Buồn chán, vẫn cô đơn, vừa họp phụ huynh xong :(
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
hay hay
đáng tiếc tui lak con trai nên don't hiểu j
.......................................
Hôm đó tôi đi họp cho con tôi về mà lòng tôi đầy bức xúc. Tôi ăn cơm được một tí rồi lên phòng.Một lúc sau tôi thấy con tôi lên và ngồi vào bàn học.
Tôi gọi con vào và hỏi chuyện:"Con có biết kết quả học tập năm qua của con chưa?", nó im lặng. Tôi bắt đầu kể chó nó nghe:" Cô giáo chủ nhiệm nhận xét con rất lười học , ham chơi , kết quả học tập cả năm đạt điểm trung bình". Con tôi vẫn im thin thít. Tôi nhẹ nhàng hỏi:"Sao dạo này con học hành sa sút thế?".Con tôi đáp lại với câu trả lời rất tự nhiên: "Con không biết ạ".Với ánh mắt nghiêm khắc hơn, tôi hỏi lại. Nó im lặng. Tôi nói nếu con không học hành chăm chỉ thì sau này con không có tương lai đâu con ạ. Con hãy tưởng tượng mà xem nếu sau này con không học con sẽ phải đi làm thuê, đi bốc vác nặng nhọc. Mà bây giờ mẹ chỉ nuôi cho con học được thôi mà con không học thì bố mẹ phải làm sao. Bố mẹ không bắt ép con học vì giấy khen,vì thành tích mà cái mẹ muốn thấy chính là kiến thưc mà sau này con vận dụng ra đời sau này. Mẹ biết thời trẻ con ai cũng muốn vui chươi nhưng con hãy nghĩ rằng học cũng là một niềm vui nếu con say mê với nó. Mẹ mong muốn con giúp ích cho đời chứ không phải là chỉ ngồi máy tính mà chơi game. Mẹ không bắt ép con nếu con không muốn học mẹ sẽ cho con nghỉ học,còn chuyện mà hôm nay mẹ đi họp phụ huynh mẹ mong muốn đó chỉ là bài học đầu tiên và cũng là bài học cuối cùng để cho con rút kinh nhiêm.Vì vậy hãy cố gắng con nhé, mẹ tin là con sẽ làm được.
Sau một hồi im lặng, con tôi trả lời "Vâng thưa mẹ con sẽ cố gắng học thật giỏi dể mẹ không phải lo lắng cho con nữa. Tôi quay ra nói với con "Nếu con học giỏi thì cuối năm mẹ sẽ cho con đi những nơi mà con thích'"
Tôi cũng đã yên tâm hơn và cảm thấy thoải mái hơn khi trò chuyện với con thay vì là mắng con.
hôm đó tôi đi họp cho con tôi về mà lòng tôi đầy bức xúc.tôi ăn cơm được một tí rồi lên phòng.một lúc sau tôi thấy con tôi lên và ngồi vào bàn học
tôi gọi con vào và hỏi chuyện"sao dạo này con học hành sa sút thế?".con tôi đáp lại với câu trả lwoif rất tự nhiên"con không biết".tôi nói nếu con không học hành chăm chỉ thì sau này con không có tương lai đâu con ạ.con hãy tưởng tượng mà xem nếu sau này con không học con sẽ phải đi làm thuê,đi bốc vác nặng nhọc.mà bây giườ bố mẹ chỉ nuôi cho con học được thôi mà con không học thì bố mẹ phải làm sao.bố mẹ không bắt ép con học vì giấy khen,vì thành tích mà cái mẹ muốn thấy chính la kiến thưc mà sau này con vận dụng ra đời sau này.mẹ biết thời trẻ con ai cũng muốn vui chươi nhưng con hãy nghĩ rằng học cũng là một niềm vui nếu con say mê với nó. mẹ mong muốn con giúp ích cho đời chứ không phải là chỉ ngồi máy tính mà chơi game .mẹ không bắt ép con nếu con không muốn học mẹ sẽ cho con nghỉ học,còn chuyện mà hôm nay mẹ đi họp phụ huynh mẹ mong muốn đó chỉ là bài học đầu tiên và cũng là bài học cuối cùng để cho con rút kinh nhiêm .mẹ biết con học rất căng thẳng.vì vậy hãy cố gắng con nhé mẹ tin là con sẽ làm được
con tôi tả lời"vâng thưa mẹ con sẽ cố gắng học thật giỏi dể mẹ không phải lo lắng cho con nữa.và tôi quay ra nói với con"nếu con học giỏi thì cuối năm mẹ sẽ cho con đi những nơi mà con thích'"
và lúc này tôi cũng đã yên tâm hơn và cảm thấy thoải mái hơn khi trò chuyện với con thay vì là mắng con