Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1: Truyện đồng thoại là:
a) Truyện viết cho trẻ em, có nhân vật thường là loài vật hoặc đồ vật
b) Truyện viết cho trẻ em, nhân vật là người
c) Có nhân vật thường là loài vật
d) Có nhân vật là người
Câu 2: Truyện là loại tác phẩm văn học kể lại một câu chuyện có các yếu tố nào sau đây?
a) Có cốt truyện, nhân vật
b) Có không gian, thời gian
c) Có cốt truyện, hoàn cảnh diễn ra các sự việc
d) Có cốt truyện, nhân vật, không gian, thời gian, hoàn cảnh diễn ra các sự việc
Câu 3: Truyện đồng thoại là loại truyện có các nhân vật vừa mang những đặc tính vốn có cùa loài vật hoặc đồ vật vừa mang đặc điểm của con người
a) Đúng
b) Sai
Câu 4: Cốt truyện là yếu tố quan trọng của?
a) Thơ
b) Truyện kể
c) Ca dao
d) Tục ngữ
Câu 5: Người kể chuyện là nhân vật do nhà văn tạo ra để kể lại câu chuyện ở ngôi thứ mấy?
a) Ngôi thứ nhất
b) Ngôi thứ nhất số ít và số nhiều
c) Ngôi thứ nhất và ngôi thứ ba
d) Ngôi thứ ba
Câu 6: Lời nhân vật là lời nói trực tiếp của nhân vật (đối thoại, độc thoại), có thể được trình bày tách riêng hoặc xen lẫn với lời người kề chuyện.
a) Đúng
b) Sai
Câu 7: Văn bản Bài học đường đời đầu tiên trích từ chương nào của truyện Dế Mèn phiêu lưu ký?
a) phần dẫn đề
b) chương 2
c) chương 1
d) chương 3
Câu 8: Nghệ thuật nào tiêu biểu trong văn bản Bài học đường đời đầu tiên?
a) nghệ thuật miêu tả sinh động, óc tưởng tượng phong phú
b) Lối kể chuyện tự nhiên, hấp dẫn
c) Ngôn ngữ chính xác giàu tính tạo hình
d) Tất cả đều đúng
Câu 9: Dòng nào không phải miêu tả về ngoại hình của dế Mèn?
a) đôi càng mẫm bóng
b) Những cái vuốt cứng dần, nhọn hoắt
c) cánh ngắn củn đến giữa lưng
d) Sợi râu dài và uốn cong
Câu 10: Dòng nào không phải miêu tả Dế Choắt?
a) Đầu to, nổi từng tảng
b) Người gầy gò, dài lêu đêu
c) Đôi càng bè bè
d) Mặt mũi lúc nào cũng ngẩn ngơ
Có 3 người bạn đến Jerusalem, dọc đường họ cảm thấy do mang quá nhiều tiền, nên tốc độ bị chậm và sợ bọn cướp, nên tất cả cùng nhất trí chôn toàn bộ tiền của cả 3 cùng một chỗ, đợi kiếm được xe thì qua lấy lại sau.
Tuy nhiên, sáng hôm sau, bọn họ phát hiện số tiền đã "không cánh mà bay", và chắc chắn thủ phạm chỉ có thể là 1 trong 3 người họ, vì chỉ họ mới biết chỗ chôn tiền.
Cãi nhau hồi lâu, tất nhiên là không ai chịu nhận đã lấy cắp tiền, tất cả cùng mang "vụ án" tới gặp Solomon, người thông thái nhất thành Jerusalem xin giúp đỡ.
Solomon ngay sau khi nghe xong câu chuyện, trả lời :
"Ta cũng đang có 1 vấn đề nan giải, phiền 3 vị nghe câu chuyện của ta trước, góp ý giúp ta rồi sau đó ta sẽ giải quyết giúp chuyện kia của các vị".
Và ngay sau đó, ông kể 1 câu chuyện cho 3 vị khách :
"Một cô gái được hứa gả cho một chàng trai và đã đính hôn ước. Nhưng không lâu sau, cô lại yêu một người khác. Thế là, cô đề nghị hủy hôn với vị hôn phu, đồng thời bằng lòng bồi thường cho anh một khoản tiền.
Nhưng vì hạnh phúc của người mình yêu, chàng trai đã đồng ý hủy hôn mà không cần tiền bồi thường.
Rồi chẳng bao lâu sau, cô gái bị một ông lão lừa và bắt làm con tin để đòi tiền chuộc. Vì muốn thoát thân, cô gái nói với ông lão:
"Vị hôn phu trước đây chẳng cần tiền bồi thường và đồng ý hủy hôn rồi, vì vậy, xin ông cũng nên làm thế với tôi". Vậy là ông lão cũng đồng ý để cô đi mà không lấy đồng nào.
Kể chuyện xong, Solomon hỏi: "Theo các vị, cô gái, chàng trai và ông lão, hành vi của ai là đáng khen nhất?".
Người đầu tiên nói: "Chàng trai hôn phu đáng khen nhất, vì đã trân trọng tình yêu với cô gái mà không cần tiền bồi thường".
Người thứ hai thì bảo: "Đó phải là cô gái, vì cô gái sẵn sàng vì tình yêu mà bất chấp tất cả, không ngại bồi thường tiền cho vị hôn phu".
Còn người thứ ba suy nghĩ hồi lâu rồi trả lời: "Câu chuyện thật vớ vẩn, tại sao ông lão bắt cóc cô gái để đòi tiền mà sau đó lại thả đi một cách vô lý như vậy chứ ?".
Ngay sau khi người thứ ba dứt lời, Solomon đã chỉ thẳng vào mặt hắn nói rằng: "Ngươi chính là kẻ trộm!", và hô người bắt anh ta lại.
Khi mọi người hỏi lý do, Solomon trả lời :
"Đó là đòn tâm lý, trong câu chuyện tôi vừa kể, 2 người đầu tiên chỉ quan tâm tới tình tiết, nhân vật mà coi nhẹ đồng tiền, còn kẻ kia chỉ nghĩ đến chuyện tại sao ông lão lại phải thả cô gái mà không lấy tiền, chứng tỏ hắn có tâm hồn đồi bại".
Nghe xong tất cả đều cúi đầu thán phục ông lão, còn tên kẻ trộm sau đó cũng phải cúi đầu nhận tội.
Đây là dàn ý câu truyện tự thêm mắn muối nhé:
Ngày xưa có gia đình nọ có 2 vợ chồng đã sống với nhau 1 thời gian.Người chồng rất ngu.
"Ngu si vốn sẵn tính trời
Học đi học lại, Ơi Giời đéo hơn"
Một hôm người vợ ru chồng ngủ. Người chồng yêu cầu người vợ ngâm thơ để dễ ngủ. Người vợ lập tức đồng ý ngâm thơ:
"Tiếc thương hạt gạo trắng ngần
Đã vo nước bẩn lại vừn lửa rơm"
Nghe xong người chồng mắng người vợ một cách tức tối:"Mày bảo mày là hạt gạo còn tao là nước bẩn ak"
Người vợ đáp"Chàng là hạt gạo trắng ngần, còn thiếp là nước bẩn là khổ đời chàng". Người chồng hết giận bảo ngâm thêm 1 bài.
Người vợ lập tức ngâm thơ:
"Tiếc thương cây Quế trong rừng
Để cho bọn Thái, bọn Mường nó leo"
Nghe xong người chồng lại mắng người vợ một cách tức tối:"Mày bảo mày là cây quế còn tao là bọn Thái, bọn Mường ak"
Người vợ bình tĩnh đáp:"Chàng là cây Quế, còn thiếp là người nhờ cửa nhà chàng" Người chồng hết giận bảo ngâm thêm 1 bài.
Người vợ lập tức ngâm thơ:
"Rồng vàng tắm nước ao tù
Người khôn ở với người ngu bực mình"
Người chồng tức giận la to:" Mày bảo mày là rồng vàng còn tao là ao tù ak. Mày bảo mày là người khôn còn tao ngu ak"
Người vợ đáp:"Thiếp không có ý đó. Chàng bức mình tức chàng là rồng vàng là người khôn, còn thiệp là người kém cỏi". Nghe xong người chồng cười tươi khen hay rồi 1 lúc sau thì ngủ. Từ ngày hôm ấy anh chàng cứ nhắc đi nhắc lại câu đó:
"Rồng vàng tắm nước ao tù
Người khôn ở với người ngu bực mình"
Mọi người đi qua chỉ cười không dám nói vì sợ vợ chàng sẽ bị đánh.
@Phân tích:
Người ngu: Người chồng
Người thông minh: Người vợ
Hay nhớ
a, Trong truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh:
- Sơn Tinh và Thủy Tinh là nhân vật chính có vai trò quan trọng nhất
- Sơn Tinh và Thủy Tinh được nói tới nhiều nhất
- Vua, Mị Nương, các Lạc hầu là nhân vật phụ nhưng không cần thiết, không thể bỏ được
b, Nhân vật trong truyện được kể:
Nhân vật | Tên gọi | Lai lịch | Tài năng | Chân dung | Việc làm |
Vua Hùng | Vua Hùng | Thứ mười tám | Kén rể | ||
Sơn Tinh | Sơn Tinh | ở vùng núi Tản Viên | Vẫy tay… nổi cồn bãi, mọc lên núi đồi, đem sính lễ đến trước | Cầu hôn, dời núi dựng thành, ngăn lũ | |
Thủy Tinh | Thủy Tinh | Gọi gió, gió đến, hô mưa mưa về | Cầu hôn, dâng nước cuồn cuộn | ||
Mị Nương | Mị Nương | Con gái vua Hùng thứ mười tám | tính tình hiền dịu | Người đẹp như hoa | Theo Sơn Tinh về núi |
Lạc hầu | Lạc hầu | Bàn bạc |
Lê Thận ko phải là nhân vật chính trong sự tích hồ gươm nhưng rất cần thiết cho truyện, giúp cho nhân vật chính hoạt động và làm cho truyện mạch lạc hơn( bạn coi bài 3 sgk lớp 6).
còn câu 2 trên mạng có đầy bạn ạ...ko cần hỏi trong đây đâu
k nha.............( <...>)
B. Sai