K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 8 2017

Đáp án D

20 tháng 5 2021

D

 

23 tháng 3 2017

Trong một khu rừng rộng lớn với rất nhiều cây cối mọc xanh um tùm, có gia đình Sẻ nọ sống rất hạnh phúc. Sẻ mẹ hàng ngày nói Sẻ con phải tập bay đẻ sau này lớn có thể tự kiếm mồi. Nhưng Sẻ con vẫn cho rằng tập bay rất dễ nên cậu nằm ì ở nhà ko bước ra nửa bước. động cần làm gì cậu đều nhờ mẹ làm hộ cả, khi cậu muốn ăn mà mẹ bận dở tay làm việc khác thì khóc òa nằng nặc mẹ ra dỗ. Ấy vậy mà khi cha mẹ đã già yếu, sẻ vẫn chứng nào tật nấy. Vì làm việc quá sức nên ba mẹ của sẻ đã ra đi, trước khi đi, họ khuyên sẻ một câu: " Con nhớ cố gắng làm lụng để kiếm cái ăn, có công mài sức mới có ngày nên kim con ạ" Từ đấy, sẻ rất buồn, cậu dường như ko ăn gì cả mà chỉ mong bố mẹ trở về để chăm sóc cho cậu. Bấy giờ, bác chim kêu gọi mọi người tham gia cuộc thi bay nhanh, ai thắng sẽ làm người thống trị vương quốc loài chim. Sẽ tưởng tượng mình là một ông vua, có người hầu hạ cận kề, chỉ nghĩ đến đó thôi thì lòng cậu rung lên vì vui sướng. Cậu liền đăng kí tham gia ngay. Đến ngày thi, cậu nhanh chân đến tham gia, khi đã yên vị trên vạch thi đấu cậu chủ quan trêu nghẹo những người xung quanh cho rằng họ đi thi chỉ phí thời gian của bản thân vì cậu biết rằng mình sẽ thắng. Khi tiếng còi vang lên, hàng loạt chú chim cất cánh bay lên cao, riêng Sẻ cậu ko tài nào bay lên được, cậu gắng sức bay lên một quãng thì ngã uỵch xuống, kết quả là cậu bị gãy chân. Sau nghững nhày ở trong bệnh viện, bây giờ cậu mới hiểu ra những lời cha mẹ dạy, cậu thầm mong mình khỏi bệnh để có thể làm lại từ đầu.

Chúc bạn học tốthihi

16 tháng 8 2017

Tôi may mắn là một trong những người con của sông mẹ Thái Bình. Với tên gọi thân thuộc sông Gùa, tôi được người dân ở đây yêu thương hết mực, vì tôi là một người bạn gần gũi thân thiết đem lại những lợi ích vô cùng thiết thực cho người dân Thanh Hà từ bao đời nay. Nhưng hiện nay, tôi đang phải đối mặt với một thực trạng đầy bi ai, phải chịu nỗi đau cả về thể xác lẫn tinh thần.

Nhớ ngày nào, ở đây ai cũng yêu quý tôi. Tôi là nơi để mọi người thư giãn, thưởng thức vẻ đẹp trong mát, hiền hòa. Tôi thấy rất tự hào về bản thân bởi từ khi lọt lòng, tôi đã sở hữu một nước da đẹp, xanh trong đầy quyến rũ. Lúc này bên tôi có rất nhiều bạn bè đến tụ họp, nhộn nhịp vô cùng. Sáng sớm, các cô, các bà đã cùng nhau giặt quần áo nói chuyện rôm rả cả một khoảng sông. Rồi cả những chiếc thuyền nhỏ qua sông đưa các bạn học sinh đi học. Thỉnh thoảng có làn gió lướt qua là những nàng tre duyên dáng rủ mái tóc óng mượt xuống say đắm nhìn tôi. Đến trưa cũng nhộn nhịp không kém, đã đến giờ những chiếc thuyền đưa các bạn học sinh đi học về. Họ hỏi nhau bài vở, về lớp, về trường rôm rả. Các bác nông dân dắt những chú trâu béo tròn ra rửa chân tay. Chiều về còn đông vui hơn. Sau khi cho trâu ăn trên đê, các cậu bé mục đồng buộc trâu rồi thi nhau nhảy xuống tắm. Chúng khen tôi mát, tôi vui lắm. Nghĩ lại thấy hạnh phúc biết bao! Nhưng giờ đây mở mắt nhìn lại xung quanh thì đó chỉ còn là quá khứ đã lùi vào dĩ vãng.

Giờ đây, đời sống nâng cao, kinh tế ngày càng phát triển hơn. Vì vậy, chính tôi cũng có sự "thay đổi" lớn. Đầu tiên là tôi phải hứng chịu nước thải tuôn ra "như thác" từ những kênh rạch nhỏ. Chúng mang màu đen ngòm, bẩn thỉu vậy mà lại muốn được ở, lưu lại chỗ tôi. Chúng muốn tôi cũng như chúng sao? Không chỉ là nước thải thôi đâu, hằng ngày có rất nhiều rác thải sinh hoạt và công nghiệp đóng thành bao vứt thẳng vào tôi không chút do dự, thương tiếc. Ngày qua ngày, nước cũng không thể ra gặp biển mà cứ ứ đọng, tắc nghẽn lại, khó lòng trôi chảy. Đúng như đã dự đoán, giờ đây, làn da xanh trong của tôi đã ngả màu xám đục ngàu và người tôi thì nồng nặc mùi hôi thối. Đêm đêm, tôi cứ lặng lẽ nằm suy nghĩ: Có những lúc tôi muốn cất giọng thật lớn gọi mẹ tôi... Những tháng ngày hạnh phúc đâu rồi? Toàn những thứ bẩn thỉu nhất dồn hết, đẩy hết lên người tôi. Chính vì vậy mà người tôi cứ ngứa liên tục, lên hột đỏ tấy khắp người. Cũng vì giờ đây tôi đã khác nhiều không còn vẻ đẹp xanh trong xưa mà mọi người đã bỏ quên tôi, xa lánh tôi. Sông thưa vắng dần, không ai dám bước chân tới gần tôi, họ tỏ ra e ngại kỳ thị tôi. Rồi cả những đứa trẻ chăn trâu thân thiết với tôi như những người bạn giờ cũng đâu rồi. Nếu có vô tình đi qua thì cứ nhăn mặt, che miệng, chạy qua thật nhanh. Và cũng không còn con thuyền độc mộc đánh cá ven sông. Cá, tôm ở bên tôi cũng đã chết cả rồi. Tất cả là do nguồn nước bẩn thỉu, thuốc trừ sâu dư thừa... Giờ tôi buồn lắm, cô đơn lắm, tôi thấy mình vô tích sự quá, chẳng làm được gì có ích cho con người. Tôi chỉ thấy bớt đau khổ khi đón nhận những cơn mưa rào như vừa được tắm rửa sạch sẽ, trôi dội đi hết những thứ bẩn thỉu bám trên mình. Nhưng khi ánh nắng vàng phủ đầy trên người thì những mùi hôi thối lại được thể làm tôi bốc mùi, khó chịu vô cùng.

Trong tôi luôn nhen nhóm niềm hy vọng một ngày nào đó không xa, những đội thanh niên tình nguyện sẽ chú ý đến tôi, giúp tôi được trở về làm tôi của ngày xưa. Mong sao ngày đó đến thật nhanh. Một con sông như tôi đem lại bao lợi ích: bầu không khí trong lành, nguồn thủy sản cá tôm, nguồn nước sạch... Vậy mà chỉ vì lợi ích trước mắt của con người đã khiến tôi ra nông nỗi này, đồng thời chính con người cũng mất đi cảnh quan đẹp, nguồn lợi phong phú. Chẳng phải con người cần xem xét lại thái độ sống của chính mình hay sao?

Mong các bạn hãy nhìn lại bản thân để làm giúp tôi cùng nhiều bạn sông khác được trở lại là chính mình.

Chúc bạn học tốt

16 tháng 8 2017

Tôi nhớ trước kia khi còn khỏe mạnh, dòng sinh lực trong cơ thể tuôn trào giúp tôi có thể đi đến bất cứ nơi nào mình muốn. Tôi len lách đến mọi ngóc ngách của sự sống. Ở đó tôi được mọi người đón chào nồng nhiệt.

Tôi có một mái tóc dài óng ả với hàng nghìn bông hoa đua nhau nở vào mỗi dịp xuân về. Mùi hương lan tỏa khắp nơi khiến cho từng đàn ong bé xíu nhấp nhô trong các khóm hoa, các nàng bướm xinh đẹp với đôi cánh đầy màu sắc tung tăng dạo chơi khắp nơi. Khi đó, mọi sinh vật từ khắp nơi đổ về đây sinh sống. Rái cá, hải ly, chuột nước, gà nước cùng nhiều loài cá khác nhau đã tạo cho cuộc sống của tôi thêm màu sắc. Họ nô đùa trên cơ thể, vui buồn cùng tôi. Họ tung tăng bơi lội trong dòng sinh lực mãnh liệt trào dâng.

Bầy gấu hàng ngày đều đến uống nước và bắt cá. Chúng cảm thấy khỏe mạnh khi được thưởng thức làn nước ngọt lịm, trong veo và mát mẻ. Mẹ thiên nhiên đã ban tặng cho tôi một cơ thể tuyệt đẹp với những sợi nước hùng mạnh. Dòng nước nhỏ từ khắp nơi đổ về mang theo nhiều niềm vui mới. Chúng kể cho nhau nghe các câu chuyện mà mẹ thiên nhiên đã tạo ra, về những điều lý thú ơ nơi mà chúng đã đi qua. Các cô gái với mái tóc xõa dài trên làn nước trong mát, ca những bài hát ca ngợi về tôi. Những đứa trẻ nô đùa trong làn nước, vài chiếc thuyền nhỏ với ngư dân đang tung tấm lưới lớn trên mặt nước tạo ra nốt nhạc tươi vui của cuộc sống.

Từ đây, tôi mang dòng sinh lực mãnh liệt của mình đến với mọi nơi, nơi những hạt lúa chín vàng trên các cánh đồng lúa, những hạt ngô vàng óng phơi trên ánh nắng vàng. Tôi nuôi sống từ thế hệ này sang thế hệ khác. Những hàng cây xanh tươi cùng con người khỏe mạnh, đầy ắp những ước mơ cứ thế ra đời.

Giờ thì sao, tôi đã mất đi tất cả. Mái tóc dài óng ả giờ đầy ắp rác, thân cây khô héo mục nát. Đau đớn hơn, túi nilon đầy màu sắc hàng ngày trôi lơ lửng trên người tôi. Những mảnh chai lọ, thậm chí là xác chết của một vài vật nuôi trôi nổi bốc mùi hôi thối. Những bông hoa xinh đẹp giờ héo tàn, ủ rũ rồi biến mất. Người tôi bẩn đến mức không thể nào tin.

Cơ thể tôi bốc mùi hôi thối, dòng nước đen ngòm với vô số thứ bẩn thỉu. Các sinh vật một thời gắn bó với tôi giờ chẳng còn lại mấy. Một số không thể nào chịu đựng được đã bỏ đi nơi khác, một số khác ở lại bám trụ với nơi này. Nhưng cũng chẳng được bao lâu vì cuối cùng họ cũng sẽ cất bước ra đi bỏ lại tôi với một cơ thể yếu ớt, bệnh tật. Các nguồn nước giờ cũng chẳng thèm đến với tôi. Họ bỏ đi với một con sông khác, một số khác thì bị biến mất vì khô hạn.

Bây giờ, những dòng sông xưa đều rơi vào tình trạng như tôi, bị đối xử thậm tệ. Thay vào đó là các dòng nước bẩn đầy chất độc hại từ các nhà máy, thuốc nhuộm, hóa chất. Thậm chí, cánh đồng lúa với chất diệt cỏ, thuốc bảo vệ thực vật liên tục đổ vào người tôi cả ngày lẫn đêm. Mùi của chúng thật khó chịu. Chúng khiến bầu không khí trở nên ngột ngạt làm tôi chẳng thể nào thở được. Bầy cá chết hàng loạt, xác của chúng nổi trên mặt nước. Mắt chúng mở trong như oán trách tại sao tôi lại làm điều đó với chúng. Mái tóc đen óng ả của các thiếu nữ cũng rời xa tôi. Dòng nước nuôi dưỡng cánh đồng cũng bị chặn bởi các thớ đất rắc chắc. Tiếng nô đùa của lũ trẻ giờ đã mất. Tất cả đã đi vào dĩ vãng xa xôi. Con người mắc phải các căn bệnh khi uống nước của tôi. Họ xa lánh, rời bỏ tôi.

Những hàng cây xanh tươi hai bên bờ giờ chẳng còn giữ được dáng vấp như xưa. Chúng ủ rũ héo tàn, màu lá đen thẫm vàng vọt chẳng khác nào một người bệnh. Các cây thì thầm với tôi những tiếng yếu ớt, bệnh hoạn. Họ không thể chịu đựng được lâu hơn nữa.

Mẹ thiên nhiên không còn đủ sức để có thể giúp tôi vượt qua những tháng ngày đáng sợ này. Tôi cảm thấy khó thở, lồng ngực như muốn vỡ ra vì đau nhói. Giọt nước mắt tuôn trào vì cay đắng. Mũi tôi ngứa rang lên vì mùi hôi thối bốc lên từ chính cơ thể. Đầu tôi ngứa vì rác bẩn. Tôi đang hấp hối từng ngày. Tôi đã làm gì nên tội mà phải gánh chịu hậu quả như thế này? Hãy cứu lấy tôi, cứu lấy những gì đã mất dù chỉ là một hành động vô cùng nhỏ. Làm ơn!

~ Chúc bạn học giỏi ! ~

20 tháng 6 2017

Đơn dưới sai và thiếu:

   - Thiếu: tiêu ngữ, ngày tháng viết đơn, tên người viết, chữ ký.

   - Cách trình bày không khoa học, rõ ràng (phần kính gửi được đặt sai vị trí).

25 tháng 6 2018

Các ý chính :
Dàn ý:
- Nêu cảm nghĩ chung: Nội dung của các chương trình truyền hình và và các cuộc vận động nêu trên là nhằm mục đích sẻ chia, giúp đỡ những người gặp khó khăn. Việc làm này thể hiện tinh thần yêu thương, đùm bọc, tinh thần đoàn kết, nhân ái của nhân dân ta.
- Hiểu được sẻ chia và tình yêu thương là nghĩa cử cao đẹp, thể hiện mối quan tâm giữa người với người trong cuộc sống.
- Hiểu được sẻ chia và tình yêu thương sẽ đem lại hạnh phúc cho những ai được nhận, giúp họ vượt qua khó khăn, hoạn nạn, bù đắp cho họ những gì còn thiếu hụt, mất mát.
- Sẻ chia và tình yêu thương không chỉ đem lại hạnh phúc cho người khác mà còn là đem lại hạnh phúc cho chính người cho. Cho đi là để nhận lại những tấm lòng.
- Như vậy: Sẻ chia và tình yêu thương là điều quý giá nhất trên đời.
- Phê phán: Thói thờ ơ, vô cảm trước những rủi ro, bất hạnh, mất mát, đau thương của người khác.
- Liên hệ: Với bản thân, với các hoạt động tập thể của lớp, của trường... trong các phong trào nói trên.

14 tháng 2 2017

Mùa xuân sắp đến rồi! Cả phố em tấp nập trong khung cảnh ngày Tết. Khắp phố phường, người người lũ lượt kéo nhau đi sắm sửa, chuẩn bị đón chào năm mới.

Trên đường phố, các quầy hàng buôn bán tấp nập. Ai ai cũng mặc những bộ quần áo đủ màu sắc rực rỡ trông giống như cả một vườn hoa khổng lồ đang di chuyển. Hôm nay là ngày hai mươi tám Tết. Không khí đón xuân đã tưng bừng nhộn nhịp. Ánh nắng vàng buổi sáng trải xuống thẩm cỏ non dính đầy sương mai bên vệ đường làm cho nó long lanh như những hạt kim cương. Ở các hiệu may, mọi người ra vào tấp nập. Tiếng cười nói ồn ào làm cho không khí nhộn nhịp càng tăng thêm. Tại một điểm bán hoa, người ta xúm đông lại xem rồi trầm trồ khen. Những bông hồng nhung đang nở hoa như muốn phô bày sắc đẹp. các loại cây khác như cúc, lay ơn, hướng dương, thược dược… chen nhau khoe nụ, khoe hoa. Rồi cây đào, hoa nở màu hồng tí xíu như đang chúm chím cười. tất cả… tất cả như muốn phô sắc với mọi người về vẻ đẹp đặc biệt của chúng. Những quầy hàng bán đồ Tết đông cứng người: trai gái có, già trẻ có. Vẻ mặt ai cũng vui tươi, hào hứng. Trên tủ kính, các thứ mứt, bánh kẹo, hạt dưa… được trưng bày la liệt. Những chú gà, vịt bị cột chân xách ngược, giương đôi mắt nhỏ như hạt đậu nhìn một lúc rồi kêu lên quang quác.

Mùa xuân đã về trên quê hương em, mùa xuân làm cho cây cỏ, cảnh vật đều cựa mình vươn dậy, vui mừng đón xuân sang.

nếu mà có dở thì thông cảm cho mình nhévuingaingung

13 tháng 2 2017

Mùa xuân là mùa bắt đầu của một năm, cũng là mùa đẹp nhất trong năm vì mang đến cho con người không khí ấm áp, vui tươi nhất.

Mùa xuân thường gắn liền với Tết, thường bắt đầu vào tháng 1 và kết thúc vào tháng 3. Đây là khoảng thời gian thời tiết êm dịu, ấm áp, vẫn còn se se lạnh nhưng có ánh nắng mặt trời. Mọi người vẫn luôn mong chờ mùa xuân đến, vì được đón Tết cổ truyền, được quây quần bên nhau ấm áp.

Cảnh vật mùa xuân luôn tràn đầy sức sống. Những cánh hoa đào của miền bắc và hoa mai của miền nam đua nhau khoe sắc, chở bao nhiêu dư vị và màu sắc của mùa xuân. Những cành cây cao vút bắt đầu nhú những mầm non xanh nõn, mượt mà như những nét chấm phá nhẹ nhàng giữa bầu trời cao trong xanh.

Buổi sáng mùa xuân thật trong lành, ấm áp, gió chỉ thổi thật khẽ và những chú chim én đang từng đàn bay từ phương Nam trở về báo hiệu mùa xuân đã đến. Bầu trời dường như thoáng đãng, từng đám mây xanh trắng nối đuôi nhau trôi đi thật chậm rãi.

Trong những khu vườn, những khóm rau mới trồng của mẹ xanh mướt, còn đọng lại một vài hạt sương nhỏ bé tí. Chờ khi ánh nắng mặt trời lên thì sẽ tan ra.

Lũ trẻ con trong xóm vui cười hớn hở khi mùa xuân về, lại sắp thêm một tuổi, lại được nhận những phong thư lì xì.

Mùa xuân thật đẹp, mùa xuân là mùa mà vạn vật thay áo mới.

13 tháng 2 2017

bạn copy trên mạng đúng kohum

13 tháng 2 2017

Đất trời có bốn mùa xuân hạ thu đông và em thây yêu nhất trong đó là mùa xuân. Cũng không biết vì sao em lại thích nó đến thế có lẽ nào là em thích cái Tết cổ truyền dân tộc nên em thích nó chăng?. Có lẽ vậy, mùa xuân đên em thêm một tuổi mới nhìn những phố hoa rực rỡ làm lòng em thấy hào hứng và yêu đời biết bao. Mùa xuân nó có một cái gì đó rất riêng mà em thấy rất yêu thích.

Xuân đến trên đất trời muôn vàn hoa nở rộ, người ta nói mùa xuân là mùa sinh sôi nảy nở. Mùa đông cây cối trút hết lá thì đến mùa xuân thì thiên nhiên sinh sôi những cành cây kia được mang lá lại, những mầm xuân nho nhỏ như đang hé mở đón một cuộc sống mới trên đời. Và thế là nó lại bắt đầu một vòng đời mới. Không chỉ những tán lá cành cây hồi sinh sau một mùa đông giá lạnh, nó dài như một kì ngủ đông vậy mà những bông hoa xuân cũng trở nên tươi sắc biết bao. Ngày xuân ấy đi đâu cũng thấy cảnh vật tươi tốt trán trề nhựa sống cho đời. thật sự tất cả như mang một nét đẹp chung đó là sinh sôi. Đặc biệt mùa xuân thường có mưa xuân, mưa xuân nhỏ hạt và không làm ướt mấy, nó chỉ có thể làm ướt bạn khi bạ đứng dưới nó quá lâu mà thôi. Cả ngày mưa sầm sùi như thế nhưng người dân ta quan niệm rằng những hạn mưa kia chính là những giọt làm nên sự tươi tốt của mùa xuân chính vì thế nó giống như hạt lộc của thần thánh ban cho vậy. Không chỉ có thế tiết trời giá lạnh làm cho con người gần gũi nhau hơn. Mùa xuân như một nàng tiên ban phép màu xuống dưới trần gian này.

Xuân không chỉ về với đất trời mà xuân còn về trong lòng người nữa. Khoảnh khắc khi xuân đến, đêm giao thừa một cái Tết an lành bên gia đình của mình. Mùa xuân bắt đầu một năm mới với mỗi người. Biết bao em thơ khoe áo mới tươi cười với chiếc phong bì trên tay hạnh phúc. Đó là mùa đoàn viên đi đến đâu cũng đông đúc náo nhiệt, mọi người mặc quần áo đẹp đi đón tết, nào những chị con gái áo hồng áo đỏ, những anh con trai lịch sử trong bộ vest thật bảnh bao. Mọi người ai cũng nở một nụ cười trên một thật rạng rỡ. Xuân đẹp khi đem giao thừa đến những chùm pháo hoa như những chùm màu sắc ai ném tung lên trời. Xuân về cả đất trời rung động với tiếng pháo ấy.

Em yêu mùa xuân nhất vì nó không chỉ đẹp cảnh đất trời mà nó còn đẹp chính ở lòng người nữa. Mùa xuân không chỉ là mùa xuân sinh sôi mà nó còn là mùa xuân của tình thân lòng nhân ái của con người, sự sum họp gia đình.

13 tháng 2 2017

Tạm biệt mùa thu ấm áp, trời đã chuyển sang mùa đông từ bao giờ em cũng không biết rõ chỉ cảm nhận được rằng gió mùa đông bắc thổi ngày một nhiều và cả xóm làng nơi em ở đều chìm vào trong sương mù vào những sáng sớm mùa đông.

Mùa đông – mùa của cái lạnh mà người ta có thể nói là cắt da cắt thịt, thậm chí ở nhiều nơi còn có tuyết, nước lạnh giá như đóng băng, cây cối thì không còn vẻ tươi trẻ, xanh tốt như mùa xuân và mùa hè nữa, tất cả đều cằn cỗi nghèo nàn. Cuộc sống sinh hoạt của mọi người trong xóm em nói riêng và của những người ở những vùng lạnh nói chung cũng có sự thay đổi khi thời tiết chuyển từ mùa này sang mùa kia.

Mùa đông thì mặt trời mọc muộn hơn so với mùa hè, vì vậy việc cảm nhận rằng trời đã sáng hay chưa cũng có sự thay đổi, vào mùa hè khoảng năm giờ sáng là ta đã có thể nhìn rõ được cảnh vật, nhưng còn mùa đông thì năm giờ trời vẫn còn tối như ban đêm, và tối cũng vậy, trời sẽ nhanh tối hơn vào mùa đông.Ta thường nghe có câu: “Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng/ Ngày tháng mười chưa cười đã tối” là như vậy, tháng năm thuộc mùa hè và tháng mười thuộc mùa đông. Xóm em ở là một xóm nhỏ dưới chân núi, vào những sáng sớm mùa đông một làn sương mù bao phủ lấy cả xóm, mọi người thức dậy muộn hơn, chúng em cũng vậy, vào mùa đông nhà trường sẽ lùi thời gian học lại muộn hơn nên chúng em cũng không phải dậy sớm, trời lạnh thì ai muốn chui ra khỏi cái chăn ấm cơ chứ, mọi người phải mặc quần áo thật ấm, thường thì nhà em có bếp củi và mọi người cùng ngồi quay quần để sưởi ấm, ai có công việc gì hay chúng em đi học thì phải chuẩn bị đầy đủ tất, găng tay,mũ len, quần áo ấm rồi mới ra đường. Gió mùa đông bắc thổi đều đặn mang đến cảm giác tê tái da thịt, mùa đông cũng có nắng nhưng những tia nắng rất yếu ớt, và đặc biệt hay có mưa phùn.

Những cành cây trơ trọi lá, khẳng khiu, rau cỏ mùa này thường không mọc được vì lạnh quá. Mùa đông hay có những đợt rét đậm, rét hại và mọi người xem ti vi thấy rất nhiều gia súc chết vì không chịu nổi lạnh, mỗi nhà lại tìm những cách khác nhau để bảo vệ đàn gia súc nhà mình. Em hay xem dự báo thời tiết và hay thấy những nơi nhiệt độ xuống thấp quá nên có tuyết, mặc dù lạnh nhưng nhìn thật đẹp. Sau một ngày làm việc mọi người trở về nhà và quây quần bên mâm cơm thật ấm cúng.

Mùa đông thật lạnh nhưng thiếu nó thì sao còn có thể gọi là bốn mùa, có nóng thì phải có lạnh. Xuân qua thì hè tới, thu tàn rồi đến đông cứ như thế bốn mùa tuần hoàn nhau tạo nên sự đa dạng của thời tiết.