Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Con Mèo Hung
1. “Meo, meo” Đấy chú bạn mới của tôi lại đến chơi với tôi đấy.
2. Chà, nó có bộ lông mới đẹp làm sao ! Màu lông hung hung có sắc vằn đo đỏ, rất đúng với cái tên mà tôi đã đặt cho nó. Mèo Hung có cái đầu tròn tròn, hai tai dong dỏng dựng đứng rất thính nhạy. Đôi mắt Mèo Hung hiền lành nhưng ban đêm đôi mắt ấy sáng lên giúp mèo nhìn rõ mọi vật. Bộ ria mép vểnh lên có vẻ oai lắm ; bốn chân thì thon thon, bước đi một cách nhẹ nhàng như lướt trên mặt đất. Cái đuôi dài trông thướt tha duyên dáng. Mèo Hung trông thật đáng yêu.
3. Có một hôm, tôi đang ngồi học, bỗng thấy nó rón rén bước từng bước nhẹ nhàng đến bên bồ thóc ngồi rình. A ! Con mèo này khôn thật! Chả là ngày thường chuột hay vào bồ ăn vụng thóc nên mèo mới rình ở đây. Bỗng nhiên nó chụm bốn chân lại, dặt dặt cái đuôi lấy đà rồi “phốc” một cái. Thế là một con chuột đã nằm gọn ngay trong vuốt của nó. Nhiều lúc tôi đang học bài, chú ta đến dụi dụi vào tay muốn tôi vuốt ve bộ lông mượt như nhung hoặc đùa với chú một tí.
4. Con mèo của tôi là thế đấy.
Dàn ý viết bài
I. Mở bài
Nhà em có chuột, mẹ mua một con mèo, nay nó đã lớn.
II. Thân bài
a. Tả hình dáng
- Mèo dài gần hai gang tay, loại mèo tam thể: trắng, nâu, xám.
- Lông mèo dày và rất mượt.
- Đầu mèo tròn như cuộn len nhỏ tròn, thân thon thon.
- Chân cao, rắn rỏi: ngón chân ngắn có móng vuốt nhọn sắc.
- Mắt mèo xanh, tròn như hai hòn bi ve trong suốt.
- Mũi hồng hồng, nhỏ xíu; ria mép dài vươn về hai phía như những chiếc ăng-ten cực nhạy.
b. Tả hoạt động, tính nết
- Ban ngày mèo thường thong thả dạo chơi trong nhà, thỉnh thoảng nhảy nhót đùa giỡn, vồ đuổi mấy chú gián.
- Khi ăn từ tốn, gọn gàng.
- Khi bắt chuột, toàn thân im phắc, đôi mắt mở to chăm chú nhìn về phía trước rồi bất chợt lao nhanh.
III. Kết luận
Con mèo nhà em rất dễ thương. Nó thường xán đến mỗi khi em đi học về.
Câu kể | Câu cảm |
a) Con mèo này bắt chuột giỏi. | M : A ! Con mèo này bắt chuột giỏi quá ! |
b) Trời rét. | Ôi, trời rét quá! Chà, trời rét thật ! |
c) Bạn Ngân chăm chỉ. | Bạn Ngân chăm chỉ quá ! |
d) Bạn Giang học giỏi. | Chà, bạn Giang học giỏi ghê ! |
1) con ngựa
2)không con nào đi lượm trái banh cả
3) cuối cùng
4) meo doremon
k mình nha
a) Vì sao chuột thường gặm các vật cứng ? Không giống với răng người và răng nhiều loài vật khác, răng của chuột mỗi ngày một mọc dài ra, cho đến khi chuột chết mới thôi. Nếu răng cứ mọc dài mãi như vậy, dĩ nhiên là rất vướng víu. Để mài cho răng mòn đi, chuột gặm các đồ vật cứng.
b) Vì sao lợn thường lấy mõm dũi đất lên ? Chúng ta biết rằng các giống lợn nuôi hiện nay đều có nguồn gốc từ lợn rừng. Mũi và mõm lợn rừng rất dài, xương mũi rất cứng. Để tìm thức ăn, chúng dùng cái mũi và mồm đặc biệt đó để dũi đất. Thói quen dũi đất của lợn nhà bắt nguồn từ cách tìm kiếm thức ăn của lợn rừng.
Dựa vào phần ghi nhớ ở bài học và mẫu gợi ý, em chuyển các câu đã cho thành câu cảm như sau:
a. - Con mèo này bắt chuột giỏi quá!
- Chà, con mèo này bắt chuột giỏi thật!
b. - Chà trời rét thật! - Ôi, trời rét quá!
c. - Bạn Ngân chăm chỉ quá! - Bạn Ngân chăm chỉ thật!
d. - Chà, bạn Giang học giỏi thật!
Dựa vào phần ghi nhớ ở bài học và mẫu gợi ý, em chuyển các câu đã cho thành câu cảm như sau:
a. - Con mèo này bắt chuột giỏi quá!
- Chà, con mèo này bắt chuột giỏi thật!
b. - Chà trời rét thật! - Ôi, trời rét quá!
c. - Bạn Ngân chăm chỉ quá! - Bạn Ngân chăm chỉ thật!
d. - Chà, bạn Giang học giỏi thật!
Thấy chuột hay ăn vụng của người, mèo tức lắm. Nó liền nghĩ ra cách dạy cho chuột một bài học để hễ nhìn thấy mèo là phải sợ.Một hôm,nó nấp đằng sau khoanh thóc và chờ đợi.Chỉ một lúc,những tiếng chuột kêu đã lấp đầy khoảng không gian yên lặng ban đầu,nhưng mèo ta không có vội đâu!Đợi cho lũ chuột đã tới và ăn thóc một lúc no căng bụng,chú nào chú nấy ra vẻ thỏa mãn lắm!Mèo khẽ đứng dậy,rón rén lại gần lũ chuột,nhưng chuột kia chẳng sợ gì cả."Hừ,con mèo kia chắc sắp ăn thóc của ta đây!Mà thôi,dù sao ta cũng no rồi,mặc kệ nó.Cho nó ăn một chút vậy.Nhưng chắc nó phải hạnh phúc lắm vì đã được ăn thóc của đại ca chuột này.Ha ha ha."- Nói rồi lũ chuột lăn ra ngủ,chẳng quan tâm tới mèo nữa.Mèo vểnh hai đôi râu trắng,dài lên cao tỏ ý khinh thường,bộ lông lâu nay mềm mượt bỗng xù lên,đôi mắt mèo sáng quắc.Rồi nó nhảy vào,cắn xé bọn chuột ngu ngốc suốt ngày ăn vụng.Những tiến "chít....chít......."vang lên một cách thảm thương.Lòng mèo bỗng chùng xuống,nó dừng lại,hai đôi râu và bộ lông lại trở về trạng thái bình thường.Miệng mèo dường như nhuộm đỏ được nhuộm đỏ bằng máu.Mèo ta đã để cho chú chuột cuối cùng thoát mất,nhưng nó không quan tâm,nó chỉ nghĩ về việc nó vừa làm.Nó cũng giống như những con chuột ấy,chỉ là những loài vật nhỏ bé,nếu nó có thể giết chết loài chuột nhỏ hơn nó thì sẽ có một loài động vật lớn hơn có thể giết chết nó.Và mèo bỏ đi,để lại sau lưng một nỗi buồn vô bờ bến.Nhưng dù sao,kế hoạch của chú mèo đã thành công rực rỡ.Từ đó về sau,mỗi khi gặp mèo,lũ chuột cũng phải khiếp sợ như mèo ta từng mong ước...........