Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ở quê thật thích! Có vườn cây, ao cá, có cánh cò bay lả và nhiều điều khác nữa. Nhưng những đêm bên bờ sông hóng mát, ngắm trăng và vui đùa cùng lũ bạn luôn là những gì đẹp nhất trong ký ức tuổi thơ em.
Lúc này, trời hơi tối và chỉ có ngôi sao Hôm là đã mọc tự bao giờ. Chân trời bỗng hồng rực, mặt trăng ló ra và bắt đầu cuộc viễn du. Bầu trời sáng dần, thấy rõ đám mây trắng bồng bềnh giữa không trung. Một vài chú chim đi kiếm ăn về muộn mải mốt cất tiếng kêu gọi bạn. Cỗ xe thời gian đã đưa mặt trăng lên quá ngọn cây cao, ban phát ánh sáng cho làng mạc, thôn xóm. Dưới ánh trăng, những mái nhà như được phết lên một lớp nhũ vàng óng, tán lá ướt đẫm sương lấp lánh như những chiếc lá bằng bạc. Ánh trăng lan toả khắp nơi nơi, chiếu lên vòm cây tạo ra những hình thù ngộ nghĩnh, quái lạ. Trên cao, nền trời trong vắt in rõ dải Ngân Hà cùng đàn vịt tung tăng bơi lội. Ngọn gió mát lành ùa về xao động.
Mọi người trong xóm tụ tập dưới gốc cây đầu làng. Cụ già, người lớn quây quần bên ấm nước chè, râm ran trò chuyện, ngâm thơ; đàn trẻ nhỏ thì tíu tít đánh trận giả tiếng cười ran ran. Đêm khuya dần, người lớn đều đã ra về, chỉ còn lại tụi trẻ chúng em. Trăng một mình toả sáng rực rỡ. Không gian yên tĩnh, chỉ còn nghe tiếng sương rơi, tiếng chim đỗ quyên thánh thót. Chúng em vừa ngắm trăng, vừa hóng những cơn gió thổi về từ sông mát rượi.
Sau này dù có đi đâu xa nhưng ký ức tuổi thơ về bè bạn trong nhưng đêm trăng thanh gió mát trên quê hương sẽ luôn in đậm trong trái tim em.
Những đêm trăng sáng đối với chúng em rất quý. Nhưng vui nhất, đẹp nhất là đêm trăng rằm Trung thu, ngày hội của tuổi thơ chúng em. Chao ôi! Chưa đến tối mà ở đâu cũng rộn lên tiếng trẻ em cười nói, gọi nhau í ới cùng với tiếng múa lân dồn dập. Ngay giữa sân, một đám thiếu nhi quây quần thành một vòng tròn rộng. Các em hát múa, vỗ tay trông vui nhộn làm sao! Nhảy múa xong, bọn trẻ tản đi một lúc rồi quay trở lại với nhiều chiếc lồng đèn sặc sỡ trên tay. Chúng xếp thành hàng một rồi bước đi, miệng hát vang: “Tình bằng có cái trống cơm…”. Những chiếc lồng đèn nhảy nhót trong đêm như muốn bứt ra khỏi tay cầm để bay lên trời cùng trăng. Rước đèn xong, chúng em tổ chức liên hoan. Mọi người bày cỗ rồi thắp đèn sáng trưng nhìn nhau cười vui vẻ. Những chiếc kẹo như nhảy múa trong mâm, chắc chúng cũng muốn chơi Trung thu lắm! Mọi người ngồi vào bàn, lòng phấn khởi hân hoan. Chưa bao giờ vui như đêm nay. Mọi người đang chuyện trò rôm rả thì bỗng đâu tiếng trống dồn dập: “Tùng! Tùng! Cắc! Cắc! Tùng! Tùng!” Cứ thế, tiếng trống vang lên gióng giả từ nhà này sang nhà khác, đánh thức những đứa trẻ đang bị kẹo “cám dỗ” chạy ra. Một lát sau mọi người đã nối thành một cái đuôi dài, náo nhiệt. Ngay giữa sân đội múa lân đang biểu diễn. Cái đầu “sư tử” lắc qua lắc lại theo nhịp trống. Đôi chân nhanh nhẹn nhảy múa một cách tài tình. Cả thân mình con “sư tử” uốn lượn vô cùng khéo léo. Khéo đến nỗi không ai ngờ rằng, dưới cái thân hình “oai hùng” kia là một đứa trẻ nhỏ bé. Nhưng nhân vật khiến mọi người thích thú nhất là ông Địa. Tấm thân phục phịch cử động một cách khó nhọc trong chiếc áo dài thùng thình với cái bụng to kềnh. Tay ông luôn quạt quạt vào đám người xung quanh. Ông chạy lăng xăng khắp sân, thỉnh thoảng lại lăn đùng ra, làm mọi người cười rũ rượi. Chao ôi vui quá! Nhìn cảnh thiếu nhi múa hát dưới ánh trăng rằm, em lại nhớ đến công lao Bác Hồ, nhớ đến tình cảm của Người dành cho chúng em: Trung thu trăng sáng như gương Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng.
TK:Tả một đêm trăng đẹp
Với tôi, cuộc sống luôn có nhiều cái đẹp và đẹp nhất có lẽ là ở ngay trên chính mảnh đất quê hương của mình. Nơi ấy có dòng sông ngày ngày trở phù sa về để ruộng vườn quê hương thêm xanh tươi. Và tôi yêu biết bao những đêm trăng ở quê hương, khi đó tôi được thả lòng mình để ngắm vạn vật.
Nếu như ở phố xá, do những tòa nhà cao che khuất nên trăng thường không rõ. Nhưng ở nông thôn thì khác. Đêm trăng trên quê tôi bình yên lắm. Tối, vạn vật dường như dừng lại tất cả hoạt động ban ngày. Mọi người trong xóm tôi không ngồi trong nhà, mà ra ngoài đường hóng mát, ngắm cảnh làng quê thanh bình.
Đêm trăng nào cũng vậy, bầu trời tối ôm như màu mực tàu. Trên bầu trời ấy, có vô số những vì tinh tú đua nhau tỏa sáng. Tôi vẫn thường nhìn lên bầu trời đó để đếm xem có tất cả bao nhiêu ngôi sao nhưng chẳng thể nào có thể đếm hết.
Những đêm trăng như thế, gió rất mát. Những cơn gió nhè nhẹ thổi. Vạn vật yên tĩnh, thỉnh thoảng vang lên tiếng của con ếch, con nhái. Và cả tiếng người đi đường, tiếng xe cộ. Những âm thanh ấy vang lên trong đêm trăng thơ mộng không giống như những âm thanh sôi động nơi phố xá mà chỉ là chút gia vị để cuộc sống không tẻ nhạt và nhàm chán.
Ngắm nhìn bầu trời đêm, tôi lại chợt nhớ đến có một bài báo nói rằng con người ta đã có thể tạo ra những tàu vũ trụ xuyên không, để đi từ Trái Đất sang một hành tinh khác. Thế mới biết những vì tinh tú kia dù ở cách xa chúng ra đến hàng nghìn, hàng vạn, hàng triệu cây số nhưng với trí tuệ của con người, chúng ta vẫn có thể khám phá ra.
Những đêm trăng như đã trở thành một cảnh đẹp của quê hương tôi. Nó không giống như đêm trăng trên thành phố, nó không có sự ồn ào đến bon chen của các phương tiện giao thông, của người đi đường, chỉ có sự thanh bình yên ả, với âm thanh tiếng nói chuyện, tiếng những đứa trẻ nô đùa...
Tôi yêu biết bao những đêm trăng trên quê hương mình. Sau này, tôi sẽ bước vào cuộc sống với nhiều những toan lo khác nhau, những lần ngắm những đêm trăng trên quê hương vì thế cũng giảm dần đi. Những hình ảnh của một đêm trăng thanh bình, tôi sẽ mãi khắc ghi vào trái tim mình...
BN THAM KHẢO NHA !
Với tôi, cuộc sống luôn có nhiều cái đẹp và đẹp nhất có lẽ là ở ngay trên chính mảnh đất quê hương của mình. Nơi ấy có dòng sông ngày ngày trở phù sa về để ruộng vườn quê hương thêm xanh tươi. Và tôi yêu biết bao những đêm trăng ở quê hương, khi đó tôi được thả lòng mình để ngắm vạn vật.
Nếu như ở phố xá, do những tòa nhà cao che khuất nên trăng thường không rõ. Nhưng ở nông thôn thì khác. Đêm trăng trên quê tôi bình yên lắm. Tối, vạn vật dường như dừng lại tất cả hoạt động ban ngày. Mọi người trong xóm tôi không ngồi trong nhà, mà ra ngoài đường hóng mát, ngắm cảnh làng quê thanh bình.
Đêm trăng nào cũng vậy, bầu trời tối ôm như màu mực tàu. Trên bầu trời ấy, có vô số những vì tinh tú đua nhau tỏa sáng. Tôi vẫn thường nhìn lên bầu trời đó để đếm xem có tất cả bao nhiêu ngôi sao nhưng chẳng thể nào có thể đếm hết.
Những đêm trăng như thế, gió rất mát. Những cơn gió nhè nhẹ thổi. Vạn vật yên tĩnh, thỉnh thoảng vang lên tiếng của con ếch, con nhái. Và cả tiếng người đi đường, tiếng xe cộ. Những âm thanh ấy vang lên trong đêm trăng thơ mộng không giống như những âm thanh sôi động nơi phố xá mà chỉ là chút gia vị để cuộc sống không tẻ nhạt và nhàm chán.
Ngắm nhìn bầu trời đêm, tôi lại chợt nhớ đến có một bài báo nói rằng con người ta đã có thể tạo ra những tàu vũ trụ xuyên không, để đi từ Trái Đất sang một hành tinh khác. Thế mới biết những vì tinh tú kia dù ở cách xa chúng ra đến hàng nghìn, hàng vạn, hàng triệu cây số nhưng với trí tuệ của con người, chúng ta vẫn có thể khám phá ra.
Những đêm trăng như đã trở thành một cảnh đẹp của quê hương tôi. Nó không giống như đêm trăng trên thành phố, nó không có sự ồn ào đến bon chen của các phương tiện giao thông, của người đi đường, chỉ có sự thanh bình yên ả, với âm thanh tiếng nói chuyện, tiếng những đứa trẻ nô đùa...
Tôi yêu biết bao những đêm trăng trên quê hương mình. Sau này, tôi sẽ bước vào cuộc sống với nhiều những toan lo khác nhau, những lần ngắm những đêm trăng trên quê hương vì thế cũng giảm dần đi. Những hình ảnh của một đêm trăng thanh bình, tôi sẽ mãi khắc ghi vào trái tim mình...
tham khảo:
Vì nhà ở gần trường nên em được giao nhiệm vụ cầm chìa khóa lớp. Cũng vì vậy mà mỗi sáng em được tới trường sớm hơn một chút, được tận hưởng khung cảnh quang đãng của trường trước buổi học.
Đôi chân em bước thật nhanh đến trường, cánh cổng thấp thoáng phía đằng xa vẫn luôn đứng đó như mời gọi chúng em: “Các bạn nhỏ ơi hãy nhanh chân đến trường”. Đối với em đó như là cánh cổng thần kì mà mỗi lần bước chân qua em ngỡ như mình bước vào một thế giới hoàn toàn mới. Ở đó có những thầy cô giáo mà em luôn kính trọng, có những người bạn mà em vô cùng yêu thương.
Buổi sớm, những tia nắng ban mai chiếu xuyên qua kẽ lá khiến cho khung cảnh trở nên lung linh hơn. Tấm biển mang tên ngôi trường nằm hiên ngang phía trên cánh cổng. Được là một phần của ngôi trường này luôn khiến em cảm thấy tự hào. Sân trường lúc này vẫn còn khá vắng vẻ, nhiều lớp học vẫn còn khóa cửa. Chỉ có lác đác vài bạn học sinh đến trường sớm để mở cửa lớp giống như em hoặc đến sớm để làm vệ sinh lớp học. Trên sân trường, những hàng cây đứng lặng im. Trên những tán cây, chùm phượng vĩ đang bắt đầu đua nở, vậy là một mùa hè nữa sắp tới.
Sự yên tĩnh của sân trường nhanh chóng bị phá vỡ khi gần đến giờ vào lớp. Học sinh tới trường ngày một đông hơn. Các bạn đến trường thành từng nhóm, tiếng cười tiếng nói vang dội một góc trời. Khi tiếng trống báo hiệu giờ vào lớp vang lên, tất cả các bạn học sinh lại ùa vào lớp để chuẩn bị cho tiết học đầu tiên.
Quang cảnh buổi sáng ở trường em thật đẹp làm sao. Những hình ảnh này sẽ luôn in sâu trong tâm trí của em và sau này dù có đi những đâu thì khoảng thời gian học tập dưới ngôi trường này vẫn là khoảng thời gian mà em nhớ mãi không quên.
tham khảo:
Bạn bầu trời ban ngày trong lành tươi sáng hay bầu trời ban đêm đầy ước mơ và huyền bí. Còn với tôi, được ngồi trên cao, ngắm nhìn thành phố vào đêm, và bầu trời đầy sao là một niềm hạnh phúc thanh thản không gì thay thế được.
Đối diện nhà tôi là một khu chung cư cao tầng. Mỗi ngày khi mọi việc học tập đã hoàn tất, tôi đều lẻn lên tầng thượng của tòa nhà 10 tầng ấy lặng lẽ ngắm trăng sao, ngắm thành phố. Trời đêm rất đẹp. Nó đẹp một vẻ đẹp huyền ảo, mộng mị chứ không trong sáng, thuần khiết như ban ngày hay u buồn, lặng lẽ như về chiều. Bầu trời như một bà hoàng đang diện lên mình tấm áo choàng nhung đen cao quý. Bà chúa ấy còn cao ngạo đem mặt trăng lớn và hàng ngàn vì sao đính lên tấm áo choàng của mình, trông như kim sa cao sang và huyền bí. Màu sáng vàng của trăng, màu sáng bạc của sao như kim cương được khảm riêng cho bầu trời. Tôi đưa tay muốn hái lấy một vì sao, nhưng sao ở xa quá, đưa tay ra chỉ thấy gió mát rượi mơn man lòng bàn tay. Đêm trên cao luôn có gió thổi mát lành. Nhắm mắt lại cảm nhận, gió mang hương vị của thành phố ngan ngát nhẹ nhàng lan tỏa.
Trăng lên cao, thành phố cũng lên đèn. Những ô cửa bật sáng cùng với đèn đường, đèn xe tạo nên một khung cảnh lung linh, rực rỡ. Nheo mắt nhìn, thành phố như mờ mờ biến thành một bầu trời thứ hai phản chiếu màn đêm lấp lánh kia. Nhiều lần tôi tự hỏi, vầng trăng và ngàn ngôi sao kia cách mình bao xa, liệu một mai, xã hội tiên tiến đi lên, tôi có thể hái được vì sao của riêng mình. Màu lấp lánh nổi bật giữa màn đêm giống như màu của ước mơ. Ước mơ cũng giống như vì sao, xa vời nhưng rất lung linh, tỏa rạng tâm hồn, tỏa rạng cuộc đời tầm thường như bầu trời đêm của tôi.
Lặng lẽ ngắm nhìn trời đêm, tôi thấy cả thế giới hiện ra trong từng vì sao. Ai đó từng nói, mỗi một vì sao gắn liền với một cuộc đời, khi người ta lìa đời, vì sao ấy sẽ rơi xuống và biến mất. Nếu mỗi vì sao là một cuộc đời thì đâu là cuộc đời tôi, liệu nó có tỏa sáng hay lần mờ vào đám mây kia. Có lẽ. Tôi không muốn làm vì sao nhạt màu, không muốn bị bóng tối đen kịt bao trùm lấy. Vậy nên những vì sao sáng là ước mơ của tôi, hy vọng một ngày có thể đưa vì sao mang tên mình tỏa sáng nhất trên bầu trời này.
TK:
Bạn bầu trời ban ngày trong lành tươi sáng hay bầu trời ban đêm đầy ước mơ và huyền bí. Còn với tôi, được ngồi trên cao, ngắm nhìn thành phố vào đêm, và bầu trời đầy sao là một niềm hạnh phúc thanh thản không gì thay thế được.
Đối diện nhà tôi là một khu chung cư cao tầng. Mỗi ngày khi mọi việc học tập đã hoàn tất, tôi đều lẻn lên tầng thượng của tòa nhà 10 tầng ấy lặng lẽ ngắm trăng sao, ngắm thành phố. Trời đêm rất đẹp. Nó đẹp một vẻ đẹp huyền ảo, mộng mị chứ không trong sáng, thuần khiết như ban ngày hay u buồn, lặng lẽ như về chiều. Bầu trời như một bà hoàng đang diện lên mình tấm áo choàng nhung đen cao quý. Bà chúa ấy còn cao ngạo đem mặt trăng lớn và hàng ngàn vì sao đính lên tấm áo choàng của mình, trông như kim sa cao sang và huyền bí. Màu sáng vàng của trăng, màu sáng bạc của sao như kim cương được khảm riêng cho bầu trời. Tôi đưa tay muốn hái lấy một vì sao, nhưng sao ở xa quá, đưa tay ra chỉ thấy gió mát rượi mơn man lòng bàn tay. Đêm trên cao luôn có gió thổi mát lành. Nhắm mắt lại cảm nhận, gió mang hương vị của thành phố ngan ngát nhẹ nhàng lan tỏa.
Trăng lên cao, thành phố cũng lên đèn. Những ô cửa bật sáng cùng với đèn đường, đèn xe tạo nên một khung cảnh lung linh, rực rỡ. Nheo mắt nhìn, thành phố như mờ mờ biến thành một bầu trời thứ hai phản chiếu màn đêm lấp lánh kia. Nhiều lần tôi tự hỏi, vầng trăng và ngàn ngôi sao kia cách mình bao xa, liệu một mai, xã hội tiên tiến đi lên, tôi có thể hái được vì sao của riêng mình. Màu lấp lánh nổi bật giữa màn đêm giống như màu của ước mơ. Ước mơ cũng giống như vì sao, xa vời nhưng rất lung linh, tỏa rạng tâm hồn, tỏa rạng cuộc đời tầm thường như bầu trời đêm của tôi.
Lặng lẽ ngắm nhìn trời đêm, tôi thấy cả thế giới hiện ra trong từng vì sao. Ai đó từng nói, mỗi một vì sao gắn liền với một cuộc đời, khi người ta lìa đời, vì sao ấy sẽ rơi xuống và biến mất. Nếu mỗi vì sao là một cuộc đời thì đâu là cuộc đời tôi, liệu nó có tỏa sáng hay lần mờ vào đám mây kia. Có lẽ. Tôi không muốn làm vì sao nhạt màu, không muốn bị bóng tối đen kịt bao trùm lấy. Vậy nên những vì sao sáng là ước mơ của tôi, hy vọng một ngày có thể đưa vì sao mang tên mình tỏa sáng nhất trên bầu trời này.
Tham khảo
Mỗi dịp về quê nội em đều mong đợi bởi lúc đó em có cơ hội ngắm nhìn một đêm trăng đẹp nơi làng quê thanh bình, yên ả. Hình ảnh thơ mộng ấy còn in đậm trong lòng em.
Mới chập tối, vầng trăng đã từ từ nhô lên sau lũy tre làng như còn e lệ. Trăng hôm nay ngày rằm nên tròn vành vạnh như chiếc đĩa khổng lồ. Ánh trăng như những sợi dây kim tuyến giăng mắc khắp cành lá, mái nhà, lối xóm. Ánh sáng nghịch ngợm ấy in lên mặt đất những hình hoa lay động trông thật thích mắt. Không khí mới trong lành, dễ chịu làm sao khi vầng trăng hiền dịu không gay gắt như ánh mặt trời, ban phát tia sáng nhẹ nhàng lên quê nội. Em hòa vào cuộc dạo chơi của những đứa trẻ trong làng ra triền đê lộng gió. Trăng cứ lặng yên theo sát bước chân em, có lẽ muốn hòa chung vào cuộc vui? Trăng in trên bầu trời rộng lớn đen huyền như muốn thu hết mình mà tỏa sáng, đẩy lùi bóng đêm kì ảo. Trăng mang lại nguồn sáng hiền hòa, đó không phải ánh sáng trang hoàng như đèn điện com pac nhưng nó đủ làm tắm mát tâm hồn.
Chúng em vừa đi vừa nô đùa, tiếng nói cười giòn tan. Tới con đê, em dang rộng bàn tay, mở lồng ngực để đón nhận những thanh sắc, thanh âm. Em như lắng nghe thấy tiếng cựa mình của đất sau một ngày làm việc vất vả. Ánh sáng mát dịu của trăng cùng gió mang tới khắp nơi hương lúa trổ đòng ngọt dịu. Xa xa, dòng sông uốn lượn mềm mại như một con rắn khổng lồ, mình dát vàng, dát bạc lấp lánh. Em thả hồn mình vào những gợn sóng lăn tăn ấy. Ánh trăng chảy tràn mọi nẻo khiến mặt nước như dâng cao hơn. Em thấy lòng mình thanh thản lạ, bao ưu phiền được gió cuốn đi, tâm hồn được trần trụi với trăng như thế. Chị Hằng Nga như nhìn lũ trẻ chúng em, mỉm cười duyên dáng. Có lẽ chú Cuội cũng thèm muốn trở về quê hương mà vui chơi hồn nhiên như chúng em vậy. Chúng em nằm trên thảm cỏ, cảm nhận vẻ đẹp tĩnh lặng của đêm trăng. Về khuya, vành trăng lên cao hơn, em thấy nó như lạc vào không trung rộng lớn nơi đó ẩn chứa bao điều kì lạ chờ chúng em khám phá. Tiếng cười nói thưa dần, tụi nhỏ chúng em ai về nhà nấy mà chìm giấc ngủ. Chỉ có ông trăng vẫn thức trắng đêm canh giữ giấc ngủ của ngôi làng.
Đêm trăng đẹp nơi làng quê đọng lại trong tâm trí em bao hình ảnh tuyệt đẹp, êm đềm. Mai này dù đi đâu xa, lòng em vẫn thảnh thơi bởi vầng trăng quê đã thanh lọc tâm hồn.
Tham khảo:
A! Trăng lên, trăng lên rồi... Tiếng bọn trẻ cùng đồng thanh cất lên làm tôi chợt giật mình. Bước ra khỏi bàn học, đi về phía cuối sân, nơi đó tôi đã nhìn rất rõ ánh trăng từ từ nhô lên, lúc đầu là một nửa quả cầu đỏ rực. Một lát sau là một cái mâm vàng lóng lánh. Quả là một ánh trăng tuyệt đẹp!
Trăng vàng và tròn vành vạnh. Trăng lên cao đến ngọn cây sầu riêng trong vườn thì hiện rõ hơn hình ảnh chú Cuội và gốc đa. Mặt trăng như một cái bánh đa lớn treo lơ lửng giữa trời cao như thách thức mà hễ có ai đó thèm thuồng cũng đành chịu. Ánh trăng chan hòa trải đều trên những thảm cỏ, đùa giỡn nhảy nhót với những gợn sóng trên mặt hồ. Ánh trăng tò mò luồn lách qua song cửa sổ, in hình trên nền tường xanh nhạt. Nhưng chẳng gì đẹp bằng cỏ cây, hoa lá được tắm mình dưới ánh trăng. Những khóm hồng bạch vui mừng tỏa hương thơm ngát... À! Hôm nay trông cô hồng nhung thật kiều diễm. Tấm áo đỏ thẫm của cô còn lấp lánh những ánh vàng. Cô từ từ hé mở, để hứng lấy hạt sương đêm. Trăng dìu dịu lan tỏa ánh sáng xuống đồng lúa, nhà cửa, ruộng vườn. Con đường trước cửa nhà tôi trải vàng ánh trăng, sâu hun hút. Ánh điện ánh trăng hòa vào nhau làm một. Đã ngắm hết quang cảnh quanh mình, tôi lặng lẽ đi vào vườn.
Dưới trăng, cảnh vật bỗng trở nên sống động vui tươi lạ thường. Trăng ơi, hãy trôi chầm chậm. Hãy để cho tôi được ngắm mãi cảnh vật quyến rũ này.
TK
Mỗi khi rời xa quê hương, lòng tôi lại bồi hồi, xao xuyến nhớ về làng quê với những ngày cùng bà đi gặt ngoài cánh đồng, những chiều chơi đùa cùng lũ bạn bên bờ sông thân thương, hay những đêm múa hát dưới ánh trăng,...Có thể nói, những đêm trăng sáng luôn để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc nhất khi nhắc về quê hương.
Tôi còn nhớ như in những ngày vầng trăng chiếu sáng rực rỡ trên bầu trời. Bà tôi từng bảo, vào những ngày rằm của tháng, trăng sẽ rất tròn và sáng. Khi bóng hoàng hôn tắt hẳn, bầu trời khoác vào tấm áo đen tuyền, biểu lộ cho khoảng thời gian đêm tối đã đến, đó cũng là lúc ánh trăng dần xuất hiện trên bầu trời, ngự trị trên cao. Trong cái khoảng không đen huyền bí ấy, xuất hiện một vầng trăng sáng đối lập hoàn toàn với bầu trời đêm, tựa như một nét chấm phá trong bức tranh đêm tối nơi làng quê. Trên bầu trời, những ngôi sao ẩn hiện như tô điểm thêm cho bức tranh ấy. Trăng ngày rằm thường rất đẹp, ông trăng tròn vành vạnh như quả bóng mang sắc trắng tinh khiết. Ánh trăng sáng rực rỡ, deo dắt ánh sáng xuống muôn nơi,khắp nơi đều như được soi sáng bởi ánh trăng vàng lấp lánh. Dòng sông quê hương, phẳng lặng, in bóng vầng trăng , ánh sáng khiến mặt nước lung linh, nhuộm một màu rực rỡ. Đôi khi có cơn gió nhẹ lại thoảng ra, mặt nước đang yên nình bỗng lăn tăn gợn sóng, những con sóng nhỏ xô nhau, mang theo ánh trăng, chạy đuổi nhau về đến tận bờ. Hai bên sông, những rặng tre, rặng liễu đen kịt đang soi mình dưới trăng vàng trăng bạc, như những người thiếu nữ đang làm dáng làm duyên. Những cánh đồng bao la, rộng lớn như đắm mình trong ánh trăng, những cô lúa đang trổ bông tỉnh thoảng lại rung mình, chơi đùa cùng chị gió , say sưa tắm ánh trăng vàng tinh khiết.
Cứ mỗi đêm trăng sáng, người người, nhà nhà trong làng lại rủ nhau tụ họp ngoài sân đình, đôi khi lại ngồi dưới gốc đa đầu làng để trò chuyện, lũ trẻ con nô đùa , nhảy múa quanh sân, các bà các mẹ tranh thủ giặt giũ bên ngoài bờ sông,..Tiếng cười nói vui vẻ như xua tan đi những mệt mỏi của một ngày lao động vất vả, vầng trăng sáng trên bầu trời như cũng đắm mình vào nhịp sống sinh hoạt của con người, ngắm nhìn vạn vật đang sinh sôi, phát triển. Đêm càng khuya, vạn vật lại đắm mình vào giấc ngủ say, chỉ có trăng vẫn ở đó như che chở, bảo vệ cho giấc ngủ bình yên của xóm làng. Đó là bức tranh làng quê yên bình, mộc mạc với ánh trăng sáng rực rỡ khắp muôn nơi.
Những đêm trăng đẹp quả thật luôn mang một cảm giác yên bình mà giản dị vô cùng. Nó khiến tâm hồn ta dễ chịu, thanh thản, nó gắn bó với cuộc sống con người. Và với tôi, nó gắn với những kí niệm của ngày ấu thơ tươi đẹp.
Tham khảo
Bạn bầu trời ban ngày trong lành tươi sáng hay bầu trời ban đêm đầy ước mơ và huyền bí. Còn với tôi, được ngồi trên cao, ngắm nhìn thành phố vào đêm, và bầu trời đầy sao là một niềm hạnh phúc thanh thản không gì thay thế được.
Đối diện nhà tôi là một khu chung cư cao tầng. Mỗi ngày khi mọi việc học tập đã hoàn tất, tôi đều lẻn lên tầng thượng của tòa nhà 10 tầng ấy lặng lẽ ngắm trăng sao, ngắm thành phố. Trời đêm rất đẹp. Nó đẹp một vẻ đẹp huyền ảo, mộng mị chứ không trong sáng, thuần khiết như ban ngày hay u buồn, lặng lẽ như về chiều. Bầu trời như một bà hoàng đang diện lên mình tấm áo choàng nhung đen cao quý. Bà chúa ấy còn cao ngạo đem mặt trăng lớn và hàng ngàn vì sao đính lên tấm áo choàng của mình, trông như kim sa cao sang và huyền bí. Màu sáng vàng của trăng, màu sáng bạc của sao như kim cương được khảm riêng cho bầu trời. Tôi đưa tay muốn hái lấy một vì sao, nhưng sao ở xa quá, đưa tay ra chỉ thấy gió mát rượi mơn man lòng bàn tay. Đêm trên cao luôn có gió thổi mát lành. Nhắm mắt lại cảm nhận, gió mang hương vị của thành phố ngan ngát nhẹ nhàng lan tỏa.
Trăng lên cao, thành phố cũng lên đèn. Những ô cửa bật sáng cùng với đèn đường, đèn xe tạo nên một khung cảnh lung linh, rực rỡ. Nheo mắt nhìn, thành phố như mờ mờ biến thành một bầu trời thứ hai phản chiếu màn đêm lấp lánh kia. Nhiều lần tôi tự hỏi, vầng trăng và ngàn ngôi sao kia cách mình bao xa, liệu một mai, xã hội tiên tiến đi lên, tôi có thể hái được vì sao của riêng mình. Màu lấp lánh nổi bật giữa màn đêm giống như màu của ước mơ. Ước mơ cũng giống như vì sao, xa vời nhưng rất lung linh, tỏa rạng tâm hồn, tỏa rạng cuộc đời tầm thường như bầu trời đêm của tôi.
Lặng lẽ ngắm nhìn trời đêm, tôi thấy cả thế giới hiện ra trong từng vì sao. Ai đó từng nói, mỗi một vì sao gắn liền với một cuộc đời, khi người ta lìa đời, vì sao ấy sẽ rơi xuống và biến mất. Nếu mỗi vì sao là một cuộc đời thì đâu là cuộc đời tôi, liệu nó có tỏa sáng hay lần mờ vào đám mây kia. Có lẽ. Tôi không muốn làm vì sao nhạt màu, không muốn bị bóng tối đen kịt bao trùm lấy. Vậy nên những vì sao sáng là ước mơ của tôi, hy vọng một ngày có thể đưa vì sao mang tên mình tỏa sáng nhất trên bầu trời này.