Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Luận điểm: Tôi thấy Tế Hanh là một người tinh lắm.
- Tác giả đã trình bày các luận cứ:
+ Tế Hanh đã ghi được đôi nét rất thần tình về cảnh sinh hoạt chốn quê hương.
+ Thơ Tế Hanh đưa ta vào một thế giới gần gũi với mỗi con người.
- Hai luận cứ trên được trình bày theo một trật tự hợp lý. Tác giả xuất phát từ sự thấu hiểu Tế Hanh (tinh tế, có thể nghe những điều không hình sắc, âm thanh).
+ Nhận định cũng rất chính xác về chất thơ Tế Hanh: đưa ta vào thế giới gần gũi mà ta chỉ cảm thấy một cách mờ mờ.
+ Luận cứ thứ hai là hệ quả của luận cứ thứ nhất, điều này tạo được sự logic, hợp lý
Muốn làm được bài này thì
ĐÃ CÓ CHỊ GOOGLE CHỊ ĐÂY GIẢI QUYẾN MỌI VẤN ĐỀ
a) Gạch dưới những chi tiết chứng minh cho nhận định : " Tế Hanh đã ghi được đôi nét rất thần tình về cảnh sinh hoạt chốn quê hương".
Tế Hanh là 1 người tinh lắm. Tế Hanh đã ghi được đôi nét rất thần tình về cảnh sinh hoạt chốn quên hương. NGười nghe thấy tất cả những điều không hình sắc, không thanh âm như " mảnh hồn làng" trên "cánh buồm giương", như tiếng hát của hương đồng quyến rũ con đường quê nho nhỏ. THơ Tế Hanh đưa ta vào 1 thế giới rất gần gũi...
b) Nêu hình dung của em về bức tranh quê hương trong thơ Tế Hanh qua những chi tiết đó.
Những chi tiết trong thơ của Tế Hanh để lại trong em nhiều hình ảnh đẹp về quê hương của tác giả cũng như chính quê hương mình. Nơi đó có một thiên đường cát và nước biển trai dài bất tận. Khi bình minh lên, trai tráng trong làng cùng nhau cầm lưới ra khơi đánh cá. Màu nắng đã nhuộm sắc da của họ trở nên sạm lại nhưng họ không nhại khó ngại khổ. Khi đánh cá trở về, thật vui không sao tả nổi bởi ông trời đã ban cho họ nhiều lộc quá. Cuộc sống nơi sông nước thật khó khăn nhưng cũng rất đẹp!
a) Gạch dưới những chi tiết chứng minh cho nhận định : " Tế Hanh đã ghi được đôi nét rất thần tình về cảnh sinh hoạt chốn quê hương".
Tế Hanh là 1 người tinh lắm. Tế Hanh đã ghi được đôi nét rất thần tình về cảnh sinh hoạt chốn quên hương. NGười nghe thấy tất cả những điều không hình sắc, không thanh âm như " mảnh hồn làng" trên "cánh buồm giương", như tiếng hát củahương đồng quyến rũ con đường quê nho nhỏ. THơ Tế Hanh đưa ta vào 1 thế giới rất gần gũi...
b) Nêu hình dung của em về bức tranh quê hương trong thơ Tế Hanh qua những chi tiết đó.
Những chi tiết trong thơ của Tế Hanh để lại trong em nhiều hình ảnh đẹp về quê hương của tác giả cũng như chính quê hương mình. Nơi đó có một thiên đường cát và nước biển trai dài bất tận. Khi bình minh lên, trai tráng trong làng cùng nhau cầm lưới ra khơi đánh cá. Màu nắng đã nhuộm sắc da của họ trở nên sạm lại nhưng họ không nhại khó ngại khổ. Khi đánh cá trở về, thật vui không sao tả nổi bởi ông trời đã ban cho họ nhiều lộc quá. Cuộc sống nơi sông nước thật khó khăn nhưng cũng rất đẹp!
a) Gạch dưới những chi tiết chứng minh cho nhận định : " Tế Hanh đã ghi được đôi nét rất thần tình về cảnh sinh hoạt chốn quê hương".
Tế Hanh là 1 người tinh lắm. Tế Hanh đã ghi được đôi nét rất thần tình về cảnh sinh hoạt chốn quên hương. NGười nghe thấy tất cả những điều không hình sắc, không thanh âm như " mảnh hồn làng" trên "cánh buồm giương", như tiếng hát của hương đồng quyến rũ con đường quê nho nhỏ. THơ Tế Hanh đưa ta vào 1 thế giới rất gần gũi...
b) Nêu hình dung của em về bức tranh quê hương trong thơ Tế Hanh qua những chi tiết đó.
Những chi tiết trong thơ của Tế Hanh để lại trong em nhiều hình ảnh đẹp về quê hương của tác giả cũng như chính quê hương mình. Nơi đó có một thiên đường cát và nước biển trai dài bất tận. Khi bình minh lên, trai tráng trong làng cùng nhau cầm lưới ra khơi đánh cá. Màu nắng đã nhuộm sắc da của họ trở nên sạm lại nhưng họ không nhại khó ngại khổ. Khi đánh cá trở về, thật vui không sao tả nổi bởi ông trời đã ban cho họ nhiều lộc quá. Cuộc sống nơi sông nước thật khó khăn nhưng cũng rất đẹp!
a) Gạch dưới những chi tiết chứng minh cho nhận định : " Tế Hanh đã ghi được đôi nét rất thần tình về cảnh sinh hoạt chốn quê hương".
Tế Hanh là 1 người tinh lắm. Tế Hanh đã ghi được đôi nét rất thần tình vềcảnh sinh hoạt chốn quên hương. NGười nghe thấy tất cả những điều không hình sắc, không thanh âm như " mảnh hồn làng" trên "cánh buồm giương", như tiếng hát của hương đồng quyến rũ con đường quê nho nhỏ. THơ Tế Hanh đưa ta vào 1 thế giới rất gần gũi...
b) Nêu hình dung của em về bức tranh quê hương trong thơ Tế Hanh qua những chi tiết đó.
Những chi tiết trong thơ của Tế Hanh để lại trong em nhiều hình ảnh đẹp về quê hương của tác giả cũng như chính quê hương mình. Nơi đó có một thiên đường cát và nước biển trai dài bất tận. Khi bình minh lên, trai tráng trong làng cùng nhau cầm lưới ra khơi đánh cá. Màu nắng đã nhuộm sắc da của họ trở nên sạm lại nhưng họ không nhại khó ngại khổ. Khi đánh cá trở về, thật vui không sao tả nổi bởi ông trời đã ban cho họ nhiều lộc quá. Cuộc sống nơi sông nước thật khó khăn nhưng cũng rất đẹp!
a) Gạch dưới những chi tiết chứng minh cho nhận định : " Tế Hanh đã ghi được đôi nét rất thần tình về cảnh sinh hoạt chốn quê hương".
Tế Hanh là 1 người tinh lắm. Tế Hanh đã ghi được đôi nét rất thần tình vềcảnh sinh hoạt chốn quên hương. NGười nghe thấy tất cả những điều không hình sắc, không thanh âm như " mảnh hồn làng" trên "cánh buồm giương", như tiếng hát của hương đồng quyến rũ con đường quê nho nhỏ. THơ Tế Hanh đưa ta vào 1 thế giới rất gần gũi...
b) Nêu hình dung của em về bức tranh quê hương trong thơ Tế Hanh qua những chi tiết đó.
Những chi tiết trong thơ của Tế Hanh để lại trong em nhiều hình ảnh đẹp về quê hương của tác giả cũng như chính quê hương mình. Nơi đó có một thiên đường cát và nước biển trai dài bất tận. Khi bình minh lên, trai tráng trong làng cùng nhau cầm lưới ra khơi đánh cá. Màu nắng đã nhuộm sắc da của họ trở nên sạm lại nhưng họ không nhại khó ngại khổ. Khi đánh cá trở về, thật vui không sao tả nổi bởi ông trời đã ban cho họ nhiều lộc quá. Cuộc sống nơi sông nước thật khó khăn nhưng cũng rất đẹp!
Mở bài
(Đây chỉ là một cách)
- Nửa đầu thế kỉ XX, đất nước ta rơi vào ách đô hộ của thực dân Pháp => nhiều bài thơ hay về tự do, về tinh thần đấu tranh ra đời, trong đó có Nhớ rừng của Thế Lữ và Khi con tu hú của Tố Hữu.
- Nhận xét về hai bài thơ này, có ý kiến cho rằng: “Cả hai bài thơ đều thể hiện lòng yêu nước và niềm khát khao tự do cháy bỏng của tầng lớp thanh niên trí thức. Tuy nhiên, thái độ đấu tranh cho tự do ở mỗi bài thơ lại hoàn toàn khác nhau”.
2. Thân bài
2.1. Hai bài thơ này đều thể hiện lòng yêu nước và khao khát tự do của tầng lớp thanh niên trí thức.
a. Bài thơ “Nhớ rừng”
- Nhớ rừng mượn lời con hổ trong vườn bách thú để gián tiếp thể hiện một cách kín đáo lòng yêu nước và khao khát tự do của thanh niên trí thức nói riêng và nhân dân Việt Nam nói chung thời kì đó.
+ Con hổ buồn bã, uất hận vì hiện tại tù túng, tầm thường, mất tự do.
Đối lập với tư thế là chúa sơn lâm, đầy oai hùng, kiêu hãnh, được vạn vật nể sợ.
+ Con hổ “nhớ rừng” – nhớ “cảnh nước non hùng vĩ” - ngôi nhà thân yêu, bao la và tự do mà nó được làm chủ; nhớ thời oanh liệt, huy hoàng của nó ở nơi ấy.
Vì thế, con hổ khát khao trở về, khát khao được tự do => nó gửi mình theo “giấc mộng ngàn to lớn// Để hồn ta được phảng phất gần ngươi// Hỡi cảnh rừng ghê gớm của ta ơi!”
Liên hệ, bài thơ ra đời năm 1936, hoàn cảnh đất nước ta bấy giờ, chịu đô hộ, mất tự do => nỗi lòng của người dân mất nước: yêu nước, uất hận, khao khát tự do.
KL: Qua việc thể hiện tâm sự, nỗi lòng của con hổ trong vườn bách thú, tác giả kín đáo bộc lộ tình yêu nước thiết tha của một thanh niên trí thức. Đồng thời, ta cũng thấy được sự uất hận, khao khát vươn tới cuộc sống tự do của toàn dân tộc.
b. Bài thơ “Khi con tu hú”
- Bài thơ sáng tác năm 1939, khi nhà thơ đang bị giam ở nhà lao Thừa Thiên. Khi con tu hú là lời bộc lộ tâm trạng mãnh liệt, sôi nổi của người chiến sĩ bị tù đày. Hoàn cảnh này cũng giống như con hổ trong vườn bách thú, bị tước mất tự do.
- Tình yêu nước và khao khát tự do của người chiến sĩ thể hiện qua:
+ Cảnh thiên nhiên: người chiến sĩ tinh tế và thiết tha với cuộc sống tự do bên ngoài mới có thể vẽ nên bức tranh đẹp và có sống động như vậy. Cuộc sống ấy tươi đẹp và bình dị vô cùng, nó gắn bó với tất cả con người Việt Nam.
“Khi con tu hú gọi bầy
Lúa chiêm đương chín, trái cây ngọt dần
Vườn râm dậy tiếng ve ngân
Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào
Trời xanh càng rộng càng cao
Đôi con diều sáo lộn nhào tầng không”
+ Khát khao tự do: nhân vật trữ tình muốn bung phá, phản kháng lại sự tù túng, chật hẹp của hoàn cảnh. Khát vọng ấy mạnh mẽ, quyết liệt vô cùng (hành động “đạp tan phòng”).
“Ta nghe hè dậy bên lòng,
Mà chân muốn đạp tan phòng hè ôi.
Ngột làm sao, chết uất thôi,
Con chim tu hú ngoài trời cứ kêu”
+ Tố Hữu là nhà thơ chiến sĩ _ thơ ông là thứ thơ trữ tình - chính trị độc đáo. Do đó, nổi lên trong bài thơ này, ta thấy tình yêu đất nước tha thiết và khát khao tự do cháy bỏng của một chiến sĩ cách mạng.
2.2. Sự khác nhau trong thái độ đấu tranh cho tự do ở hai bài thơ
Hai bài thơ đều thể hiện lòng yêu nước và nhất là khát vọng tự do cháy bỏng, nhưng thái độ đấu tranh cho tự do lại hoàn toàn khác nhau.
* Nhớ rừng: con hổ bi quan, buồn bã trước hoàn cảnh tù đày, giải thoát bằng hoài niệm và mơ ước.
- “Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt
Ta nằm dài trông ngày tháng dần qua …”
= > Thái độ chán nản, tuy đầy uất hận nhưng lại bế tắc, buông xuôi trước hoàn cảnh đó. Nó “nằm dài” trong cũi sắt để gặm nhấm “khối căm hờn” đã hóa đá trong lòng.
- Đối mặt với hoàn cảnh ấy, con hổ gửi hồn tìm về quá khứ oai hùng để nhớ tiếc, và nương theo giấc mộng để hồn được phảng phất gần cảnh nước non hùng vĩ xa xôi đó = > cách giải quyết theo tinh thần lãng mạn.
+ “Ta sống mãi trong tình thương nỗi nhớ
Thủa tung hoành hống hách những ngày xưa”
+ “Có biết chăng trong những ngày ngao ngán,
Ta đương theo giấc mộng ngàn to lớn
Để hồn ta phảng phất được gần ngươi,
- Hỡi cảnh rừng ghê gớm của ta ơi!”
* Khi con tu hú: Thái độ quyết liệt, mạnh mẽ, không chịu buông xuôi trước hoàn cảnh. Tình yêu nước và khát khao tự do đã thôi thúc nhân vật trữ tình hành động, đấu tranh để giành lấy tự do.
+ Khổ cuối dồn nén tâm trạng của nhân vật trư tình:
“Ta nghe hè dậy bên lòng
Mà chân muốn đạp tan phòng, hè ôi!
Ngột làm sao, chết uất thôi
Con chim tu hú ngoài trời cứ kêu”
= > Tiếng chim tu hú trở thành tiếng kèn xung trận, hồi trống giục giã tâm hồn con người. Người chiến sĩ khát khao hành động, muốn “đạp tan phòng”, phá vỡ sự giam hãm kia, ra ngoài để bảo vệ sự yên bình, tự do của dân tộc.
+ Cảnh thiên nhiên: bắp ngô, trái cây ngọt chín, tiếng chim tu hú, chim chóc, …
= > hiện thân của cuộc sống tự do mà yên bình, hạnh phúc. Đó là cuộc sống mà nguời chiến sĩ muốn bảo vệ. Dù hoàn cảnh hiện tại là đau khổ, tù đày nhưng không hề khiến anh buồn bã, chán nản, mà nó chỉ càng hun đúc thêm tinh thần chiến đấu sắt thép của anh.
• Lí giải nguyên nhân khác nhau:
+ Thế Lữ là một nhà thơ lãng mạn của trong phong trào Thơ mới 32- 45. Các nhà thơ mới với cái tôi cá nhân còn non trẻ, trước hiện thực nô lệ của nước nhà, họ đi sâu mãi vào cái bản thể, vào thế giới nội tâm để trốn tránh thực tại. Người thoát lên tiên cảnh, người tìm về quá vãng, hay say đắm trong tình yêu, …
Thế Lữ cũng không nằm ngoài xu hướng chung ấy. Với Nhớ rừng, ông không giống nói trực tiếp tâm tư, tình cảm của mình như Tố Hữu mà phải gián tiếp qua lời con hổ trong vườn bách thú. Trước hiện thực phũ phàng, cách giải quyết của ông theo khuynh hướng lãng mạn: là tìm quá khứ và mơ mộng.
+ Tố Hữu: là nhà thơ cách mạng. Vì thế, thơ ông là tiếng nói lạc quan, đậm tính sử thi. Bài thơ Khi con tu hú được sáng tác khi nhà thơ đang trong cảnh tù đầy, nhưng nó không làm bài thơ mang vẻ u sầu, tuyệt vọng. Ngời sáng lên vẫn là tinh thần lạc quan cách mạng, là khát khao tự do cháy bỏng và gắn liền với nó là khát khao hành động để giành lấy tự do:
“Ta nghe hè dậy bên lòng
Mà chân muốn đạp tan phòng hè ôi”
3. KẾT BÀI
- Khẳng định đây là hai bài thơ hay, thể hiện tinh thần yêu nước của một thế hệ thanh niên trí thức hồi bấy giờ.
- Sự khác nhau trong thái độ tranh đấu cho tự do của tác phẩm góp phần làm nên nét riêng của thơ lãng mạn và thơ cách mạng; đồng thời cho chúng ta thấy phần nào phong cách riêng biệt của mỗi nhà thơ.
Có ai giúp không:(???