Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Qua câu chuyện “Sự tích hoa cúc trắng”, ta thấy không phải nhờ bông hoa thần mà chính tấm lòng hiếu thảo của người con đã tạo ra kì tích cứu sống mẹ.Vì muốn mẹ sống thật lâu nên cô bé đã tước cánh hoa thành nhiều cánh nhỏ .Qua đó ta thấy được hiếu thảo là tình cảm tự nhiên và cũng là đạo đức của con người. Người con hiếu thảo luôn biết kính trọng và yêu thương cha mẹ của mình. Cha mẹ nuôi con không bao giờ mong được đền đáp lại công lao ấy. Nhưng nghĩa vụ của mỗi người con là phụng dưỡng khi cha mẹ tuổi già sức yếu. Điều quan trọng nhất là chúng ta phải phấn đấu học tập và rèn luyện để trở thành con ngoan, trò giỏi, trở thành những công dân tốt, đem lại niềm vui, niềm tự hào cho ba mẹ. Trong cuộc sống có rất nhiều tấm gương hiếu thảo đáng được khen ngợi, tiêu biểu là những câu chuyện trong “Nhị thập tứ hiếu”. Bên cạnh đó vẫn có những kẻ bất hiếu, không vâng lời cha mẹ, ngược đãi cha mẹ mình, luôn làm cha mẹ đau lòng. Đó là những người đáng bị phê phán trong xã hội. Hoa cúc sẽ là 1 bông hoa tượng trưng cho tình yêu thương của con đối với mẹ.
hông điệp mà tác giả gửi gắm tới mỗi người là câu chuyện xúc động về tình mẫu tử, là lòng hiếu thảo của người con. Lòng hiếu thảo vượt lên mọi chông gai và tạo kì tích tuyệt vời
thông điệp mà tác giả gửi gắm tới mỗi người là câu chuyện xúc động về tình mẫu tử, là lòng hiếu thảo của người con. Lòng hiếu thảo vượt lên mọi chông gai và tạo nên kì tích tuyệt vời
Cha mẹ là những đấng sinh thành và nuôi dưỡng chúng ta nên người nên mỗi chúng ta cần có bổn phẩn trách nghiệm với cha mẹ của mình. Đầu tiên là biết yêu thương và kính trọng cha mẹ. Việc thể hiện sự hiếu thảo với cha mẹ có thể chỉ đơn giản qua những hành động nhỏ trong cuộc sống hằng ngày như giúp đỡ cha mẹ công việc nhà, học tập chăm chỉ đạt kết quả tốt...Bên cạnh đó, việc phụng dưỡng cha mẹ cũng là trách nhiệm của chúng ta. Điều ấy không chỉ đơn giản là cung cấp đầy đủ vật chất còn là đảm bảo đời sống tinh thần của cha mẹ luôn thoải mái, vui vẻ. Mong rằng mỗi chúng ta đều học được cách yêu cha mẹ hơn mỗi ngày và sống sao cho xứng sự hi sinh của họ dành cho chúng ta.
Cha mẹ là những đấng sinh thành và nuôi dưỡng chúng ta nên người nên mỗi chúng ta cần có bổn phẩn trách nghiệm với cha mẹ của mình. Đầu tiên là biết yêu thương và kính trọng cha mẹ. Việc thể hiện sự hiếu thảo với cha mẹ có thể chỉ đơn giản qua những hành động nhỏ trong cuộc sống hằng ngày như giúp đỡ cha mẹ công việc nhà, học tập chăm chỉ đạt kết quả tốt...Bên cạnh đó, việc phụng dưỡng cha mẹ cũng là trách nhiệm của chúng ta. Điều ấy không chỉ đơn giản là cung cấp đầy đủ vật chất còn là đảm bảo đời sống tinh thần của cha mẹ luôn thoải mái, vui vẻ. Mong rằng mỗi chúng ta đều học được cách yêu cha mẹ hơn mỗi ngày và sống sao cho xứng sự hi sinh của họ dành cho chúng ta.
Cha mẹ là những đấng sinh thành và nuôi dưỡng chúng ta nên người nên mỗi chúng ta cần có bổn phẩn trách nghiệm với cha mẹ của mình. Đầu tiên là biết yêu thương và kính trọng cha mẹ. Việc thể hiện sự hiếu thảo với cha mẹ có thể chỉ đơn giản qua những hành động nhỏ trong cuộc sống hằng ngày như giúp đỡ cha mẹ công việc nhà, học tập chăm chỉ đạt kết quả tốt...Bên cạnh đó, việc phụng dưỡng cha mẹ cũng là trách nhiệm của chúng ta. Điều ấy không chỉ đơn giản là cung cấp đầy đủ vật chất còn là đảm bảo đời sống tinh thần của cha mẹ luôn thoải mái, vui vẻ. Mong rằng mỗi chúng ta đều học được cách yêu cha mẹ hơn mỗi ngày và sống sao cho xứng sự hi sinh của họ dành cho chúng ta.
Câu 2:
Truyện ngụ ngôn ếch ngồi đáy giếng Ngữ Văn 6 mang lại sự không chỉ là sự giải trí và bài học đích đáng cho những kẻ hống hách “xem trời bằng vung” như là chú ếch.
Chú ếch sống lâu ngày trong giếng cứ nghĩ nghĩ bầu trời bé như một cái vung, chú nghĩ rằng những con vật tồn tại xung quanh chỉ có cua, ốc, nhái, bầu trời chỉ nhỏ như cái miệng giếng mà không nghĩ rằng tất cả đó chỉ là một phần rất nhỏ của cuộc sống và môi trường.
Nơi chú ếch đang sống có các con vật nhỏ bé mà chỉ cần nghe thấy tiếng kêu chú ếch đã khiếp sợ điều này khiến chú đã trở nên kiêu căng. Tính cách ấy được ếch coi trời bằng vung, khinh đời. Đến một ngày khi trời mưa lớn, đưa ếch ra khỏi cái đáy giếng nhỏ bé đó thì mọi chuyện đảo lộn hết. Môi trường sống thay đổi không còn là phạm vi nhỏ hẹp nữa đòi hỏi ếch phải thay đổi, tuy nhiên ếch vẫn nghĩ rằng mặt đất kia cũng giống như đáy giếng.
Câu chuyện về chú ếch cũng nhằm phê phán những người có thói khoác lác, khuyên răn những con người nên mở rộng hơn tầm nhìn hạn hẹp của mình. Tác giả đặt bối cảnh vào nhân vật để nêu lên ý nghĩa tượng trưng qua những hình ảnh hiện thực. Tiếng kêu của ếch thì âm vang mà giếng lại quá nhỏ không đủ để cho ếch nhận ra sự hống hách và kém hiểu biết thái quá của chính mình. Chính vì vậy cơn mưa không phải là nguyên nhân gây nên cái chết của ếch mà chính và thói chủ quan không coi ai ra gì của nó gây nên.