K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

bạn vào gu con nhà bà gồ mà xem nha

6 tháng 11 2021

Tham khảo!

Câu 1:

Quãng đời học sinh của ai cũng đều phải trải qua rất nhiều buổi lễ khai trường. Nhưng đối với tôi, ngày khai trường đầu tiên lại để lại những ấn tượng thật tốt đẹp. Trong bộ đồng phục mới tinh đã được mẹ giặt sạch sẽ, tôi được bố đưa đến trường. Khi đến nơi, tôi cảm thấy ngôi trường hôm nay sao mà khác. Sân trường được quét dọn sạch sẽ và được phủ đầy các hàng ghế dành cho học sinh. Phía trên sân khấu, dòng chữ: “Lễ khai giảng năm học 2020 - 2021” được in chính giữa tấm băng rôn trông vô cùng nổi bật. Đúng bảy giờ ba mươi phút, lễ khai giảng chính thức bắt đầu. Tôi cảm thấy ấn tượng nhất với phần diễu hành của chúng tôi - những học sinh khối lớp một. Các lớp xếp thành hai hàng ngay ngắn, đi từ phía bên trái cánh gà qua sân khấu. Rồi cũng đến lượt lớp tôi diễu hành, tiếng nhạc rộn rã, tiếng vỗ tay rào rào. Khi đi qua trước lễ đài, tôi có cảm giác cả trường đang nhìn vào chúng tôi: các thầy cô giáo, các vị khách mời, các anh chị lớp trên… Sau khi diễu hành, chúng tôi trở về hàng để tham dự buổi lễ. Lời phát biểu của thầy hiệu trưởng đến giờ vẫn khiến tôi nhớ mãi. Buổi lễ khai trường đầu tiên diễn ra thật trạng trọng.

6 tháng 11 2021

Tham khảo!

Câu 2:

 Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài là một tác phẩm hay và đầy ý nghĩa. Nó khiến cho em xúc động không chỉ bởi vì tình cảm hồn nhiên và dễ thương của hai anh em Thành và Thủy mà còn bởi vì cuộc chia ly đột ngột giữa hai anh em, hai tâm hồn nhạy cảm và trong sáng. Câu chuyện là một bài học về tình anh em, để lại trong lòng người đọc những ấn tượng khó có thể phai mờ. Búp bê có lỗi gì mà phải chia tay? Búp bê vẫn muốn mình được hạnh phúc trong vòng tay đùm bọc, chở che của ba mẹ. Cuộc chia tay đau đớn và đầy cảm động của hai em bé trong truyện có lẽ sẽ nhắc nhở chúng ta rằng: Gia đình chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim mỗi người. Để bảo vệ và gìn giữ được hạnh phúc gia đình không có gì hơn là chúng ta phải đừng để những cuộc chia ly như thế diễn ra để con trẻ tự nhiên lại phải hứng chịu những mất mát không gì hàn gắn được.
 

24 tháng 8 2021

Tham khảo

Người phụ nữ đẹp nhất đối với em có lẽ chính là mẹ, mẹ không chỉ là người đẹp nhất mà còn là người phụ nữ đảm đang nhất, tuyệt vời nhất trong suy nghĩ của em. Mẹ em là một giáo viên tiểu học, năm nay mẹ đã bước sang tuổi 35, mẹ công tác trong chính ngôi trường mà em đang học, chính vì vậy sáng nào em cũng được mẹ chở đi làm và đi học. Mẹ em có mái tóc dài, đen nhánh và thẳng suôn mượt, mẹ không thích nhuộm tóc hay làm xoăn như các cô giáo khác. Dù là đi dạy hay ở nhà mẹ vẫn rất giản dị, không tô son, đánh phấn, nhưng như thế mẹ vẫn rất xinh đẹp. Mẹ em là một giáo viên dạy giỏi ở trường, em rất tự hào khi có một người mẹ như mẹ của em. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng yêu thương, chăm sóc và dạy dỗ của mẹ.​

24 tháng 8 2021

Tham khảo đc ko?

22 tháng 5 2020

Ky Cung – Ta Phu temple is one of the biggest festivals in Lang Son province. It annually takes place on the 22nd through the 27th day of the first Lunar month. This festival is held to pay our respects to Than Cong Tai, ahead of the district who had the merit of opening Ky Lua Market to trade with Chinese from the 17th century.

The parade route runs from Ky Cung temple to Ta Phu temple. Local people dressed in colorful and traditional clothes paraded around the city. People go to temples to pray for better health and happy life.

Almost families along the streets celebrate big parties and invite guests to have lunch together. Every house also makes offerings, especially a roasted big pig. There are many folk games. The festival attracts many visitors even foreign tourists. This is one of the biggest and most important festivals in Langson.

Dịch

Lễ hội đền Kỳ Cùng – Tả Phủ là một trong những lễ hội lớn nhất tỉnh Lạng Sơn. Nó thường diễn ra từ ngày 22 đến 27 tháng Giêng. Lễ hội này được tổ chức để thể hiện sự thành kính, biết ơn đối với Thân Công Tài, Quận công, người có công thành lập chợ Kỳ Lừa để giao thương với người Trung Quốc từ thế kỉ 17.

Đoàn người diễu hành từ đền Kỳ Cùng đến đền Tả Phủ. Người dân địa phương trong những bộ trang phục truyền thống và màu sắc đi diễu hành quanh thành phố. Mọi người đến đền để cầu nguyện cho sức khỏe tốt hơn và một cuộc sống hạnh phúc.

Hầu hết các gia đình dọc theo các con phố đều tổ chức những bữa tiệc lớn và mời khách tới dự và ăn trưa cùng nhau. Mỗi nhà cũng thờ cúng nhiều, đặc biệt là một con lợn quay to.

Có rất nhiều trò chơi truyền thống. Lễ hội thu hút rất nhiều du khách, thậm chí cả người nước ngoài. Đây là một trong những lễ hội lớn nhất và quan trọng nhất ở Lạng Sơn.

8 tháng 1 2022

Sinh nhật, em được mẹ tặng cho một hộp màu. Lớp vỏ hộp có hình chữ nhật. Bên ngoài in hình chú lợn hồng dễ thương. Bên trong hộp gồm có mười hai màu được xếp ngay ngắn. Mỗi màu lại được bọc bên ngoài bởi một lớp giấy. Hộp màu đã giúp em vẽ được những bức tranh đẹp. Em rất thích món quà này.

8 tháng 1 2022

rất ngắn đó :>>>

Tiếng con cười



Áp mặt mẹ vào môi con
Để nghe thấy tiếng cười giòn bên tai
Hôm nay và cả ngày mai
Mẹ đi lên những chông gai cuộc đời
Chỉ cần nghe tiếng con cười
Mẹ nhìn cả đất cả trời đầy hoa
Hôm nay và cả hôm qua
Chông gai với mẹ chỉ là cỏ xanh

Đã lâu rồi con muốn gọi … Mẹ yêu !
Bởi trong con ngàn vạn điều muốn nói
Tháng bảy về mùa Vu lan lại tới
Bao mùa rồi con thầm gọi… Mẹ ơi !
Tháng bảy về trời vần vũ mưa rơi
Nước chảy thành sông mắt người đẫm lệ
Biết nói chi chỉ ước sao còn mẹ
Để ân cần, để thỏ thẻ đầy vơi.
Cả cuộc đời mưa nắng mẹ chẳng ngơi
Con lớn khôn mẹ thành người thiên cổ
Vì hạnh phúc con mẹ nào than khổ
Mưa vẫn dãi dầu nắng đổ mồ hôi
Vu lan rồi con lại gọi … Mẹ ơi !
Hồn mẹ linh thiêng trên trời có thấu
Tháng bảy về rồi tâm con sám hối
Mẹ khuất xa rồi vẫn muốn gọi …. Mẹ ơi 

chúc bạn học tốt

5 tháng 5 2021

Người phụ nữ đẹp nhất đối với em có lẽ chính là mẹ, mẹ không chỉ là người đẹp nhất mà còn là người phụ nữ đảm đang nhất, tuyệt vời nhất trong suy nghĩ của em. Mẹ em là một giáo viên tiểu học, năm nay mẹ đã bước sang tuổi 39, mẹ công tác trong chính ngôi trường mà em đang học, chính vì vậy sáng nào em cũng được mẹ chở đi làm và đi học. Mẹ em có mái tóc dài, đen nhánh và thẳng suôn mượt, mẹ không thích nhuộm tóc hay làm xoăn như các cô giáo khác. Dù là đi dạy hay ở nhà mẹ vẫn rất giản dị, không tô son, đánh phấn, nhưng như thế mẹ vẫn rất xinh đẹp. Mẹ em là một giáo viên dạy giỏi ở trường, em rất tự hào khi có một người mẹ như mẹ của em. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng yêu thương, chăm sóc và dạy dỗ của mẹ.

tk

5 tháng 5 2021

Chúng ta có được đôi mắt để thấy cuộc sống, có được một cuộc đời để sống và tận hưởng thường cảm ơn tạo hóa, cảm ơn chúa trời. Nhưng đôi khi lại vô tình quên mất người trực tiếp trao sự sống cho mình, người đi suốt cuộc đời không ai có thể hiểu con hơn, chính là mẹ. Và mẹ là ý nghĩa lớn nhất trong cuộc đời tôi.

Người khác vẫn thường tự hào rằng mẹ họ là một cô giáo, là một người phụ nữ rất xinh đẹp. Tôi luôn tự hào vì mình có một người mẹ nông dân và chẳng có gì nổi bật lắm. Như bao người nông dân khác chỉ biết “đầu tắt mặt tối” đi làm để kiếm tiền nuôi con cái, mẹ tôi không có nước da hồng hào, cũng chẳng có đôi mắt bồ câu hay mũi dọc dừa. Nước da mẹ đã đen sạm, in màu sương gió và nắng gắt. Mẹ tôi cũng không có gì đặc biệt. Khuôn mặt bình thường như những người phụ nữ bình thường, mái tóc dài thường được búi gọn bởi một chiếc đũa để dễ dàng cho làm việc. Mẹ cũng không biết cách đi đứng, ăn nói nhã nhặn và tế nhị theo tiêu chuẩn người phụ nữ. Như những người nông dân luôn thật thà chân chất, mẹ luôn nghĩ gì sẽ nói ấy.

 

Những người nông dân không biết nói những lời yêu thương mềm mại. Họ chỉ thể hiện bằng hành động. Mẹ tôi cũng vậy. Không biết mẹ đã nói rằng mẹ yêu tôi lần nào chưa? Theo trí nhớ của tôi thì là chưa. Nhưng tôi chắc chắn rằng mẹ rất yêu và thương tôi. Mẹ không nói yêu nhưng mọi đồ ăn, mọi thứ tốt nhất mẹ đều dành cho tôi. Không nói thương tôi, nhưng mẹ vẫn vừa mắng vừa xót khi thấy tôi bị thương, mẹ không cho tôi làm những việc nặng nhọc. Mẹ biết rằng, chỉ có học với giúp cuộc đời con cái không khổ như mình nên dẫu nhà không có điều kiện nhưng không bao giờ mẹ để tôi thiếu gì so với bạn bè, chưa lần nào mẹ phàn nàn về chi phí đi học. Những lời mắng mỏ còn nhiều hơn cả yêu thương, nhưng những hành động yêu thương còn nhiều hơn thế nữa. Những người nông dân hiền lành, chân chất nhưng luôn giàu tình yêu thương và đức hi sinh như thế.

Tôi yêu nhất là đôi bàn tay mẹ. Đôi bàn tay không mềm mại như những tháp bút như những giáo viên, không uyển chuyển như những người phụ nữ truyền thống, bàn tay ấy thô ráp và nứt nẻ. Công việc đồng áng, những ngày gánh hàng ra chợ bán đã làm cho đôi tay kia chai sạn như thế nào, mẹ cũng biết nữa. Có những lớp da đã bị bong ra một mảng, chẳng dễ nhìn một chút nào. Nhưng đôi bàn tay ấy lại ấm áp đến lạ kì. Đôi bàn tay nuôi tôi lớn đến giờ. Đôi bàn tay tết tóc cho tôi mà ngày nào bọn bạn cũng khen tôi nức nở. Đôi bàn tay đã nấu cho tôi những món ngon nhất trên đời mà có lẽ sơn hào hải vị cũng không thể bằng được; đã quạt cho tôi những trưa hè nắng gắt, đắp chăn cho tôi vào những khuya tôi ngủ quên. Đôi bàn tay đã đánh đòn tôi rồi lát sau chính nó lại thoa thuốc cho tôi. Và mỗi khi tôi áp má vào tay mẹ, tôi lại thấy một sự bình yên đến lạ kì. Chỉ có tình yêu thương của người mẹ mới chính là lá chắn tốt nhất cho con suốt cả cuộc đời.

Tôi tự hào vì mẹ mình. Tự hào về một người mẹ bình thường nhưng lại có một tình yêu hơn cả bình thường. Dẫu sau này, cuộc đời có như thế nào, chữ “Mẹ” ấy vẫn mãi không thay đổi. Mãi mãi…

30 tháng 8 2018

We live in a small house in the center of Hanoi. My house is small but it is very beautiful. There are 3 floors in the house and it has 3 bed rooms, one kitchen and living room together, others is bed rooms. It is not a fantas house but comfortable. In my bedroom, we has bed, wardrobe, a piano, desk and computer, TV, CD payer…. The living room is small but it is very nice and the kitchen is very convenient. In bed room of my children, there is bed, desk and or wardrobe. In fact, it has very litter of decorating things pictures or painting. I prefer the comfortable than the fabilous. My house also has a small garden with some trees and flowers that my husband is planted. My house isn’t large but it very beautiful, and I love this house so much. My husband and I had try so much to get it and the most important thing it is the place where all members of my family share the happiness and sadness and hurts together.

30 tháng 8 2018

Describing my house

Hi everybody! I am Chau, I live with my family, my parents and my brother. We live in a quite large house in the center of Da Nang City. My house is very beautiful and special. There are 3 floors in the house and it has 3 bed rooms, one kitchen and living room together, others is bed rooms. It is not a fantas house but comfortable. In my bedroom, we has bed, wardrobe, a piano, desk and computer, TV, CD payer…. The living room is small but it is very nice and the kitchen is very convenient. In each room, there is bed, desk and or wardrobe. I prefer the comfortable than the fabilous. My house also has a small garden with some trees and flowers that my father is planted and some vegetables by my mother and me planted. My house isn’t very large but it very cozy, and I love this house so much. My house - where have a lot of fun ... where I come from with my family after a hard-working day.

My good mother.

My mother is a person I admire most. She devoted a lot of time and energy to the upbringing of my brother and I. Despite working hard, she always made time to teach us many useful things which are necessary and important in our later lives. Moreover, she is a good role model for me to follow. She always tries to get on well with people who live next door and help everyone when they are in difficulties, so most of them respect and love her. I admire and look up to my mother because she not only brings me up well but also stands by me and gives some help if necessary. For example, when I encounter some difficulties, she will give me some precious advice to help me solve those problems. She has a major influence on me and I hope that I will inherit some of her traits. I want to say one thing with her: "I love you so much, the best mother"

27 tháng 1 2021

Có lẽ mười hai năm được sống trong mái nhà đầy ắp nụ cười, với những vòng tay ấm áp của cha mẹ không ngẫu nhiên mà tôi có được. Đôi khi, tôi lại nghĩ rằng sao mình lại ngu ngốc đến nỗi lại tin vào tình yêu giả tạo của cha mẹ? Mãi đến khi lớn khôn, suy nghĩ mới dần dứt bỏ tôi. Thời thơ ấu, nó đã từng là nỗi kinh hoàng mỗi khi tôi nghĩ đến hai chữ "gia đình". Tôi dần lớn, khoảng cách tình yêu thương của tôi và cha mẹ dần bị xa cách thêm, nhất là mẹ tôi. Không biết tự bao giờ, tôi ghét mẹ tôi lắm! Ghét hơn cả mọi thứ trên đời này! Đến tận bây giờ, tôi lại thấy hối hận về một thời "mới lớn" cách đây chỉ khoảng chừng một năm mà thôi! 

Bao nhiêu năm qua, tôi luôn cố gắng tìm lại hạnh phúc thật sự mà mình hằng mơ ước. Nó không cao sang, sung túc, mà nó lại chan chứa bếp lửa hồng của gia đình. Ngoài mặt là thế, nhưng mỗi khi những nét bút của tôi được viết trên giấy, tôi cứ nhớ mãi đến bàn tay ngày nào còn hay vuốt ve, truyền cho tôi sức mạnh và niềm tin. Có thể mẹ tôi không sở hữu khuôn mặt xinh đẹp như bao người phụ nữ khác nhưng với tôi, dẫu cho vẻ đẹp phong cảnh ngoài kia có hùng vĩ đến mức nào thì chúng vẫn không thể sánh được với tâm hồn rực nắng như ánh mặt trời của mẹ tôi. Năm nay dù đã đến tuổi trung niên nhưng những giọt mồ hôi ướt đẫm trên vầng trán cao của mẹ tôi vẫn không ngừng chảy trôi xuống như tượng trưng cho tình yêu thương bất diệt mà mẹ tôi dành cho những đứa con của mình. Không quản bão táp mưa giông, thân hình bé nhỏ của mẹ tôi vẫn ngày ngày đi làm lụng khổ cực về để mang lại miếng cơm, manh áo cho hai đứa trẻ còn nheo nhóc ở nhà. Những hôm chị tôi ốm, mẹ tôi luôn cận kề thang thuốc sớm khuya, mặc cho công việc ngày ngày đều vất vả, cực nhọc. Mẹ tôi luôn giản dị, chưa bao giờ tỏ ra là một quý bà quý phái, sang trọng dù cho có công thành danh toại như thế nào, có địa vị trong xã hội lớn đến thế nào nhưng khi về nhà, mẹ tôi luôn tỏ ra là một người phụ nữ tận tụy vì gia đình, luôn luôn thắp sáng gia đình bằng những nụ cười hạnh phúc làm tan biến đi muộn phiền. Mỗi khi mẹ làm một người phụ nữ của gia đình, không phải mẹ tôi mang cho mình một bộ "cánh" quý phái mà nó chỉ đơn thuần là những bộ đồ liền lúc xanh lại đỏ làm tôn lên vẻ đẹp của một người phụ nữ nhỏ bé nhưng tâm hồn lại cao thượng, đẹp rạng ngời. Tuy vậy, như bao người phụ nữ khác, mẹ tôi luôn quý trọng mái tóc và đôi mắt của mình. Ngày nào mẹ tôi cũng ráng dành thời gian cho riêng mình để chăm bẵm cho mái tóc xõa ngang vai óng ả, đôi mắt xanh ngọc phản ánh tâm hồn sâu thẳm như đáy sâu của biển cả bao la. 

15 tháng 1 2021

Bạn Tham Khảo:

Người phụ nữ đẹp nhất đối với em có lẽ chính là mẹ, mẹ không chỉ là người đẹp nhất mà còn là người phụ nữ đảm đang nhất, tuyệt vời nhất trong suy nghĩ của em. Mẹ em là một giáo viên tiểu học, năm nay mẹ đã bước sang tuổi 35, mẹ công tác trong chính ngôi trường mà em đang học, chính vì vậy sáng nào em cũng được mẹ chở đi làm và đi học. Mẹ em có mái tóc dài, đen nhánh và thẳng suôn mượt, mẹ không thích nhuộm tóc hay làm xoăn như các cô giáo khác. Dù là đi dạy hay ở nhà mẹ vẫn rất giản dị, không tô son, đánh phấn, nhưng như thế mẹ vẫn rất xinh đẹp. Mẹ em là một giáo viên dạy giỏi ở trường, em rất tự hào khi có một người mẹ như mẹ của em. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng yêu thương, chăm sóc và dạy dỗ của mẹ.

Nguồn:https://thuthuat.taimienphi.vn/viet-mot-doan-van-ngan-ta-ve-me-44931n.aspx

Học tốt!!!