa xanh ngát, đung đưa trong gió. Nhìn hình ảnh ấy, em luôn thấy xúc động vô ngần.
Hàng dừa được người dân nơi đây trồng dọc theo bờ sông, dẫn lối đi vào trong làng. Cây dừa rất cao, vượt qua mọi tầng lá xanh của cây cối trong làng. Tàu dừa to, gồm nhiều nhánh lá nhỏ dài, như mái tóc đương xanh của người thiếu nữ xuân thì. Từng trái dừa lủng lẳng dưới tán lá, chứa bao dòng nước ngọt thanh - thứ nước mà những đứa trẻ luôn khao khát hơn bất kì loại nước ngọt nào.
Cây dừa gắn bó, cống hiến vô tư cho cuộc sống của người dân quê em. Người dân cũng vì thế mà tỉ mẩn, không để phí hoài dù chỉ một nhánh lá. Nước dừa, cùi dừa để ăn, uống trực tiếp, rồi con làm thành đủ thứ món ngon như mứt dừa, kẹo dừa hay đem kho với thịt. Lá dừa để tạo màu cho bánh kẹo, để gói bánh, hay phơi khô cả tàu lá lợp mái nhà. Rồi thân, vỏ, lá dừa khô có thể dùng để đun bếp. Những đứa trẻ ngày ngày chơi đùa dưới bóng mát của cây dừa, thi nhau leo lên đến ngọn cây, sung sướng ngắm nhìn thế giới bên ngoài làng quê.
Em rất yêu quý cây dừa. Đối với em cây dừa cũng như một người bạn thân thiết. Dù đi xa nơi đâu, em vẫn luôn nhớ về hình dáng cao lớn, trầm lặng ấy.
Khu phố tôi từ lâu đã có một hàng cây phượng vĩ. Cứ mỗi mùa hè đến, lòng tôi lại bồi hồi, xao xuyến, ngóng chờ hoa phượng nở ở hàng cây nơi góc phố.
Hàng phượng vĩ ở khu phố nhà tôi được trồng từ rất lâu rồi, từ khi tôi sinh ra đã có hàng phượng ấy. Đến bây giờ, cây nào cây nấy đều to, cao như những người vệ sĩ ngày đêm canh gác cho khu phố. Gốc cây sần sùi, những chiếc rễ dày sát đất nổi hẳn lên như những con rắn khổng lồ. Đây cũng chính là những chiếc ghế ngồi lí tưởng của những người khách bộ hành, mỏi chân dừng lại bên gốc cây ngồi hóng mát. Thân cây to, một vòng tay tôi ôm không xuể. Lớp vỏ cây xù xì, có những vết nấm mốc do tác động của thời gian. Những cành cây xòe rộng, tỏa ra tứ phía, nâng đỡ lấy tán cây rộng như chiếc ô khổng lồ.
Lá phượng nhỏ li ti, màu xanh nhạt, mọc chi chít thành những phiến lá trên những cành cây nhỏ. Mỗi khi có cơn gió nhẹ thoảng qua, từng đợt lá rụng lìa cành, vậy nên dưới gốc cây phượng, gốc nào gốc nấy đều được bao phủ bởi những tấm thảm lá nhỏ. Cứ mỗi dịp hè về, hoa phượng lại nở đỏ rực. Từng bông hoa năm cánh ôm lấy nhụy hoa nhỏ, mọc thành những chùm hoa tỏa rộng ra giống như những mâm xôi gấc ngày Tết. Ngày bé, mẹ thường hái cho tôi những chùm phượng đỏ để cài tóc, trang trí phòng. Màu hoa phượng từ bao giờ đã hằn sâu trong tâm trí tôi, khiến tôi mỗi khi nhớ về lại thấy bồi hồi Cả hàng cây phượng nở hoa rực rỡ, khoe sắc dưới ánh nắng mặt trời vàng tươi trông như một hàng đuốc khổng lồ, nhuộm đỏ cả khu phố. Tiếng ve kêu râm ran trong vòm lá như tấu nên một bản nhạc hòa ca, ca ngợi mùa hè tươi đẹp.
Cây phượng vĩ đã trải qua tuổi thơ cùng tôi ngày ngày ngồi dưới gốc cây hóng mát, chơi trò chơi. Những chùm phượng vĩ đỏ rực là kí ức về những buổi tựu trường đầy cảm xúc. Cả khu phố tôi ai cũng yêu thích hàng phượng vĩ ấy, chúng như những người bạn của phố tôi vậy. Tôi nhớ bác Hoàng, hàng xóm của tôi từng bảo rằng mùa hè mà không có hoa phượng thì còn gì là thú vị nữa. Nó là bản sắc riêng của khu phố ta mà không khu phố nào có được.
Bao nhiêu năm trôi qua, hàng phượng vĩ vẫn đứng đó, như những người bạn của cả khu phố tôi. Tôi sẽ không bao giờ có thể quên được hàng phượng vĩ nở hoa đỏ rực mỗi mùa hè về, gắn liền với tuổi thơ, tuổi học trò của tôi.
Hằng năm, đến độ cuối xuân, học sinh chúng em lại được làm bạn với hoa phượng. Cây phượng ở góc sân trường em đã làm vui cho cảnh vật ngày hè. Và có lẽ, đây là loài cây em yêu nhất.
Cây phượng khá to. Dưới gốc, hai cánh tay em ôm mới xuể. Thời gian đã khoác lên cây chiếc áo nâu sần sùi. Lá phượng xòe ra, mềm mại, hao hao giống lá me. Tán lá như một chiếc ô lớn che mát một khoảng trời nho nhỏ. Cành phượng uyển chuyển, lung linh những chùm hoa đỏ thắm. Mỗi bông hoa như ngọn đèn đỏ thắp trong lùm cây xanh thẫm.
Nhưng phượng ở đây không chỉ một đóa, không phải vài hoa, mà phượng nở từng chùm, từng cành bóng bẫy như chứa lửa, chứa nắng. Gặp làn gió nhẹ, từng nhụy hoa mang túi phấn rung rinh trông như đàn bướm thắm đang rập rờn trong vòm lá xanh non.
Thỉnh thoảng, những đóa hoa lìa cành ngập ngừng bay nghiêng theo chiều gió rồi lả tả rơi dưới góc sân trường. Trên cành cao, ve kêu ra rả, chim chóc đua nhau chuyền cành, dường như chúng cũng bâng khuâng trước màu hoa phượng. Dưới bóng cây râm mát ấy, chúng em tụm nhau để chơi chọi gà, có bạn tung tăng chạy theo những đóa hoa bay.
Có lúc em thầm hỏi: “Phượng ơi! Cây có từ bao giờ mà đẹp đến thế”. Nhìn thấy hoa phượng nở mà lòng em thêm rạo rực, phơi phới niềm vui. Phượng gợi nhắc mùa thi sắp đến, mùa hè đã về, mùa gặt hái kết quả học tập của tất cả học sinh.
Hình ảnh cây phượng đang vào mùa hoa đã khắc sáu trong em. Rồi đây, chúng em sẽ xa ngôi trường thân yêu này, xa cây phượng vĩ ở góc sân trường đã chứa chan biết bao nhiêu kỉ niệm. Dù có đi đâu, về đâu chúng em vẫn nhớ mãi ngôi trường thuở ấu thơ, nơi có biết bao bè bạn thân thương, có bao thầy cô sớm hôm chăm sóc và có cây phượng trầm ngâm đang đứng đợi mỗi ngày.
Đề 2 :
Cuối học kì I , em đạt học sinh giỏi , mẹ mua cho em một chiếc bút mực rất đẹp .
Chiếc bút dài khoảng bằng gang tay em . Nó có màu đỏ đậm. Nắp bút có những chú bướm bay xung quanh . Nắp có cái cài làm bằng kim loại . Mở nắp bút ra , có chiếc ngòi nhọn và có 1 cái lỗ hình tròn ở giữa ngòi . Bên dưới ngòi , có 1 chỗ trống to để ta có thể thoải mái cầm bút . Thân bút có ống mực làm bằng nhựa và có chỗ để ta bơm mực.Đóng nắp bút vào có tiếng " cạch" nghe thật vui tai. Mỗi khi viết chính tả , em đều lấy chiếc bút mực này viết . Chiếc bút như Người thầy luôn giúp em rèn chữ .
Em rất thích chiếc bút này và em sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận vì không có chiếc bút nào có thể thay thế được chiếc bút này .
4.1/2.3 x 2.5/3.4x3.6/4.5x.
tru đag ăn cứt dưới cây cổ thụ