Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
bạn tham khảo chứ đừng chép bài văn của mình nha!!!
Nếu ai hỏi trên đời em yêu ai nhất em sẽ trả lời đó là mẹ .
Mẹ em năm nay đã ngoài ba mươi tuổi.Mẹ em không cao lắm .Dáng người thon gọn.Mái tóc xoăn gọn gàng phù hợp với gương mặt mẹ.Da mẹ không trắng lắm nhưng vẫn ưa nhìn.Đôi mắt tròn ,long lanh như hai hòn bi .Đôi môi hình trái tim đỏ thẳm.Mẹ em làm nghề giáo viên chủ nhiệm của một lớp 4 .Mẹ em làm việc rất tận tụy,đam mê.Mẹ khá là bận nhưng vẫn dành chút thời gian rảnh cho hai chị em.Mẹ em nấm ăn cũng rất ngon nữa .Những lúc mẹ nấu ăn e luôn phụ giúp mẹ các việc vặt.Mẹ nấm nhìn rất tuyệt,đôi tay mẹ nhanh thoăn thoắt nhìn rất điêu luyện.Các món đã hoàn thành xong,trán mẹ nhìn lấm tấm mồ hôi,khuôn mặt mẹ hồng hào rạng rỡ đầy niềm vui.
Em rất yêu quý mẹ không ai có thể thay thế mẹ , mẹ là người mẹ duy nhất và tuyệt vời nhất của em.
(đây là lời văn của mình đó bạn,mình tự tạc nên nếu ngáo ngơ xin lỗi nha và nếu mình sai gì nhớ nói để mình khắc phục)
*Ryeo*
1.TẢ CÔ GIÁO HOẶC THẦY GIÁO
BÀI LÀM:
TRONG TẤT CẢ CÁC THẦY CÔ GIÁO ĐÃ DẠY CHO EM VÀ EM THẤY ẤN TƯỢNG NHẤT CHÍNH LÀ CÔ THOA ĐANG CHỦ NHIỆM LỚP EM LÀ NGƯỜI ĐÃ ĐỂ LẠI CHO EM NHIỀU ẤN TƯỢNG SÂU XẮC NHẤT.
CÔ GIÁO CHỦ NGHIỆM LỚP EM NĂM NAY ĐÃ NGOÀI 50 TUỔI RỒI NHƯNG EM VẪN THẤY CÔ RẤT TRẺ.DÁNG NGƯỜI CÔ DONG DỎNG .DA CÔ TRẮNG HỒNG.MÁI TÓC CÔ BỒNG BỀNH TRÔNG CÔ CÒN TRẺ HƠN CẢ TUỔI .CÔ CÓ MỘT KHUÔN MẶT HÌNH TRÁI XOAN.ĐÔI CHÂN MÀY CỦA CÔ ÔM GON HAI CON NGƯƠI ĐEN.MÁI TÓC CỦA CÔ ĐEN MƯỢT NHÌN CÔ RẤT ĐẸP.ĐÔI MÔI CỦA CÔ KHÔNG CÓ GÌ ĐẶC BIỆT NHƯNG MỖI KHI CÔ CƯỜI LÀ BỌN EM LẠI HỌC CÀNG HĂNG SAY NHƯ CÔ LÀ NGƯỜI TIẾP THÊM ĐỘNG LỰC CHO BỌN EM.VẦNG CHÁN CỦA CÔ CAO CHO THẤY CÔ LÀ MỘT NGƯỜI THÔNG MINH VÀ DỊU DÀNG.EM CÒN NHỚ KHI CÒN CHƯA BƯỚC VÀO LỚP CỦA CÔ EM CÒN NHÁT VÀ TÍNH TOÁN DỞ TỆ NHƯNG KHI EM ĐÃ BƯỚC VÀO LỚP CỦA CÔ LÀ EM NHƯ TRỞ THÀNH MỘT NGƯỜI HOÀN TOÀN KHÁC,KĨ NĂNG TÍNH TOÁN CỦA EM ĐÃ TIẾN BỘ VÀ EM LUÔN CỐ GẮNG CỐ GẮNG PHÁT BIỂU Ý KIẾN ĐỂ KHÔNG PHÍ PHẠM THỜI GIAN CÔ ĐÃ BỎ RA.NHỮNG LÚC CẢ LỚP CHƯA HIỂU MỘT BÀI NÀO ĐÓ LÀ CÔ GIẢNG ĐẾN KHI NÀO HIỂU MỚI THÔI.ĐỐI VỚI HỌC SINH CÔ NHƯ MỌT NGƯỜI MẸ THỨ 2 VẬY,ĐỐI VỚI ĐỒNG NGHIỆP CÔ LUÔN LÀ NGƯỜI ĐỂ CHO MỌI NGƯỜI NOI THEO,ĐỐI VỚI NHÂN DÂN CÔ LUÔN ĐƯỢC YÊU MẾN.VÌ VẬY NÊN LÚC NÀO CÓ KÌ THI GIÁO VIÊN GIỎI LÀ CÔ LUÔN LÀ NGƯỜI ĐOẠT GIẢI NHẤT.
CÔ GIÁO CỦA EM LÀ VẬY ĐÓ ,EM SẼ CỐ GẮNG HỌC THẬT GIỎI ĐỂ TRỞ THÀNH MỘT HỌC SINH YÊU QUÝ CỦA CÔ.
Năm học lớp Một, cô Trang là cô giáo chủ nhiệm của lớp em. Cô có mái tóc óng mượt, đôi mắt đen và sáng. Dáng người cô nhỏ nhắn và nhanh nhẹn. Giờ Toán, cô hướng dẫn chúng em đọc bài và trả lời câu hỏi. Giờ học Tiếng Việt, cả lớp chăm chú nghe cô giảng. Cô ân cần hướng dẫn chúng em tập viết. Em nhớ nhất là khi cô cười, nụ cười của cô giống hệt một tia nắng ấm áp truyền cho chúng em thêm hứng khởi học tập. Khi em và các bạn mắc lỗi, cô luôn nhắc nhở chúng em bằng giọng dịu dàng mà nghiêm trang. Chúng em rất yêu quý và kính trọng cô. Nghe lời cô chúng em chăm chỉ học.
Cô Thanh Xuân là cô giáo dạy em hồi lớp một. Có lẽ cô tên là Xuân nên cô thật hiền, Mái tóc đen nhánh của cô chấm vai làm nổi bật tà áo dài trắng tinh. Dáng người cô dong dỏng. Khuôn mặt cô hình trái xoan. Đôi mắt cô nâu nâu ánh lên sự trìu mến. Chiếc mũi cô cao cao. Đôi môi đỏ hồng của cô luôn cười rạng rỡ. Cô ân cần hướng dẫn chúng em từng con chữ, phép tính. Có lần, bạn Hoa bị ngã, quần áo lấm lem hết, cô mượn cho bạn một bộ quần áo để mặc. Và cũng chính tay cô lau vết thương cho Hoa, rửa tay chân cho bạn. Chúng em rất cảm động trước tấm lòng của cô.
học tốt
-Dàn ý đâu bạn?
-Trên mạng có rất nhiều bài văn hay để chúng ta đọc tham khảo,bạn có thể lên đó tra rồi đọc thử. Sau đó lựa chọn những ý văn hay vào bài làm của mình chứ đừng chép hết nhé.
mọi người ơi trả lời nhanh tui với tui đang cần gấp đó
Trong cuộc đời của mỗi người, ta sẽ gặp những người mà có lẽ ta không thể nào quên, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng ta. Tôi cũng vậy, tôi có một người giáo viên luôn tồn tại trong trái tim tôi, cô giáo chủ nhiệm của tôi.
Cô giáo tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, là một nhà giáo luôn tận tâm và hết mình với nghề. Cô không cao lắm, dáng người cô hơi gầy. Cô có làn da hơi nâu sạm mà khỏe khoắn. Mái tóc cô đen óng, mượt mà, dài đến ngang gáy, ôm lấy khuôn mặt trái xoan, cân đối. Đôi mắt coi sáng ngời như vầng sao, ẩn hiện sau làn mi cong, đen láy. Nơi khóe mắt cô đã dần xuất hiện những nếp nhăn nhỏ, phải chăng đó là dấu hiệu của những năm tháng cô cống hiến hết mình cho nghề, cho học sinh thân yêu của mình. Đôi môi mỏng, lúc nào cũng nở nụ cười thân thiện với học trò, với mọi người xung quanh. Mỗi khi cô cười, sau làn môi lại là hàm răng trắng đều như sứ, cùng đôi má lúm đồng xu nhỏ ẩn hiện nơi cánh môi, khiến cô càng duyên dáng, gần gũi với học sinh.
Cô ăn mặc không quá cầu kì, ngày ngày đến lớp, cô chỉ mặc áo sơ mi, quần âu giản dị, đôi khi vào dịp lễ, cô mới diện những bộ váy, áo dài rực rỡ. Nhưng dù cô mặc trang phục gì, trong mắt tôi, cô vẫn luôn tỏa sáng, xinh đẹp. Cô có giọng nói trầm ấm, dịu dàng. Mỗi khi giảng bài, giọng nói cô như thu hút chúng tôi chú ý, đắm chìm vào trong từng bài giảng.
Cô ít khi trách mắng học sinh bao giờ mà thường chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng. Mỗi khi phải nặng lời với học trò, đôi mắt cô thường buồn bã, giọng nói cô đầy u sầu, có lẽ cô cũng đau lòng lắm, những lúc như vậy, chúng tôi thường cảm thấy có lỗi với cô và thương cô nhiều lắm. Cô luôn không quản thời gian, vất vả để truyền đạt kiến thức cho chúng tôi, chỗ nào không hiểu hay có bài tập nào khó, cô đều sẵn sàng hướng dẫn cho chúng tôi cách làm bài. Có lẽ, niềm hạnh phúc của cô chính là được nhìn lũ học trò thơ ngây ngày một trưởng thành, tiếp thu được tri thức. Với cô phải chăng như vậy là quá đủ.
Cứ mỗi chuyến đò qua sông, người lái đò lại quay trở lại, tiếp tục những chuyến hành trình đưa đò với những hành khách khác của mình. Cũng giống như cô giáo tôi vậy, cô đã đưa bao lứa học trò qua sông, hoàn thành nhiệm vụ, trọng trách của một nhà giáo. Tôi rất yêu quý cô giáo của tôi. Tôi sẽ luôn cố gắng học tập thật tốt để khiến cô có thể tự hào.
trong suốt tuổi học trò cắp sách đến trường, em đã dược nhiều thầy cô giáo day dỗ và truyền đạt những bai học hay, bổ ích. nhưng em ấn tượng nhất vẫn là cô giáo dạy toán em năm học lớp sáu, mỗi lần giảng bài với chất giọng truyền cảm, cô đã đưa chúng em đến những kiến thức hay. hình ảnh cô say sưa giảng bài làm em ghi nhớ mãi.
cô Phượng - giáo viên dạy môn toán của lớp em đã ngoài bốn mươi tuổi. dáng ngừoi cô cao, hơi đậm. dáng người ấy không mảnh mai, thon thả như bao cô giáo khác nhưng trong mắt em, cô rất đẹp. mái tóc dài đã phai sương bởi sự khắc nghiệt của thời gian, luôn được cô buộc lên gon gàng, rất hợp với gương mặt thanh tú của cô.
đúng như cái tên, cô rất giản dị và dễ gần, học sinh ai cũng quý mến, coi cô như người bạn lớn, ngừoi mẹ hiền. mỗi lần có những băn khoăn, thắc mắc về bài học, cứ hỏi cô thì sẽ được giải đáp ngay. lời giảng của cô không chỉ cho em hiểu được sâu sắc về bài học mà còn khám phá ra biết bao điều thú vị sau đó. cô dịu dàng, tận tụy, yêu thương học sinh hết mực. vì tình cảm này mà cô đã gắn bó với nghề dạy học hơn hai mưoi năm, đưa biết bao chuyến đà cặp bến.
em chẳng thể nào quên buổi học toán và chiều thứ bảy tuần vừa rồi. bài học với những kiến thức tưởng chừng khó tiếp thu, giờ với chúng em thật đơn giản.trước khi vào tiết học, cô hỏi chúng em thế nào là phân số ? cả lớp xôn xao, nhiều gương mặt ngơ ngác, không có cánh tay nào dơ lên vì câu trả lừoi chưa được chắc chắn. đợi cho tiếng xì xào lặng xuống, cô liền từ tốn giảng bài rồi đi vào kiến thức trọng tâm. cô đã cuốn chúng em vào những con số, khơi dậy sự học hỏi của mỗi chúng em. qua lừoi giảng của cô, chẳng mấy chốc, những cánh tay dơ lên với hy vọng được cô mời trả lời. lớp học sôi động hẳn lên, các bạn ai cũng chăm chú, hoạt động tích cực trong giờ học.cả lướp ai cũng hiểu bài, say sưa nghe giảng quên cả thời gian. hồi trống lại vng lên, em thấy tiết học còn quá ít bởi lẽ cô mang lại không khí vui tươi trong lớp học chú không phải là những tiết toán khô khan và căng thẳng nữa.
chúng em rất kính mến cô. cô là một giáo viên thật giỏi và tận tụy với nghề dạy học. có lẽ trong suốt quảng đời cắp sách đến trường, em sẽ mãi chẳng quên cô, chẳng quên những năm tháng được nghe cô giảng bài trên mái trường này. em mong rằng sang năm sẽ tiếp tục được cô dạy bộ môn này.
CHÚC EM HỌC GIỎI NHÉ! CHỊ XIN CAM ĐOAN RẰNG BÀI NÀY CHỊ TỰ LÀM NHÉ! EM TÌM KHẮP TRANG MẠNG CŨNG HỔNG THẤY ĐÂU >.< THẬT ÍK
Hôm nay là thứ ba, lớp em có tiết kể chuyện. Ngay trong tiết học đó, cô giáo Trân trông thật là duyên dáng và đầy kính mến.
Sau khi tiếng trống trường giòn giã vang lên. Cô Trân bước vào lớp. Hôm nay cũng như bao buổi học khác.Trông cô thật là giản dị nhưng gần gũi và dễ mến.Cả lớp em đứng nghiêm chào cô. "Cô chào cả lớp, hôm nay chúng ta học bài nhé!
Nụ cười của cô như nụ hoa sớm hé nở mới dịu dàng, dễ mến làm sao! Mái tóc của cô mượt mà đen óng lúc nào cũng thơm mùi hoa bưởi, mùi bồ kết nấu với lá chanh. Khuôn mặt của cô tròn đi cùng với nước da trắng. Đôi mắt cô đen và sâu nhìn chúng em trìu mến. Chiếc áo dài màu hồng hôm nay cô mặc càng làm cho dáng cô thêm mềm mại hơn. Đôi guốc cao gót màu hồng có vẻ như làm cô cao thêm nhiều.
Tiết học bắt đầu. Hôm nay chúng em học bài " Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai
YOU MAY
Các đại gia che dấu không để mọi người biết về cách kiếm tiền này
Làm thế nào biến 100.000 đồng thành 10.000.000 đồng?
Cách tốt nhất để kiếm tiền ở Việt Nam
Rất ít người biết cách làm giàu với Bitcoin
." Cả lớp em còn đang không biết Mĩ Lai ở đâu nên rất tò mò. Cô cầm viên phấn trắng viết lên bảng. Chữ của cô mới đẹp làm sao. Từ tay cô, dòng chữ nắn nót
Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai hiện ra trước mắt em. Cô bắt đầu kể, cả lớp em yên lặng nghe cô kể. Giọng cô thật trầm ấm, lúc trầm lúc bổng. Theo lời cô, chúng em như được đang tận mắt chứng kiến cảnh tượng đau lòng và tàn bạo, vô nhân tính của những người lính Mĩ tàn ác kia. Khi cô kể đến đoạn lính Mĩ xả súng vào đoàn người dân vô tội, giọng cô như nghẹn lại, cô quay mặt đi. Em chợt nhìn thấy cô quay ra cửa, cô đưa tay vội quệt giọt nước mắt lăn trên má. Không gian như chìm xuống. Gió như ngừng thổi để nghe cô kể. Cả lớp em ai cũng rưng. Rồi cô kể đến đoạn người cựu chiến binh Mĩ đến Mĩ Lai kéo những khúc nhạc vĩ cầm như một lời tạ tội với linh hồn những người đã khuất. Giọng cô vui hẳn lên. Nghe nósao trong trẻo và thánh thiện quá vậy. Lòng em cũng vui sướng biết nhường nào.
Bây giờ đến phần tập kể chuyện. Cô đi xuống dưới lớp ân cần chỉ bảo tận tình chúng em. Bạn Hoa lúng túng, chưa nhớ rõ được nội dung câu chuyện, cô đã gợi ý bằng những lời nhẹ nhàng. Thế là bạn ấy nhớ lại và kể được cả đoạn của mình. Bạn Hùng học giỏi văn lên đã kể trôi chảy và cô rất vui, cho bạn điểm 10. Cả lớp em ai cũng muốn được cô gọi kể trước lớp. Cô khen cả lớp và thưởng cho cả lớp một tràng vỗ tay giòn giã. Cô cười rất tươi. Em ngắm nhìn cô, thấy cô lúc đó thật đẹp. Em biết cô rất hài lòng về những điều cô đã dạy cho chúng em.
Cô ơi, dù mai em có xa ngôi trường này, em sẽ mãi nhớ bóng hình của cô. Nhớ những điều cô đã kể cho em có một vụ thảm sát ở Mĩ Lai đau thương như thế. Em hứa với cô sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng là học trò của cô. Cô ạ, một ngày không xa em sẽ đến Mĩ Lai, em sẽ thắp nén hương thơm để tưởng nhớ những người dân vô tội. Cô Trân ạ. Nhờ cô em thêm yêu đất nước mình hơn.
Những năm em học ở bậc Tiểu học có rất nhiều giờ học đáng nhớ nhưng em không bao giờ quên giờ học cách đây 2 năm . Giờ học ấy cô giáo đã đê lại trong lòng em tình cảm khó quên.
Hôm ấy, cô giáo em mặc chiếc áo dài màu vàng rất đẹp. Mái tóc đen dài được buộc gọn trên đỉnh dầu, nhìn cô rất tươi tắn. Cô chảo cả lớp bằng một nụ cười rạng rỡ. Giờ học bắt đầu. bải giáng của cô hôm ấy diễn ra rất sôi nổi. Giọng nói cô ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô lúc nào cũng nhìn tháng xuống lớp. Đôi mắt ấy luôn thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt hiền từ đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Qua lời giảng ấy, em cảm nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài thơ, bài văn. Những lời cô giảng em khắc sâu vào tâm trí không bao giờ quên.
Thỉnh thoảng, cô đi lại xuống cuối lớp. xem học sinh thảo luận nhóm, xem chúng em ghi bài. Cô đến bên những bạn học yếu để gợi ý, giúp đỡ. Cô luôn đật ra những câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự chủ động sáng tạo của chúng em. Cô lúc nào cũng gần gũi với học sinh, lắng nghe ý kiến cùa các bạn. Giữa giờ học căng tháng, cô kề cho chúng em nghe những mẩu chuyện rất bổ ích. Cô kể chuyện rất hấp dẫn. Bạn Hưng nghe cô kể cứ há miệng ra nghe mà không hề hay biết. Nhìn bạn, cả lớp cười ồ lên thật là vui. Một hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi. Tiết học kết thúc, nét mặt của các bạn trong lớp và cô giáo rạng rỡ niềm vui.
Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo của mình. Em thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi đế trở thành người có ích cho đất nước như cô đã từng dạy chúng em.
Cô giáo của em là giáo viên dạy giỏi nhiều năm liền. Cô thường dạy minh hoạ cho các giáo viên trường bạn dự giờ. Cô dạy các môn đều rất hay nhưng với em, tiết học cô dạy mà em nhớ nhất là tiết Lịch sử hồiđầu năm học, bài đầu tiên của chương trình Lịch sử lớp Năm, bài “Bình Tây Đại Nguyên Soái Trương Định”.
Cô giáo của em hơi đứng tuổi, áng chừng cô đã ba mươi tư, ba mươi lăm tuổi. Dáng cô dong dỏng cao và hơi gầy. Cô có bờ vai tròn nhỏ nhắn xinh xinh và cái eo “thắt đáy lưng ong” nên cô mặc áo dài rất đẹp. Khuôn mặt trái xoan của cô tươi tắn nhờ bờ môi hồng thắm tự nhiên. Với đôi mắt bồ câu to và sáng, long lanh tia nhìn ấm áp, trông cô thật dịu hiền.
Hôm ấy là thứ hai. Cô mặc áo dài màu thiên thanh vẽ hoa hồng trắng rất đẹp. Tóc cô kẹp gọn gàng trong cái kẹp nơ màu xám bạc.
Sau giờ ra chơi là tiết Lịch sử. Cô ghi tên môn học lên bảng rồi hỏi chúng em: “Các em đã đọc bài nào trong sách Lịch sử chưa?”. Chúng em đồng thanh đáp: “Thưa cô chưa ạ.”. Cô cười nhẹ:
- Vậy thì hôm nay cô dạy các em tiết đầu tiên của chương trình Lịch sử lớp Năm, Bài học về một vị quan triều Nguyễn trở thành người chỉ huy cuộc khởi nghĩa chống thực dân Pháp: Bình Tây Đại Nguyên Soái Trương Định.
Cô kể câu chuyện lịch sử về tướng quân Trương Định. Giọng cô to, dõng dạc rõ ràng đưa chúng em đến thăm ba tỉnh miền Đông Nam kì lúc các tỉnh này bị thực dân Pháp chiếm. Bằng lời kể truyền cảm, sôi nổi, cô giáo em vẽ lại bốicảnh đấu tranh chống thực dân Pháp của nhân dân các tỉnh Nam kì do tướng quân Trương Định làm chỉ huy lực lượng khởi nghĩa. Chúng em như trông thấy quang cảnh hào hùng, hừng hực ý chí chiến đấu của nghĩa quân khi suy tôn tướng quân Trương Định lên làm nguyên soái. Chúng em cảm nhận được trái tim và ý chí của tướng quân trước lệnh vua và ý dân. Lớp học im phăng phắc. Dường như cả thảy chúng em đều nín thở để theo dõi lời kể của cô giáo. Cô giáo em đưa mắt nhìn khắp lớp, đôi má hồng lên vì xúc động. Mắt cô sáng long lanh như say sưa, để hết tâm hồn vào lời giảng. Cô vẽ lại buổi lễ nghĩa quân tôn tướng quân Trương Định là BìnhTây Đại Nguyên Soái bằng lời giảng nhiệt huyết, rành mạch, dễ hiểu. Kết thúc chuyện kể cô đặt câu hỏi cho chúng em kể lại. Khuôn mặt cô giáo em trở nên dí dỏm, khích lệ. Đôi mắt cô lấp lánh vẻ hóm hỉnh của nụ cười động viên học sinh. Cô gọi chúng em đọc ghi nhớ của bài rồi hỏi: “Em nào có thể kể lại câu chuyện và thuộc phần ghi nhớ ngay tại lớp?”. Một vài cánh tay học sinh đưa lên. Cô mời bạn Sang kể lại câu chuyện, sau đó cho chúng em ghi bài. Tiết học đầy xúc cảm của môn Lịch sử kết thúc trong không khí vui vẻ, sôi nổi của lớp học.
Lịch sử là một trong những môn học mà em yêu thích. Cô em vẫn dạy chúng em: “Là người Việt, chúng ta phải nắm vững lịch sử nước Việt Nam. Không thể tha thứ cho một học sinh Việt Nam không biết gì về lịch sử hiển hách của dân tộc.”. Cô giáo đã dạy cho em không chỉ bằng chuyên môn sư phạm mà còn bằng tình yêu đất nước nồng này, bằng lòng tự hào của một công dân nước Việt.
Cô giáo em bước vào lớp với nụ cười tươi tắn, đáp lại lời chào của chúng em. Hôm nay cô mặc bộ áo dài màu xanh da trời với những chùm hoa rơi xinh xắn càng tôn thêm nét đẹp dịu dàng nơi cô. Thế rồi giọng cô trong trẻo cất lên : “ Chúng ta hãy bắt đầu tiết Tập đọc, các con nhé!” , cả lớp đáp lại lời cô bằng những ánh mắt trẻ thơ như náo nức, chờ đợi. Bàn tay thon nhỏ của cô nắn nót từng nét phấn trắng : Nhöõng caùnh buoàm – taùc giaû: Hoaøng Trung Thoâng. Gioïng ñoïc truyeàn caûm cuûa coâ caát ñöa chuùng em ñeán vôùi baõi bieån traûi daøi thaät xinh ñeïp ñoùn chaøo nhöõng tia naéng sôùm buoåi ban mai, soùng voã rì raàm nhö lôøi meï thì thaàm yeâu thöông. Baõi bieån vaéng ngöôøi in roõ hình aûnh hai boá con ñang thong thaû daïo chôi, nhöõng caâu hoûi thô ngaây cuûa con treû tröôùc bieån, öôùc mô cuûa con veà nhöõng ñieàu môùi laï ôû beân kia ñöôøng chaân trôøi ñaõ laøm ngöôøi cha boài hoài xuùc ñoäng, oâng ñaõ gaëp laïi tuoåi thô vaø öôùc mô cuûa mình nhö ñöùa con trai beù boûng khi laàn ñaàu tieân ñöùng tröôùc bieån. Taát caû noäi dung baøi thô ñöôïc theå hieän qua gioïng ñoïc ngoït ngaøo vaø truyeàn caûm cuûa coâ. Sau khi höôùng daãn caû lôùp noäi dung baøi thô, coâ laïi taän tình gôïi yù cho chuùng em caùch ñoïc dieãn caûm, ngay caû nhöõng choã ngaét gioïng, nhaán gioïng sao cho theå hieän ñöôïc yù töù maø taùc giaû göûi gaém vaøo baøi thô cuõng ñöôïc coâ em aân caàn chæ baûo. Theá roài phaàn soâi noåi nhaát cuûa tieát hoïc ñaõ ñeán, coâ toå chöùc cho caû lôùp luyeän ñoïc. Ñaàu tieân, moãi nhoùm ñoâi ñoïc cho nhau nghe,em vaø baïn Khang laéng nghe nhau ñoïc, giuùp nhau söûa nhuõng choã coøn vaáp, hoaït ñoäng naøy giuùp chuùng em töï tin ñeå tham gia phaàn luyeän ñoïc caû lôùp. Vôùi khuoân maët dòu hieàn, aùnh maét ñaày thöông yeâu coâ ñoäng vieân, söûa chöõa cho caùc em ñoïc ñuùng, ñoïc hay töøng lôøi thô, traû lôøi chính xaùc töøng caâu hoûi tìm hieåu baøi. Ñaùp laïi taám loøng cuûa coâ, baïn naøo lôùp em cuõng coá gaéng ñoïc thaät hay, thaät dieãn caûm ñeå ñöôïc nghe lôøi khen trìu meán, aám aùp cuûa coâ. Ngay caû caùc baïn ñoïc coøn chaäm nhö baïn Long, Haøo,… vuõng hoaøn thaønh xuaát saéc nhieäm vuï cuûa mình. Khuoân maët coâ raïng rôõ nieàm vui vì söï tieán boä cuûa chuùng em. Qua tieát daïy cuûa coâ, neùt ñeïp veà noäi dung vaø yù nghóa baøi thô ñaõ thaám saâu vaøo taâm hoàn chuùng em
Những năm em học ở bậc Tiểu học có rất nhiều giờ học đáng nhớ nhưng em không bao giờ quên giờ học cách đây một tháng. Giờ học ấy cô giáo đã để lại trong lòng em tình cảm khó quên.
Hôm ấy, cô giáo em mặc chiếc áo dài màu vàng rất đẹp. Mái tóc đen dài được buộc gọn trên đỉnh đầu, nhìn cô rất tươi tắn. Cô chào cả lớp bằng một nụ cười rạng rỡ. Giờ học bắt đầu. Bải giảng của cô hôm ấy diễn ra rất sôi nổi. Giọng nói cô ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô lúc nào cũng nhìn thẳng xuống lớp. Đôi mắt ấy luôn thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt hiền từ đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Qua lời giảng ấy, em cảm nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài thơ, bài văn. Những lời cô giảng em khắc sâu vào tâm trí không bao giờ quên.
Thỉnh thoảng, cô đi lại xuống cuối lớp, xem học sinh thảo luận nhóm, xem chúng em ghi bài. Cô đến bên những bạn học yếu để gợi ý, giúp đỡ. Cô luôn đặt ra những câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự chủ động sáng tạo của chúng em. Cô lúc nào cũng gần gũi với học sinh, lắng nghe ý kiến của các bạn. Giữa giờ học căng thẳng, cô kể cho chúng em nghe những mẩu chuyện rất bổ ích. Cô kể chuyện rất hấp dẫn. Bạn Hưng nghe cô kể cứ há miệng ra nghe mà không hề hay biết. Nhìn bạn, cả lớp cười ồ lên thật là vui. Một hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi. Tiết học kết thúc, nét mặt của các bạn trong lớp và cô giáo rạng rỡ niềm vui.
Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo của mình. Em thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để trở thành người có ích cho đất nước như cô đã từng dạy chúng em.
Giờ ra chơi đã đến! Các bạn học sinh chạy ùa ra sân. Có bạn thì chơi bịt mắt bắt dê, bạn thì chơi nhảy dây, bạn thì chơi bắn bi. Có một số bạn ngồi dưới gốc cây đọc truyện, sách báo. Đôi khi các thầy cô giáo đi qua sân trường để vào phòng hội đồng họp. Giờ ra chơi trường em là như thế đó! Bỗng nhiên, tiếng trống vang lên báo hiệu vào lớp. Các bạn học sinh vào lớp trả lại cho sân trường vẻ yên tĩnh lạnh lùng hằng ngày.
Học tốt nha ngọc nguyên nhi
Sân trường vắng lặng, chỉ nghe tiếng chim hót trên cành cây cao và tiếng lá bàng rơi xào rạc. Khi tiếng trống trường giờ ra chơi vang lên “Tùng!Tùng!Tùng” báo hiệu kết thúc một tiết học căng thẳng, cả lớp em nhốn nháo, chạy ào ra khỏi lớp như bầy ong vỡ tổ.
Vào giờ ra chơi, sân trường trở nên ồn ào và náo động. Trường em có hai dãy nhà 2 tầng và hai dãy nhà cấp bốn. Tiêng trống ra chơi vừa dứt, bài dạy cô giáo chưa giảng xong nhưng các bạn học sinh đã nhốn nháo chạy ù ra khỏi sân trường. Khung cảnh đó khiến người ta liên tưởng đến bầy ong từng đàn, từng đàn từ trong chiếc tổ to đùng bay ra ồ ạt, có thể chúng đi vui chơi hoặc chúng đang đi tìm hoa hút mật.
Trên sân trường, các ban học sinh nam rượt đuổi nhanh chạy quanh sân, còn leo lên trên những thân cây cao lớn đùa nghịch nhau, hét hò ầm ĩ. Một số đám con trai thì rủ nhau ra ngoài sân cỏ rộng lớn của xã để đá bóng. Lúc vào lớp thì bạn nào cũng ướt đẫm mồ hôi và quần áo bẩn hết. Bọn con gái thì ngoan hiền hơn, chỉ ngồi tụm năm tụm bảy nói chuyện hoặc ngồi đọc truyện tranh. Bạn kia chưa đọc xong thì bạn khác đã chạy đến giật để đọc.
Lớp em có nhiều nhóm con gái thích chơi trò nhảy dây, cái dây chun rất dài được buộc chắc chắn vào nhau đảm bảo không bị đứt, từng người từng người một lần lượt nhảy từ bên này sang nên kia. Chơi đến lúc nào vào lớp mới chịu thôi. Có một số bạn chơi trò chơi chuyền, ở trong cặp mang đi học có một bộ chuyên gồm 10 que và một quả cà nắm vừa bàn tay để chơi. Các bạn nữ ngồi thành từng hàng và chơi rất đều đặn, quả cà cứ thể tung hứng rất khéo léo để không rơi xuống đất.
Dưới những thân cây bàng, rễ bàng nhô lên xù xì như những con rắn nằm ngổn ngang trên mặt đất. Đó là nơi mà rất nhiều em học sinh lớp 3, 4 ngồi tết tóc cho nhau và ôn lại bài của tiết học sinh.
Chốc chốc chúng em nghe những chú chim đang đậu ở trên cành cây cao và cất tiếng hót líu lo thật vui tai. Ngọn gió từ đâu kéo đến vi vu thổi bay những chiếc lá rơi xuống mặt đất.
Vào giờ ra chơi, tiếng cười đùa vui vẻ, tiếng chạy nhảy tung tăng và cả tiếng hét hò ầm ĩ vang vọng cả một góc sân. Đó là thời gian để các bạn học sinh giải lao, thư giãn tinh thần để bắt đầu một tiết học mới hiểu quả hơn.
Chúng em rất thích giờ ra chơi, vì được chơi những trò chơi mà mình thích, đặc biệt không phải học bài. Giờ ra chơi nào sân trường chúng em cũng vui vẻ và náo động như thế này.
Những năm em học ở bậc Tiểu học có rất nhiều giờ học đáng nhớ nhưng em không bao giờ quên giờ học ấy cô giáo đã để lại trong lòng em tình cảm khó quên.
Hôm ấy, cô giáo em mặc chiếc áo dài màu vàng rất đẹp. Mái tóc đen dài được buộc gọn trên đỉnh đầu, nhìn cô rất tươi tắn. Cô chào cả lớp bằng một nụ cười rạng rỡ. Giờ học bắt đầu. Bải giảng của cô hôm ấy diễn ra rất sôi nổi. Giọng nói cô ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô lúc nào cũng nhìn thẳng xuống lớp. Đôi mắt ấy luôn thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt hiền từ đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Qua lời giảng ấy, em cảm nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài thơ, bài văn. Những lời cô giảng em khắc sâu vào tâm trí không bao giờ quên.
Thỉnh thoảng, cô đi lại xuống cuối lớp, xem học sinh thảo luận nhóm, xem chúng em ghi bài. Cô đến bên những bạn học yếu để gợi ý, giúp đỡ. Cô luôn đặt ra những câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự chủ động sáng tạo của chúng em. Cô lúc nào cũng gần gũi với học sinh, lắng nghe ý kiến của các bạn. Giữa giờ học căng thẳng, cô kể cho chúng em nghe những mẩu chuyện rất bổ ích. Cô kể chuyện rất hấp dẫn. Bạn Hưng nghe cô kể cứ há miệng ra nghe mà không hề hay biết. Nhìn bạn, cả lớp cười ồ lên thật là vui. Một hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi. Tiết học kết thúc, nét mặt của các bạn trong lớp và cô giáo rạng rỡ niềm vui.
Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo của mình. Em thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để trở thành người có ích cho đất nước như cô đã từng dạy chúng em.
Những năm em học ở bậc Tiểu học có rất nhiều giờ học đáng nhớ nhưng em không bao giờ quên giờ học cách đây một tháng. Giờ học ấy cô giáo đã để lại trong lòng em tình cảm khó quên.
Hôm ấy, cô giáo em mặc chiếc áo dài màu vàng rất đẹp. Mái tóc đen dài được buộc gọn trên đỉnh đầu, nhìn cô rất tươi tắn. Cô chào cả lớp bằng một nụ cười rạng rỡ. Giờ học bắt đầu. Bải giảng của cô hôm ấy diễn ra rất sôi nổi. Giọng nói cô ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô lúc nào cũng nhìn thẳng xuống lớp. Đôi mắt ấy luôn thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt hiền từ đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Qua lời giảng ấy, em cảm nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài thơ, bài văn. Những lời cô giảng em khắc sâu vào tâm trí không bao giờ quên.
Thỉnh thoảng, cô đi lại xuống cuối lớp, xem học sinh thảo luận nhóm, xem chúng em ghi bài. Cô đến bên những bạn học yếu để gợi ý, giúp đỡ. Cô luôn đặt ra những câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự chủ động sáng tạo của chúng em. Cô lúc nào cũng gần gũi với học sinh, lắng nghe ý kiến của các bạn. Giữa giờ học căng thẳng, cô kể cho chúng em nghe những mẩu chuyện rất bổ ích. Cô kể chuyện rất hấp dẫn. Bạn Hưng nghe cô kể cứ há miệng ra nghe mà không hề hay biết. Nhìn bạn, cả lớp cười ồ lên thật là vui. Một hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi. Tiết học kết thúc, nét mặt của các bạn trong lớp và cô giáo rạng rỡ niềm vui.
Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo của mình. Em thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để trở thành người có ích cho đất nước như cô đã từng dạy chúng em.