Viết 1 bài thơ về 1 thời áo trắng
K
Khách
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Những câu hỏi liên quan
Tác giả: Dã Qùy
(gửi lại cho "ngày xưa" ). Thời áo trắng có ước mơ bình dị. Mơ dễ thương như nụ hồng tình ai. Thời áo trắng lấp lánh một ngày mai. Niềm hy vọng , trọn tin vào cuộc sống. Thời áo trắng ngập tràn muôn khát vọng. Mộng tương...
Tác giả: Thiên Ân
THỜI ÁO TRẮNG. Thời áo trắng ấp ôm mơ mộng. Ai còn đo đất rộng trời cao? Những chiều tan học đi mau. Em nghiêng chiếc nón ngày sau giấu hờn. Thời áo trắng bướm vờn hoa lạ. Môi em hồng bẻ lá ép thơ. Nuôi nghìn vạn những...
Tác giả: Thiên Ân
THỜI ÁO TRẮNG ĐÃ XA. Thời áo trắng nắng ru hồn ấm áp. Lá hồn nhiên về mọc kín giấc mơ. Ngày nghiêng vai tuổi trời đi chầm chạp. Môi em ngoan rụng xuống nụ hôn hờ. Thời áo trắng phấn son hương bay vội. Chút tình rơi thăm...
Tác giả: -N3- Nguyễn Ngọc René - Kim Loan
ÁO TRẮNG THƠ NGÂY. Tác giả : Kim Loan. . Thơ ngây áo trắng tung bay... Dòng đời xuôi ngược mặc ai, bên lề... Tóc thề nón lá chân quê, trinh nguyên áo trắng bên lề, mặc ai... 30/10/2015 Kim...
Tác giả: -N3- Nguyễn Ngọc René
MỘT THỜI ÁO TRẮNG. Tác giả :Nguyễn Ngọc René. Thời áo trắng tháng ngày xưa cũ. Mộng trong mơ ấp ủ học đường. Vào thu lá úa dặm trường. Thơ ngây xa thẳm má hường nhạt phai. *. Còn đâu nữa áo dài ngày trước. Nhặt lá vàng...
Tác giả: Thiên Ân
GIẤC MƠ THỜI ÁO TRẮNG. Thời áo trắng say hoa đắm nguyệt. Anh tặng thơ tứ tuyệt cho nàng. Thương thời con bướm đi hoang. Trời đầy dấu hạ trên hàng phượng reo. Những giọt nắng cõng chiều xa lắc. Tuổi mộng mơ đánh mất tươi...
Tác giả: Thiên Ân
MỘT THỜI ÁO TRẮNG. Thuở học trò đeo mang đời vương vấn. Giấy mực thơm tho tinh nghịch hồn nhiên. Ta thầm thương em áo dài tươi tắn. Mái tóc ru ai ngày ấy ngoan hiền. Con đường trần một mình chân đếm bước. Xe đạp xuôi về hạt...
Tác giả: Trần Ánh Dương
Trong buổi chiều nhạt nắng. Nhẹ nhẹ gió heo may. Cuốn trôi từng chiếc lá. Mùa thu trong mắt nai. Em dịu dàng tha thướt. Thời áo trắng mộng mơ. Mắt long lanh trong biếc. Là cả một trời thơ. Lời tỏ tình sao khó. Nói mãi...
Tác giả: Kiều Kim Loan
Một thời áo trắng yêu hoa cúc. Câu thơ em viết chỉ riêng mình. Và riêng ai đó thôi.... được đọc. Tiếng chim tròn như giọt mực xanh. Một thời áo trắng tay cầm hoa. Một thời mới đó thôi mà xa. Ai ném thư hồng qua cửa sổ...
Tác giả: Hiếu Mobile
Cơn gió thoảng chợt thoáng qua sân trường yên lặng. Làm lá vàng rơi... theo cơn gió bay xa... Tuổi học trò cũng theo gió... đi xa.... Mang kỉ niệm và nổi buồn hạ đến. . Lũ học trò tinh nghịch... vô tư... ngốc...
Thời Áo Trắng
Này cô bé còn mơ thời áo trắng
Khúc khích cười sao lại ngó bâng quơ
Để trời đêm chỉ toàn ánh sao mờ
Hồn tập tễnh làm thơ thời mới lớn
Này cô bé có bước chân chim sáo
Đang vui cười sao bỗng bặt im ngay
Để đưòng về sao nhiều lá me bay
Tà áo trắng như là bao cánh bướm
Này cô bé mái tóc dài tha thướt
Kẹp bồng bềnh trói buộc mảnh tình si
Đang cười vui sao bỗng chớp hàng mi
Hồn phiêu bạc bỗng thành mây viễn xứ
Này cô nhỏ… sao lại nghiêng vành nón
Để vô tình mây trắng vẩn vơ bay
Giận ai đâu… sao lại lỡ thở dài
Thơ viết mãi vẫn chưa vào cung bậc
Này cô nhỏ… có còn hay hờn dỗi
Tóc buông dài vương sợi nhớ tương tư…
(Thiên Nhất Phương)
* Hok tốt !
#DNH