mong cac ban giai dum mik bai toan nay lam gap nha may ban ai lam dung mik se tick
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Năm lớp Hai, có một chuyện mà đến giờ em vẫn nhớ trong câu chuyện đó em đã đấu tranh với sai lầm của chính mình.
Hôm đó, cô gọi các bạn lên bảng chữa bài tập toán, khi cô gọi bạn Thảo Hương lên chữa bài, em nhìn thấy bạn lúng túng nói gì đó với bạn bên cạnh, lúc bạn lên đến bàn em, bạn nói thầm vào tai em: Phương Anh ơi! Cho tớ mượn vở nhé! Em hơi lưỡng lự rồi đưa cho bạn vở của mình. Các bạn chữa bài xong, cô bảo cả lớp thu vở lúc đó em mới lên nói với cô là Thảo Hương quên vở, cô hỏi: Thế sao lúc này bạn lại có vở và lên chữa bài? Em trả lời là em không biết. Vừa lúc đó, tiếng trống trường từ báo hiệu giờ ra chơi, cô cho các bạn ra chơi, thế là cả lớp ùa ra ngoài như những chú chim non rời tổ, em cũng ra theo. Ra chơi vào, cô trả vở và gọi các bạn đọc điểm, cô gọi đến Thảo Hương thì bạn lí nhí trả lời: Thưa cô, em... em quên vở ạ. Thế là cô cho bạn điểm kém, bạn rất buồn.
Về đến nhà, em kể chuyện của bạn cho mẹ, mẹ bảo em: Con nên đến thú thật với cô thì chắc cô sẽ không nói gì đâu. Tối hôm đó, em trằn trọc không ngủ được. Hôm sau, em đến nói thật với cô là chính em đã cho bạn mượn vở. Chẳng ngờ cô đã không mắng em mà còn khen em trong tiết học sinh hoạt lớp. Hôm đó em rất vui, khi vừa đến gặp mẹ ở nhà em đã tíu tít kể chuyện và em thấy mẹ nói rất đúng.
Câu chuyện đó luôn khắc sâu trong tâm trí em em rất tự hào vì mình đã làm một việc tốt
Ai cũng có một người mà mình luôn khâm phục thần tượng em cũng vậy và đó là nhóm nhạc TFBOYS.Lần đầu em nhìn thấy nhóm là trên một chương trình ca nhạc Trung quốc sau đó em đã tìm hiểu về nhóm. Em rất khâm phục khi biết được nhóm đã thành danh khi mới còn rất nhỏ tuổi.Vì còn là hs nên rất vất vả vừa phải đảm đương việc học lại vừa phải đi hát tuy vậy mọi việc vẫn được lên kế hoạch vì vậy nhóm có nhiều giải thưởng về âm nhạc nhưng việc học vẫn rất tốt. Em ước có thể tài năng bằng một phần của nhóm.
Trong cuộc sống mỗi người ai cũng có một thần tượng. Thần tượng ấy ảnh hưởng rất lớn đến chúng ta, đặc biệt là về mặt tinh thần. Khi nhìn thấy thần tượng mình thành công, thì chúng ta vui cùng sự thành công ấy, và khi thấy thần tượng mình hạnh phúc thì ta cũng xem đó là niềm hạnh phúc của mình. Đôi khi chúng ta còn cảm thấy buồn khi thần tượng mình cũng rơi vào cảm giác ấy. Đối với Tôi, ngoài Ba Mẹ - hai người có ảnh hưởng rất lớn trong đời sống tinh thần của Tôi, thì ca sĩ Lý Hải là thần tượng âm nhạc cũng ảnh hưởng không kém đến tinh thần của Tôi. Đã xem là thần tượng thì ta không phân biệt về quê hương, tuổi tác, nghề nghiệp và giới tính của người đó. Tôi thần tượng ca sĩ Lý Hải, một người anh cùng quê. Anh ấy cũng lớn tuổi hơn Tôi với một chênh lệch cũng khá xa, nhưng Tôi thật sự không quan tâm đến điều đó. Tính đến thời điểm hiện tại thì Tôi đã mến mộ anh ấy gần 5 năm. Tuy khoảng thời gian ấy không dài, nhưng cũng không phải ngắn đối với Tôi để xác định đó là thần tượng duy nhất thôi! Tôi còn nhớ rất rõ năm học lớp 12, sau khi xem xong Trọn Đời Bên Em - series phim ca nhạc Vol 5 của anh ấy và biết địa chỉ nhà anh ấy, Tôi chủ động viết thư xin ảnh. Thư gửi đi đươc gần 5 tháng thì Tôi nhận được hồi âm. Mở thư ra xem thì Tôi thấy bên trong có 2 tấm ảnh chụp và không ai khác đó chính là ành anh Hải. Và không thể ngờ niềm vui ấy cứ lâng lâng trong Tôi suốt mấy ngày tiếp theo. Được hình anh Hải rồi Tôi cất giữ rất cẩn thận, Tôi bắt đầu tìm thêm những thông tin trên mạng hay báo chí có những tin tức về anh, về cuộc đời ca sĩ của anh và về cả những nỗi niềm tình cảm của anh nữa, và không ngoại lệ Tôi ước rằng một ngày nào đó sẽ gặp một Lý Hài bằng xương bằng thịt. Khi ấy, Tôi chỉ nghe và hát nhạc của anh Hải. Tôi chỉ mua VCD của anh ấy về xem. Và thường thì một năm một lần vào đúng dịp cuối năm, Tôi lại háo hức chờ đợi một VCD Trọn Đời Bên Em mới, và chưa kể những CD phát hành riêng nữa. Lúc Tôi chưa đủ điều kiện để mua điện thoại, thấy người ta có điện thoại nghe nhạc, Tôi hứa với lòng rằng sau này có điện thoại rồi thì hình nền và bài hát trong điện thoại Tôi sẽ là anh ấy. Khi Tôi là một sinh viên sống và học tập tại Thành Phố Hồ Chí Minh thì ước mơ gặp anh Hải lại ngày một cháy bỏng hơn. Tôi nằm trong Fanclub của anh ấy, có thẻ Fan, rồi một ngày đó biết được anh ấy sẽ hợp Fanclub tại nhà, Tôi đạp xe đạp đến đúng địa chỉ nhà, vào nhà, và nhìn thấy anh Hải. Cảm giác nhìn thấy anh ấy thật là vui và hồi hộp, Tôi không nghĩ rằng mình là một Fan may mắn trong những Fan khác của anh, được gặp anh, trò chuyện rất nhiều, và đặc biệt là chụp ảnh làm kỉ niệm nữa chứ! Thật sự hạnh phúc lắm - Tôi cứ nghĩ thầm! Anh Hải có ảnh hường rất lớn trong đời sống tinh thần của Tôi. Tôi rất quý mến tính cách chân thật của anh ấy - tính cách đặc trưng của một người con sinh ra ở khu vực Miền Tây Nam Bộ. Trò chuyện trực tiếp và đọc những dòng phỏng vấn, tâm sự của anh, Tôi thấy anh hiền lắm! Anh là một người có năng lực thật sự, anh vươn lên với cuộc sống bằng chính năng lực của mình. Dù anh sống giữa phồn hoa thành thị, nhưng anh vẫn giữ nét giản dị của mình. Vì thế anh được rất nhiều người yêu thương và hâm mộ. Anh đã thành công và thành danh, anh đã là một tấm gương cho Tôi, Tôi cũng đang sống ở Thành Phố náo nhiệt và có rất nhiều xa hoa của cuộc sống. Tôi luôn dặn với lòng rằng phải sống đúng với sự chân thật mà Ba Mẹ Tôi đã dạy, và cũng như anh vậy. Thể loại âm nhạc mà anh theo đuổi là một thể loại nhạc nhẹ mà Tôi rất thích. Những ca khúc anh thể hiện thành công nhất là tình yêu của người con trai luôn bị người yêu phản bội vì nghèo. Anh hát bằng một trái tim đã từng trải nghiệm, từng đau đớn. Tôi không hiểu vì sao lại có sự trùng hợp như vậy. Từng tên bài hát, ca từ của những bài hát ấy lại rơi vào hoàn cảnh của Tôi, chỉ hơi khác một đều là Tôi là nữ, nhưng cảm giác được nỗi buồn và tâm sự của mình lại giống như anh vậy. Vì thế mỗi lần buồn Tôi lại nghe nhạc anh Hải và hát theo. Tôi thuộc rất nhiều bài hát ấy. Bây giờ, Tôi đã có điện thoại, tất nhiên Tôi vẫn không quên rằng máy Tôi sẽ có hình nền là hình anh Hải, nghe nhạc trong thẻ nhớ, nhạc chuông, nhạc chờ cũng là của anh ấy! Những lùc buồn, tôi lại nghe nhạc, lại xem hình anh Hải. Tôi lại trấn tĩnh mình và nhủ lòng rằng sẽ cố gắng như anh. Không chỉ có những lúc buồn, những lúc vui hay hồi hộp khi phải đối diện với một bài thi gì đó, Tôi cũng nhớ đến anh và sẽ lấy lại bình tĩnh trong giây lát. Đó là cách hay nhất để Tôi thêm tự tin hơn. Đều mà Tôi vui nhất là tất cả những người thân của Tôi, bạn bè của Tôi, ai ai cũng biết Tôi là Fan anh Hải và anh Hải là thần tượng của Tôi. Trong lòng Tôi luôn quý mến và hâm mộ anh Hải, tuy có nhiều người bạn của Tôi có nói rằng anh đã lớn tuổi và không Teen như những ca sĩ hiện nay, nhưng Tôi không nghĩ thế. Trong lòng Tôi, anh như vậy là nhất rồi, ai có nói gì Tôi không quan trọng. Dù biết rằng Tôi là một trong những người hâm mộ khác của anh thôi nhưng Tôi rất muốn anh Hải biết Tôi thần tượng anh nhiều lắm! Anh là tấm gương của Tôi, Tôi luôn vui khi nhìn thấy anh ngày càng thành công. Và sắp tới đây Tôi còn hạnh phúc hơn nữa khi thấy anh sẽ hạnh phúc mãi mãi bên tình yêu của anh! Anh sẽ kết hôn và xây dựng nên một Lý Hải ở một thành công mới trong một mái ấm gia đình. Và Tôi cũng đã chuẩn bị một món quà sẽ gửi tặng anh, thể hiện tấm lòng của một Fan thật sự yêu mến anh. Tôi mong anh Hải luôn có nhiều sức khỏe, có nhiều niềm vui, hạnh phúc và ngày càng có nhiều người yêu mến anh nữa! Tôi mãi mãi yêu mến anh-thần tượng của Tôi!
2x.(x - 5) - x.(3 + 2x) = 26
=> (2x2 - 10x) - (3x + 2x2) = 26
=> 2x2 - 10x - 3x - 2x2 = 26
=> -13x = 26
=> x = 26 : (-13)
=> x = -2
2x.﴾x ‐ 5﴿ ‐ x.﴾3 + 2x﴿ = 26 => ﴾2x 2 ‐ 10x﴿ ‐ ﴾3x + 2x 2 ﴿ = 26 => 2x 2 ‐ 10x ‐ 3x ‐ 2x 2 = 26 => ‐13x = 26 => x = 26 : ﴾‐13﴿ => x = ‐2
gọi 4 hoc sinh đó là A, B, C, D
có 4 cách xếp chỗ cho hsinh A
3 cách xếp chỗ cho hsinh B
2 cách xếp cho hsinh C
và 1 cách xếp cho hsinh D
vậy có tất cả: 4 x 3 x 2 x 1 = 24 cách xếp
Tiếng việt:
Mỗi người đều có những mơ ước, những định hướng trong nghề nghiệp của mình, người thì thích làm giáo viên, người thì thích làm bác sĩ,…Còn với em, em luôn thích thú với nghề công an. Bởi vậy, hình ảnh chú công an luôn là mẫu hình lí tưởng trong em.
Hằng ngày đến trường em đều phải đi qua những ngã tư đèn xanh đèn đỏ nên em luôn bắt gặp hình ảnh của những chú công an đứng đó. Bởi vậy nên, dù đường đông nhưng em vẫn có thể đi qua đường dễ dàng mà không lo bị tai nạn. Chú công còn còn khá trẻ, năm chỉ mới ngoài ba mươi tuổi thôi. Dáng người chú cao ráo, khuôn mặt vuông chữ điền cùng với làn da bánh mật bởi chú luôn phải đứng ngoài đường những lúc trời mưa cũng như trời nắng. Mái tóc chú đen nhánh, lúc nào cũng được cắt tỉa gọn gàng. Chú có đôi mắt to và thông minh ẩn dưới cặp lông mày rậm rạp. Cũng như bao chú công an giao thông khác, chú mặc bộ quần áo ka ki vàng sậm. Trên chiếc áo ngắn tay cạnh cầu vai có đeo phù hiệu thuộc sắc phục cảnh sát giao thông và trên ngực bảng tên, đơn vị bằng tấm mê-ka nền trắng chữ xanh, cùng với tên chú và chức vụ ở đó. Chân đi giày đen bóng lộn, khẩu súng ngắn đeo bên hông kéo xuống hay có những lúc chú lại đeo những chiếc cùi sắt, càng tàng thêm vẻ oai vệ, đĩnh đạc của người cảnh sát giao thông giữ gìn trật tự an toàn giao thông cho mọi người. Chú còn đội trên đầu chiếc mũ có đính huy hiệu của người cảnh sát. Ngôi sao đó giống như lý tưởng cao đẹp chú đang theo đuổi, là trọng trách của nghĩa vụ chú đảm đương.
Nhiệm vụ của chú là không trừ trời mưa hay trời nắng chú đều có mặt. Chú luôn đứng quan sát mọi người, ai mắc lỗi thì chú tuýt còi và dừng lại hỏi và xử phạt đúng mức với những hành vi vi phạm. Miệng ngậm còi, hai cánh tay thay một mệnh lệnh, đưa lên, hạ xuống, sang trái sang phải, dòng người và xe cộ cứ thế dừng lại, tuôn đi một cách trật tự và nề nếp hơn rất nhiều. Nhờ có chú công an mà em đi lại cũng cảm thấy an tâm hơn rất nhiều. Chú làm việc vô cùng nghiêm túc, phân minh chính trực kể cả là người nhà hay người quen biết, cứ có lỗi là phạt. Một hôm em chứng kiến được hai chiếc xe máy đua nhau phóng nhanh, vượt ẩu, lạng lách đánh võng và chú tuýt còi luôn. Vẻ mặt chú rất nghiêm nghị bởi chú nói rằng tính mạng con người là trên hết, chú làm việc trước hết là vì lương tâm sau đó mới là trách nhiệm.
Hình ảnh chú công an mang những nét đẹp bình dị đã thắp lên trong em ngọn lửa của khát vọng được chung tay gìn giữ Tổ quốc mình. Em rất yêu quý và ngưỡng mộ chú.
Ai trong quãng đời học sinh cũng có cho mình một thầy, cô giáo mà mình yêu quý và tôi cũng vậy. Trong năm năm học tiểu học, người luôn dìu dắt, động viên, chăm sóc tôi là cô Trâm, đó cũng là người cô tôi quý mến nhất.
Cô Hoa là giáo viên chủ nhiệm lớp 1 của tôi, năm nay cô 36 tuổi nhưng nhìn cô trẻ hơn so với tuổi nhiều lắm. Dáng người cân đối, làn da trắng như ngọc, nụ cười duyên đến lạ nên nhìn cô lúc nào cũng như mặt trời tỏa nắng vậy. Khuôn mặt cô hình trái xoan, mũi thẳng, đôi mắt to tròn, đen lánh trông rất tinh anh, sắc sảo, bờ môi trái tim. Tất cả tào nên một khuôn mặt hoàn hảo đến từng chi tiết, trông cô toát lên một vẻ đẹp của người phụ nữ trưởng thành. Mái tóc dài, xoăn đuôi nhẹ thường được cô buộc cao lên nhìn cô cũng trẻ trung, năng động không kém. Các thầy cô giáo khác và các bạn trong lớp tôi luôn bảo cô Trâm đẹp nhất trường tiểu học của tôi. Cô thích ngắm nhìn cô nhất là lúc cô mặc bộ áo dài vàng tươi nhạt vào những ngày lễ kỉ niệm 20-11 hay ngày phụ nữ Việt Nam 20-10, nhìn cô duyên dáng một vẻ đẹp của người phụ nữ Á Đông. Bàn tay cô mềm mại, viết từng dòng chữ nắn nót lên bảng xanh, cô còn nhe nhàng cầm tay tôi để vẽ những nét chữ đầu tiên trong đời.
Cô Trâm là người rất hiền lành, vui vẻ, hòa đồng với học sinh nhưng vào giờ học thì cô rất nghiêm túc. Cô cũng là người rất tâm lý, vào những buổi chiều giờ tan tầm khi chúng tôi phải ở lại dọn vệ sinh lớp học, cô biết chúng tôi sẽ rất đói nên cô thường mua bánh, kẹo, hoa quả cho chúng tôi ăn nhẹ. Đối với công việc, cô luôn là cô giáo đầy trách nhiệm, hết mình vì học sinh, đồng thời cô còn là nhà giáo xuất sắc nhiều năm liền. Cô từng đạt nhiều giải thưởng cao trong quá trình giảng dạy như giáo viên dạy giỏi cấp tỉnh, những lớp cô chủ nhiệm đều nằm trong danh sách lớp tiên tiến- xuất sắc,....Cô bảo với chúng tôi đó là niềm vui và động lực để cô phấn đấu hơn nữa trong sự nghiệp trồng người. Đối với học trò, cô không chỉ là một giáo viên mà còn là người mẹ thứu hai của chúng tôi, cô lúc nào cũng yêu thương, chăm sóc, tận tụy, động viên mỗi khi ai có tâm sự hay gia đình có những biến cố gì xảy ra.
Những ngày đầu bước chân vào lớp 1, tôi rụt rè lắm, cứ bám thôi cô suốt. Cô biết tôi viết chậm vì tôi chưa thuộc bảng chữ cái, kể cả môn toán những phép cộng trừ đơn giản nhưng do làm ẩu nên tôi hay sai. Lớp tôi có một số bạn cũng thế nên cô đã gọi chúng tôi đến nhà để cô bổ trợ thêm, cô dạy miễn phí cho chúng tôi. Từ khi được cô chỉ bảo nhiệt tình, tôi đã viết đẹp hơn, nhanh hơn, điểm toán của tôi cũng được cải thiện, không để sai những phép taons không đáng nữa. Điểm thi môn toán và tiếng việt cuối năm của tôi đều đạt 10 điểm. Tôi cảm ơn cô vì đã giúp đỡ tôi và các bạn học tốt hơn. Đó mãi là kỉ niệm tôi sẽ khắc ghi đến suốt cuộc đời.
Tôi rất yêu quý cô Trâm, thật may mắn vì tôi được làm học sinh của cô. Cô luôn là cô giáo xinh đẹp, tốt bụng, giỏi giang trong lòng tôi. Tôi luôn tự hứa với lòng sẽ cố gắng học thật giỏi, chăm ngoan, trở thành một học sinh gương mẫu, tiêu biểu để cô vui lòng và tự hào về tôi.
\(3^2+2=9+2=11\)
\(33^2+22=1089+22=1111\)
\(333^2+222=110889+222=111111\)
Số chữ số 11 tăng dần theo số 3 và 2
= 11
= 1111
= 111111
Mình không rút ra dc gì nhưng mọng ae vẫn tick mình
Bài nào hả bạn
mk sẽ sẵn sàng giúp bạn
nek ban