Chiều rồi bà mới về
Cái gậy đi trước chân theo sau
Thì ra cái mỏi làm đau lưng bà
Bà rằng gặp một cụ già
Lặc đường lên phải nhờ bà dẫn đi
Một đời một lối đi về
Bỗng nhiên lạc giữa đồng quê cháu à !
Cháu nghe câu chuyện của bà
Hơi hàng nước mắt cứ nhòa dưng nước
Bà ơi thương mấy là thương
Mong đừng ai lạc giữa đường về quê
Dựa vào nội dung đoạn thơ trên bằng chí tưởng tượng và sáng tạo của mình em hãy ke lại một cau chuyện cảm động về người bà kính yêu
Căn nhà vắng vẽ,tôi vừa trở lại quê nhà sau nhiều năm xa cách,xa gia đình anh em người thân và người bà kính yêu của tôi.Chiếc ly hương với khói nhang ngun ngút,tôi lặng người trầm ngâm,nước mắt tôi rơi và đẫm áo .Ánh mắt bà còn đó hiền từ,nụ cười hiền lành nhưng giờ đầy chỉ còn là khung ảnh,tôi gục đầu ôm bức tranh vào lòng mà nức nỡ.( mở bài)
- Bà nội tôi sống 1 mình,chú tôi đã có vợ và làm ăn xa,bà ở nhà vò võ trong căn nhà tranh buồn tẽ nhiều năm vắng bóng ông nội qua đời trong căn bệnh hiểm nghèo,tôi yêu bà,yêu bàn tay bà mềm mại,những đám đồi mồi và những đường nhưng gân vẫn không thể che đi làn da trắng ngần trãi qua bao phong sương,nắng gió lam lũ bán bưng ngoài chợ trời nuôi các cô chú và cha tôi khôn lớn.
Nhà tôi ờ gần nhà bà,ba mẹ tôi cũng tất bật với ruộng vườn,vì vậy mà tôi phải thường xuyên chăm sóc bà như nấu cơm,quét dọn,và được bà sai vặt,đi chợ.bà đã 80 tuổi rồi nhưng vẫn còn minh mẫn,vì được giáo dục và cho ăn học tữ tế bà sống rất nghiêm nên anh em chúng tôi rất sợ và kính trọng.Bà rất giỏi tiếng Pháp và thích ngâm thơ,đêm đến nằm trên võng bà ngâm thơ,miệng nhai trầu bõm bẽm rồi nhổ toẹt bã trầu vào một cái lon được đặt vào một góc ngăn vách.Những bài thơ bà ngâm thật êm và lôi cuốn,khiến tôi mơ màng say giấc....................................... bài)
- Tôi đi học xa,bà mất,tôi giận mình đã không dành thời gian chăm sóc ở bên bà,nhiều đêm tôi giật mình thức giấc hình bóng bà về bên tôi miệng nhai trầu bõm bẽm,đôi tay nhăn nheo ôm tôi vào lòng trìu mến,giờ đây tôi ân hận thì đã muộn,giận ngày xưa đã không chăm sóc bà tốt hơn,nhưng bà yên tâm con vẫn luôn nhớ bà,bà mãi là hình bóng trong trái tim con,người cháu mà ngày xưa bà thương nhất.Con mãi yêu bà.(Kết luận)