Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo:
Một trong những tình cảm quan trọng nhất là tình cảm gia đình. Trước hết, đó là sự gắn bó, sẻ chia và yêu thương giữa những người có cùng máu mủ, huyết thống và cùng chung sống dưới một mái nhà. Mỗi người sinh ra đều mong muốn có một gia đình, bởi gia đình là một điểm tựa vô cùng vững chắc trong cuộc sống. Đó là nơi mà mỗi người đều muốn trở về khi vui vẻ, hạnh phúc hay khi khó khăn, bất hạnh. Chúng ta luôn nhận được sự chia sẻ, bảo vệ và tình yêu thương vô bờ của những người thân yêu. Tình cảm gia đình giúp con người vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống. Nó thắp những ánh lửa hồng để sưởi ấm cho tâm hồn mỗi người. Nhưng không phải ai cũng biết trân trọng tình cảm đó. Nhiều người thường chạy theo những giá trị tiền bạc, những mối quan hệ xã giao để rồi đánh mất đi điều quan trọng nhất. Bởi vậy chúng ta cần phải biết bảo vệ tình cảm gia đình.
Ẩn dụ: Nó thắp những ánh lửa hồng để sưởi ấm cho tâm hồn mỗi người. (ánh lửa hồng - chỉ sự ấm áp)
Bài có tham khảo vài câu trên mạng ( bài học đã được học và làm) :
Có nhiều môn học nhưng môn Ngữ Văn là môn em yêu thích nhất . Trong các môn học như : môn toán, địa lý, lịch sử,khoa học tự nhiên, công dân ,... thì môn văn là môn học đem lại cho em nhiều hứng thú nhất. Thầy Thịnh (thầy giáo chủ nhiệm lớp 6B) là một thầy giáo dạy văn rất giỏi và khá vui tính. Thầy cũng chính là người đã kèm cặp và dạy dỗ em . Ngay từ những ngày đầu bước chân vào lớp học em đã thầy chỉ bảo rất nhiều. Hằng ngày học bài trên trường lớp, thầy ân cần chỉ bảo những kiến thức , từng dấu chấm câu. Cách truyền đạt của thầy thật sự hập dẫn, mỗi giờ học của thầy tất cả học sinh ( lớp 6A) như được lạc vào một thế giới mới . Môn văn giúp em có nhiều cảm nhận về thiên nhiên về con người, giúp mình biết yêu thương mọi người xung quanh nhiều hơn, yêu quê hương hơn. Lớn lên mình có mơ ước trở thành một nhà văn thật vĩ đại.
"Chỉ cần nhìn thực tại cách chân thật để thấy Ngôi nhà chung của chúng ta đang bị hủy hoại " đó là lời tâm sự của Laodato sí khi thấy thiên nhiên đang đứng trước nguy cơ bị hủy hoại nặng nề bởi con người. Thiên nhiên ban cho chúng ta sự sống, hiến dâng những gì đẹp đẽ nhất của mình cho con người khai thác và sử dụng. Ấy vậy mà con người không hề biết trân trọng thiên nhiên. Ngày ngày bao nhiêu hecta rừng bị chặt phá không ghê tay, bao nhiêu vụ xả chất thải thẳng ra biển gây ô nhiễm môi trường không được giải quyết... Con người chỉ biết đến lợi ích nên đã không còn nghe thấy tiếng thiên nhiên đang kêu cứu. Nếu không có biện pháp ngăn chặn, một ngày nào đó, con người sẽ phải lãnh bản án thích đáng cho những việc mình đã làm với thiên nhiên