Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Quê hương em là một vùng quê rất thanh bình. Mỗi khi hè về, em lại được về thăm quê. Thời tiết mùa hè nóng bức, nhưng ở quê lại rất dễ chịu. Chúng em thường rủ nhau ra con đê đầu làng chơi thả diều. Những cơn gió mát mẻ đã xua đi cái oi bức. Lúc này, ông mặt trời giống như một quả cầu lửa khổng lồ trên nền trời đỏ rực, rồi dần dần biến mất sau lũy tre xanh. Cánh đồng lúa mênh mông thơm ngào ngạt. Em yêu biết bao quê hương yêu dấu của mình.
Tick cho chị nha
Chu vi hình chữ nhật là:
( 23 + 12 ) x 2 = 70 ( m )
Vậy chu vi hình chữ nhật là: 70m
Cạnh hình vuông đó là:
70 : 4 = 17.5 ( m )
Đáp số: 17.5
refer
Xuân! Xuân đến thật rồi. Trong vườn, cây cối bỏ đi cái áo khoác mà đã mang suốt mùa đông lạnh lẽo để thay vào đó là bộ quần áo mới mang màu xanh, màu êm dịu. Hoa khoe sắc, lộng lẫy. Xuân nhẹ nhàng gói mưa vào trong nắng, chập chờn những cơn mưa vội vã ban chiều, không mỏng manh. Xuân ôm từng hạt nắng trong từng bông cúc vàng, nhuộm sắc những cơn mưa phùn nhỏ còn đọng sương. Cơn mưa phùn vô tình đã làm mùa xuân rét ngọt, một cái rét tượng trưng. Những luồng gió nồm cứ thổi, thổi mãi thành cái đẹp của mùa xuân. Ôi ! thật là đẹp.
refer
Xuân! Xuân đến thật rồi. Trong vườn, cây cối bỏ đi cái áo khoác mà đã mang suốt mùa đông lạnh lẽo để thay vào đó là bộ quần áo mới mang màu xanh, màu êm dịu. Hoa khoe sắc, lộng lẫy. Xuân nhẹ nhàng gói mưa vào trong nắng, chập chờn những cơn mưa vội vã ban chiều, không mỏng manh. Xuân ôm từng hạt nắng trong từng bông cúc vàng, nhuộm sắc những cơn mưa phùn nhỏ còn đọng sương. Cơn mưa phùn vô tình đã làm mùa xuân rét ngọt, một cái rét tượng trưng. Những luồng gió nồm cứ thổi, thổi mãi thành cái đẹp của mùa xuân. Ôi ! thật là đẹp.
tham khảo
Ôi! sông nước quê hương đẹp làm sao. Sau một năm gặp lại, lần đầu tiên, em được nhìn cây cổ thụ già nơi các bạn nhỏ đang nô đò và những tiếng vỗ tay hò reo giữa nơi yên tĩnh ở đồng quê. Không những thế nơi đây đã thay đổi hơn trước, những tòa nhà cao tầng đã được xây nhiều hơn trước hòa với con đường đã được trán một lớp nhữa dày ôi! thật tuyệt vời làm sao. Tiếp sau đó em còn được thưởng thức các món đặc sản ở quẹ em trông nó ngon tuyệt!. Tuy những ngày về quê không được bao lâu nhưng nó là những kỷ niệm rất có ý nghĩa mà em không thể nào quên được, vì ở đây em còn được ở gần bà nội, ngắm cảnh đồng quê thanh bình yên ả.
Chị Trang thân mến!
Dạo này chị có khỏe không ạ? Chị đi học ở xa nhớ giữ gìn sức khỏe nhé. Tuần trước em được bố mẹ cho đi thăm quê ngoại đấy, nếu có chị đi cùng chắc sẽ rất vui. Ngay từ đầu làng, em đã thấy làng thay đổi rất nhiều. Đường làng được làm mới phẳng lì. Đầu làng có cả cây bàng to, những ngày hè nắng chói chang, ai đi qua hay đi làm về cũng dừng chân ngồi nghỉ dưới cây râm mát này. Hai bên đường vào làng là những cánh đồng lúa vàng óng ả trải dài. Hương lúa thơm ngào ngạt. Thỉnh thoảng lại có một vài chiếc ao nho nhỏ được người dân thả bèo và hoa sen. Những bông hoa bèo tim tím trông rất mát mẻ, còn những bông hoa sen thì đủ màu sắc kiêu xa đón chào những người con quê hương. Làng còn có một ngôi chùa rất to nhưng không thiếu phần cổ kính,xinh đẹp. Thấp thoáng trong làng là những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi. Cuộc sống nơi đây rất êm đềm và thanh bình chị ạ.Thư cũng đã dài.Em chào chị, chúc chị mạnh khoẻ
........,ngày .....,tháng ......, năm .......
Chị Vy thân mến !
Em là .... đây .Lâu rồi ,chưa về quê ,chưa được gặp chị ,em nhớ các bạn ở quê và chị nhiều lắm .Tuần trước ,em nghe nói chị vừa chuyển trường ..... lên cấp hai .
Quê hương, đất nước - tiếng gọi thật thiêng liêng mà giàu tình cảm. Đối với mỗi người cũng như với em, tình yêu quê hương, đất nước là vô cùng quan trọng. Em sinh ra và lớn lên ở một vùng quê thuộc tỉnh thành của Hưng Yên. Đó là một vùng quê trù phú, yên bình và tuyệt đẹp.
Tham khảo
Chiều về, thành phố quê em trở nên nhộn nhịp. Ông mặt trời nhuộm đang đang lặn dần. Thỉnh thoảng, những cơn gió thổi đến xoa dịu cái nóng cho con người. Ngoài đường, xe cộ bắt đầu nhiều hơn. Tiếng còi xe bấm inh ỏi. Mọi người đều mong trở về nhà thật nhanh để tránh khỏi cái nóng. Hai bên đường, các hàng quán đã chuẩn bị lên đèn. Những quán ăn đều rất đông đúc. Em yêu biết bao quê hương của mình.
THAM KHẢO :
Quê hương tôi không đẹp nên thơ nhưng cũng đủ để tự hào mà nói rằng được thả diều mỗi chiều trên đê quả là tuyệt. Những tia nắng cuối cùng trong ngày còn sót lại cũng là lúc lũ trẻ chúng tôi kéo nhau ra bãi cát chân đê chơi. Từng làn gió mát phả trong không khí đưa những chiếc diều bay xa và bay cao. Nó gửi gắm ước mơ về một tương lai tươi đẹp của bọn trẻ thôn quê. Thêm vào đó, con sông Hồng quanh năm mải miết chảy bồi đắp phù sa cho hai hàng cây tỏa bóng soi mình xuống mặt nước khiến cảnh vật trở nên hữu tình. Đứng ngắm hoàng hôn đang dần tắt, ánh hồng đang dần mất đi cảm giác tiếc nuối lạ kỳ. Chao ôi! Một ngày sôi động, ồn ã đã kết thúc để nhường chỗ cho một đêm yên ả.
Bầu trời đêm hôm nay thật đẹp, những vì sao lấp lánh sáng rọi đêm trăng rằm tháng tám. Từ ban công, tôi cảm nhận thấy tiếng gió như lùa vào khe cửa, len lỏi qua tững ké lá xanh mơn mởn đang còn đọng hơi sương. Tôi thích cái không khí trong lành này, nhưng thật lâu rồi mới cảm nhận được nó. Bất chợt, tiếng chuông đồng hồ reo vang khiến tôi chợt bừng tỉnh. Đã quá mười hai giờ và có lẽ mình nên đi ngủ. Tôi bước vào giường, trải lưng xuống đệm nhưng không sao ngủ được.
Mười phút, hai mươi phút, tôi nhìn đồng hồ, nhìn từng chuyển động của kim giây, tiếng tíc tắc của nó sao mà hay đến thế. Đã lâu rồi tôi mới được nhìn thấy thời gian, có lẽ là vậy. Rồi tôi nhắm mắt lại, cố gắng ngủ nhưng vẫn không tài nào chợp mắt được. À! Tôi nhớ đến những bài hát ru của mẹ, nhưng tiếng ầu ơ đã đi vào tiềm thức của tôi, đứa trẻ con nớt ngày nào còn khóc nhè giờ đã trưởng thành. Kể từ khi nhận công tác xa tôi chưa một lần trở về thăm quê nhà. Công việc của tôi quá bận rộn, nó chiếm lĩnh hầu hết quỹ thời gian trong một ngày của tôi. Bất chợt, những kỉ niệm về cái mảnh đất Quảng Bình quê hương yêu dấu hiện lên rõ mồn một trước mắt…
Quảng Bình Quan – Biểu tưởng văn hóa – Con Người Quảng Bình
Tôi sinh ra và lớn lên ở mảnh đất Quảng Bình quê hương yêu dấu. Nơi mà khi nhắc đến người ta vẫn quen gọi với những cụm từ thân thương: “vùng đất gió lào, cát trắng”, “quê hương hai giỏi”. Tôi thuộc lứa thế hệ sau này, lúc dân tộc ta đã được giải phóng khỏi ách ngoại xâm. Qua những câu chuyện, lời kể của lớp người đi trước cùng với những kiến thức lịch sử mà tôi được học suốt quãng thời gian cắp sách đến trường, tôi hiểu được rằng để có được hòa bình, sự ấm no, hạnh phúc như ngày hôm nay phải đổi bằng không ít xương máu của dân tộc nói chung và con người Quảng Bình nói riêng.
Quảng Bình Quan hiện nay đang là hình ảnh của đại diện của Quảng Bình. Di tích tháp chuông nhà thờ Tam Tòa với chi chít những vết đạn bom và bị phá hủy phân nửa là minh chứng rõ nét nhất cho sự tàn ác của bọn đế quốc.
Tháp Chuông nhà thờ Tam Tòa
Đèo Ngang là ranh giới Đất nước thời Đại Việt và Chiêm Thành. Sông Gianh là ranh giới của đất nước thời Trịnh – Nguyễn phân tranh, chia cắt giữa Đàng Trong và Đàng Ngoài. Bên cạnh những di tích chiến tranh, Quảng Bình có nhiều di chỉ về văn hóa, văn vật, điển hình như di chỉ Bàu Tró. Bàu Tró là nơi lưu giữ những hiện vật của nền văn hóa hậu kì đá mới phân bố ở các tỉnh miền Trung.
Quảng Bình từ lâu đã nổi tiếng là mảnh đất địa linh nhân kiệt, nơi sản sinh ra nhiều danh nhân nổi tiếng và là nơi có rất nhiều danh lam thắng cảnh đẹp. Có thể kể đến Núi Thần Đinh với vẻ đẹp hùng vĩ của một bức tranh sơn thủy, nới vôn nổi tiếng ” Lắm tiên nhiều Phật “. Phá Hạc Hải là đầm phá bao la ngoạn mục với lượng thủy sản khổng lồ. Suối nước khoáng Bang lôi cuốn du khách bởi cảnh sắc nên thơ, huyền ảo với dòng nước nóng tự nhiên.
Khu du lịch Mỹ Cảnh – Bảo Ninh với nhiều hình thức du lịch phong phú, nằm trong hệ thống du lịch ” con đường di sản ” của miền Trung. Và khu du lịch Phong Nha – Kẻ Bàng bao gốm quần thể rừng nguyên sinh và hang động hùng vĩ. Hệ thống hang động Phong Nha với động Khô và Động nước kì bí và ngoạn mục, hấp dần lạ thường ở trong lòng núi. Rừng nguyên sinh Kẻ Bàng với hệ thống rừng cây cao, nổi tiếng: cây xanh, nước mát trong vắt. Đây là cái nôi của thú rừng sinh sống: hươu, nai, bò tót, hổ….
Phong Nha – Kẻ Bàng được UNESCO công nhận là di sản thiên nhiên Thế giới năm 2003, là một khu du lịch sinh thái lí tưởng, hàng năm đóng góp một nguồn kinh phí khổng lồ cho ngành du lịch, góp phần làm giàu thêm cho Quảng Bình.
Một góc Thành cổ Đồng Hới
Quảng Bình có tất cả bảy huyện thị, bao gồm thành phố Đồng Hới và các huyện: Minh Hóa, Tuyên Hóa, Quảng Trạch, Bố Trạch, Quảng Ninh và Lệ Thủy. Mỗi nơi đều có những phong tục, nét đẹp riêng. Huyện Minh Hóa nổi tiếng với chè xanh mật ngọt thắm đượm tình quê. Huyện Tuyên Hóa với phong cảnh sơn thủy hữu tình. Huyện Quảng Trạch với dòng sông Giang bắt ngang qua.
Huyện Bố Trạch với khu du lịch sinh thái Phong Nha – Kẻ Bàng. Huyện Quảng Ninh nổi tiếng với cát trắng ven biển, là đầu mối giao thông quan trọng trong chiến tranh với phà Quán Hàu, phà Long Đại. Huyện Lệ Thủy nổi tiếng với sông Kiến Giang, khu nghỉ mát suối Bang. Lệ Thủy còn nổi tiếng với văn hóa đặc trưng hò khoan, là quê hương Đại tướng Võ Nguyên Giáp.Tin tưởng rằng, với những chính sách đúng đắn của các cấp lãnh đạo Tỉnh, Quảng Bình sẽ ngày một đi lên, phát triển thành một tỉnh giàu mạnh của đất nước.
Chiếc nôi cuộc đời của mỗi con người, nơi ta cất tiếng khóc chào đời, nơi tất cả tuổi thơ ta đã lớn lên từ đó. Tôi yêu Quảng Bình, yêu cái mảnh đất chôn rau cắt rốn của mình. Yêu con sông quê, giếng nước, gốc đa, mái đình… Yêu tất cả những gì mang hai tiếng Quảng Bình thân thương. Như bài ” Quê hương ” của Đỗ Trung Quân đã viết:
” Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người. “
Em rất yêu quê hương của mình.
Mỗi dịp nghỉ hè, em thường về thăm quê. Nơi đây là một vùng quê xinh đẹp và yên bình. Thời tiết ngày hè rất nóng bức. Ông mặt trời thức dậy từ sớm để đánh thức mọi vật. Phía xa, cánh đồng lúa rộng mênh mông. Những bông lúa chín nặng trĩu, vàng ươm. Các bác nông dân đang làm việc hăng say. Trên con đê đầu làng, đàn trâu đang thung thăng gặm cỏ. Những con diều bay cao trong gió. Thỉnh thoảng, trong làng lại vang lên tiếng gà gáy. Dòng sông hiền hòa chảy qua làng, bồi đắp phù sa màu mỡ cho ruộng đồng. Quê hương của em mới đẹp làm sao!
Tham khảo:
Quê hương của tôi là một vùng đất thanh bình nằm ở miền Trung Việt Nam. Nơi đây có những dãy núi xanh rì và những cánh đồng lúa bát ngát, mang trong mình một sự tươi mới và trong lành. Tôi có những kỷ niệm đáng nhớ về tuổi thơ tại quê hương, như những buổi chiều lang thang trên con đường làng, những chuyến đi săn chim với bố và những bữa ăn gia đình đầm ấm. Đặc biệt, quê hương của tôi còn có những nét đẹp văn hóa truyền thống đặc sắc của dân tộc Việt Nam, từ những ngày Tết sum vầy đến những món ăn đặc sản miền Trung.Nơi đây còn có những món ăn đặc sản đậm chất miền Trung như bánh bèo, bánh bột lọc hay nem lụi. Những món ăn này không chỉ ngon miệng mà còn thể hiện được tính cách khéo léo, sáng tạo và kiên nhẫn của người dân quê hương tôi.Bây giờ dù đã xa quê nhưng trong tâm trí tôi luôn tồn tại một cảm giác yêu quê hương mãnh liệt, khiến cho tôi luôn muốn trở về và cảm nhận lại mọi thứ tuyệt vời của nơi này.
refer
Sau vài năm học tập và công tác tại nước ngoài, hôm nay tôi mới có dịp trở về quê hương thân yêu-nơi chôn rau cắt rốn của mình. Một cái gì đó nghẹn ngào trong sóng mắt, một chút bâng khuâng của một cái tôi vừa trở về từ phương Tây đến với phương Đông truyền thống ngọt ngào, sâu lắng của quê hương. Trong người tôi như bị hòa quyện bới cổ điển và hiện đại, Đông và Tây. Quê hương sau những chặng đường đổi mới hiện lên thật đẹp và văn minh.
Chiếc xe của tôi dần tiến về phía cổng làng. Đình làng trước kia với mái ngói rêu xanh, những cây đa cổ thụ làm bóng mát cho người nông dân nghỉ ngơi thì giờ đã được tu bổ lại, khang trang và rộng rãi hơn. Những màu sơn sặc sỡ đã mang đến cho bức tranh quê hương một diện mạo mới. Tôi xuống xe và đi dạo. Hai bên đường là những hàng bạch đàn, phi lao xanh rì, đứng lặng trong gió như đang thì thầm cùng nhau. Những con đường bê tông trắng, phẳng lì như những dải lụa nối đuôi nhau giúp giao thông thuận tiện hơn chứ không còn là những con đường gồ ghề như trước nữa. Ngắm nhìn những mái nhà tầng mọc lên san sát, có lẽ cuộc sống của người dân nơi đây đã được cải thiện rất nhiều.
Gặp các bác nông dân, tôi cất tiếng chào. Có lẽ cũng nhiều năm chưa về quê, nên tôi thay đổi và mọi người không nhận ra cô bé năm nào nữa. Chỉ có điều, có một thứ vẫn không thay đổi đó là tình quê, cái chân chất, mộc mạc và bình dị của những con người quê hương vẫn thế. Cái hồn quê, một miền yên bình và thanh tươi vẫn chảy vào tâm hồn tôi như ngày nào. Vẫn giọng quê ấy, con người ấy. Có thể học trở nên năng động nhanh nhẹn hơn, điều ấy cũng dễ hiểu thôi vì trước nhịp sống sôi động của thời đại họ cũng cần thích ứng để hòa nhập, cùng đưa đất nước đi lên.
Những công trình như nhà máy, công ty, xí nghiệp của các ngành công nghiệp nhẹ được dựng lên khá nhiều. Điều này vừa góp phần đổi mới quê hương, cũng góp phần dần kích thích nền nông nghiệp nước ta chuyển từ nông nghiệp sang công nghiệp để sánh vai với các cường quốc năm châu. Người nông dân cũng có thêm cơ hội để có được việc làm, gia tăng thu nhập. Cuộc sống mới của người dân nơi đây thật khiến tôi hạnh phúc. Họ đã lớn lên cùng với những lũy tre, cánh đồng, cánh diều và những mái nhà tranh như tôi nay được ánh sáng của Đảng giác ngộ, tiền đề xây dựng thời kì kinh tế xã hội chủ nghĩa, quả là đáng quý. Dân tộc ta sẽ bước sang một trang mới hơn từ những sự đổi thay nhỏ này. Người nông dân cũng trở thành những con người thời đại, năng động, tích cực trong việc phát triển kinh tế đất nước, còn gì vui cho bằng một dân tộc cùng đoàn kết phát triển.