K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tham khảo :

Năm năm dưới mái trường này, em đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp về bạn bè, thầy, cô và mái trường. Nhưng thời gian cứ trôi qua, sắp đến lúc em phải tạm biệt ngôi trường .......... và bước sang một ngôi trường cấp hai mới. Ngôi trường đã để lại cho em rất nhiều ấn tượng và kỉ niệm dấu yêu. Trường của em có một vẻ đẹp uy nghi, tráng lệ với những hàng cây xanh tốt tươi luôn chào đón em đến trường. Trường của em có rất nhiều thầy cô giáo dạy giỏi – những người đã có công rất lớn đối với chúng em. Các thầy cô giáo đã phải mất bao nhiêu công sức để dạy dỗ chúng em thành người. Ở trường, em còn có rất nhiều những người bạn thân thiết, những người bạn luôn chia sẻ, tâm sự với em lúc buồn vui. Sắp đến lúc chia tay rồi, nhưng dù mai này có đi đâu xa, em cũng không quên được mái trường .......... Kìa những quả bóng bay muôn sắc màu bay lên cao, chở theo những niềm mơ ước, như thay cho những lời chúc, lời tri ân, lời từ biệt thầy cô kính yêu và mái trường Tiểu học .......... Sẽ mãi mãi em không quên những giây phút này!

23 tháng 4 2023

(1) Sân trường em được lát xi măng rộng bao la và phẳng lì. (2) Trên sân trường, sáu cây bàng to sum suê xanh biếc tỏa bóng mát. (3) Trong giờ học, cảnh trường vắng vẻ, êm đềm. (4) Khi một hồi trống dội vang, sân trường náo động hẳn lên. (5) Từ các lớp, hàng trăm học sinh túa ra sân trường. (6) Chỗ này đá cầu, chỗ kia nhảy dây, học sinh lớp Một chạy đuổi nhau như cướp. (7) Tiếng cười nói, tiếng reo hò náo động cả sân trường...

→ Các câu số 2, 3, 4, 5: Dấu phẩy ngăn cách trạng ngữ với chủ ngữ, vị ngữ.

→ Câu 6: Dấu phẩy ngăn cách các vế câu của câu ghép.

→ Câu 7: Dấu phẩy ngăn cách các bộ phận cùng chức vụ trong câu.

TK#

  An toàn giao thông là hạnh phúc của mọi nhà. Thực hiện an toàn giao thông là trách nhiệm của toàn xã hội, nhất là đối tượng học sinh. Việc tuân thủ nguyên tắc và quy định trong giao thông của học sinh ngày nay còn nhiều hạn chế. Nhiều học sinh chưa có ý thức đầy đủ về vấn đề tai nạn giao thông và trách nhiệm của bản thân đối với an ninh, trật tự xã hội. Bởi thế, họ tỏ ra xem thường các quy định, thậm chí là thách thức các lực lượng điều khiển giao thông trong khi tham gia giao thông trên đường, dẫn đến những vi phạm và tai nạn đáng tiếc. Trước thực trạng đó, giáo dục và rèn luyện ý thức thực hiện an toàn giao thông cho mỗi học sinh là vô cùng cần thiết. Học sinh cần trang bị cho mình hiểu biết về vấn đề giao thông và tự biết tuân thủ các quy định an toàn khi tham gia giao thông, đảm bảo an toàn giao thông cho mình và cho mọi người, tránh tai nạn đáng tiếc xảy ra, gây hậu quả nghiêm trọng và đau lòng cho mình và cho người khác; đảm bảo giao thông được thông suốt, tránh gây ùn tắc giao thông. Cuộc sống trở nên an toàn, xã hội văn minh là bởi mỗi con người biết tuân thủ và thực hiện nghiêm khắc các quy định chung. An toàn là bạn, tai nạn là thù. Là học sinh, nhất định phải ý thức được trách nhiệm ấy.

Bạn tham khảo nha

Hiện nay an toàn giao thông đang là một trong những vấn đề lớn được cả xã hội quan tâm. Những khẩu ngữ như: An toàn là bạn, tai nạn là thù”, An toàn giao thông là hạnh phúc cho mọi nhà”… được giăng lên ở khắp các nẻo đường. Nó như một lời nhắc nhở cũng là lời cảnh báo những người đang tham gia giao thông hãy chấp hành nghiêm chỉnh luật an toàn giao thông để đem lại an toàn cho mình và hạnh phúc cho gia đình. Thế nhưng số vụ tai nạn giao thông hằng năm vẫn không hề suy giảm, ngược lại còn tăng lên rất nhiều. Cứ mỗi năm Việt Nam có tới gần một ngàn vụ tai nạn giao thông. Trong vòng 10 năm qua, số vụ tai nạn giao thông đã tăng gấp 4 lần. Tất cả những nguyên nhân gây ra tai nạn đều bắt nguồn từ sự thiếu hiểu biết về Luật Giao thông. Đã đến lúc chúng ta cần đưa ra những biện pháp hữu hiệu và sáng tạo hơn, chủ động và tích cực hơn để giáo dục lớp trẻ ý thức chấp hành pháp luật khi tham gia giao thông. Trách nhiệm này thuộc về nhà trường, gia đình và toàn xã hội. Chủ tịch Hồ Chí Minh từng dạy: Người có đức mà không có tài làm việc gì cũng khó nhưng có tài mà không có đức thì cũng vô dụng”. Chính vì vậy, chúng ta cần quan tâm hơn nữa đến giáo dục đạo đức cho học sinh, sinh viên, mà trước hết là giáo dục ý thức công dân. Chấn chỉnh giao thông học đường không chỉ góp phần làm giảm thiểu tai nạn giao thông, mà quan trọng hơn là giáo dục ý thức pháp luật cho thế hệ tương lai. Tuổi trẻ chúng ta mầm sống của đất nước, là nguồn nhân lực dồi dào phát triển đất nước. Các bạn trẻ hãy ý thức rằng: "Tử thần không ở đâu xa, mà ở cạnh bên bạn trên từng cây số " Hãy quý trọng mạng sống bản thân cũng như tôn trọng sinh mạng người khác.

Chúc bạn học tốt

16 tháng 4 2022

Vì dịch covit 19 nên năm học lớp 3 này chúng em phải học trực tuyến. Mặc dù em không được gặp cô và các bạn trực tiếp nhưng học qua máy tính cũng thật thú vị. Em rất thích được học tiết Luyện từ và câu của cô Lương. Bắt đầu tiết học là phần khởi động. Cô thường tổ chức trò chơi Vòng quay may mắn để tìm ra tên ngẫu nhiên của một bạn trong lớp. Bạn nào cũng hào hứng, chờ đợi, mong vòng quay chỉ đúng tên mình. Sau đó, chúng em được cô dạy cách viết câu sao cho đúng chính tả, đúng chủ ngữ vị ngữ. Em thấy tiếng Việt thật thú vị qua mỗi bài giảng của cô.

-.-

tick mik

16 tháng 4 2022

cảm ơn ạ

7 tháng 2 2023

Thế là năm nay em đã là học sinh lớp 5 rồi - năm cuối cùng em còn được học ở ngôi trường tiểu học Dịch Vọng A này. Và cũng là thời gian cuối mà em còn được học trong căn phòng mình đã được gắn bó suốt gần năm năm qua.Từ trước đến nay, trường em luôn có truyền thống cho một tập thể lớp gắn bó với một căn phòng. Mỗi năm, sẽ lại thay biển tên lớp mà thôi. Em đã được nhìn thấy, trên cánh cửa ra vào đó, là những tấm bảng tên màu xanh dương, chữ số trắng, từ 1A3, 2A3, 4A3, 5A3. Tất cả đã đánh dấu sự lớn lên, trưởng thành của em và các bạn.Bước vào lớp học, là cả một không gian rộng và thoáng đãng. Tường và trần nhà được sơn trắng tinh, nền nhà cũng ốp đá trắng. Nhờ cúng em luôn cố gắng giữ gìn và dọn dẹp chăm chỉ, nên dù đã gần năm năm rồi nhưng lớp học vẫn trông mới lắm. Lớp có bốn ô cửa sổ to, với tấm rèm lớn màu trắng ngà. Khi học tập, chúng em mở cửa, kéo rèm, đón ánh sáng chan hòa cùng cơn gió thoáng đãng từ bên ngoài vào. Lúc ngủ trưa, thì chỉ cần kéo rèm vào là đủ để ngủ một giấc ngon lành rồi. Lúc đầu, lớp của em cũng như bao lớp khác, được trường trang bị bảng đen, tủ gỗ, bàn ghế cho học sinh và giáo viên, máy chiếu, tủ để giày. Nhưng theo thời gian sinh hoạt, chúng em đem đến đây rất nhiều món đồ, để trang trí và sử dụng. Khiến lớp học trở nên đầy ắp, ấm cúng, tiện dụng như là ngôi nhà thứ hai vậy. Trên các bức tường, có treo những cờ, những lá, những sợi dây đủ sắc màu từ các dịp lễ. Trước hai cửa ra vào, có để thêm hai tấm thảm để lau giày khi đi từ nơi ướt vào. Cuối lớp, có để hai giá treo, để học sinh để áo khoác, mũ, khăn len cho gọn gàng. Chúng em còn đặt thêm một cái tủ kính lớn, để bày các món đồ y tế thông dụng như dầu gió, bông băng. Ở các tầng trên của tủ, chúng em để vào những cuốn truyện, sách báo… tự tạo cho lớp một góc thư viện nhỏ do mọi người cùng chia sẻ. Ngoài ra, cô giáo còn đặt một tấm bảng từ trắng, để viết những nhiệm vụ, phân công của lớp học, hay các lịch thi, hoạt động của lớp. Nhờ vậy, mà chúng em chẳng bao giờ quên nhiệm vụ của mình cả. Trên các bệ cửa sổ, là những chậu xương rồng, hoa cát cánh nhỏ vô cùng dễ thương, tươi tốt do tập thể lớp em chăm sóc suốt bao năm qua. Tất cả, từng chút, từng chút một đều do em và các bạn tạo dựng nên. Nơi đây đối với em thực sự là một gia đình. Bạn bè là anh chị em, thầy cô là bố là mẹ. Mọi người cùng nhau học tập, vui chơi, quan tâm, giúp đỡ nhau, vun đắp cho ngôi nhà nhỏ của mình.Mai đây, rồi em sẽ phải rời xa lớp học thân yêu này để đến với những cánh cửa tri thức khác. Nhưng những hình kỉ niệm tuyệt vời ở nơi đây trong suốt bao năm qua, thì em sẽ mãi không bao giờ quên được.

27 tháng 10 2024

......

11 tháng 3 2022

cảm ơn bạn nha

 

30 tháng 5 2021

TK nha

Buổi sáng đầu xuân, nắng tơ chải vàng trên ngôi trường tiểu học, ấy là lúc tôi bước chân ra ngoài phòng thi – kì thi học sinh giỏi cấp huyện. Tôi chưa về nhà vội mà ngồi ngay trên chiếc ghế đá dưới gốc cây phượng già, lòng bồi hồi xốn xang nghĩ về ngày công bố kết quả.

          Tôi bỗng nở một nụ cười. Chao ôi! Nghĩ đến điều này lòng tôi bỗng  bồi hồi xao xuyến. Quá khứ từ thuở nằm nôi với lời hát ru của mẹ, rồi lớn dần lên cùng với dòng sữa mẹ ngọt ngào và sự dạy bảo ân cần của thầy cô cứ dần hiện lên trong tôi. Tôi nhớ những buổi chiều mẹ đi làm về, mồ hôi ướt đẫm lưng áo, những buổi sớm tinh mơ, bóng mẹ nhẹ nhàng như sợ tôi thức giấc, bao năm vẫn những công việc đó mẹ lo cho tôi từng li từng tí một, từ cái ăn, cái mặc, từng giấc ngủ… và cả việc học hành. Mẹ  là người cho tôi khôn lớn, hy sinh cho tôi tất cả. Thế rồi, hình ảnh của người thầy giáo tuyệt đẹp đáng kính hiện dần lên trong tôi những bài học đầu tiên, những buổi đầu bỡ ngỡ rụt rè… Thầy cô là những ngọn đèn soi sáng cho tôi đi. Cũng chính bởi chúng tôi mà bao đêm thầy cô miệt mài bên trang giáo án, đánh đổi bằng những sợi tóc bạc ngày một nhiều thêm. Tôi đang miên man theo dòng suy nghĩ bỗng giật mình: “Nếu tôi được điểm cao nhất trong kỳ thi này tôi sẽ được thầy khen ngợi, được bè thán phục, chắc tôi sẽ được đứng trên bục danh dự bỗng lòng tôi được ấm áp vươn lên như được soi rọi bởi ánh sáng diệu kì. Nước mắt tôi ứa ra từ bao giờ, thầy hiệu trưởng và cô chủ nhiệm nhìn tôi mãn nguyện nói: “Em giỏi lắm, em là niềm tự hào của cả trường đấy”. Tay tôi run run ôm gói quà thầy trao: “Bài học làm người em vẫn nhớ ghi. Công cha nghĩa mẹ ơn thầy…”

          Không biết giờ này mẹ đã về chưa? Bóng mẹ bỗng hiện lên trên nền trời màu hồng tím. Tôi nhảy chân sáo về nhà, hàng cây bên đường như cũng hiểu được tâm trạng của tôi. Chúng giơ những bàn tay xanh rung rinh như vẫy chào tôi như hòa chung với niềm vui của tôi.