Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
bạn ơi mình viết văn thì nên tham khảo trên mạn hoặc các tài liệu . Nên bạn tham khảo rồi tự làm nhé . Còn viết văn mà nhanh ko coppy thì mik k viết đc đâu ạ
1.
Trên chuyến hành trình lượm nhặt kiến thức từ cuộc sống , đường đời , xã hội,.... chắc chắn ai cũng sẽ phải bước qua cách cổng diệu kỳ. Đó là cổng trường và sau đó là những điều kỳ diệu , một thế giới mới . Ngày đầu tiên đến trường cấp 1 , em vẫn còn nhớ tâm trạng , cảm giác hồi hộp khi bước chân vào ngôi trường trong cái nắm tay thật chặt dành cho mẹ và em đã có một kỉ niệm đáng nhớ nhất vào ngày trọng đại này . Lúc ấy , em vào lớp muộn nhất các bạn vì thế khi e bước vào lớp thì các bạn đều nhìn em , cô chủ nhiệm cũng kêu em tự giới thiệu với các bạn trong lớp . Vì thế , em trở thành người có ấn tượng nhiều nhất với mọi người . Hơn thế , em đã có sự tự tin ngay khi em đứng trên bục lớp và giới thiệu . Đây là một kỉ niệm khó quên đối với em , ngay ngày đầu đã đi học muộn , em nhớ mãi cũng nhờ việc này em đã kết thân với rất nhiều người bạn .Cho đến bây giờ thì những người bạn ấy đã trở thành những người bạn thân thiết nhất đối với em.
Tham khảo: Càng suy ngẫm, ta càng hiểu rõ quả thực lão Hạc không còn giải pháp nào khác ngoài việc phải lựa chọn cái chết. Cái chết ấy làm ngời lên bao phẩm chất của một con người đáng kính. Tưởng như không còn cần bàn thêm gì cái chết của lão Hạc. Nhưng chúng ta cũng nên đặt thêm một câu hỏi nhỏ: Tại sao lão Hạc không chọn cái chết nhẹ nhàng hơn, lặng lẽ hơn? Phải chăng lão muốn chọn một cái chết đau đớn và dữ dội để tự trừng phạt mình vì đã trót lừa một con chó? Rất có thể như vậy. Thêm một lần nữa ta hiểu thêm về tấm lòng nhân hậu của lão Hạc. Lão Hạc đã chết! Một cuộc đời đã kết thúc, khép lại bao lo buồn, đau khổ! Nhưng trang văn của Nam Cao chẳng bao giờ khép lại, mà cứ mở ra trong tâm hồn bạn đọc bao trăn trở, suy ngẫm về con người, về cuộc đời.
Mở đoạn :
+ Dẫn dắt vào vấn đề cho chủ đề :"tác dụng của việc đi bộ"
( tự làm nha).
Thân đoạn :
1/ Nguyên nhân vì sao phải đi bộ:
- > vì đó là bài tập tốt cho tim mạch .
dẫn chứng :
Tiến sĩ Sulapas, nói: “Chỉ cần có di chuyển là đã tốt, ngay cả một cuộc dạo chơi bình thường.
-> Đưa ra suy nghĩ bản thân:
+ Quả thực đúng như thế , di chuyển bản thân tốt cho mình chứ không nên ngồi một chỗ và làm biếng .
+...
2/ Tác dụng của việc đi bộ:
+ Tốt cho sức khỏe , tăng cường thể lực , giải tỏa tâm trạng mệt mỏi mỗi khi học xong .
+ Tăng khả năng nhạy bén của đầu óc , tăng chiều cao cho bản thân giúp ta sống lâu hơn.
+ Có thêm món quà quý giá nhất , đó là sức khỏe, giúp chúng ta khỏe mạnh, ăn ngon, ngủ yên, sức khỏe được tăng cường.
+ .....
3 / Liên hệ đến bản thân và mọi người:
+ Bản thân em cũng sẽ đi bộ và tập thể dục nhiều , không chỉ trau dồi kiến thức cho bản thân mà còn trau dồi thể lực , sức khỏe của bản thân .
+ Để sống tốt đẹp hơn nữa , cải thiện bản thân mình hơn nữa . Thì theo em , mọi người cần phải vận động mỗi ngày.
+...
Kết bài: Tổng kết , khẳng định lại vấn đề
Chiếc lá ấy là sản phẩm nghệ thuật của một họa sĩ. Nó là một kiệt tác trước hết bởi nó sinh động và giống như thật. Giống đến mức con mắt họa sĩ của cả Giôn-xi và Xiu-đi đều không phát hiện ra.
Có thể nói trong truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" của O.Hen-ri, chiếc lá cụ Bơ-men vẽ trên tường là một kiệt tác. Chiếc lá ấy là sản phẩm nghệ thuật của một họa sĩ. Nó là một kiệt tác trước hết bởi nó sinh động và giống như thật. Giống đến mức con mắt họa sĩ của cả Giôn-xi và Xiu-đi đều không phát hiện ra. Cụ Bơ-men đã vẽ chiếc lá ấy với tất cả tài năng, tâm huyết của cả đời mình. Tấm vải vẽ căng ra chờ đợi hai mươi năm trong phòng cụ chứng tỏ chiếc lá là tác phẩm duy nhất trong khoảng thòi gian đằng đẵng ấy. Hơn thế, cụ đã vẽ nó bởi tình yêu thương tha thiết cụ dành cho Giôn-xi, con mèo nhỏ, người họa sĩ trẻ mà cụ coi như đứa con, đứa cháu nhỏ của mình. Chiếc lá đã được vẽ bằng tâm hồn, bằng tấm lòng và cả mạng sống của một người nghệ sĩ tâm huyết với nghệ thuật và cuộc đời. Không những thế, chiếc lá cuối cùng đã cứu sống được Giôn-xi, nhờ chiếc lá, cô đã khỏi bệnh. Kiệt tác của cụ Bơ-men đã khẳng định sự phụng sự chân thành của nghệ thuật đến sự sống tuyệt vời của con người.
Bạn tham khảo nhé! Chúc bạn học tốt!
tk
Nhân vật Hồng trong đoạn trích “Trong lòng mẹ” là một cậu bé đáng thương. Cậu bé sống trong sự ghẻ lạnh của họ hàng bên nội và nhất là bà cô. Sau khi bố mất, mẹ đi làm ăn xa tận Thanh Hóa, Hồng phải sống cùng người cô độc ác. Bà cô muốn gieo rắc vào đầu cậu những hoài nghi để rồi “ruồng rẫy, căm ghét mẹ”. Nhưng điều đó vẫn không khiến cho tình yêu thương cũng như lòng kính trọng mẹ của Hồng mất đi. Đến khi gặp lại mẹ, Hồng đã vô cùng ngạc nhiên và xúc động. Cậu chạy đến, ngồi trong lòng mẹ để cảm nhận hơi ấm của tình yêu thương. Tình cảm mẫu tử là ngọn lửa ấm áp sưởi ấm trái tim Hồng. Tình yêu đó đủ đánh tan đi mọi ranh giới của sự cay nghiệt mà người cô đặt ra. Đoạn trích đã khắc họa chân thực những cay đắng, tủi cực của nhân vật Hồng, đồng thời khẳng định tình yêu thương sâu nặng với người mẹ bất hạnh.
Bình Định là “một miền non nước, một miền thơ”, có biết bao danh lam thắng cảnh, di tích lịch sử đặc sắc, hấp dẫn. Hãy đóng vai là hướng dẫn viên du lịch nhỏ tuổi, em hãy giới thiệu về một di tích lịch sử hoặc danh lam thắng cảnh của quê hương.