em hãy kể tóm tắt nội dung về sự ra đời của piano ( 2-5 câu nhé )
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
NỘI DUNG CHÍNH : KỂ VỀ CỘI NGUỒN, CUỘC SỐNG, CÁC BÀI HỌC TRONG CUỘC SỐNG.
Văn bản kể lại sự việc Hê-ra-clet đi tìm táo vàng cho nhà vua Ơ-ri-xtê. Đoạn trích kể về chiến công cuối cùng trong một chuỗi chiến công thần kì của Hê-ra-clet. Các chi tiết thần kì trong bài có thể kể đến như việc Hê-ra-clet chống trời, Hê-ra-clet đánh chết Ăng -tê , chi tiết miêu tả khu vườn trồng cây táo,...
Tóm tắt bao quát nội dung văn bản:
Đoạn trích kể về hành trình Hê-ra-clet đi tìm táo vàng, mỗi lần đối mặt với một khó khăn nào đó chàng sẽ đều dùng khả năng của mình để giải quyết triệt để, tạo dựng chiến công và huyền thoại của chính mình.
Mtao Mxây ganh ghét vì Đăm Săn có vợ đẹp nên quyết tâm bắt Hơ Nhị. Hắn dò la thông tin và bắt được Hơ Nhị. Nghe tin vợ mình bị bắt, Đăm Săn đem quân đến đánh Mtao Mxây để cứu vợ. Một cuộc chiến dữ dội diễn ra. Mtao Mxây yếu ớt, kém cỏi còn Đăm Săn thì mạnh mẽ, tài giỏi khiến ai cũng nể sợ. Cuộc chiến diễn ra không phân thắng thua. Đăm Săn mệt mỏi mơ màng thì thấy ông trời bày cách tiêu diệt kẻ ác. Chàng liền làm theo. Cuối cùng, Đăm Săn chiến thắng vẻ vang và danh tiếng nổi đình nổi đám.
Tham khảo:
Tác phẩm khắc họa tâm trạng, cảm xúc của một người Mẹ trước một ngày đặc biệt của đứa con thân yêu. Đó là tâm trạng bồi hồi, lo lắng, duy nghĩ và đắn đo một chân trời mới đang đón con mình “ ngày khai trường đầu tiên của con”. Những suy nghĩ của người mẹ được hiện lên rõ nét, suy nghĩ về một nền giáo dục về vai trò của nhà trường với mỗi thế hệ mới.
tham khảo:
Bài viết ghi lại tâm trạng của một người mẹ trong đêm chuẩn bị cho con trước ngày khai trường vào học lớp một. Người mẹ hồi hộp, phập phồng cho con và cả tuổi thơ đến trường của chính mình sống dậy.
1. Những cọng rơm to, vàng óng được nhúng vào một chiếc lọ nhỏ xíu chứa đầy nước xà phòng. Bọn trẻ thích thú đưa lên môi thổi. Ồ! Bao nhiêu là bong bóng bay ra.
2.Những cái bong bóng nhỏ xíu, xinh xinh như những hòn bi ve, trông thật đẹp mắt. Có một cậu bé cẩn thận, thổi từ từ từng tí một nhẹ nhàng và khe khẽ. Kì diệu thay, một quả bóng thật lớn, to gấp bốn lần những quả bóng kia dần dần xuất hiện và bứt mình ra khỏi cọng rơm vàng, cứ dần bay lên cao, cao mãi…
3.Dưới nắng vàng mong manh của buổi sớm bình minh, Bong Bóng bỗng trở nên rực rỡ, lấp lánh bảy sắc cầu vồng. Thật tuyệt vời! Đây là lần đầu tiên Bong Bóng bay được lên cao, ngắm nhìn dòng sông, cánh đồng, bờ bãi…Tất cả với nó tuy lạ lẫm song đều trở nên hết sức đáng yêu! Nó thích thú với thảm cỏ xanh mênh mông, bát ngát và lũy tre làng bình yên ca hát trong gió lao xao. Một con chuồn chuồn ớt lướt qua suýt nữa thì va vào khiến Bong Bóng giật mình.
4.Một mùi hương lạ dìu dịu đưa đến. Bong Bóng ngây ngất đưa mắt nhìn quanh và phát hiện một khóm hoa trắng muốt bên bờ sông. Trên mặt nước, dập dềnh những khóm lục bình xanh ngắt với những đóa hoa mỏng manh, tim tím dịu dàng. Một tàu lá sen to rộng như một chiếc ô, mở lòng ra đón ánh dương rực rỡ. Ở giữa chiếc ô ấy có một giọt nước long lanh, trong suốt và cũng hội tụ bao nhiêu là sắc màu, y như Bóng Bóng vậy. Bóng Bóng thích quá định sà xuống nhưng một chú ếch từ dưới mặt nước nhảy chồm lên tàu lá khiến “hạt ngọc” tan ra thành những tia nước nhỏ bắn tung tóe. Rồi chú đưa đôi mắt tròn xoe nhìn xung quanh ngơ ngác.
5.Bỗng nhiên Bong Bóng ao ước cho phút giây này sẽ kéo dài mãi bởi nó biết rằng cũng như giọt nước kia, chỉ ít phút nữa thôi nó sẽ tan ra, biến mất giữa không gian mênh mông.
Và rồi nó bỗng thấy toàn thân mình cứ nhẹ dần, nhẹ dần và xa vời của nó không trở thành sự thực song nó cũng cảm thấy mãn nguyện lắm rồi. Nó đã có mặt ở trên đời này, dù chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng cũng đủ để nó cảm nhận được điều kì diệu của cuộc sống tươi đẹp. Bong Bóng khẽ thì thầm nho nhỏ bài ca của lòng mình: “Những gì ta quý ta yêu, đến khi nhắm mắt vẫn yêu trọn đời. Những gì đẹp đẽ bạn ơi, cả khi tàn héo vẫn ngời vẻ xưa!”
6.Lời ca cứ nhỏ dần, nhỏ dần rồi vụt biến mất, chìm vào trong im lặng. Những tia nước bé nhỏ li ti rơi xuống, bay nhè nhẹ như mưa bụi, đậu trên những cánh lục bình tim tím mong manh.
Tóm tắt: trước ngày tựu trường của con người mẹ không ngủ được. Khi đứa con đã ngủ say, người mẹ bồi hồi nhớ lại những hoạt động trong ngày của con và nhớ về cả những kỉ niệm của chính bản thân mình trong ngày khai trường đầu tiên. Người mẹ nghĩ về tương lai của đứa con, rồi liên tưởng tới ngày khai giảng ở Nhật- một ngày hội thực sự của toàn xã hội- nơi mà mọi người thể hiện sự quan tâm tới thế hệ tương lai.
-Tác giả viết về : ngày đầu tiên người con đi học và sự lo lắng , bồi hồi trước ngày người con đi học.
Một chiếc đàn piano xuất hiện đầu tiên trên thế giới do Bartolomeo Cristofori một người Ý chế tạo vào năm 1709 và gọi là pianoforte (sau này người ta gọi tắt là piano).
Chiếc đàn piano ra đời dựa trên đàn Harpsichord, một loại nhạc cụ xuất hiện từ lâu ở thế kỉ 15. Nhạc cụ này có cả dây và bàn phím. Bàn phím được gảy bằng lông quạ gắn cuối phím. Thời bấy giờ, chiếc đàn này được rất nhiều nhạc sĩ nỗi tiếng ưu chuộng.
Và chiếc đàn piano cũng được tạo ra chủ yếu hoạt động bằng búa, loại đàn này ra đời thay thế cho đàn harpsichord. Với những cải tiến mới vượt bậc có thể tùy chỉnh âm thanh to nhỏ dựa vào lực tác động của người chơi.
Đến năm 1876, Johannes Zempe người Anh đã chế tạo ra chiếc đàn piano vuông đầu tiên. Rồi ở Pháp, cũng được một nghệ sĩ Erard cũng chế tạo ra chiếc đàn tương tự. Nhưng chiếc đàn này có tiếng hơi yếu, không bằng những chiếc đàn piano cỡ lớn.
Trải qua một khoảng thời gian qua rất nhiều cải tiến đến năm 1899 một người Đức đã tạo ra cây đàn tuyệt vời như ngày nay.
Thời ấy, những cây đàn piano vô cùng đắt đỏ, là một loại nhạc cụ sa sỉ chỉ dành cho thế giới thượng lưu tầng lớp quý tộc.
Người Nhật rất chịu khó về việc sáng tạo ra những cái mới theo cách riêng của mình, chính vì vậy họ không cần học theo bất kì nơi nào hay quốc gia nào, người Nhật tự mày mò và sáng tạo ra đàn piano cho riêng họ.
Người Nhật họ rất trân trọng những gì họ làm ra và luôn đánh giá cao về các sản phẩm của mình. Họ vẫn sản cuất những chiếc đàn piano hầu hết là làm bằng thủ công, còn với những nước khác trên thế giới họ đã sản xuất một cách đại trà để hạ gía thành của đàn và bán cho nhiều người sử dụng.
Chính vì vậy, so với những hãng đàn của các nước Anh, Pháp, Đức thì giá thành đàn của Nhật đắt hơn rất nhiều nhưng lại được đánh giá rất cao.
Cho đến năm 1887, vì nhu cầu người sử dụng nhiều người Nhật mới đón đầu công nghệ, mời chuyên gia người Đức sang dạy phương pháp sản xuất đàn piano với số lượng lớn, không dùng ván ép mà sử dụng gỗ có chất lượng tốt. Đàn cho chất lượng âm thanh vô cùng tuyệt hảo với những âm thanh trong trẻo, cao thấp rõ dàng. Vì vậy, những cây đàn này có tuổi thọ rất cao đến hơn 100 năm và nếu sử dụng kĩ có thể lên đến hơn 100 năm vẫn dùng được, chỉ cần thay bứa, thay dây. Hầu hết chúng đều vô cùng sáng bóng nhờ màu đen sơn mài.
Ngày nay, những cây đàn đó vẫn còn và được rất nhiều người quan tâm ưu chuộng. Chúng cũng là vật bất li thân của nhiều người, gắn liền như là kỉ vật.
Vì số lương nhu cầu tăng lên, nên nhiều nhà kinh doanh muốn thay đổi cách sản xuất để hạ giá thành đàn. Nên đã cải tiến kĩ thuật sản xuất đàn nên đã sử dụng ván ép thay cho gỗ để tiết kiệm thời gian, chi phí. Và âm thanh cũng được cải tiến theo một cách máy móc lập trình máy tính vô cùng linh hoạt và sắc nét. Tuy nhiên, chính vì điều này đã làm mất đi giá trị tinh túy và đẳng cấp của cây đàn.
Tiếng đàn đã không còn thực mất đi sự trong trẻo, mộc mạc mà thay vào đó là những âm thanh mô phỏng tiếng đàn như bị gượng ép như một chiếc máy vô cùng nhạt nhẽo và thiếu sức sống.
Chính vì vậy, mặc dù có những cây đàn piano rất cũ và cổ ở thập niên 80 những vẫn luôn được người yêu nhạc lựa chọn.
đây đâu phải là tóm tắt