Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
K
hông phải ngẫu nhiên mà khi nhắc đến cha, người ta luôn ví công lao của người tựa non cao, biển rộng - những thứ vĩ đại nhưng rất đỗi âm thầm.
Cha trong ấn tượng của hầu hết chúng ta có phải là người đàn ông ít nói nhưng tình cảm, nghiêm khắc nhưng lại bao dung? Vậy nên triết gia Cicero từng nói: "Trên Trái Đất này, không có món quà nào ngọt ngào bằng tình yêu thương của người cha cho con mình".
Tuy nhiên, liệu có ai đủ dũng khí để nói 3 tiếng: "Con yêu cha"? Bạn có nhớ rằng đã bao lâu rồi mình chưa trò chuyện cùng cha? Đã bao lâu rồi bạn chưa được nghe những lời dạy dỗ từ cha? Tóc cha đã điểm thêm vài sợi bạc, bạn có kịp nhận ra?
các bạn có câu chủ đề của mik trong đầu đoạn hay cuối đoạn chưa . 0 Điểm
TL:
Mẹ là người sinh ra tôi và đã hi sinh để dành cho tôi những gì tốt đẹp nhất , Tôi thực sự khắc ghi tình nghĩa cha mẹ trong lòng . Sẽ không có thứ gì có thể miêu tả hết được tình mẫu tử cả '' Tình mẹ bao la như nước biển Thái Bình dạt vào '' Tình cảm của mẹ dành cho con từ khi mang thai cho đến khi con ra đời và trở nên người . Tôi nghe bà ngoại kể lại là hồi nhỏ tôi bướng bỉnh , nghịch lắm và mẹ rất vất vả để nuôi tôi . Cha thì xa nhà , có những đêm trông con mà , nét mặt tái nhợt đi . Bà ngoại phải nấu cháo gà cho mẹ lấy lai sức . Những lúc con ốm thi mẹ đã lo lắng đưa con đi hết viện này đến viện khác để tìm bác sĩ khám bệnh cho con . Từ khi có con , mẹ dường như không có thời gian cho riêng mình mà lúc nào cunhx là hai mẹ con . Đi đâu , mẹ cũng đưa cả con đi , kể cả ra chợ hay là công việc . Các bác ai cũng khen con ngoan và nhanh lớn nên mẹ vui lắm
nuoc em la nuoc nan nhan trong chien dich corona . nuoc em la nuoc van minh vì the neu nhu co dich thì nuoc em luon la nuoc dau tien chua khoi dich benh nay ....
con lai ban tu viet nhe ...
Tham khảo nha em:
Đối với em thì mẹ là một người phụ nữ rất tuyệt vời, mẹ luôn yêu thương và sẵn sàng hi sinh tất cả mọi thứ vì chồng con.Sáng sáng, mẹ luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách vở đến trường kịp giờ học.Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Mẹ lo thuốc cho em uống kịp thời. Mẹ nấu cháo và bón cho em từng thìa. Tuy công việc đồng áng bận rộn nhưng buổi tối mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo buổi sáng cho gia đình .Mẹ rất nhân hậu, hiền từ . Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời. Mỗi khi em mắc lỗi , mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạy cho em những điều hay lẽ phải mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!
Từ ghép: in đậm nghiêng
Ai cũng có một quê hương, có nơi chôn rau cắt rốn của mình. Tôi yêu quê hương tôi da diết, cái tình yêu ấy đã nảy sinh từ thuở tôi mới lọt lòng,tôi yêu những cánh đồng thẳng cánh cò bay, dòng sông quê nước trong văn vắt, đầm sen ngọt ngào hương thơm của đất, của trời. Tôi yêu tiếng chim ca mỗi buổi sớm mai cho tôi một ngày nắng đẹp, tiếng cựa mình thức giấc cảu chồi non, tiếng quê hương tôi đang dần thay da đổi thịt. Tôi yêu cả những con người lam lũ vất vả một nắng hai sương, sớm tối cần mẫn trên cánh đồng. Quê hương ơi!! Tôi yêu quê hương biết bao!
Quê hương" Mỗi khi nhắc đến hai tiếng thân thương ấy lòng tôi lại dâng trào biết bao niềm yêu mến và tự hào. Quê hương tôi đó là nơi chôn nhau cắt rốn, nơi đã nuôi nấng tôi thành người, nơi đã chứng kiến những ngay tôi chập chững bước đi, bi bô biết nói. Những ngày nắng nóng chói chang mẹ là người đã mang làn gió mát đến cho tôi ngủ. Những đêm giá rét cha đã ủ ấm tôi và đưa tôi vào giấc ngủ thần tiên. Quê hương dã cho tôi những người bạn cắt cỏ, chăn trâu, thả diều, bắt cá đã cùng nhau chuyện trò, đẻ chia sẻ những buồn vui trong cuộc sống. Làm sao có thể quên những người hàng xóm tốt những người thầy dễ mến bụng từ già đến trẻ từ giàu đến ngèo ai ai cũng một lòng thương yêu nhau thắm thiết. Quê hương đã mang cánh cho tôi dấng bước tương lai và noi gương thế hệ cha ông trong quá khứ. Chao ôi! Tôi sẽ chẵng bao giờ quên đâu, chẳng bao giờ. Quê hương ơi!!!!
Em tham khảo nhé:
Nguồn: Hoidap247
Hà Nội trong em là kí ức chẳng bao giờ quên được về những con đường tấp nập , những tiếng còi xe đầy giục giã , vội vàng và hơn cả là thắng cảnh Hồ Gươm đầy tươi đẹp. Hồ Gươm có thể coi là linh hồn của Hà Nội. Nhắc tới Hà Nội - vùng đất kinh đô , chẳng ai là người không biết đến Hồ Gươm . Di tích này gắn liền với truyền thuyết trả gươm của vua Lê Lợi . Không gian yên tĩnh của Hồ Gươm với tháp rùa mọc lên giữa hồ quả thực là cảnh đẹp khó quên đối với người dân vùng đất Hà thành. Tuy nhiên, nếu ai đã từng một lần đến với Hà Nội , dừng chân bên ghế đá ven hồ , cảm nhận làn gió mát từ hồ thổi vào và ngắm nhìn Hồ Gươm một cách trực diện thì có lẽ sẽ chẳng bao giờ quên được kí ức này . Đây là một cảm giác thật tuyệt vời , có cái gì đấy bình yên đến lạ và tâm hồn con người khi ấy cũng cảm thấy thư thái, an nhàn hơn . Cũng có khi, khi người ta buông bỏ những muộn phiền để tìm về với thiên nhiên êm đềm thì tự dưng thấy lòng mình yên bình đến vậy . Và cảnh Hồ Gươm chính là một trong những cảnh đẹp nổi tiếng của Hà Nội , là niềm tự hào của con người nơi đây trong suốt thời gian dài.
Từ ngữ liên kết: In đậm nghiêng
Mái trường nơi đó, ngày đầu tiên em bước chân vào, đứng trước cánh cổng xanh một màu xanh mát mẻ, ươm một màu nắng nhẹ của buổi sớm mai em đến. Cái cảm giác bỡ ngỡ, em cứ tưởng mình sẽ ko có, bởi nó đã đến khi em bước chân vào lớp 1, còn bây giờ là lớp 6, đã 5 năm rồi, nghĩ rằng nó sẽ chẳng đến nữa đâu, nhưng vẫn là cảm giác ấy, sự bỡ ngỡ như những ngày đầu tiên cắp sách đến trường, cũng bửoi cái mới, cái lạ. Rồi khi đã quen dần, bước vào cánh cổng ấy, sự bỡ ngỡ ngày nào đó mãi là kỉ niệm đẹp. Rồi lớp 7, nhìn trường bằng ánh mắt thân thương quen thuộc, 2 năm nó ko phải là thời gian dài gắn bó, 2 năm ko phải là quá dài nếu như đem so sánh với những anh chị lớp 8, lớp 9, nhưng nó đủ để em cảm nhận được sự thân thương từ ngôi trường này đây, cảm nhận được sự yêu mếm của thầy cô, bạn bè, và cũng đủ để tìm kiếm được mọi ngóc ngách trong trường 1 cách dễ dàng.
In the family, the brother who always respected and loved the most was his father. My father is over thirty years old this year. Dad is a soldier and a good engineer. Daddy's jet-black hair was always neatly cut. Dad often wears shirts that look very young. When he wore military uniform, he looked very majes. My father is a devoted worker. Seeing the new bridges being built, the more I understand dad's work and the more he takes pride in him. Despite the busy work, he always takes care of his family. Not only does his mother help with housework, he also teaches him every night. Daddy is my great dad.
Gia đình em có 4 người, mẹ em, bố em, anh hai và em. Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi, nuông chiều con cái, còn bố em thì ngược lại, rất nghiêm túc. Thế nhưng em vẫn kính yêu bố em vô cùng.
Nhìn bố, ít ai nghĩ rằng ba đang ở vào độ tuổi bốn mươi lăm. Vì tóc bố vẫn còn đen, chỉ có lơ thơ vài sợi tóc trắng. Người bố hơi cao, không mập lắm, nên có vẻ khỏe khoắn. Sở dĩ được như vậy là do bố em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ bố em rất thích chơi thể thao; bóng chuyền, bóng bàn môn nào bố cũng giỏi. Gương mặt bố hao hao hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị.
Hàng ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan về, bố em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn không phải là rộng lắm nhưng có nhiều thứ hoa quả. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một công viên nho nhỏ.
Đêm đêm, bố em hay thức tới khuya để làm thêm một số công việc tăng thu nhập cho gia đình. Em biết rõ điều đó lắm. Vì chúng em mà bố em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng bố nào có quản khó nhọc gì đâu. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thấy chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba đã vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “Công cha như núi Thái Sơn” thật là cao cả biết dường nào.
Những lúc rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì bố cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em cứ nhờ bố giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Bố đúng là ông thầy thứ hai ở nhà.
Em rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Cho nên, lúc nào, em cũng cố gắng học thật giỏi để bố em được vui lòng.