Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
• Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn.
• Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng
• Khi đói cùng chung một dạ, khi chết cùng chung một lòng.
- Thương người như thể thương thân
- Lá lành đùm lá rách
- Máu chảy ruột mềm.
- Môi hở răng lạnh
- Anh em như thể chân tay
Rách lành đùm bọc, dở hay đỡ đần
- Chị ngã, em nâng
- Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ.
hc tốt
1. “Đường vô xứ Huế quanh quanh
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ
2. “Đồng Đăng có phố Kì Lừa
Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh”
- Đường vô xứ Huế quanh quanh
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ.
- Nhà Bè nước chảy chia hai,
Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về.
- Tiên học lễ, hậu học văn
- Không thầy đố mày làm nên
- Học thầy chẳng tầy học bạn
- Thuộc sách văn hay, mau tay tốt chữ
- Một kho vàng không bằng một nang chữ
- Muốn biết phải hỏi, muốn giỏi phải học
- Ăn vóc, học hay
- Ông bảy mươi học ông bảy mốt
- Dốt đến đâu, học lâu cũng biết
- Người không học như ngọc không mài
- Muốn lành nghề, chớ nề học hỏi
không thầy đố mày làm nên
một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy
tiên học lễ, hậu học văn
một một tết cha, mồng ba tết thầy
một kho vàng không bằng một nang chữ
Núi non hùng vĩ
Non xanh nước biếc
Giang sơn gấm vóc
câu 1) Các vua Hùng là những người đã làm cho đất nước chúng ta là một giang sơn gấm vóc
câu 2) Núi Ba Vì là một phong cảnh núi non hùng vĩ của nước ta
_ Thương hải biến tang điền.
_ Bãi bể nương dâu
_ Chập chùng biển khơi
_ Mưa như thác đổ
Sau 20 năm trở vùng đất cũ , sự đổi thay đến ngạc nhiên cho chúng tôi. Thật là "thương hải biến tang điền".
Ai bày trò bãi bể nương dâu (Nguyễn Gia Thiều)
Thuyền đã ra khơi, những ngọn gió u u thổi từ biển khơi tạt vào mạn thuyền, con thuyền chỉ là một mảnh gỗ bé xíu trong chập chùng biển khơi.
Mười lăm tuổi thì có thể không còn là nhỏ với học sinh trung học.
tuổi nhỏ làm việc nhỏ.
Anh Ba là người nhỏ con, thấp bé.
Mặt cô ấy sung vù do bị ong đốt.
Ông ta là người hai mặt.
Cô Lan trước đây là vận động viên môn chạy 100 mét.
Ngày nay, nhiều phụ Huynh chạy trường, chạy điểm cho con.
Thép thì cứng hơn gỗ.
Nếu anh không cứng thì dễ bị nó bắt nạt.
Quê hương là chùm khế ngọt,
Cho con trèo hái mỗi ngày.
Quê hương là đường đi học,
Con về rợp bướm vàng bay.
Bạn tham khảo:
- “Đường vô xứ Huế quanh quanh
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ
Ai vô xứ Huế thì vô”.
- “Đồng Đăng có phố Kì Lừa
Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh”
- “Khen ai khéo họa dư đồ
Trước sông Nhị Thủy, sau hồ Hoàn Gươm”
mk viết hơn 2 câu nhé
- Trọng thầy mới được làm thầy
- Nhất tự vi sư, bán tự vi sư
- Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói: đố mày làm nên !
- Ở đây gần bạn gần thầy
Có công mài sắt có ngày nên kim
- Không thầy đố mày làm nên
Không thầy đố mày làm nên.
Nhất tự vi sư, bán tự vi sư.
Trọng thầy mới được làm thầy.
Đòn nĩa với hữu nghị :hữu hảo
Trái nghĩa với tự trọng :tự ti
Trái nghĩa với gọn gàng : luộm thuộm
a,Lá lành đùm lá rách
b,Giấy rách phải giữ lấy lề
Đồng nghĩa với hữu nghị : Hữu nghị, hữu hiệu, chiến hữu, hữu tình, thân hữu, hữu ích, hữu hảo, bằng hữu, bạn hữu, hữu dụng.
Trái nghĩa với tự trọng : tuwh ti,tự phụ,mặt dầy,ko biết xấu hổ
Trái nghĩa với gọn gàng :bừa bãi, bừa bộn
a) Một thành ngữ , tục ngữ nói về lòng nhân hậu :
- Thương người như thể thương thân
- Một giọt máu đào hơn ao nước lã .
- Lá lành đùng lá rách
- Một miếng khi đói bằng gói khi no .
- Chia ngọt sẻ bùi
- Nhiễu diều phủ lấy giá gương/ Người trong một nước phải thương nhau cùng .
- Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ
- Lá lành đùm lá rách, lá rách ít đùm lá rách nhiều
- Ăn ở có nhân, mười phần chẳng khó.
- Ăn ở có đức, mặc sức mà ăn.
- Bền người hơn bền của.
- Có đức gửi thân, có nhân gửi của.
- Tìm nơi có đức gửi thân, tìm nơi có nhân gửi của.
- Đường mòn, ân nghĩa không mòn.
- Đường mòn nhân nghĩa không mòn.
- Giàu nhân nghĩa hãy giữ cho giàu, khó tiền bạc chớ cho rằng khó.
- Khinh tài trọng nghĩa.
- Vì tình vì nghĩa không ai vì đĩa xôi đầy.
- Oán cừu thì cởi, nhân nghĩa thì thắt.
- Ở có nhân mười phần chẳng thiệt.
b) Một thành ngữ , tục ngữ nói về lòng tự trọng :
Áo rách cốt cách người thương.
2. Ăn có mời, làm có khiến.
3. Giấy rách phải giữ lấy lề.
4. Đói cho sạch, rách cho thơm.
5. Cười người chớ vội cười lâu
Cười người hôm trước hôm sau người cười.
6. Kính già yêu trẻ.
7. Người đừng khinh rẻ người.
8. Quân tử nhất ngôn.
9. Vô công bất hưởng lợi.
10. Thuyền dời bến nào bến có dời
Khăng khăng quân tử một lời nhất ngôn.
11. Cây ngay không sợ chết đứng
12. Ngôn tất tiên tín
13. Đất quê chớ người không quê
14. Thà chết vinh còn hơn sống nhục
15. Cọp chết để da, người ta chết để tiếng
16. Danh dự quý hơn tiền bạc.
17. Đói miếng hơn tiếng đời
18. Giữ quần áo lúc mới may, giữ thanh danh lúc còn trẻ.
19. Chết đứng hơn sống quỳ
20. Nói lời phải giữ lấy lời
Đừng như con bướm đậu rồi lại bay.
Nhớ ngày giỗ tổ tháng ba mùng mười
chúc bn
hc tốt
Rủ nhau xem cảnh Kiếm Hồ
Xem cầu Thê Húc, xem chùa Ngọc Sơn
Đài Nghiên, Tháp Bút chưa mòn
Hỏi ai gây dựng nên non nước này?