123+312
có giấc mơ nào khiến bạn nhớ mãi không quyên không
kể cho mk nghe ik
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
CHÚNG TA ĐỀU CÓ MỘT SUY NGHĨ RẰNG GIẤC MƠ LÀ THỨ MÀ CHÚNG TA NHÌN THẤY TRONG KHI NGỦ. NHƯNG THỰC RA KHÔNG PHẢI NHƯ VẬY, GIẤC MƠ LÀ NHỮNG ĐIỀU MÀ KHÔNG CHO PHÉP CHÚNG TA CHÌM VÀO GIẤC NGỦ......
Ai cũng nghĩ rằng giấc mơ là thứ mà chúng ta thấy khi đã ngủ. Nhưng sự thật lại không phải như vậy. Không phải đêm nào chúng ta cũng mơ, không phải lúc nào chúng ta cũng mơ thấy những niemf vui vì đôi khi chúng ta cũng mơ thấy ác mộng. Mong bạn hãy đọc hết bài viết này để hiểu rõ hơn.
Giấc mơ sẽ mãi mãi không bao giờ thành hiện thực nếu chúng ta không cố gắng.Ngược lai, nếu chúng ta phấn đấu và có ý chí, mọi thứ bạn mong muốn đều có thể thực hiện. Vinh quang, ánh sáng và thành công chỉ tới với những người tự tin và luôn tin tưởng tương lai. Còn những người tự ti, luôn nghĩ rằng mình sẽ thất bại và từ bỏ những khó khăn trong cuộc sống của chính mình thì những người đó sẽ không có tương lai, không có vinh quang và chỉ chìm vào bóng tối. Mỗi một giấc mơ mà chúng ta mơ vào hằng đêm là những điều ước,là nỗi sợ hãi, những lỗi lầm hoặc những sai sót mà chúng ta gây ra. Giấc mơ lúc rõ ràng, lúc mờ mịt, lúc tràn ngập màu sắc rực rỡ, lúc chỉ có bóng tối, lúc ma mị, huyền ảo hay ảm đạm như chính tính cách của chúng ta.
Có những người khi mơ hay bị mộng du, đi lang thang trong nhà mà mất đi ý thức của bản thân. Sáng hôm sau, chúng ta vẫn tự nhiên, không hề hay biết về những việc chúng ta làm vào đêm qua. Một số người lại khua tay chân loạn xạ khi ngủ hay một số người lại nói những câu từ lúc khó nghe, lúc dễ nghe khi ngủ trong vô thức. Khi đến sáng hôm sau, chúng ta vẫn bình thản và tự nhiên như đêm hôm qua chúng ta chẳng làm bất cứ việc gì. Nhưng cũng không phải là không có những người nằm ngủ không làm gì cả, đôi lúc họ chỉ xoay người mà thôi.
Nếu bạn có những đêm mộng du hay nói lảm nhảm khi đang ngủ thì mong bạn đừng tự ti. Sống trên đời không có ai là hoàn hảo nhất cả, nếu chúng ta có cái này thì lại mất cái kia, không có thói xấu này thì lại có thói xấu kia, giỏi môn này thì lại không giỏi môn kia,..v.v... Nên bạn đừng buồn, hãy luôn nhớ rằng không có ai là hoàn hảo nhất cả.....
Giấc mơ có thể thực hiện được hoặc không đều tùy vào bạn có khả năng hay không. Đó là câu nói của Cristiano Rolnado đã được anh coi như là một động lực để chiến thắng những khó khăn dù là khó nhất. Câu nói đó có ý nghĩa về động lực, sự tự tin và cố gắng đạt được những thành tích dù lớn nhất hay là nhỏ nhất. Nếu bạn cố gắng và có ý chí vượt khó thì chắc chắn cánh của dẫn đến thành công của bạn cách bạn không quá xa. Nhưng nếu không thành công thì bạn đừng buồn vì người ta nói " Thất bại là thành công". Từ những lần thất bại đó bạn sẽ rút ra bài học để không bao giờ tái phạm nữa, từ đó dẫn đến những thành công.
a. Văn bản Cuộc chia tay của những con búp bê. Tác giả: Khánh Hoài. Thể loại: văn bản nhật dụng.
b. Nội dung: Tình yêu thương của hai anh em Thành, Thủy và nỗi buồn của Thành khi sắp phải xa em.
c. Biện pháp điệp ngữ vòng "một giấc mơ" được lặp lại cho thấy nỗi đau đột ngột, bất ngờ của Thành.
tôi và bông là 2 chị em. từ lúc bông sinh ra ai cũng mến nó và hêt lời khen ngợi nó. bức tranh nó vẽ xấu đến vậy mà bố mẹ cứ khen nó là còn nhỏ mà đã khéo tay. tôi rất ghét bông vì từ lúc gia đình tôi có bông hình như tôi là đồ bỏ đi. năm nay bông lên lớp một và cũng biết đọc biết viết. có lần đi học về vừa bước vào phòng thì thấy trên tường toàn là những vệt bút màu, tôi nghĩ ngay ra hung thủ ko ai khác đó chính là bông. tôi chạy ngay ra sân thì thấy bông đứng đấy cười nữa chứ. tôi đánh nó một cái thật đau rồi mắng nó tại sao vẽ bậy lên tường thì nó chống lại:em 0 vẽ bậy. tôi chạy lên nhà mặc dù mẹ đang rất tức giận. hình như mẹ đang rất buồn vì tôi. tôi chạy vào nhà nhìn kĩ lại bức tường thì thấy đó là một bức tranh có 2 chị em bên dưới là dòng chữ tặng chị nghuệc ngoạc. tôi hiểu ra sự việc và chạy ngay ra sân chỗ bông đang khóc và ôm trầm lấy nó và xin lỗi mẹ vì bấy lâu nay đã phải buồn lòng vì chuyện 2 chị em tôi. từ đó chị em tôi rất thân nhau.
1.Tự sự
2.nhớ lại những kỉ niệm đẹp của 2 anh em và cầu mong cho nó chỉ là 1 giấc mơ
1. Đoạn văn trích trong văn bản Cuộc chia tay của những con búp bê.
2. Phương thức biểu đạt chính: Tự sự
3. Từ láy: mảnh mai, dịu dàng, thoăn thoắt, ân hận, mãi mãi, lẹp kẹp, líu ríu, loạng choạng...
4. Quan hệ từ trong câu trên là: Nhưng, trong, và
5. Tính mạch lạc trong câu trên được thể hiện là: sự việc được kể sau là hệ quả và chịu tác động của việc kể trước.
6. Đoạn văn được nêu sử dụng điệp từ. "xa nhau" - "xa nhau mãi mãi", "một giấc mơ" - "một giấc mơ thôi" => nhân vật tôi đang không muốn tin những chuyện xảy đến với hai anh em mình. Phép điệp từ đã nhấn mạnh ước mơ, mong muốn của nhân vật tôi.
7. Nếu là người anh, em sẽ không chia đồ chơi mà nhường lại hết cho Thủy.
Nhưng Thành là một đứa trẻ, tất yếu nghe lời mẹ, chia đồ chơi, mặc dù trong lòng thì không muốn.
tham khảo https://olm.vn/hoi-dap/detail/203274718227.html
https://olm.vn/hoi-dap/detail/95323467133.html
https://olm.vn/hoi-dap/detail/91162596425.html
#Học tốt!!!
Trong hành trình khôn lớn trưởng thành, hành trang chúng ta mang theo không chỉ là tình yêu thương của cha mẹ, thầy cô mà còn là những hồi ức quý giá. Ai cũng mang nỗi nhớ về người bạn đã cùng mình trải qua tuổi ấu thơ và kỉ niệm không thể quên. Co một kỉ niệm xúc động về người bạn thuở ấy mà tôi luôn nhớ mãi.
Tôi là con một trong gia đình nên từ nhỏ, bạn bè đã là món quà vô giá đối với tôi. Bố mẹ cũng thường khuyến khích và tạo điều kiện cho tôi kết thêm nhiều người bạn mới để tôi không cô đơn. Người bạn đồng hành cùng tôi lâu nhất, từ lúc còn bi bô tập nói đến giờ là cô bạn hàng xóm tên Quỳnh Chi. Quỳnh Chi cũng là con một, chúng tôi trùng hợp lại sinh cùng ngày nên chơi rất thân với nhau. Chi dáng ngưởi cao lớn, da trắng. Từ nhỏ, cô bạn đã tỏ ra hiểu chuyện hơn tuổi. Mọi người hay trêu đùa gọi là “bà cụ non”. Ban đầu Chi còn phụng phịu giận dỗi, sau quen cũng không phản đối.
Chi đối với tôi vừa là bạn thân, vừa giống như một người chị gái. Tính tôi vốn trẻ con, hay cáu gắt bướng bỉnh. Thỉnh thoảng còn giận hờn vô cớ với Chi. Chi luôn là người giảng hòa trước. Sinh nhật năm chúng tôi mười ba tuổi, tôi thích một con búp bê to hình mèo Hello Kitty. Mỗi lần đi học về, tôi lại đứng tần ngần trước cửa hàng bán thú bông cạnh trường, chăm chú nhìn nó mãi. Chi băt gặp, liền hỏi:
- Cậu thích con mèo kia à?
Giữa chúng tôi không có chuyện gì bí mật nên tôi không giấu diếm mà đáp ngay:
- Ừ tớ cực kỳ thích luôn ấy. Nó dễ thương đúng không?
Chi gật đầu tán thành rồi kéo tôi về, bảo hôm khác đủ tiền sẽ mua nó. Tôi hiểu ý Chi nhưng cũng ý thức được điều đó không thể xảy ra. Gía của nó rất cao, xin bố mẹ chắc chắn không được mà để danh tiền thì sẽ bị người khác mua mất. Tôi nghĩ vậy nên chỉ hay ra ngắm nhìn chứ không nghĩ sẽ đem nó về nhà.
Sinh nhật năm ấy vẫn được tổ chức như mọi năm. Hai chúng tôi cùng cắt một chiếc bánh, cùng ước nguyện và cùng thổi nến. Khi mọi người lục tục ra về, tôi vào phòng và ngắm nhìn những món quà, lòng vẫn không nén được chút thất vọng vì không có con mèo mình yêu thích. Bất ngờ, cánh cửa phòng dần hé mở, tôi thấy cái đầu nhỏ nhắn của Quỳnh Chi ghé vào:
- Ngạc nhiên không? Chúc mừng sinh nhật nè!
Nói đoạn, Chi kéo ở phía sau mình ra một thứ. Tôi vỡ òa trong niềm vui, đó chính là con Hello Kitty tôi ao ước. Chi ôm nó đến cạnh tôi, nhìn con mèo to gần bằng người mình tôi vui sướng hét lên:
- Đẹp quá. Cậu mua nó cho tớ à?
- Tớ mua hôm qua đấy. Qùa sinh nhật cả năm sau luôn nhé, năm sau không được đòi tớ đâu.
Chi hài hước nói đùa. Tôi bất ngờ vô cùng, vừa gật đầu vừa ôm chi nhảy lên nhảy xuống. Tôi cứ vô tư như vậy, không hay biết bạn thân của mình đã dành tiền tiết kiệm hai năm nay để mua cho tôi. Mẹ nói với tôi, Chi dành dụm để mua bộ sách mà cậu ấy mong muốn từ lâu, nhưng vì tôi thích gấu bông nên cậu ấy không suy nghĩ mà mua tặng tôi ngay. Lúc biết sự thật, tôi lắp bắp hỏi:
- Sao cậu ngốc thế...Qùa quà...
- Sách vẫn xuất bản lại mà, còn gấu bông chị chủ bảo chỉ còn có một con thôi. Tớ chỉ có bạn thân là cậu, sau này cậu mua lại cho tớ là được rồi. – Chi ngắt lời tôi, vui vẻ nói ra suy nghĩ của mình.
Tôi xúc động, không ngăn được nước mắt. Không phải Chi không muốn có bộ sách kia chỉ là vì sở thích của tôi mà bạn ấy tạm gác lại ao ước của mình. Nhìn cô bạn đang mỉm cười tươi tắn, tôi thàm cảm thấy mình may mắn biết bao nhiêu. Mẹ nói không dễ dàng có được một người bạn sẵn sàng sẻ chia như thế, Chi thực sự là một người bạn tốt.
Chúng tôi lớn lên bên nhau, cùng nhau trải qua bao vui buồn tuổi thơ. Những lúc khó khăn hoạn nạn, Chi chưa bao giờ bỏ rơi tôi. Kỉ niệm ngày đó, có lẽ Chi đã quên nhưng tôi lại luôn ghi nhớ. Đó là dấu mốc ý nghĩa quan trọng về tình bạn của chúng tôi, là kỉ niệm tôi luôn trân trọng về người bạn tri kỉ.
123+312= 435
123+321=444
Mình có nhiều giấc mơ nhớ mãi không quên lắm