Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
là những sự kiện liên quan đến con người[1][2]. Đây là thuật ngữ chung có liên quan đến các sự kiện trong quá khứ cũng như những ghi nhớ, phát hiện, thu thập, tổ chức, trình bày, giải thích và thông tin về những sự kiện này. Những học giả viết về lịch sử được gọi là nhà sử học. Các sự kiện xảy ra trước khi có những ghi chép lại được coi là thời tiền sử.
Là Bộ môn khoa học nghiên cứu về quá khứ, đặc biệt là những sự kiện liên quan đến con người. Đây là thuật ngữ chung có liên quan đến các sự kiện trong quá khứ cũng như những ghi nhớ, phát hiện, thu thập, tổ chức, trình bày, giải thích và thông tin về những sự kiện này.
Điều tôi yêu thích nhất mỗi khi hè về là được về quê và nhìn ngắm cảnh bình minh trên quê hương mình. Tiếng gà gáy là tiếng báo thức thiên nhiên đánh thức tôi sau một giấc ngủ dài. Rạng đông đã dần ló dạng. Ông mặt trời vén làn mây đen, thức dậy vươn mình ban phát ánh nắng xuống trần gian. Những chú chim ngủ sâu trong những lùm cây dần thức dậy bắt đầu hành trình đi kiếm ăn. Chúng bắt đầu cất cao giọng hát chào mừng ngày mới. Hai bên đường lúc nào cũng là những hàng cây bàng, phương, bằng lăng xanh ngắt phủ kín một góc trời. Bóng râm của chúng giúp xua đi phần nào cái nóng của màu hè oi bức. Cánh đồng lúa chín rộng mênh mông tựa như một dải lụa vàng trải đến tận chân trời. Mùi lúa thơm thoang thoảng khắp không gian khiến lòng tôi thêm mong chờ đến ngày được thấy các bác nông dân gặp lúa. Cuộc sống sinh hoạt của mọi người nơi đây lại bắt đầu. Trên đường toàn là những gánh chợ di động, ai gọi là tấp vào bán hàng. Mọi người trên đường đi làm về vừa đi vừa nói chuyện. Tiếng nói đan xen tiếng cười khiến tôi như tìm lại được hạnh phúc mình đã đánh mất từ lâu. Tôi rất yêu thích vẻ đẹp của bình minh trên quê hương mình.
Từ trái nghĩa: ngủ - đánh thức
Từ đồng nghĩa: bình minh - rạng đông
Hình ảnh người cô yêu quý luôn đọng mãi trong trái tim tôi mỗi khi tôi nhìn lại tấm ảnh kỉ niệm cũ. Cô tôi, một người rất đặc biệt và đã để lại cho tôi bao ấn tượng. Tôi là một học sinh nữ nghịch và hay nói chuyện trong giờ, ít khi chăm chú nghe cô giảng bài. Cô luôn nhắc nhớ tôi và toi luôn cúi gằm mặt, thầm trách cô trong lòng. Tôi không thích cô ở chỗ cô luôn lấy bạn lớp trưởng ra. Nào thì học giỏi, gương mẫu, ngoan ngoãn,... tôi chẳng thể nào thích cô như thế. Nhưng càng học, tôi lại càng thấy những bài học của cô rất hay và bổ ích. Cô rất quan tâm tới tôi và không mấy chốc, tôi đã trở thành một học sinh xuất sắc. Tiếng của cô tôi ấm áp lắm, truyền vào trang vở với bao khát vọng, với bao tình yêu thương học trò và sự nhiệt huyết, đó như một cơn gió ươm mầm sống cho tương lai vì cả một thế hệ khôn lớn thành người. Cô đã cho đi quá nhiều và không đòi hỏi được nhận lại, chỉ mong sao các học trò của mình lớn khôn và có ích cho xã hội. Bất chợt một xúc cảm lạ, tôi cảm giác như 1 thứ gì đó trộn lẫn vào nhau, từ chuyện buồn đến chuyện vui, tất cả hòa quyện vào nhau và tạo nên thứ tình cảm mà tôi không biết phải dùng một mĩ từ nào để có thể diễn tả được cái tình cảm nhẹ nhàng, sâu lắng ấy. Tình cảm cô trò, một trong những tình cảm thiêng liêng, trong sáng và cao đẹp nhất. Mỗi khi nghĩ đến cô, mắt tôi lại nhèo đi lúc nào ko hay. Cô là một người mẹ, một người mẹ đã dẫn bước tôi trên con đường tương lai tươi sáng.
Cô giáo em cao cao, dáng người thon gọn, da trắng hồng, mặc áo dài rất đẹp. Bước vào lớp, cô như mang theo cả mùi thơm của nắng. Cả lớp ngây người nhìn cô. Cô dịu dàng mời cả lớp ngồi xuống. Bắt đầu giờ học, cô nhẹ nhàng viết lên bảng dòng chữ mềm mại. Bàn tay cô lướt nhanh như một hoạ sĩ. Chi một loáng, hàng chữ đẹp hiện ra. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Giọng đọc của cô thật ấm áp và truyền cảm. Khi giảng bài, khuôn mặt của cô luôn tươi cười biểu lộ sự thân thiện. Bàn tay cô nhẹ nhàng đánh nhịp theo từng câu văn, câu thơ. Đôi mắt cô luôn nhìn thẳng về phía học sinh thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô giảng bài say sưa đến nỗi trán cô lấm tấm những giọt mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Thỉnh thoảng cô đi xuống lớp xem chúng em ghi bài, thảo luận nhóm. Trong bài giảng, cô thường đặt câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự suy nghĩ của tất cả học sinh trong lớp. Cô lúc nào cũng gần gũi chúng em. Trong những giờ học căng thẳng, cô thường kể cho chúng em nghe những mẩu chuyện ngắn rất hay và bổ ích. Kết thúc tiết học, bao giờ cô cùng lưu ý những điều cần nhớ cho chúng em. Cả lớp em ai cũng yêu quý và kính trọng cô.
Từ sân nhà nhìn về hướng Đông, em thấy bầu trời đang chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời vẫn giấu mình sau đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt báo hiệu mặt trời đã thức giấc. Chỉ một lát sau, mặt trời như một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang từ từ nhô lên, nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gió sớm lồng lộng thổi, quét sạch tàn dư của bóng đêm. Bầu trời như được đẩy lên, thoáng đãng và cao vời vợi.Mặt trời lên rất nhanh. Thoáng chốc, ánh sáng đã mau chóng chan hoà mặt đất. Vạn vật như bừng tỉnh, hân hoan chào đón nắng mai. Sương đêm đọng trên lá cây ngọn cỏ, lấp lánh dưới ánh mặt trời.
+đồng nghĩa : rất nhanh - mau chóng
+ trái nghĩa : bóng đêm - ánh sáng
* Trả lời:
Mỗi sáng thức dậy, khi trời còn tôi tối, tôi đều đi ra cánh đồng để ngắm cảnh mặt trời mọc. Tôi đứng trên bờ ruộng và trông ngóng, khoảng vài phút sau, những tia nắng đầu tiên xuất hiện. Ôi! Những tia nắng ấy thật ấm áp làm sao nó đã xua đi lớp sương mù lạnh giá, bây giờ nhìn mọi vật thật đẹp chẳng hạng như cánh đồng lúa như một dải lụa vàng rực rỡ, những giọt sương thì lấp lánh như pha lê,...Mặt trời đã lên cao rồi, mọi người trong làng đã thức dậy và làm việc và tôi cũng thế. Ngày mai, tôi sẽ dậy thật sớm để ngắm mặt trời mọc.
Từ trái nghĩa: Ấm áp ≠ lạnh giá
đồng nghĩa với từ lịch sử là liên sử nha bạn.