Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo:
Hạnh phúc là niềm vui, sự hài lòng khi con người đạt được những điều tốt đẹp, thỏa mãn được những ước muốn. Hạnh phúc là đem đến niềm vui cho người khác, bởi ta vui khi mình sống đẹp, sống có ích, biết vị tha, làm được điều tốt đẹp cho người khác, giúp người khác hạnh phúc. Biết cho đi sẽ được nhận về. Biết chia sẻ để được chia sẻ. Biết yêu thương để được yêu thương. Đó là hạnh phúc. Hạnh phúc còn là sự hài lòng của riêng bản thân mình, khi ta đạt được những nhu cầu, khát vọng chính đáng của bản thân, tạo ra được những thành quả tốt đẹp, nâng cao giá trị sự sống. Nếu không biết tự hài lòng về bản thân, dù bạn có thỏa mãn bao nhiêu nhu cầu, bạn cũng sẽ không có được hạnh phúc. Để có được hạnh phúc chân thực, chúng ta cần kết hợp cả hai – đem đến niềm vui cho người khác và bản thân được hài lòng – thì hạnh phúc mới trọn vẹn, ý nghĩa. Thật đáng buồn khi vẫn còn có nhiều người suy nghĩ thiển cận, sống vị kỉ, chỉ biết tới hạnh phúc riêng. Thành công không phải là chìa khóa mở cánh cửa hạnh phúc. Hạnh phúc là chìa khóa dẫn tới cánh cửa thành công. Nếu bạn yêu điều bạn đang làm, bạn sẽ thành công. Cuộc sống trở nên khó khăn hơn khi chúng ta sống vì người khác, nhưng nó cũng trở nên đẹp đẽ và hạnh phúc hơn.
d, Bài học: cần chủ động, tích cực, sống trách nhiệm và tự trọng
b, Mục đích: Nhìn nhận, đánh giá trung thực, khách quan kết quả, rút ra bài học kinh nghiệm sau khi kết thúc hoạt động
Yêu cầu: chính xác, khách quan
Bố cục: 3 phần
- Mở đầu: Quốc hiệu, tiêu ngữ, tên cơ quan, tổ chức, địa điểm, thời gian, tiêu đề
- Nội dung:
+ Mục đích ý nghĩa của công việc
+ Lần lượt tường trình, đánh giá công việc cụ thể
+ Rút kinh nghiệm hoặc kiến nghị
- Phần cuối
+ Nơi nhận
+ Người viết kí tên
Có bao giờ bạn thử hỏi, hạnh phúc là gì hay chưa? Hạnh phúc của bạn có thể là những con điểm 10 tuyệt đối, những tấm giấy khen cuối năm,...Hoặc đối với một số người, hạnh phúc là có nhiều tiền để có thể thỏa mãn nhu cầu bản thân, lo cho gia đình. Đôi khi hạnh phúc lại là có một người tri kỉ, một người thương sớm hôm hỏi han, làm động lực cho nhau mỗi khi mệt mỏi. Thì đúng, những điều đó cũng là hạnh phúc. Nhưng với tôi hạnh phúc lớn nhất không phải những thứ kể trên cũng chanqgr phải công việc cao quý, dấn thân nghệ thuật,...mà đơn giản chỉ là được ở cạnh em gái ruột của mình.
Em gái của tôi cũng như bao người con gái khác, có thể cũng giống em gái của các bạn thôi. Một khuôn mặt tròn, dễ thương, da trắng, nhưng dáng người nhỏ nhắn, xì-tai ăn mặc lại cực kì hiện đại, vô tình khéo léo và tháo vát. Có lẽ khi kể đến đây mọi người sẽ thốt lên "người em gái hoàn hảo", "em gái của năm" hoặc "em gái quốc dân" đúng không? Đúng thật là thế đó, em gái tôi có vô số những ưu điểm, những sự đáng yêu mà người khác mong muốn có được. Nhiều khi nhiều người bảo với tôi rằng : "Sao em gái mày đẹp thế mà mày lại xấu như vậy?", "Em mày đa tài thật còn mày thì sao Đạt?". Những câu nói có thể làm tổn thương người khác nhưng đối với tôi, nó còn như lời khen, thì ra em gái của mình quý giá đến như thế. Con bé có thể làm những việc mà nhiều người đàn ông chưa chắc làm được, chẳng hạn trang trí nội thất gia đình, sửa một số đồ dùng gia dụng,,..cũng có thể nấu những món ăn mới-độc-lạ nhưng đảm bảo an toàn, làm ti tỉ thứ đồ thủ công, có thể trang điểm cho người khác tuyệt đẹp,...Những thứ đồ tôi diện trên người cũng chính là những món tôi nhờ em gái mình đặt trên mạng, vừa tiết kiệm chi phí lại mang gu thời trang hợp thời, hợp tuổi, đi theo xu thế toàn cầu. Thật là một cô bé tài năng nhỉ?
Con bé có một sự vui tính nhất định, khi nhìn thấy hình dáng nó, khi nghe nó "đổi giọng" để giỡn với mọi người, người cô đơn cũng cảm thấy ấm lòng, người nhọc nhằn cũng cảm thấy nhẹ nhõm, người mệt mỏi cũng cảm thấy tràn trề năng lượng,..Đối với mọi người thì em gái tôi có một sự giao tiếp khéo léo, đáng yêu. Nhưng đối với tôi hay với những người trong gia đình, nhiều lần con bé to tiếng, nhiều lần em gái tôi có những hành động và cử chỉ "hỗn láo". Điều đó có làm các bạn nghĩ rằng út nhà tôi nó rất giả tạo?
Thật ra là không các bạn ạ, con bé luôn cố gắng trong mọi phương diện của cuộc sống. Tuy nhiên, là con người thì ai cũng "nhân vô thập toàn", không ai là hoàn hảo cả đúng không nào? Tôi biết mọi người nghĩ tôi đang bao che, bao biện với những hành động bất kính, bất hiếu của em gái mình. Nhưng mà...Thật ra đằng sau đó còn là một câu chuyện dài các bạn ạ. Gia đình tôi gồm 3 chị em, em gái tôi là con út. Sẽ thật bình thường nếu như cả ba chị em đều nhận trọn vẹn tình thương từ cả bố và mẹ. Nhưng chuyện đó lại không có đối với cả ba chị em, bố của chị hai tôi và mẹ tôi đã ly hôn sau khi chị tròn một tuổi, ba ruột của tôi cũng là ba ruột út nhà tôi đã mất khi con bé mới chỉ hơn hai tuổi. Và suốt mười bốn năm qua, mẹ tôi một mình nuôi nấng cả ba chị em ăn học những chúng tôi vẫn không hề thiệt thòi gì cả về mặt vật chất lẫn tinh thần. Phải chăng nếu có chút chạnh lòng là những khi thấy bè bạn có bố quan tâm thì chúng tôi lại phải nén cảm xúc vào trong thôi. Trái lại tình thương của ông bà nội, bà ngoại và mẹ lại đối với chúng tôi lại cực kì to lớn. Nhưng người ta nói, gia đình không có đàn ông thật khó là có thật, thú thật tôi cảm nhận mình chưa đủ lớn và trưởng thành với hai chữ "đàn ông". Mẹ tôi cũng sống như vậy hơn 10 năm rồi và cũng không ít người muốn sống cùng mẹ trong quãng đời còn lại. Ở độ tuổi 50, mẹ chắc chắn cũng rất cô đơn và cần một người bạn đời để chăm sóc nhau sau này, và rồi...mẹ tôi sống chung cùng một người đàn ông nữa. Nghịch lí là tôi và chị gái đều ủng hộ, em gái tôi thì không. Con bé có lẽ không ghét đàn ông những mà không muốn mẹ có người mới, con bé sợ tình cảm sẽ bị san sẻ, con bé sợ mẹ đẻ thêm em, con bé sợ rằng người đàn ông kia trong một phút nào đó sẽ không tốt với mẹ. Vô số những nỗi sợ ám ảnh lên con bé bởi lẽ đó mà gần hai năm qua, em gái tôi chuyển sang ngủ riêng, không còn ngủ với mẹ, khoảng cách giữa hai mẹ con xa hơn và dần có những chuyện to tiếng, hỗn láo. Con bé chưa bao giờ nói chuyện với người đàn ông mới của mẹ mặc dù bác ấy luôn quan tâm gia đình tôi, giúp đỡ tất cả mọi người và cũng có phần dễ gần. Nói thật thì vô số những nỗi sợ của em gái tôi cũng từng là những nỗi sợ của tôi, có khi tôi còn sợ nhiều hơn thế nữa,..Tuy nhiên, em gái tôi và mẹ đã nói chuyện với nhau nhiều hơn, đi chơi chung và cũng gần gũi hơn hẳn mặc dù giữa hai người dường như vẫn còn đâu đó cái khoảng cách vô hình khó tả.
Bé út nhà tôi đa tài vậy đó nhưng có mỗi cái đáng lo là lên lớp 10 rồi vẫn chưa biết đi xe. Hằng ngày, trên con xe của mình tôi vẫn chở em đi học và nhiều khi tôi bận thì mẹ đưa đón em đi học thêm. Tôi cũng đã trước ngưỡng cửa của kì thi Đại học, năm sau tôi sẽ xa nhà. Liệu hè này có tập xe kịp cho con bé hay không? Liệu năm sau mất bao lâu để tay lái em bé có thể vững vàng? Dù là người đi xe chưa phải gọi quá cứng, nhưng mà tôi chỉ cảm thấy yên tâm khi mình hoặc những người thân quen chở em gái tôi. Tôi sợ những người khác họ lạ đường, họ tay lái chưa cứng, họ không đáng tin,...Rồi nhiều phần tôi có ý muốn "gap year" (học đại học trễ một năm) để có thể kết nốt em gái với mẹ nhiều hơn, muốn đưa em đi học cho an tâm hơn và ở cạnh gia đình cùng em gái càng lâu càng tốt. Có thể mọi người nghĩ tôi đang đánh cược tương lai với một đứa nhỏ...
....Nhưng không, đối với tôi gia đình là quan trọng nhất, và em gái là một trong những sự ưu tiên hàng đầu. Có lẽ nhờ em gái năng động mà cuộc sống của tôi bớt tẻ nhạt. Tôi học được cách yêu thương và nhường nhịn người khác, cảm thấy bản thân mình to lớn hơn, có thể ở cạnh che chở làm chỗ dựa cho em gái. Hồi đó, nếu mẹ và ba kế hoạch hóa muộn hai năm, có lẽ bây giờ ngồi đây, tôi chẳng phải là một Thành Đạt vui vẻ, có lẽ bây giờ tôi chẳng có đứa em nào cả, chắc sẽ đáng tiếc lắm nhỉ? Vâng, sự tồn tại của em gái là một món quà mà thượng đế đã ban tặng cho tôi. Và được sống cùng con bé mỗi ngày như thế này thôi, đối với tôi đó là điều hạnh phúc nhất rồi.
(Trên là toàn bộ những gì có thật.)
ĐIỀU GÌ KHIẾN EM HẠNH PHÚC?
''Hạnh phúc'' - hai từ nghe có vẻ khá xa xỉ với nhiều người đúng không ạ? Áp lực công việc, tiền bạc... khiến cho con người ta không còn thời gian, cảm xúc để nghĩ... đến hạnh phúc nữa. Đối với em, hạnh phúc lớn nhất là lúc được ở bên gia đình, được vui chơi cùng bạn bè hay đơn giản là được chia sẻ nỗi niềm cùng ''ai đó'' (ủa ai đó nhở?)
Gia đình em cũng giống như những gia đình khác: Bố dạy ở trường cao đẳng, mẹ là giáo viên tiểu học và một đứa em gái kém 5 tuổi. Ai cũng nghĩ rằng, là giáo viên thì sẽ có nhiều thời gian cho gia đình hơn? Nhưng không, bố mẹ em rất bận rộn vì gia đình em còn kinh doanh thêm tại nhà để kiếm thêm thu nhập nữa, ngoài quản lí công việc, bố mẹ em còn phải lo cơm nước, nhà cửa để hai chị em có thể về nhà là có cơm ăn, nhà cửa lúc nào cũng sạch sẽ, đó là điều làm em cảm thấy thương bố mẹ nhiều hơn. Đôi lúc em cảm thấy buồn vì bố mẹ lúc nào cũng công việc, công việc... mà không dành thời gian cho 2 chị em đi chơi, hay là việc bố mẹ rất khắt khe trong việc em đi đâu, làm gì, với ai... Ngày trước, em hay thắc mắc rằng: ''Sao bố mẹ cứ làm việc nhiều thế làm gì, cứ khắt khe với mình là gì ?'' Nhưng sau này, em mới hiểu rằng, bố mẹ làm việc vất vả, khắt khe với em cũng chỉ là muốn tốt cho hai chị em, để 2 chị em thích gì mua đó, để 2 chị em nên người. Nhiều người hay nói với bố mẹ em rằng: ''Nhà 2 con vịt giời sao không sinh thêm thằng con trai nữa?'' Bố mẹ em đều trả lời rằng: ''Con nào cũng là con, con gái mà tốt thì có chục thằng con trai cũng chả bằng''. Câu trả lời của bố mẹ làm em thấy bố mẹ yêu quý 2 chị em em đến nhường nào. Em chỉ mong bố mẹ luôn khỏe mạnh để ở bên cạnh hai chị em. Còn em gái em- 1 đứa mà nếu không biết thì sẽ tưởng là con trai. Bạn ấy hơn em ở khá nhiều mặt: tài năng, xinh xắn và thông minh hơn em. Hai chị em đôi khi ở nhà vẫn cãi nhau, không hòa hợp nhưng ra ngoài, em gái lúc nào cũng nhớ đến chị, mua gì cũng nhớ, ăn gì hay làm gì cũng nhớ... Đó là điều khiến em luôn coi bạn ấy là ''homie'' dù khoảng cách tuổi tác cũng xa. Đây là điều làm em hạnh phúc nhất trong suốt mười mấy năm qua và cũng là điều quan trọng nhất cả cuộc đời.
Hạnh phúc chỉ là gia đình thôi chưa đủ, còn bạn bè nữa chứ. Em cảm thấy may mắn là ở cấp 2 có những đứa bạn thuộc kiểu ''cần gì con trai'' lúc nào cũng luôn hiểu và làm em cười, mặc dù đôi lúc em hay dỗi chúng. Lên cấp 3, tuy không còn học chung lớp, không còn nhiều thời gian chơi với nhau nhưng em nghĩ tình bạn sẽ không mờ nhạt và kỉ niệm sẽ không bao giờ nhạt phai. Đó là những ngày tháng và kỉ niệm đẹp nhất của tuổi thanh xuân với em.
Còn như em đã nói ở trên, ''ai đó'' cũng là người làm em cảm thấy yêu đời và hạnh phúc. Tuy cả hai không có nhiều thời gian cho nhau vì còn bận làm, bận học nhưng khi có chuyện lại luôn cố gắng lắng nghe, lo lắng cho nhau. Từ khi ''ai đó'' xuất hiện, em cũng đã thay đổi nhiều, biết lắng nghe, biết kiềm chế những cơn nóng giận hay là cái tính hay dỗi của mình. Cũng xin lỗi vì đôi khi mệt mỏi đã buông ra những lời làm ''ai đó'' buồn.
Những điều làm em hạnh phúc chỉ có vậy, em cảm thấy mình thật sự may mắn khi có những người luôn động viên, yêu thương. Hi vọng hạnh phúc này sẽ kéo dài mãi mãi.
Ngoài ra còn một tình yêu to lớn nữa là các các bạn tại Hoc24, cảm ơn các bạn đã luôn ở bên giúp đỡ và ủng hộ mình. Yêu thương <3
Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc là bài văn khóc tế các nghĩa sĩ tử trận, xây dựng hình ảnh người nông dân nghĩa sĩ kiên cường, bất khuất, ghi dấu mốc lịch sử bi thương mà hào hùng của dân tộc
+ Nghệ thuật bài văn tế: viết theo lối cổ nhưng giàu cảm xúc nhà thơ, đủ để lay động triệu trái tim
- Thanh niên ngày nay cần nuôi dưỡng lòng yêu nước, tinh thần tự tôn dân tộc. Phải học tập để đáp ứng những yêu cầu cần thiết của xã hội trong thời kì mới
Hai đoạn văn giống nhau nhưng có cách dùng từ khác nhau:
Chúng ta hẳn ai cũng nghe nói về | Chúng ta không thể nhắc tới |
… trong lúc nhàn rỗi rãi… | Trong những thời khắc hiếm hoi được thanh nhàn bất đắc dĩ |
Bác vốn chẳng thích làm thơ… | Thơ không phải mục đích cao nhất |
-… vẻ đẹp lung linh | Nhưng vần thơ vang lên ... nhà tù |
Vẻ đẹp ấy thể hiện rõ trong từng bài thơ | … là những thi phẩm tiêu biểu cho tinh thần đó |
- Đoạn 1 có nhiều lỗi như cách dùng từ chưa hợp lí, sử dụng lối văn phong ngôn ngữ sinh hoạt: hẳn ai cũng nghe nói, trong lúc nhàn rỗi
- Đoạn 2: nhiều ưu điểm, từ ngữ phù hợp với văn nghị luận hơn
- Sửa lỗi dùng từ:
+ Nhàn rỗi → thư thái
+ Chẳng thích làm thơ → bác chưa bao giờ cho mình là một nhà thơ
+ Vẻ đẹp lung linh → vẻ đẹp cao quý
+ Vượt thoát qua chấn song, qua xiềng xích, qua dây trói của nhà tù → ở ngoài lao
Trong cuộc sống ai cũng mong muốn mình phải thật mạnh mẽ. Thế nhưng không phải ai cũng biết định nghĩa thế nào là kẻ mạnh. Thường người ta chỉ quan niệm rằng kẻ mạnh là kẻ đánh bại được nhiều người, là kẻ có uy quyền áp đảo được người khác, khiến người khác phải sợ hãi. Song thực tế không phải như vậy. Kẻ mạnh phải là kẻ biết đặt lợi ích của người khác lên trên lợi ích của bản thân. Như nhà văn Nam Cao đã quan niệm: “ Kẻ mạnh không phải là kẻ giẫm lên vai kẻ khác để thỏa mãn lòng ích kỉ. Kẻ mạnh chính là kẻ giúp đỡ kẻ khác trên đôi vai của mình”. “Kẻ mạnh” – hai tiếng tưởng chừng rất đơn giản nhưng thực sự không mấy ai hiểu được trọn vẹn ý nghĩa sâu sắc của nó. Vậy thực sự kẻ mạnh là kẻ mang trong mình những phẩm chất gì ? Làm thế nào để có thể trở thành kẻ mạnh trong cuộc sống này? Mạnh ở đây được hiểu theo nghĩa là mạnh mẽ. Kẻ mạnh ở đây chính là con người mạnh mẽ, con người dám sống và sống có bản lĩnh trước sự cám dỗ của cuộc sống và thói ích kỉ của chính bản thân mình. Kẻ mạnh cũng là kẻ dám giữ gìn danh dự, lương tâm của mình, không để nó vấy bẩn hay có chút tì vết nào. Hai tiếng “kẻ mạnh” được Nam Cao đặt trong sự đối lập với quan niệm của nhiều người trong cuộc sống như một tâm sự đau đớn của nhà văn trước thực trạng đạo đức suy thoái, ở đó người ta ghen ghét, cạnh khóe, đố kị nhau, ở đó người ta bán rẻ danh dự, nhân phẩm của mình vì những mục đích tầm thường. Trên hết người ta có thể dùng thủ đoạn để giành lấy quyền lực, tiền bạc, danh vọng – những thứ mà người ta tin rằng sẽ mang lại sức mạnh. Nhưng liệu sức mạnh có thể đến được từ việc đánh bại kẻ khác, chà đạp, hủy diệt kẻ khác vì những mục đích tham vọng tầm thường? Chắc chắn là không. Bởi không ai nhìn nhận một kẻ là chiến thắng khi họ đánh bại đối thủ của mình bằng thủ đoạn xấu. Kẻ chiến thắng chỉ có thể là kẻ vượt lên được chính bản thân mình, vượt lên được những ham muốn nhỏ nhen ích kỉ của bản thân để giữ gìn danh dự, lương tâm làm người của mình. Là con người chắc hẳn ai cũng đã có lúc bị những cám dỗ trong cuộc sống khiến mình phân vân như đứng trước ngã ba đường. Nhưng kẻ mạnh mẽ là kẻ không để những cám dỗ – phần xấu trong con người mình điều khiển, sai khiến để đi vào con đường bất lương, con đường mà một khi đã dấn thân thì không còn có thể quay lại được. Thực tế vẫn có những kẻ luôn tự dối lừa mình để lấp liếm bản chất xấu xa, nhỏ nhen, ích kỉ. Và họ tìm mọi cách để đánh bại kẻ khác dù bằng những thủ đoạn hèn hạ nhất để che đậy bản chất yếu đuối của mình. Những con người như vậy thường dễ ngủ quên trên chiến thắng và bị đánh bại. Một khi đã bị đánh bại họ sẽ lộ rõ bản chất yếu đuối của mình và không có đủ nghị lực để đứng dậy và bước tiếp. Do đó ta có thể khẳng định một cách chắc chắn rằng: “Kẻ mạnh không phải là kẻ giẫm lên vai kẻ khác để thoả mãn lòng ích kỉ” Sức mạnh của con người chỉ có thể có được từ lòng nhân ái, đức hi sinh trong cuộc sống. Giống như người đàn bà trong “Chiếc thuyền ngoài xa” của Nguyễn Minh Châu. Đó là một con người mạnh mẽ, mạnh mẽ không phải vì có thể chịu đưng được đòn roi của người chồng. Sức mạnh của con người đó thể hiện ở lòng vị tha, sự nhân hậu, sẵn sàng chịu đựng được tất cả vì con cái – những đứa con trên thuyền quanh năm thiếu đói Nam Cao là một nhà văn thích triết lí và những triết lí của ông mang một ý nghĩa nhân bản sâu sắc. Quan niệm này cũng vậy, một triết lí làm người vô cùng đúng đắn được đưa ra từ một điều tưởng chừng như một nghịch lí của cuộc sống. Nó không chỉ có ý nghĩa trong xã hội cũ mà còn có ý nghĩa cho tới tận hôm nay. Như chúng ta đã biết, trong vòng xoáy của nền kinh tế thị trường, có không ít người vì lợi ích của bản thân mà sẵn sàng chà đạp lên lợi ích của người khác, chiếm đoạt những thứ không phải của mình có khi bằng những thủ đoạn vô cùng xấu xa hèn hạ. Hiểu được quan niệm của Nam Cao cũng đồng nghĩa ta thấy được sức mạnh của lòng nhân ái, từ đó phê phán một cách nghiêm khắc lối sống ích kỉ. Đồng thời cần đề cao chủ nghĩa nhân đạo, nhân cách cao thượng dám hi sinh lợi ích của bản thân cho người khác. Tuy nhiên có một câu hỏi được đặt ra là: Vậy, những biểu hiện nào của lối lống “giẫm lên vai người khác” mà ta cần lên án? Tục ngữ có câu: “Mạnh vì gạo, bạo vì tiền”, chỉ những kẻ sống coi trọng vật chất, dùng sức mạnh vật chất để áp đảo, lấn lưới công lí. Và thực lế trong cuộc sống hiện nay, có rất nhiều người như vậy – những con người thích dùng tiền để đoạt lấy lợi ích cho mình. Đặc biệt vấn nạn chạy chọt đang trở thành một vấn đề đáng báo động trong đời người xã hội hiện nay. Người ta chạy chọt từ những việc nhỏ như xin biển số xe đẹp, xin không bị giữ xe khi vi phạm luật giao thông cho đến việc xin điểm,xin việc.. Dường như xã hội hiện nay đâu đâu cũng hiện lên chữ “xin”. Xin xỏ, hối lộ đang trở thành một căn bệnh thâm căn cố đế trong con người Việt Nam, gây suy thoái nghiêm trọng đạo đức của con người. Chúng ta ngày càng nhìn thấy nhiều hành động đi ngược lại công lí: những kẻ tham ô hàng nghìn tỉ đồng, những kẻ lén lút xả nước thải xuống sống trong suốt nhiều năm liền… Chúng ta phán những kẻ dùng sức mạnh đồng tiền để lấn át công lí nhưng cũng không thể không lên án những kẻ đang nắm trong tay “sức mạnh” mà phản bội trách nhiệm mà xã hội giao phó cho họ. Không chỉ có vậy, “giẫm đạp trên vai người khác” còn có thể hiểu là một lối sống vụ lợi, tham vọng tầm thường, sẵn sàng chà đạp, hủy diệt đồng loại vì lợi ích nhân như trong câu tục ngữ “cá lớn nuốt cá bé”. Lịch sử đã từng chứng kiến những kẻ “tà đạo”, vì muốn phục vụ cho lợi ích giai cấp của chúng đã thiêu chết thiên văn vĩ đại Brunô – người đã kiên cường bảo vệ thuyết Nhật tâm cho đến cả thân mình đỏ rực trong ngọn lửa bạo tàn. Nhưng lịch sử cũng chứng kiến từ đây một cuộc cách mạng trong nhận thức của loài người. Và lịch sử đã lên án những kẻ vì mục đích hèn hạ của mình mà tiêu diệt đồng loại, thiêu rụi chân lí. Trong xã hội ngày nay, ta vẫn còn phải chứng kiến những hành động dã man mà tưởng chừng như chỉ có trong thời kì hoang dại của loài người. Những kẻ khủng bố đang từng ngày gieo rắc tai họa khắp nơi trên thế giới, đang lên tiếng thách thức tất cả chúng ta. Rồi những vụ giết người vô cùng man rợ xuất hiện khắp nơi cảnh báo về sự suy thoái đến mất hết nhân tính của con người. Chưa thể dừng lại ở đó, chúng ta còn phải lên tiếng để phê phán những con người chỉ biết sống cho bản thân, không quan tâm đến người khác. Bởi chính việc “mạnh ai nấy sống” chính là nguyên nhân dẫn tới lối sống vụ lợi, ích kỉ đặc biệt nhiều trong giới trẻ hiện nay. Một số bạn trẻ dường như đã quên đi trách nhiệm cộng đồng của mình suốt ngày chỉ vùi đầu vào những trò chơi vô bổ, những trang web đen trên mạng internet. Nhưng điều đáng nói là nhân cách một số bạn trẻ đã bị ảnh hưởng bởi những hành vi bạo lực trong các game Online, dẫn tới nhiều vụ cướp của thậm chí là đâm chém của học sinh. Đó là biểu hiện của một lối sống ươn hèn, thiếu bản lĩnh, thiếu ý chí để vươn lên. Thiết nghĩ quan niệm của nhà văn Nam Cao chính là cách sống cần thiết cho mỗi chúng ta hiện nay. Bởi sức mạnh của lòng nhân ái không chỉ đến với những người cần ta giúp đỡ. Nó còn đem đến cho chúng ta nhiều niềm vui hứng khởi để bắt đầu một ngày mới với một sức mạnh mới để vươn lên một tầm vóc mới. Đó là cội nguồn của sức mạnh chân chính.