Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tham khảo:
Mở bài:Thước đo cuộc đời không phải ở chỗ nó dài hay nó ngắn, mà ở chỗ bạn đã sử dụng nó như thế nào. Không có ý nghĩa nào khác ngoài việc bạn nên sống một cuộc sống có ý nghĩa với chính mình và cho mọi người.
Thân bài:Có nhiều quan niệm khác nhau về cuộc sống có ý nghĩa như sống có ước mơ, sống tử tế, sống biết cống hiến, sống vui thú với những sở thích cá nhân. Nhưng quan trong hơn hết, để xây dựng một cuộc sống tốt đẹp, trước hết bạn phải biết sống cho bản thân mình, sau đó là sống vì người khác. Cũng tùy theo từng hoàn cảnh mà ta có suy nghĩ khác nhau về một cuộc sống, một cuộc đời có ý nghĩa.
Thế nào là cuộc sống có ý nghĩa?
Cuộc sống có ý nghĩa là cuộc sống đẩy ắp niềm vui với những người xung quanh, với công việc, được thoả mãn những sở thích của mình; là cuộc sống đem lại niềm vui và hạnh phúc cho người khác; là cuộc sống biết vượt qua khó khăn để đạt tới thành công; là cuộc sống luôn có mục đích để học tập, làm việc, hi vọng chứ không nhàm chán…
Ai cũng chỉ có một cuộc đời với chừng ấy thời gian để sống, có một mục tiêu để theo đuổi, có một người để gắn kết. Do đó, phải chọn một cuộc sống tố đẹp nhất, hạnh phúc nhất. Cuộc sống của bạn sẽ có ý nghĩa khi bạn luôn có những ước mơ và luôn mơ ước.
Làm thế nào để sống một cuộc sống có ý nghĩa?
Sống có ý nghĩa là sống có ước mơ và nỗ lực đạt được ước mơ trong đời. Ước mơ như những ngôi sao trên mặt đất, soi sáng và dẫn lối cho chúng ta. Có ước mơ, ta sẽ thấy yêu đời, có động lực để phấn đấu, có sức mạnh để vượt qua thử thách. Khi ước mơ đạt được và sống cùng ước mơ, ta sẽ thấy hạnh phúc trọn vẹn. Sống không có ước mơ, không có nỗ lực cho ước mơ thì đó là một cuộc sống nhàm chán, tẻ nhạt, nó sẽ khiến con người rơi vào lối sống quẩn quanh, tự hài lòng với bản thần, hưởng thụ chứ không cống hiến.
Sống không có ước mơ, không có nỗ lực cho ước mơ thì đó là một cuộc sống nhàm chán, tẻ nhạt, nó sẽ khiến con người rơi vào lối sống quẩn quanh, tự hài lòng với bản thân, hưởng thụ chứ không cống hiến.
Cuộc sống chỉ có ý nghĩa trọn vẹn khi hài hoà được niềm vui của cá nhân và cộng đồng, sống có ý nghĩa cho chính bản thân mình những cũng đổng thời phải mang đến niềm vui, giá trị cho người khác. Sống ý nghĩa không phải chỉ chăm chăm sông cho mình mà thờ ơ với cộng đồng…
Phê phán:
Trên đời này vẫn còn có nhiều người đang lãng phí cuộc đời mình một cách vô nghĩ. Họ không có ước mơ gì để mơ ước, không có mục tiêu nào để hướng tới, không có một ai để gắn kết và yêu thương. Họ đang tồn tại chứ không phải đang sống. Họ đang cố đi hết quãng đời được sống trong cô đơn, thù ghét, mệt mỏi chứ không cố đạt lấy một mục đích cao thượng nào. Những người như thế thật đáng thương, đáng trách.
Bài học nhạn thức:
“Sự mất mát lớn nhất là bạn để cho tâm hồn tàn lụi ngay khi còn sống”. Hãy luôn tự tin hướng về phía trước, năng động học tập và sáng tạo, tự hoàn thiện bản thân để thành công trong cuộc sống và sống một cuộc sống đầy ý nghĩa.
Kết bài:Hãy sống một cuộc đời có ý nghĩa bởi cuộc sống như một trang sách, kẻ ngu ngốc sẽ giở qua nhanh chóng còn người khôn ngoan thì vừa đọc, vừa suy nghĩ vì biết rằng mình chỉ được đọc một lần.Ý nghĩa cuộc sống không được đo bằng độ dài sự sống mà được tính bằng những gì bạn đã cống hiến cho cuộc đời này. Rồi tất cả sẽ ra đi, chỉ có tình người là ở lại.
tham khảo:
Cuộc sống có ý nghĩa là cuộc sống mà con người chúng ta, ai ai cũng biết cách chia sẻ với nhau, biết cách yêu thương và trân trọng những gì đang có.
Hãy biết buồn hoạc vui trước những vui buồn của người khác, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để hiểu và cảm thông với họ. Hãy cho đi niềm vui của bản thân và chắc chắn rằng bạn sẽ không bao giờ cô đơn khi còn có nhau bên cạnh. Trân trọng cuộc sống mỗi ngày. Trân trọng cuộc sống trong hiện tại, sống có ý nghĩa từng phút giây bằng cách phát huy hết năng lực bản thân, khẳng định được mình và đóng góp cho đời, biết yêu thương, quan tâm đến người xung quanh. Cùng người khác san sẻ vui buồn, những trạng thái tình cảm, với nhaucả sự chia sẻ những khó khăn về vật chất, giúp nhau trong hoạn nạn. KHi ta biết chia sẻ niềm vui, hạnh phúc với mọi người tức là biết sống vì người khác cũng là lúc mình nhận được niềm vui, ta cảm thấy cuộc đời này thật tuyệt vời. Khi bạn giúp được mọi người sẽ tạo ra 1 sợi dây vô hình gắn kết chúng ta lại gần nhau hơn. “Yêu thương cho đi là sự yêu thương duy nhất mà ta giữ lại được”. Những người sống đơn giản và luôn thanh thản trong tâm hồn là những người luôn sẵn sàng chia sẻ đồng cảm với nỗi đau sự bất hạnh của người khác. Như thế, khi gặp khó khăn bạn cũng sẽ nhận được sự quan tâm giống như cách mà bạn quan tâm người khác. Điều đó giúp chúng ta có thêm được những đức tính tốt cho bản thân bạn có thể truyền đạt cho mọi người và con cái của bạn sau này.
Những câu chuyện mang thông điệp như vậy bạn hãy giữ gìn nó và noi theo những tấm gương tốt bạn nhé.
Mở đoạn:
- Giới thiệu quê hương em.
Ví dụ: Địa điểm quê mình ở đâu?, có những văn hóa phong tục nổi bật gì?,...
Thân đoạn:
Làm rõ các ý sau:
- Chọn một cảnh mà mình muốn tả:
Ví dụ là: cảnh sáng sớm, các cô các bác ra đồng làm ruộng.
- Tả bầu trời buổi sáng lúc đó:
+ Hoạt động và hình thái của của ông mặt trời (động từ, danh từ)
+ Bầu trời lúc đó như thế nào? (tính từ, danh từ)
+ Không khí lúc đó và cảnh vật, cây cối ra sao? (Danh từ, động từ, tính từ).
- Tả những ngôi nhà.
- Tả con vật: con chó, con mèo còn đang ngủ,...
- Tả hoạt động của mọi người lúc đó:
+ Đang cấy lúa, mạ,...
- Nêu lên suy nghĩ của mình với khung cảnh này:
+ Đây là một khung cảnh như thế nào?, tạo bức tranh đồng quê đẹp đẽ ra sao?
- Bày tỏ cảm xúc của mình đối với cảnh này:
+ Mình cảm thấy khung cảnh này quen thuộc, đơn giản như thế nào?
+ Mình yêu thích nhất ở nó điểm gì?, lí do mà mình yêu thích là gì?
+ Từ đó, mình thấy đó là trải nghiệm về quê rất hạnh phúc và cảm thấy cần học tập cố gắng nỗ lực bản thân, trưởng thành hơn để cống hiến tài năng của mình giúp quê mình phát triển hơn.
Kết đoạn:
- Khẳng định lại vẻ đẹp của quê hương mình và tình yêu mình danh cho quê hương.
+ Lý do vì sao mình đặc biệt thích cảnh vật này.
-> Gắn bó lâu dài với tuổi thơ mình.
-> Là cảnh vật quen thuộc thân thương.
- Hứa hẹn mai sau làm gì để giúp quê hương mình phát triển hơn.
Thời học sinh đã đem đến cho em rất nhiều những kỉ niệm đáng nhớ. Nhưng điều mà em nhớ nhất lại là một trải nghiệm đã xảy ra từ hồi em học lớp 3.
Hồi đó, em rất ham chơi, thường không làm bài tập về nhà, khiến thầy cô phiền lòng. Tuy nhiên, vẫn có những hôm em làm bài rất đầy đủ. Hôm ấy, khi đến tiết kiểm tra bài tập môn Toán, em đã rất tự tin vì tối qua có làm bài đầy đủ. Nhưng khi tìm trong cặp, thì không thấy vở đâu cả. Vô cùng sửng sốt, em ngồi im tại chỗ. Khi cô giáo tiến lại gần, em đã đứng dậy và nói với cô rằng:
- Thưa cô, em có làm bài tập rồi, nhưng đã để quên vở ở nhà mất ạ.
Nghe em nói vậy, các bạn trong lớp xì xầm cười lên. Tự em hiểu được rằng không ai tin lời em nói cả. Vì đã không ít lần em ham chơi, không chịu làm bài tập. Xấu hổ và tức giận, em nắm chặt tay, mắt bắt đầu ươn ướt. Lúc ấy, cô giáo lại hỏi em:
- Em chắc chắn mình đã làm bài tập chứ?
- Thưa cô, em chắc chắn ạ!
- Được rồi, cô tin em đã làm bài. Bởi vì em là đứa trẻ ngoan không nói dối. Ngày mai, em hãy mang bài tập đến cho cô kiểm tra nhé.
Nói xong cô lại tiếp tục kiểm tra các bạn khác. Hành động ấy của cô khiến em sung sướng vô cùng. Bởi cô đã tin tưởng em, tin rằng em không nói dối.
Từ hôm đấy, em thay đổi hẳn. Trở nên chăm chỉ hơn, luôn làm đầy đủ bài tập về nhà. Vì em không muốn phụ sự tin yêu của cô giáo dành cho mình. Trải nghiệm ngày hôm ấy chính là cột mốc đánh dấu sự tiến bộ tuyệt vời của em.
- Lập dàn ý:
- Mở bài giới thiệu về chuyến tham quan của em.
– Đó là bãi biển Nha Trang và đảo khỉ.
– Lý do về việc tổ chức chuyến tham quan của em
- Thân bài về kể lại chuyến tham quan của em:
– Tâm trạng háo hức của em và các bạn về chuyến đi
– Cảm xúc khi được đến thăm các địa danh: bãi biển Nha Trang, Đảo khỉ
+ Miêu tả chi tiết về bãi cát, nước biển, không khí…
+ Miêu tả chi tiết về Đảo khỉ
– Tả thành phố Nha Trang về đêm: lấp lánh những ngọn đèn…
– Cảm xúc khi chia tay Thành phố Nha Trang để ra về.
- Kết luận về kể lại chuyến tham quan của em:
– Cảm nghĩ của em về chuyến đi
– Quyết tâm cố gắng học tập để được đi du lịch vào những năm sau.
- Bài làm:
Từ lâu, em đã mong ước được nhìn ngắm biển Nha Trang, một danh lam thắng cảnh bậc nhất của đất nước Việt Nam. Và cuối cùng, ước mơ ấy đã trở thành hiện thực, nhờ có hoạt động hè của thiếu nhi do xã tổ chức để khen tặng các em học sinh có thành tích xuất sắc trong năm học nên em đã có một chuyến tham quan vùng biển thơ mộng này. Chuyến tham quan của em đã để lại trong em những kỉ niệm khó quên về bãi biển Nha Trang đầy nắng và gió.
Hôm đó, không cần hẹ giờ đồng hồ mà em cũng tự dậy sớm, làm vệ sinh cá nhân, ăn sáng nhẹ rồi cùng mẹ chuẩn bị cho chuyến tham quan. Đúng 6 giờ, chiếc xe buýt bắt đầu khởi hành, em tạm biệt mẹ rồi cùng các bạn lên đường. Đi được một lúc, em bắt nhìn thấy hòn Vọng Phu từ xa xa. Quả đúng như mọi người nói, hòn Vọng Phu mang dáng đứng của một người vợ đang bồng con, mỏi mòn đợi người chồng. Rồi còn những ngọn núi với những hòn đá cuội nhẵn bóng, thơ mộng diệu kì. Tiếc rằng là em không thể dừng lại để tham quan chúng được. Cuối cùng thì cũng đến nơi rồi! Biển Nha Trang đã thấp thoáng hiện lên làm chúng em ồ lên sung sướng, những đợt sóng nhẹ nhàng vỗ về bờ cát trắng. Xa xa, là những chiếc thuyền buồm đủ màu sắc đi lại một cách chậm chạp chắc vì chúng ở xa em quá. Nước biển thật trong và mát lành, em muốn chạy ngay xuống bờ biển nhưng không được phép của anh chị phụ trách. Trên bờ cát trắng phau, những cô bé, cậu bé vui vẻ xây những lâu đài cát của mình. Xe ô tô trở chúng em đi dọc bờ biển một hồi lâu, chúng em thả sức ngắm bờ cát trắng trải dài và những làn nước biển trong veo.
Tạm biệt vùng biển Nha Trang xinh đẹp, xe trở chúng em đi tới Đảo Khỉ, nhưng chúng em còn phải qua một chuyến tàu nhỏ nữa. Rồi đảo khỉ dần dần hiện lên với những cây dừa cao, một tấm biển nho nhỏ có vẽ hình một chú khỉ tinh nghịch và đề một dòng chữ: “Hân hạnh đón chào quý khách” Đoàn tham quan chúng em chọn địa điểm nghỉ chân dưới một tán dương rậm rạp để ăn bữa trưa, Ăn xong bữa trưa, chúng em đi thăm một đàn khỉ trên đảo, hình như có đến mấy trăm con, chúng thật khôn và tinh nghịch làm sao. Chúng em được thả sức vui đùa với các bạn khỉ, cho các bạn ăn hoa quả, bánh mì…. Tham quan các bạn khỉ được một lúc thì chúng em được cô hướng dẫn viên du lịch đưa đến rạp xiếc để xem những tiết mục xiếc của những chú chó, chú khỉ… thông minh, thật đáng yêu. Em và các bạn thích nhất là xiếc khỉ, một chú khỉ làm người đạp xích lô và đương nhiên cũng phải có một chú khỉ khác quần áo sang trọng ngồi chễnh chệ, tay cầm chiếc dù làm khách. Khi những tiết mục của đoàn xiếc chấm dứt cũng là lúc chúng em tạm biệt các bạn khỉ và rời đảo khỉ để đến khu Hải Sinh Vật Học. Ở đây em đã được xem vô số loài san hô lớn nhỏ, nhiều loài cá quý hiếm và còn được tận mắt chứng kiến những con cá mập bơi lội trong làn nước. Chúng em lại được tận tay xờ vào bộ xương cá voi khổng lồ và gặp một loài cá được mệnh danh là nàng tiên của biển cả.
Trời đã bắt đầu tối, chuyến tham quan của em đang dần khép lại, đành phải rời bỏ thành phố Nha Trang thơ mộng này để về bên gia đình! Các dãy đèn trong thành phố Nha Trang đã bắt đầu thắp lên những quả tròn màu tím nhạt, ngả dần sang màu xanh lá cây và cuối cùng nở bung ra trong màu trắng soi rõ mặt người qua lại. Lúc này đây, Thành phố Nha Trang được khoác lên mình một bộ cánh mới – Thành phố về đêm với những ánh đèn đủ màu sắc của các nhà hàng, khách sạn, toà nhà cao tầng làm thành phố trở nên lộng lẫy hơn. Cuối cùng, chúng em cũng phải rời xa những hình ảnh đẹp đẽ ấy, rời xa thành phố Nha Trang với những vẻ hối tiếc vô cùng, đi được một lúc lâu, nhiều bạn sau một chuyến đi đã ngủ thiếp đi trên ghế xe, các anh chị phụ trách thấy thế liền bày ra nhiều trò chơi lý thú, hát những bài ca thiếu nhi cho tới khi chiếc xa dừng lại tại điểm xuất phát. Chuyến đi tham quan này mới tuyệt làm sao! Em thầm hứa với lòng mình sẽ cố gắng học thật giỏi để những năm sau được đi thăm những danh lam thắng cảnh tuyệt đẹp khác của đất nước ta hay sẽ gặp lại vùng đất Nha Trang này, một cõi mộng mơ đẹp và rất đỗi diệu kì. Chuyến tham quan của em đã để lại cảm xúc tuyệt với trong em mà cả các bạn. Đó là một cảm giác vừa vui, vừa thú vị nhưng lại mang chút luyến tiếc vì không được ở đây lâu hơn một chút nữa. Hi vọng chúng em sẽ có nhiều chuyến tham quan như vậy nữa để mở rộng tầm mắt về những khu du lịch của Việt Nam.
tham khảo:
Hoàng Hải thân mến!
Từ ngày cậu cùng gia đình chuyển đến Nha Trang, mình không nhận được tin tức gì của cậu. Mình nhớ cậu lắm. Sáng nay, bỗng có một phong thư lạ, mở ra xem, hóa ra là thư cậu. Mừng quá! Mình vội viết thư hồi âm cho cậu ngày.
Hải ơi! Từ ngày về trường mới tới nay cậu học tập ra sao? Có còn giữ ngôi vô địch môn Toán như hồi ở Hà Nội không? Nếu có ai đó cướp mất chức vô địch của cậu thì mình buồn lắm. Nhưng nói thế cho vui chứ thiên hạ còn lắm người tài giỏi hơn mình, có phải thế không Hải? Sức khỏe của cậu dạo này thế nào rồi? Vẫn như cái “đầu máy xe lửa” ấy chứ? Còn hai bác và em Tú Trinh có khỏe không?
Riêng mình việc học hành vẫn bình thường như hồi cậu ở đây. Mình với con bé Lệ Khanh vẫn so kè nhau hàng tháng. Khi thì đứa nay nhích lên đứng trước đứa kia, khi thì ngược lại. Có nhiều lúc cảm thấy mệt mà không dám nghỉ ngơi đấy. Vậy nhưng thú vị phải không Hải? Về sức khỏe của mình thì chắc chẳng ai có thể địch nổi rồi.
Còn chuyện này nữa. Hôm thi đấu bóng đá, mình cao nhất đội nên được phân công vị trí thủ môn, trông cũng oai ra phết. Các bạn gái trong lớp nói đùa là: “Thân gầy, ốm yếu, nhẹ người dễ bay cao bay xa... chỉ sợ sẽ bay đi theo quả bóng”. Không ngờ lời nói đùa ấy ứng nghiệm vô cùng. Ở hiệp hai, đội mình đang dẫn trước 1 - 0. Đội bạn vùng lên phản công quyết liệt. Một quả bóng sấm sét do “Hùng xe tăng” sút đúng vào giữa cầu môn. Hải vẫn nhớ Hùng đấy chứ? Mình lao ra bắt gọn quả bóng, lăn hai vòng. Mình cứ tưởng lăn ra ngoài, nào ngờ cú lăn “nghệ thuật” của mình đã vô tình gỡ hòa cho đội bạn. Lúc đó mình buồn và xấu hổ vô cùng. May mà các bạn trong lớp vẫn an ủi và thông cảm cho mình.
Thôi, thư đã dài rồi hẹn lần sau nhé! Mình chúc đại gia đình Hải hạnh phúc.
Bạn tốt của cậu
Tuấn Mạnh