các bạn có thể viết một bài văn tả em của các bạn bằng tiếng anh ko
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
The name of my friend is Lan. She is 11 years old. She lives in Ha Noi city. She is a good student. She is in class 5. Her father is a teacher and her mother is a housewife. She has one brother and one sister.
Bạn của tôi tên là Lan. Cô ấy 11 tuổi. Cô ấy sống ở thành phố Hà Nội. Cô ấy học lớp 5 và là học sinh giỏi trong lớp. Bố của Lan là giáo viên còn mẹ ở nhà nội trợ. Cô ấy có một anh trai và một chị gái.
She is very hard working person. She is gentle and punctual. Her hobby is gardening. She shares her happiness with me. She is short and fat. But she is healthy and beautiful. She has short black hair. Her eyes are black too. She is a nice girl. She is always friendly and helpful. Everybody s her.
Cô ấy là một người rất chăm chỉ. Cô ấy là người dịu dàng và luôn đúng giờ. Sở thích của cô là làm vườn. Cô ấy chia sẻ niềm hạnh phúc đó với tôi. Cô ấy thấp và béo. Nhưng cô ấy khỏe mạnh và xinh đẹp. Cô ấy có mái tóc đen ngắn. Đôi mắt cô ấy cũng màu đen. Cô ấy là một cô gái ngoan. Cô ấy luôn thân thiện và giúp đỡ mọi người. Vì vậy mọi người đều yêu quý cô ấy.
In the afternoon, we talk and spend a lot of time together. She is a witty person. She often tells jokes and riddles. She also helps me in my studies. She comforts me in my sorrows. She looks beautiful. She is my best friend. I feel proud of myself for having such a wonderful friend. I love her very much.
Vào buổi chiều, chúng tôi thường dành nhiều thời gian bên nhau để nói chuyện. Cô ấy là một người dí dỏm. Cô ấy thường kể chuyện cười và câu đố. Cô ấy cũng giúp đỡ tôi trong việc học. Cô ấy an ủi tôi khi tôi buồn. Cô ấy xinh đẹp. Cô ấy là bạn thân nhất của tôi. Tôi cảm thấy tự hào về bản thân vì có một người bạn tuyệt vời như vậy. Tôi yêu cô ấy rất nhiều.
Châu's ngốc
My secondary school is a place that bears all the hallmarks of my childhood memories. It is placed in the center of my district. Surrounded by a paddy-field, it enjoys lined- trees and colorful garden, which creates a wonderful view. Moreover, this school was designed with a large- scale plan. It is a 2 storied building of u shape with capacity of 1000 people and it was invested heavily in infrastructures with well- equipped classrooms. In a good environment, students are given many precious chances to discover and develop their inner talents. Besides modern facilities, this school is also well- known for enthusias and qualified teachers who are always dedicated and devoted themselves to teaching career. In conclusion, studied in this school for four years, it has become an indispensable part in my life.
Dịch:
Trường cấp hai là nơi đã in dấu biết bao kí ức của tuổi thơ tôi. Ngôi trường nằm ở vị trí trung tâm của huyện. Được bao quanh bởi cánh đồng lúa, với những hàng cây xanh và khu vườn đầy sắc màu của ngôi trường, tất cả đã tạo nên một khung cảnh thật tuyệt vời. Ngoài ra ngôi trường được thiết kế với một kế hoạch quy mô. Đó là ngôi trường với các toà nhà hai tầng được xếp theo hình chữ u với sức chứa khoảng 1000 người và ngôi trường được đầu tư chu đáo về mặt cơ sở hạ tầng với những lớp học hiện đại. Được học tập trong một môi trường tốt, học sinh sẽ có nhiều cơ hội khám phá và phát triển những tài năng còn ẩn sâu của mình. Bên cạnh cơ sở hạ tầng hiện đại, ngôi trường còn được biết đến bởi những người thầy, người cô đầy tài năng và nhiệt huyết, những người luôn tận tâm và cống hiến hết mình cho sự nghiệp dạy học. Tóm lại, học tập ở ngôi trường này trong vòng bốn năm, ngôi trường dường như đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi.
Châu's ngốc
In the life of every human being, we must always have friends who help us overcome difficulties and side by side when having fun and sad things. I am not an exception, there is also a close friend who always shares and helps me when I have difficulties. Kha - that's my best friend's name.
Kha this year is her age, also ten years old. Kha has white skin chicken eggs peeled and slim figure. When you come to class, you will be neatly dressed in a white uniform with black pants, and long hair will be neatly tied behind your neck. Kha has a plump face and talking eyes. Your eyes are big and sparkling with a smile always curved a crescent moon, it is knowing how to laugh, sharing every time you are sad and cheering whenever you have fun. The voice of Kha is as clear as the sound of a golden bird every morning, so don't assume that the voice will be sour. Because that voice is very inspiring and extremely attractive. Kha often tells us the ghost stories she knows, with an attractive thrilling voice, which always makes us scream every time we reach the climax. In exchange for a small laugh, it was the frightened face of our children.
Honestly, I did not Kha at first because people who were good at school and good at singing also sang well. Not only that, my parents are very arrogant in comparison with Kha, so I feel very frustrated and embarrassed because no child s to be compared to their friends by their parents, especially while the child He doesn't that girl anymore. And maybe I will still hate Kha so if it doesn't happen that time.
That day was a cold winter morning, every wind whistled in the window and made me tremble. Somehow, the afternoon before I was still healthy, I ran from the field to the end of the game playing a chase with my brother who got sick the next day. I was tired and opened my eyes wide, staring at the dark gray sky outside the doorway, thinking of a way to go to class without disturbing anyone. In the winter, I turned into a lazy sleeper, so I was always the one who woke up late. My parents often have breakfast with my brother and go to school and go to work as a child so I will have breakfast later and go to school myself. If not today, my brother's school will be volunteering, so I have to leave early, otherwise I will not let you go to school this. I was about to step down from the bed when I was headache, when I heard the sound of Hope coming from outside:
- Lan, you don't go now that you're late to learn!
I want to tell her loudly that I am sick but my words can't get out of my throat. Waiting for me to see no one responding, I saw that my house's light was on, and she entered the house curiously, not forgetting the sentence: "I beg your permission." Entering her room, she panicked and ran in, touching her face and touching her forehead:
- You have a fever, why don't you call me in, where are your parents, where is your brother?
- Dad ... mom ... I ... go to work. Also ... and my brother went to volunteer ... cough ..
- Have you eaten breakfast yet? Then there is a medicine in your house, so I'll just go and get it.
Looking at the form of its fever and anxiety, I was surprised, so long ago I thought that Kha did not me, but when I was sick, I was so worried. Naturally I feel I'm a bad friend, don't realize how good Kha is but just follow my own thoughts and hate you. I was embarrassed to receive help from you and was happy to have a good friend Kha. After cooking porridge for you to eat, you also help me take medicine and call for permission for both of us to take a break because taking care of you has made you late for school.
From that day on, Kha also went to the house to give lessons to me, so that I could catch up with my friends when I went back to school without the help of tutors or teachers. Although I used to play and neglect my homework but after the memory, I paid more attention and improved my score, so my teachers and my parents were very happy. It was all thanks to the devotion of Kha, the end of the first semester, and we were ranked in the top 10 of the class and praised by the teachers as a couple of friends!
I really love my best friend and hope that our friendship will also tighten over time so that I can save my childhood memories when I'm with friends and family.
k mình nha!!
My best friend is Lan Anh.She is shoter than me. She has a long hair and beautiful.She is very beautiful,too.Her eyes is round and black .Her favourite subject is Art and her favourite sport is tennis. Every day, she is skipping with me and Ly.We are nine years old. Her birthday is on the third of November.Lan Anh is my best friend.
bạn tham khảo nhé
There are four people in my family – my parents, my little sister and I. I love them all, but my favorite one is my mother. Her name is Mai, and she is 42 years old at the moment. She works as a manager at a furniture store, therefore she is quite busy. She leaves home at 7 and a half in the morning after making breakfast for the whole family, and she usually comes home late in the evening. She is a beautiful woman with an ideal height, long curly hair and a pair of big round eyes. However, because she spends too much time and effort on her work, she starts to have some signs of old aging such as small wrinkles and freckles on her skin. Since she has to work with many employees, she usually has a serious look on her face, and her voice is a little bit loud. However, she is actually a very nice and outgoing person. She always tries to help the staffs with their work, and she is very devoted to her job. At home, she talks to us in a more gentle voice, and there are very few times when she scolds us. She rarely has time to relax and take care of herself, but some of her favorite things to do when she has any spare time are reading novels, watching roman movies, and chatting with us. I know she works under a lot of pressures, so I always talks to her about funny and interesting things at my school, and she seems to enjoy my stories very much. My mother is such a great woman when she can be both a good supervisor and a good mother. I love her a lot, and she is my goal to strive for my future.
TK
I live in an extended family with a lot of people, and my mother has a big responsibility to take care of us. She is 39 years old, and she has medium height with short black hair. She is a little bit chubby, and her bright skin also makes her look younger than her real age. My father is too busy with his work, so my mother has to spend a lot of effort to make sure everything in the house is fine. Every morning, she wakes up at 6 and a half to prepare breakfast for the rest of us; and when we all leave for work or school; she starts to do the house chores as well as cooks lunch. Despite cooking while doing many other things, her food is always delicious and various, and we all come home to eat with her before leaving again. She loves to take a short nap in the afternoon, and this is some little time for her to relax and regain energy. She is a joyful and gentle person. When we gather at dinner, she is the one that brings the warm and happy atmosphere for all of us. My mother is the best mother that one can ever find, and I cannot imagine my life without her.
mik ko có nhiều thời gian đến vậy đâu thân mik còn lo chưa xong bài văn của mik mà phải làm hộ bn -_- xin lỗi nhé
Hello, my name is Nguyên Phương. My school's name is Le Quy Don secondary school. It is not far from our house. I go to my school every day on foot. My school is exactly beautiful and big. There is a small playground in our school-compound. During the break time, we play there. We play many sports such as volley-ball, badminton. There are two swings on the side, We swing there merrily. We also have a good library on the ground floor of the school-building. Our librarian is Ms Thuy Linh. She helps us in selecting good books. We take books on loan to read. The students of our school are gentle and disciplined. There is not much noise in our school. Our Principal is very strict. But he is also kind to all. I am happy as a student of my school. I love my school, my classmates, and my teachers. My school is my second home
Trong cuộc đời mỗi con người, chúng ta chắc hẳn luôn có những người bạn giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và kề bên mỗi khi gặp chuyện vui cũng như chuyện buồn. Em cũng không phải là ngoại lệ, cũng có một người bạn thân luôn sẻ chia và giúp đỡ mỗi khi em gặp khó khăn. Kha – đó là tên đứa bạn thân nhất của em.
Kha năm nay bằng tuổi em, cũng là mười tuổi. Kha có nước da trắng như trứng gà bóc cùng dáng người thanh mảnh. Lúc nào đến lớp bạn cũng gọn gàng trong bộ đồng phục áo trắng quần đen, mái tóc dài được búi gọn gàng sau gáy. Kha có khuôn mặt bầu bĩnh và đôi mắt biết nói. Đôi mắt bạn to tròn lấp lánh ánh cười luôn cong cong như vầng trăng khuyết, nó như biết nói biết cười, biết sẻ chia mỗi khi em buồn và cổ vũ mỗi khi em gặp chuyện vui. Giọng nói của Kha trong trẻo như tiếng chim vàng oanh mỗi sáng, bạn đừng lầm tưởng rằng giọng nói ấy sẽ chua ngoa nhé. Bởi vì giọng nói ấy rất truyền cảm và vô cùng thu hút. Kha thường kể cho chúng em nghe những câu chuyện ma mà bạn ấy biết, với chất giọng ly kì hấp dẫn, nó luôn làm chúng em hét toáng mỗi khi đến đoạn cao trào. Đổi lấy một tiếng cười vang nhí nhảnh của nó là bộ mặt hoảng hồn của mấy đứa chúng em.
Thú thật lúc đầu em cũng không thích Kha bởi vì người đâu mà vừa học giỏi vừa xinh lại còn hát hay nữa. Không những thế ba mẹ lại rất hay lôi Kha ra để so sánh với em làm em cảm thấy rất bực bội cùng tủi thân bởi chẳng một đứa trẻ nào thích bị bố mẹ so sánh với bạn bè đâu, đặc biệt là trong khi đứa trẻ ấy còn không thích cô bạn kia nữa. Và có lẽ em vẫn sẽ ghét Kha như vậy nếu không có chuyện xảy ra lần đó.
Hôm ấy là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo, từng cơn gió bấc rít gào bên ô cửa sổ khiến em run lên. Chẳng hiểu sao chiều hôm trước em còn khỏe mạnh, chạy từ đầu sân đến cuối sân chơi trò đuổi bắt với anh trai mà ngày hôm sau đã ốm đến không dậy nổi. Em mệt mỏi mở to đôi mắt thẫn thờ nhìn bầu trời xám đen bên ngoài ô cửa, lòng nghĩ thầm cách để đến lớp mà không làm phiền ai. Mùa đông đến, em biến thành con sâu lười ham ngủ, chính vì vậy mà em luôn là nguời ngủ dậy muộn nhất nhà. Ba mẹ thường cùng anh trai em ăn sáng rồi đi học, đi làm em dậy sau nên sẽ ăn sáng sau rồi tự đi học. Nếu không phải hôm nay trường anh em tổ chức làm tình nguyện nên phải đi từ sớm thì nếu không anh sẽ không để em như thế này mà đến trường. Em đang đau đầu định bước xuống giường thì nghe thấy tiếng của Kha vọng từ bên ngoài vào:
- Lan ơi, cậu không đi bây giờ là cậu muộn học đấy!
Em muốn nói thật to cho nó rằng tớ đang bị ốm nhưng lời nói chẳng thể nào thoát ra khỏi cổ họng được. Chờ mãi không thấy ai trả lời, lại thấy đèn nhà em đang sáng, nó tò mò bước vào nhà không quên kèm theo câu: “Cháu xin phép ạ.”. Vào đến phòng em nó hoảng hốt chạy vào, hết sờ mặt lại sờ đến trán:
- Cậu sốt rồi, sao không gọi tớ vào, bố mẹ cậu đâu, anh trai cậu đâu sao cậu ở nhà một mình thế?
- Bố…mẹ…tớ…đi làm. Còn… còn anh tớ đi tình nguyện rồi…khụ..
- Cậu đã ăn sáng chưa? Rồi còn nhà cậu có thuốc không, để đâu chỉ tớ, tớ đi lấy.
Nhìn bộ dạng lo sốt vó của nó mà em ngỡ ngàng, bấy lâu nay em nghĩ Kha cũng chẳng ưa em vậy mà khi em ốm bạn liền lo lắng đến như vậy. Tự nhiên em cảm thấy mình đúng là một đứa bạn tồi, không nhận ra Kha tốt như thế nào mà chỉ theo suy nghĩ riêng của mình mà ghét bạn. Em ngại ngùng đón nhận sự giúp đỡ từ bạn mà vui sướng khi có một người bạn tốt như Kha. Sau khi nấu cháo cho em ăn, bạn còn giúp em uống thuốc và gọi điện xin phép cho cả hai chúng em cùng nghỉ bởi vì chăm sóc em đã khiến bạn muộn giờ học.
Từ hôm ấy ngày nào Kha cũng qua nhà giảng bài cho em, nhờ vậy mà em đã theo kịp bạn bè khi đi học trở lại mà không cần đến sự giúp đỡ của gia sư hay thầy cô phụ đạo thêm. Dù trước đây luôn ham chơi bỏ bê bài tập nhưng sau kỉ niệm lần ấy em đã chú ý hơn và nâng cao được điểm số khiến thầy cô và bố mẹ rất vui lòng. Tất cả là nhờ có sự tận tâm giúp đỡ của Kha, cuối học kì I vừa rồi chúng em đã đứng trong top 10 của lớp và được các thầy cô tuyên dương là đôi bạn cùng tiến đấy!
Em rất yêu quý cô bạn thân của mình và mong muốn tình bạn của chúng em cũng sẽ bển chặt qua thời gian để em có thể lưu lại được những kí ức tuổi học trò khi ở bên bạn bè và gia đình.
We live in a small house in the center of Hanoi. My house is small but it is very beautiful. There are 3 floors in the house and it has 3 bed rooms, one kitchen and living room together, others is bed rooms. It is not a fantas house but comfortable. In my bedroom, we has bed, wardrobe, a piano, desk and computer, TV, CD payer…. The living room is small but it is very nice and the kitchen is very convenient. In bed room of my children, there is bed, desk and or wardrobe. In fact, it has very litter of decorating things pictures or painting. I prefer the comfortable than the fabilous. My house also has a small garden with some trees and flowers that my husband is planted. My house isn’t large but it very beautiful, and I love this house so much. My husband and I had try so much to get it and the most important thing it is the place where all members of my family share the happiness and sadness and hurts together.
Describing my house
Hi everybody! I am Chau, I live with my family, my parents and my brother. We live in a quite large house in the center of Da Nang City. My house is very beautiful and special. There are 3 floors in the house and it has 3 bed rooms, one kitchen and living room together, others is bed rooms. It is not a fantas house but comfortable. In my bedroom, we has bed, wardrobe, a piano, desk and computer, TV, CD payer…. The living room is small but it is very nice and the kitchen is very convenient. In each room, there is bed, desk and or wardrobe. I prefer the comfortable than the fabilous. My house also has a small garden with some trees and flowers that my father is planted and some vegetables by my mother and me planted. My house isn’t very large but it very cozy, and I love this house so much. My house - where have a lot of fun ... where I come from with my family after a hard-working day.
My good mother.
My mother is a person I admire most. She devoted a lot of time and energy to the upbringing of my brother and I. Despite working hard, she always made time to teach us many useful things which are necessary and important in our later lives. Moreover, she is a good role model for me to follow. She always tries to get on well with people who live next door and help everyone when they are in difficulties, so most of them respect and love her. I admire and look up to my mother because she not only brings me up well but also stands by me and gives some help if necessary. For example, when I encounter some difficulties, she will give me some precious advice to help me solve those problems. She has a major influence on me and I hope that I will inherit some of her traits. I want to say one thing with her: "I love you so much, the best mother"
Các bn viết một bài văn tả căn phòng khách nhà em bằng tiếng anh nha
I live in a big city, and my house is not very big since there are only rich people who can afford to live in a spacious house. Every room in my house is just enough for our activities, so we do not have much space for the living room. However, we try our best to decorate it because it is where the whole family gathers after a long day staying outside. We lay down a thick rug on the floor, it both helps to decorate and keep the floor safe from the scratches. To save some space, we put the TV and the loud speakers on the wall. The Play Station, DVD player and other electronic devices are put in a small cabinet in the corner of the room, and we only take them out whenever we want to play something. In the middle of the room is a glass table, we put on the surface a bottle of fresh water and some cups so everyone can have a quick drink before leaving or after coming back to the house. Behind the table is a big white couch, and it can be considered as the biggest thing in the living room. My mother loves the pastel tone, so the walls are painted in cream color; and they all go very well with the couch. We do not have any window there, so we install an air conditioner to keep the atmosphere cool. We hang some pictures of landscape as well as painting on the walls to make the room livelier. There are also a pot of a small plant in the corner of the room, so we can get some fresh air from it. Every night, we would gather to watch TV or sing karaoke, and it is my favorite time of the day. Although the living room is no too big, our family will always have good times there together.
dịch
Tôi sống trong một thành phố lớn, và nhà của tôi không quá lớn bởi vì chỉ có những người giàu có mới có khả năng sống trong một căn nhà rộng rãi. Mỗi phòng trong nhà đều chỉ vừa đủ cho hoạt động của chúng tôi, vì thế nên chúng tôi không có nhiều diện tích cho căn phòng khách. Tuy nhiên, chúng tôi cố gắng để trang trí nó bởi vì đó là nơi cho cả gia đình tụ họp sau một ngày dài ở bên ngoài. Chúng tôi trải một tấm thảm dày trên mặt sàn, nó vừa giúp trang trí vừa bảo vệ sàn nhà khỏi những vết xước. Để tiết kiệm một ít diện tích, chúng tôi để TV và cặp loa lên tường. Máy chơi trò chơi, đầu đĩa và những thiết bị điện tử khác được để trong một chiếc tủ nhỏ đặt ở góc phòng, và chúng tôi chỉ lấy chúng ra khi nào chúng tôi muốn chơi gì đó. Ở giữa phòng là một chiếc bàn thuỷ tinh, chúng tôi để trên mặt bàn một bình nước lọc và một vài chiếc ly để mọi người có thể uống nước nhanh chóng trước khi rời khỏi hay khi vừa về đến nhà. Phía sau chiếc bàn là một bộ ghế sô pha lớn màu trắng, và nó có thể được xem là thứ lớn nhất trong phòng khách. Mẹ tôi thích những tông màu nhạt, vậy nên tường nhà được sơn màu kem, và nó đi rất hài hoà với bộ sô pha. Chúng tôi không có cái cửa sổ nào ở đó, vậy nên chúng tôi đã lắp máy điều hoà nhiệt độ để giữ không khí mát mẻ. Chúng tôi cũng treo một vài bức tranh phong cảnh cũng như tranh vẽ trên tường để làm căn phòng trông sống động hơn. Trong góc phòng cũng có một chậu cây cảnh nhỏ để chúng tôi có thể có được một chút không khí trong lành từ nó. Mỗi buổi tối, chúng tôi sẽ tụ họp lại để xem TV hoặc hát karaoke; và đó là khoảng thời gian yêu thích nhất của tôi trong ngày. Mặc dù phòng khách không quá lớn, gia đình chúng tôi luôn có những khoảng thời gian tốt đẹp ở đó.
chỉ có thể tham khảo thôi bạn:
1.Our house has many rooms but perhaps the most beautiful is the living room. It is located on the ground floor, with access to doors, kitchen and dining room. My father likes the light color so he paints it blue. On the walls, there are two glass windows as a result the room is always full of light. This is probably the largest room in the house and quite convenient. The floor is covered with a soft purple velvet rug. In the center of the room is a beige sofa, sitting on it feels very soft. Next to it is the glass shelf to contain TV. I put on it a lot of teddy and a flower vase to decorate. The left corner of the room is a wooden cabinet, with many drawers. The largest drawer is the place my father storage wine, there are many types of wine such as claret, vodka, .... In other drawers, mother puts many books, photos, certificate of merit and have a desktop phone, all are arranged neatly. At the ceiling there is a colorful chandelier, it is often turned on the holidays, celebrations, ... On the wall, I hang a lot of artwork to decorate the room. In the corner of the room, this is also the place where I love best because there is a small aquarium. Mother bought so many colorful fishes such as sailfish, carp, ... Every day, I supply them with food so they look so chubby. All members in our family love this room so much, we keep it always clean and neat. In the future, it will definitely be furbished more, becomes more comfortable to welcome the members back home after a stressful day.
2.I am a student, live alone in a small apartment on the 12th floor of a residential area.To me, a beautiful living room is also a bedroom and a dining room. I paint the room pink color so it looks pretty young and warm. Right next to the door of the room, I have put a clothes hook to hang umbrellas, coat and bags. In the middle of the room is a soft brown sofa,it is also a temporary bed for me. There I put a big bear, which is my dear friend, shares with me the sadness or happiness and even loneliness when I feel homesick. In the left corner is a wooden bookcase. There are a lot of my favorite books, divided into several categories, neatly stacked on the compartment. Next to it is a furnace, which helped me dispel the cold of the icy winter days. On the walls I hung up many family photos, it makes me feel like I am at home, dispelling my nostalgia. Every day I go to school all the time, not until the afternoon do I come back home. After a tense and exhausted return from work, sit on the living room sofa, how wonderful it feels! On free days, I usually sit by the window, sip coffee and watch the city light up. At the moments I feel my soul so peaceful
To me, one of my best friends is Thành . Thành is only over eighteen but he is well developed; so he is thought to be twenty or more. He has black hair, a broad forehead, a straight nose and bright eyes. He is very good-looking. He has a kind heart and is easy to get on with everybody. We have been friends for a very long time. The deeper our mutual understanding becomes the more we feel closely attached to each other. Thành and I are keen on learning. We are the best pupils in our class. Thành is always at the top. He is good at every subject, but he never shows pride in his abilities and always tries to learn harder.
Dễ mà nhưng bây giờ mk ko tiện cho lắm.Sory
sorry