K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 12 2021

tham khao:

 

1. Tựu trường

Giờ náo nức của một thời trẻ dại
Hỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gương
Những chàng trai mười lăm tuổi vào trường
Rương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc.

Sắp hạnh phúc như chương trình lớp học
Buổi chiều đầu, họ tìm bạn kết duyên
Trong sân trường hướng dạo giữa Đào viên
Quần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ.

Chân non dại ngập ngừng từng bước nhẹ
Tim run run trăm tình cảm rụt rè
Tuổi mười lăm gấp sách lại, đứng nghe
Lòng mới mở giữa tay đời ấm áp.

Tựu trường đó, lòng tôi vừa bắt gặp
Nỗi xôn xao thầm lặng ở trong rương
Của chàng trai mười lăm tuổi vào trường
Mắt tin cậy và tóc vừa dưỡng rẽ

Người bạn nhỏ! Cho lòng tôi theo ghé
Không nỗi gì có thể vuốt ve hơn
Đêm tựu trường mùi cửa sổ mới sơn
Tủ mới đánh và lòng trai thơm ngát.

2. Về lại trường xưa (Nguyễn Xuân)

Con về thăm lại trường xưa
Các em áo trắng ngây thơ nói cười
Từ đâu hàng lệ tuôn rơi
Con nghe vang vọng nụ cười ngày xưa
Con xa ngày ấy đến giờ
Con xa xa tiếng thầy cô giảng bài
Giờ về thăm lại trường ơi
Tóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu
Xây bao nhiêu những nhịp cầu
Giờ đây cô cũng mái đầu pha sương
Cô thầy là những tấm gương
Hướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.

 

3. Về thăm thầy tôi (Trần Giang)

Tôi về thăm mái trường xưa
Thời gian vọng lại đong đưa tiếng thầy
Hàng cây đường cũ còn đây
Thầy tôi tóc điểm hoa mây nửa đời
Nhớ sao lớp học chỗ ngồi
Chia đôi phấn trắng đâu rồi ngày xưa
À ơi câu hát chiều mưa
À ơi bài giảng sớm trưa say nồng
Cả đời đưa sáo sang sông
Thầy tôi chẳng quản nhọc công sớm chiều
“Lời thầy chan chứa tin yêu
Lòng con nhớ mãi muôn điều… thầy ơi!”

4. Thầy

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi …
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu.

Những bài thơ hay về mái trường khiến người xem xúc động-2

5. Trước cổng trường con gái

 

Khi các em ùa ra như đàn bướm
Bao anh chàng đứng dựa dưới hàng cây
Tôi ngoài cuộc – đứng bên – và thấy hết
Nhiều thư tình vội vã lén trao tay

Tôi cũng có một phong thư muốn gửi
Suốt mười năm lỡ thất lạc số nhà
Nào các em hãy nhắn giùm tôi với
Cũng cổng trường này, cô gái ấy đi ra

Cô gái ấy đi ra… mười năm không thấy lại
Chỉ các em cứ lũ lượt tan trường
Phong thư cũ niêm mối tình thơ dại
Tay tôi cầm muốn gỡ ngại tơ vương

Nên cứ mỗi buổi chiều tan lớp học
Khi các em đang rối rít hẹn hò
Mắt lơ đễnh thoáng ngạc nhiên bắt gặp
Có một người đãng trí đứng buồn xo.

6. Nhớ trường

Ở nơi ấy có một mùa thu cũ
Lá phong bay vàng rực Polizu
Lớp học nhỏ trong một toà nhà nhỏ
Cùng sẻ chia những năm tháng diệu kỳ

Khi đông về lung linh bông tuyết trắng
Má em hồng như những đoá tầm xuân
Tuổi đôi mươi buồn vui như gió cuốn
Bao nỗi niềm tựa sương khói rưng rưng

 

Lúc hạ sang muôn sắc mầu chộn rộn
Mọi nẻo đường thơm ngát vạn hương hoa
Ai đã gửi lời yêu theo cánh gió
Mà lối về thương nhớ mãi thiết tha

Ở nơi ấy có mùa xuân chờ đợi
Dưới tuyết tan vạn chồi biếc non tơ
Chỉ mong ngóng tia nắng mới vàng mơ
Là trỗi dậy dâng đời muôn sắc thắm

Ở nơi ấy bốn mùa luôn chào đón
Có sắc hoa rực rỡ đến nôn nao
Có lòng người hiền hoà và nhận hậu
Với một tôi cứ ước biết khi nào.

7. Nhịp trống trường

Từ nhịp tay vỗ dắt con đi
Con lớn dậy men dần theo tiếng trống
Âm thanh mát lành, âm thanh nóng bỏng
Từ nhịp trống tròn lấp loáng mảnh sân vuông

Tuổi thơ chập chững bước vô trường
Nghe trống điểm để đời ta bật khóc
Để ta biết oà reo sau tiết học
Nhận ra mình trong nhịp trống trang nghiêm.

Cái âm thanh dữ dội lại rất hiền
Ta ngơ ngác trước điều chưa hiểu hết
Có niềm vui bài văn vừa kịp hết
Có nỗi buồn bài toán giải chưa xong.

 

Cái âm thanh bé nhỏ lại mênh mông
Qui tụ cả hai sắc đầu xanh bạc
Sau nhịp trống thấy mình luôn đổi khác
Một dáng hình đang đợi phía xa xăm …

Lớn khôn rồi rời mái lớp bâng khuâng
Ta mãi bước theo tiếng đời giục giã
Khi đứng trước một niềm đau vấp ngã
Lại nghe dồn tiếng trống những ngày qua.

14 tháng 12 2021

Tham khảo!

 

Tuổi học trò rồi cũng sẽ qua đi
Xin giữ lại tháng năm trong lưu bút
Tạm biệt nhé sân trường đầy hoa phượng
Những kỉ niệm vương vấn với thời gian

Ve sầu ơi kêu chi mà kêu mãi
Khúc nhạc buồn hay khúc nhạc chia ly
Tôi tự nhủ nếu thời gian có thể
Xin cho tôi giữ lại tuổi học trò

 Bài 2 

4 năm trời học đại học
Vất vả cùng bạn tương lai mai sau
4 năm gắn bó cùng nhau
Cho ta kỷ niệm dấu yêu một thời

4 năm chờ đợi mòn mỏi
Mà sao lòng mình thấp thỏm lẻ loi
4 năm tình yêu trong tôi
Cứ lớn dần cùng năm tháng vĩnh hằng

4 năm lặng lẽ âm thầm
Nhịp nhàng bước chân vội vàng đi xa
4 năm trôi nhanh thoáng qua
Cho ta chững chạc, tóc bạc, gầy hao

4 năm ai đó nhớ mãi
Nhớ những kỷ niệm 1 thời trường xưa…

4 năm rồi cũng qua đi
1 con đường đầy tương lai phía trước
Bạn ơi cùng tôi vững bước
Hãy dang đôi cánh hướng về tương lai

27 tháng 11 2019

Tre xanh (Thơ lục bát)
Xanh tự bao giờ?
Chuyện ngày xưa... đã có bờ tre xanh
Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên luỹ nên thành tre ơi?

Ở đâu tre cũng xanh tươi
Cho dù đất sỏi đất vôi bạc màu
Có gì đâu, có gì đâu
Mỡ màu ít chắt dồn lâu hoá nhiều

Rễ siêng không ngại đất nghèo
Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù
Vươn mình trong gió tre đu
Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành

Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh
Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm
Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm

Thương nhau tre không ở riêng
Luỹ thành từ đó mà nên hỡi người
Chẳng may thân gãy cành rơi
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng

Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con

Măng non là búp măng non
Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre
Năm qua đi, tháng qua đi
Tre già măng mọc có gì lạ đâu

Mai sau,
Mai sau,
Mai sau...
Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh.

 Đan Áo Cho Chồng (Thơ lục bát)

Chị ơi! Nếu chị đã yêu,
Đã từng lỡ hái ít nhiều đau thương,
Đã xa hẳn quãng đời hương,
Đã đem lòng gởi gió sương mịt mùng.

Biết chăng chị? Mỗi mùa đông,
Đáng thương những kẻ có chồng như em.
Vẫn còn thấy lạnh trong tim,
Đan đi đan lại áo len cho chồng.

Như con chim hót trong lồng,
Hạt mưa nó rụng bên sông bơ thờ.
Tháng ngày nổi tiếng tiêu sơ,
Than ôi! Gió đã sang bờ ly tan…

Tháng ngày miễn cưỡng em đan,
Kéo dài một chiếc áo len cho chồng.
Như con chim nhốt trong lồng,
Tháng ngày mong đợi ánh hồng năm nao!

Ngoài trời mưa gió xôn xao,
Ai đem khoá chết chim vào lồng nghiêm?
Ai đem lễ giáo giam em?
Sống hờ trọn kiếp trong duyên trái đời…
Lòng em khổ lắm chị ơi!
Trong bao tủi cực với lời mỉa mai.
Quang cảnh lạ, tháng năm dài,
Đêm đêm nghĩ tới ngày mai giật mình!

 Gió Giao Mùa (Thơ lục bát)

Phượng hồng lại ẩn vào cây
Trả khung trời ấy hao gầy cho tôi
Mây chiều hoang vắng đơn côi
Hồn nghe từng phút bồi hồi trong thơ

Lụa là tôi dệt đường tơ
Quên đi cái thuở ban sơ hoang hồng
Hạ tàn nhạt nắng bên song
Cây sơ xác lá – hồn phong rêu hồn

Trả tôi về với cô đơn
Trả tôi về với nỗi buồn ngày xưa
Chiều nay trời đổ cơn mưa
Heo may vừa đến lá mùa Thu khơi

Hôm qua người ấy đi rồi
Trong tôi từng tiếng mưa rơi chạnh lòng

.............................................................................................

Chúc bạn hok tốt ^^

#Dũng#

17 tháng 10 2018

Trên mạng có đầy đó bạn

17 tháng 10 2018

PHƯỢNG HỒNG

Thơ: Quốc Phương

Cánh phượng hồng.. còn ép hoài trang vở

Mỗi hè về.. nỗi nhớ lại miên man

Tuổi thanh xuân.. lời thương ấy nồng nàn

Những kỉ niệm.. vẫn ngập tràn rung động

Nhớ ánh mắt.. nhìn nhau đầy thơ mộng

Tay đan tay.. sức sống cứ trào dâng

Hỏi vì sao.. lòng dạ thấy nâng nâng

Trống lồng ngực..dồn tầng mây thổn thức

Cánh phượng thắm.. trang giấy thơm mùi mực

Đã bao ngày.. vẫn rạo rực tình nồng

Xa xôi ơi.. mình có nhớ hay không

Vòng tay ấm.. giữa trời giông trở lạnh

Ngượng ngùng lắm.. khi hừng đông mưa tạnh

Vẫn ngả đầu.. bên cạnh với vòng tay

Cánh phượng hồng.. trang giấy trắng hôm nay

Là kỉ niệm.. của ngày đầu còn giữ

Dẫu vẫn biết.. chỉ còn trong quá khứ

Nhưng tình hồng.. và nghĩa cử ái ân

Trong tình yêu.. dù chỉ đến một lần

Còn nhớ mãi.. như người thân còn đó.





 

MÙA PHƯỢNG NỞ

Thơ: Quốc Phương

Tiếng ve sầu.. râm ran nghe nức nở

Để lòng ta.. bỗng nhớ tới một người

Quen từ khi.. phượng nở cánh rụng rơi

Sân trường đó.. rối bời bao kỉ niệm

Mùa hè ấy.. là mùa hè trải nghiệm

Của lứa đôi.. còn giấu giếm con tim

Để rồi sau.. mãi mãi chỉ kiếm tìm

Bao thương nhớ.. đắm chìm miền kí ức

Giờ tự trách.. còn tim thì thổn thức

Xa nhau rồi.. lại ước muốn thành đôi

Mỗi cánh chim.. theo hướng một phương trời

Ở nơi đó.. tim ơi đành lẻ bạn

Nay hè tới.. nghe ve sầu tản mạn

Chút hương tình.. còn lán lại yêu thương

Nỗi nhớ nhung.. từ thuở ấy tới trường

Bao kỉ niệm.. vấn vương mùa phượng nở.

Bài thơ về hoa Phượng
thơ hoa phượng vĩ và tình yêu tuổi học trò (ảnh: internet)


HÈ MỘNG
Thơ: Bùi Đức An

Dưới tàng phượng vĩ rộn ve ngân

Gió động vòm xanh Nắng trải gần

Đỏ thắm trên đầu màu lửa cháy

HÈ về khắp chốn dạ bâng khuâng.

Có phải tình ta tựa phượng hồng

Như màu lửa cháy rực trời không

Ve ngân da diết hè xao động

Vọng mãi trời xa sóng gợn đồng.

Anh muốn tình ta rực lửa hồng

Như màu phượng cháy thắm vòm không

Ve ngân tha thiết như hè gọi

Tấu bản tình ca đượm lửa nồng.

Phượng cháy đầy trời mãi ngóng trông

Ve ngân da diết động tim hồng

Anh về gom nhặt muôn màu nhớ

Ép rực trong lòng em biết không.





 

NHỚ MÙA PHƯỢNG VĨ

Thơ: Phan Hạnh

Nhìn hoa phượng vĩ trên cây

Nhớ thời cắp sách thơ ngây đến trường

Hè về lưu luyến vấn vương

Chuyền nhau lưu bút thân thương trao lời

Cho dù xa cách đôi nơi

Những ngày hoa bướm vui chơi nhớ hoài

Đàn ve gảy khúc bên tai

Màu hoa đỏ thắm lắt lay tâm hồn

Cuộc đời biển cạn non mòn

Vẫn luôn nhớ mãi gót son dại khờ

Rượt nhau chạy nhảy ven bờ

Tim yêu rung động đến giờ chưa quên.

TRẢ LẠI EM MÀU PHƯỢNG VĨ

Thơ: Loan Lê

Trả lại em nhành phượng thắm ngày xưa

Hay thầm trách cơn mưa chiều bất chợt

Tiếng nỉ non ve sầu reo yếu ớt

Ngọn gió lùa rơi rớt cánh hoa bay

Từng hạ vàng vương vấn mắt mi cay

Trang nhật ký mơ say vùng kỷ niệm

Tay níu giữ cả trời mây loang tím

Ru giấc nồng xin đếm mãi thời gian

Bỗng chiều nay lòng quyến luyến mơ màng

Nhìn phượng vĩ bàng hoàng tầm mắt đợi

Một thời đã sóng tình dâng cao vợi

Những hẹn hò chới với đỉnh yêu đương

Tạ tình nhau từ đó biệt đôi đường

Em với anh hai phương trời thương nhớ

Tay góp nhặt niềm đau thời dang dở

Gói riêng sầu trăn trở phượng hồng phai.

thơ hoa phượng và tuổi học trò
thơ hoa Phượng và tuổi học trò (ảnh: internet)


MƠ VỀ MÙA HOA PHƯỢNG
Thơ: Sinh Hoàng

Nắng trải dài trên con đường phượng đỏ

Con đường tình còn đó dấu khắc ghi

Cành phượng trao em bằng mối tình si

Cả hai đứa như có gì e thẹn

Nâng cánh phượng anh trao em bẽn lẽn

Má ửng hồng cúi mặt chẳng nói chi

Cũng vậy thôi anh đâu có hơn gì

Muốn nói yêu em sao mà ấp úng

Anh ra đi vui đời trai gươm súng

Chốn biên cương gió núi quyện mây trời

Mang trong lòng đỏ tươi màu phượng vĩ

Màu tin yêu mơ hạnh phúc lứa đôi

Đường quân hành qua thôn bản xa xôi

Qua bao dốc bao đèo qua bao suối

Mang theo cả tấm tình em ngời ngợi

Chiều biên cương dâng nỗi nhớ vợi vời

Mơ lần về một ngày hè nắng mới

Dìu nhau đi trên con đường phượng rơi

Màu hoa đỏ màu tình yêu rực cháy

Phương thắm tươi phượng thắm bên trời.






NHỚ PHƯỢNG HỒNG
Thơ: Đặng Chấn Hưng

Hàng phượng vĩ rì rào trong gió

Nhắc ta về cái thuở xa xăm

Ngôi trường với những tháng năm

Đâu tà áo trắng đêm rằm xôn xao

Xa lớp học năm nào vẫn nhớ

Khi hè về nức nở tiếng ve

Gió chiều xào xạc bờ tre

Phượng bay tan tác đường quê rực hồng

Cứ cuối buổi ngóng trông tha thiết

Những đàn chim mải miết bay đi

Hình như có tiếng thầm thì

Mong về gặp lại mỗi khi hội trường

Chia tay đến vấn vương bịn rịn

Mối tình đầu đã hẹn đêm trăng

Nụ hôn trong gió kể rằng

Tình còn theo mãi tháng năm cuộc đời

Giờ đã ở một nơi xa lắm

Giữ trong lòng đỏ thắm phượng ơi

Tháng năm hoa nở rợp trời

Bâng khuâng nỗi nhớ lòng tôi đang về.


MÙA HẠ KỈ NIỆM
Thơ: Thanh Liêu

Hàng Phượng vĩ bên đường rực đỏ

Lòng bồi hồi lại nhớ mùa xưa

Tình đầu e ấp đong đưa

Gói bài thơ tặng khi vừa hạ sang

Những buổi đón đưa nàng chung lối

Bước lãng du hồ hỡi hoan ca

Dường như trời đất trăm hoa

Bên em ta ước đường xa lối về

Mưa mùa Hạ đam mê dâng ngập

Chụm mái đầu cùng nấp tán thưa

Tình say theo những giọt mưa

Lung linh như giấc ban trưa thắm nồng

Hái bao nhánh Phượng hồng ta tặng

Chiếc giỏ xe chở nặng yêu thương

Em cười tỏa ngát mùi hương

Ta cài cánh phượng se luồn tóc mây

Mùa yêu dấu chất đầy kỉ niệm

Mối tình đầu ta niệm khúc xưa

Mùa về xao động như vừa

Ngắm hàng Phượng vĩ tình thừa..đi hoang!

ảnh phượng hồng rực rỡ
Phượng hồng tuổi học trò (ảnh: internet)


PHƯỢNG
Thơ: Sinh Hoàng

Có một loài hoa chẳng ngát hương

Lung linh trong nắng rợp sân trường

Dãi dầu mưa gió, ươm nét đẹp

Huy hoàng rực đỏ gọi mùa thương

Không lộng lẫy, rạng màu tươi thắm

Chẳng kiêu sa, dung dị bình thường

Phượng Vĩ gọi hè ngân ve hát

Có kẻ buồn man mác tơ vương.

23 tháng 8 2019

Ta đi qua những năm tháng tuổi thơ,
Sao mãi nhớ thuở xưa ngày đi học,
Tháng chín về lòng ta còn náo nức,
Ngày khai trường rạo rực mãi không thôi!

Cờ và hoa đỏ rực một khoảng trời,
Rộn rã tìm nhau cười đùa vui vẻ,
Nhẹ nhàng trao cái bắt tay lặng lẽ,
Rồi trống khai trường ... chẳng thể nào quên!

Bao năm rồi vẫn mãi nhớ y nguyên,
Bài Quốc ca vang lên cùng nhau hát
Thầy hiệu trưởng sang sảng bài tổng kết,
Nhịp pháo tay giòn giã buổi khai trường!

Nắng thu vàng đem bao nỗi nhớ thương,
Tuổi thơ bé đến trường vui, vui thế!
Đã bao lần tháng chín về rồi nhỉ,
Bấy nhiêu lần ta nhớ ta ngóng trông!

Ước chi ta được trở lại tuổi hồng,
Dự khai trường thêm một lần nữa nhé,
Thêm một lần ta về ngày thơ bé,
Một lần thôi cho thoả nỗi nhớ mong!

k cho mk nha

23 tháng 8 2019
BÀI THƠ: KHAI TRƯỜNG

Tác giả: Hoàng Trọng Lợi

Thế là kỳ nghỉ đã qua
Ngày mai khai giảng nắng hoa sân trường
Ngập đường phố xá đông vui
Thầy trò nô nức tiếng cười rộn vang

Cổng trường mở rộng thênh thang
Mừng vui chào đón nhẹ nhàng nắng thu
Gió ru cành phượng xanh mầu
Như ru những giấc mơ đầu tuổi thơ

Thầy cô tươi đẹp như thơ
Áo dài tha thướt đợi chờ trò ngoan
Gặp nhau tíu tít hỏi han
Vui không cái khoảng thời gian nghỉ hè

Lặng rồi đã tắt tiếng ve
Tuổi thơ vui những ngày hè qua mau
Trống trường đã điểm tiết đầu
Tuổi thơ đẹp mãi xanh mầu ước mơ.

 nguồn :

Chùm thơ ngày khai giảng, khai trường, chào năm học mới | Mạnh Mập Blog

19 tháng 5 2022

refer

Chớp ngã Cồn Tiên, mưa liền một trộ

 

 

Ai về Đông Hà, ai qua Cam Lộ
Ai về Gia Độ, ai đến Gio Linh
Ai về Triệu Phong Quảng Trị quê mình
Cho em nhắn gởi chút tình nhớ thương.

 

 

Ai ra ngoài Sãi ngoài Sòng
Nhắn cô bán bưởi bán bòng ra đây

 

Bờ Bến Hải bên bồi bên lở
Cầu Hiền Lương bên nhớ bên thương

 

Rừng U Minh có tiếng muỗi nhiều
Sông Bến Hải tiêu điều nước non

 

 

Cẩm Phổ ở lổ đi làm

 

Câu đối cụ Phan, chữ nghè Đàn

 

 

Mẹ thương con qua cầu Ái Tử
Vợ trông chồng lên núi Vọng Phu
Một mai bóng xế trăng lu
Con ve kêu mùa hạ, biết mấy thu gặp chàng

19 tháng 5 2022

Refer-Nem chợ Sãi,
Vải La Vang
Khoai Quán Ngang,
Dầu tràm Đại Nại
Mai phường Trúc
Nước độc Kim Giao
Gạo Phước Điền
Chiêng Sắc Tứ
Khoai từ Trà Bát
Quạt chợ Sòng
Cá bống Bích La
Gà Trà Lộc
Môn độn An Đôn
Tôm đồng Mai Lĩnh
Bánh ít Đạo Đầu
Trầu nguồn Khe Gió
Cỗ Trung Đơn
Thơm Bồ Bản
Nghệ vàng An Lộng
Xôi thống Hải Thành
Gạch Trí Bưu
Lựu Triệu Phước

Tối ăn khoai
Mai ăn sắn
Nắng Đông Hà
Đàn bà Hội Yên

19 tháng 5 2022

rồi nha bạn

19 tháng 5 2022

tham khảo


Vải La Vang
Khoai Quán Ngang,
Dầu tràm Đại Nại
Mai phường Trúc
Nước độc Kim Giao
Gạo Phước Điền
Chiêng Sắc Tứ
Khoai từ Trà Bát
Quạt chợ Sòng
Cá bống Bích La
Gà Trà Lộc
Môn độn An Đôn
Tôm đồng Mai Lĩnh
Bánh ít Đạo Đầu
Trầu nguồn Khe Gió
Cỗ Trung Đơn
Thơm Bồ Bản
Nghệ vàng An Lộng
Xôi thống Hải Thành
Gạch Trí Bưu
Lựu Triệu Phước

Tối ăn khoai
Mai ăn sắn
Nắng Đông Hà
Đàn bà Hội Yên

 

Ca dao tục ngữ về mưa nắng bão lụt, thời tiết, dự báo thời tiết

1.

Bao giờ Hòn Đỏ mang tơi
Hòn Hèo đội mũ thì trời sắp mưa


Hòn Đỏ là tên một hòn đảo nhỏ nằm ở phía Đông Bắc thành phố Nha Trang, tỉnh Khánh Hòa, cách đất liền khoảng 500m. Đảo này cùng với Hòn Chồng được xem là biểu tượng du lịch của Nha Trang. Đây là câu ca dao dự báo thời tiết ở tỉnh Khánh Hòa.


2.

Bao giờ trời kéo vảy tê
Sắp gồng sắp gánh ta về kẻo mưa


"Vẩy tê"là đám mây có dạng như vẩy con tê tê. Con tê tê. Mây vẩy tê tê. Tua rua: Tên gọi dân dã trong tiếng Việt của cụm sao phân tán M45 trong chòm Kim Ngưu), ở Việt Nam thường thấy được vào lúc sáng sớm đầu tháng 6 dương lịch. Khi người ta thấy đám mây này thì trời sẽ sắp mưa.

3.

Bầu nắng, mướp đắng mưa, dưa đại hạn


Câu tục ngữ ám chỉ những củ quả dự báo được trước thời tiết.

4.

Chớp thừng chớp chảo
Không bão thì mưa


5.

Chóp chài đội mũ, mây phủ đá bia
Ếch nhái kêu lia, trời mưa như trút


Chóp chai là một ngọn núi cao 391 mét, nổi lên giữa đồng bằng Tuy Hòa, thuộc địa phận xã Bình Kiến, ngoại ô thành phố Tuy Hòa, tỉnh Phú Yên. Núi Chóp Chài có hình dáng khá vuông vức, trông tựa như một kim tự tháp. Đứng trên đỉnh núi sẽ có được tầm nhìn bao quát tới biển và vùng đồng bằng dưới chân núi. Lấy hình ảnh núi Chóp chai và ếch nhái kêu để dự báo được trời mưa ở tỉnh Phú Yên.

7.

Chớp đằng đông, vừa trông vừa chạy



8.

Chuồn chuồn bay thấp thì mưa
Bay cao thì nắng, bay vừa thì râm


Khi trời nắng, ko khí khô, nên thân và cánh chuồn chuồn rất nhẹ, có thể bay cao đc.Khi trời sắp đổ mưa, độ ẩm ko khí tăng cao, làm đôi cánh của chuồn chuồn trở nên ẩm và nặng. Vì thế lúc này chuồn chuồn bay cao không đc. Nên phải bay là là dưới thấp.Quan sát đc đặc điểm này của chuồn chuồn mà dân gian có thể dự đoán đc khi nào trới sắp mưa.

9.

Cò bay ngược, nước vô nhà
Cò bay xuôi nước lui ra biển


10.

Đêm trời tang, trăng sao không tỏ,
Ấy là điềm mưa gió tới nơi.
Đêm nào sao sáng xanh trời,
Ấy là nắng ráo yên vui suốt ngày.
Những ai chăm việc cấy cầy,
Điềm trời trông đó, liệu xoay việc làm.



11.

Ếch kêu uôm uôm
Ao chuôm đầy nước


Đây là một kinh nghiệm về việc dự đoán trời mưa. Ếch là một loài động vật rất mẫn cảm với việc đổi thay thời tiết, nhất là khi trời trở trời mưa. Khi trời chuẩn bị kéo cơn mưa, ếch thường cất tiếng kêu lên bờ ao, hồ, đồng ruộng. Chính vì thế mà dựa vào tiếng kêu của ếch, dân gian ta có thể biết trước trời sắp có mưa

12.

Kiến đen tha trứng lên cao,
Thế nào cũng có mưa rào rất to.


Loài kiến có khả năng dự đoán trước mưa bão do đó khi thấy kiên tha trứng tức là mưa vì khi cảm nhân nguy hiểm đến tổ thì nó sẻ tìm nơi an toàn cho tổ, còn việc mưa rất to là do kiến cảm thấy mưa to đến mức có thể tiêu diệt hết gióng nòi mình nên phải di chuyển đến cây cao thật cao để có thể tránh dược mưa to

13.

Lập lòe trời chớp Vũng Rô
Mây che Hòn Yến gió vô Chóp Chài


Vũng Rô, Hòn Yến, Chóp Chài là những địa danh nổi tiếng ở Phú Yên, đây là câu ca dao dự báo thời tiết ở vùng đất “Hoa vàng cỏ xanh”.

14.

Mưa tháng bảy gẫy cành trám
Nắng tháng tám rám trái bưởi


Trám gọi là cà na từ cách phát âm của người Triều Châu, âm Hán Việt là cảm lãm, một loại cây thân gỗ thường đươc trồng để lấy gỗ và nhựa. Bưởi thì chắc ai ai cũng biết rồi. Hai câu ca dao dự báo thời tiết về mưa và nắng.

15.

Ông tha mà bà chẳng tha
Làm nên cái lụt hăm ba tháng mười


Câu này là tục ngữ của người dân miền Trung nghĩa là, dù có mưa gió, bão bùng trước đó bao nhiêu trận đi nữa, nhưng người dân vẫn chưa yên tâm nếu như chưa qua ngày 23 tháng 10 âm lịch.

17.

Nồm động đất, Bấc động khơi



18.

Ráng vàng thì nắng ráng trắng thì mưa



19.

Sao dày thì mưa, sao thưa thì nắng
Sao ló trời nắng, sao vắng trời mưa


Đây là 2 câu ca dao ông cha ta đúc kết lại kinh nghiệm dự báo thời tiết bằng cách nhìn sao trên trời.


20.

Tháng ba bà già chết rét



23.

Tháng Giêng động dài
Tháng Hai động tố
Tháng Ba nồm rộ
Tháng Tư nam non
Tháng Sáu nam dòn
Tháng Bảy mưa bãi
Tháng Tám mưa giông
Tháng Chín mưa ròng
Tháng Mười lụt lớn


24.

Tháng giêng rét dài, tháng hai rét lộc, tháng ba rét nàng Bân


Đó là ba đợt rét đầu năm ở miền Bắc. Rét dài là đợt rét cho cây trổ hoa đấy. Sau đó là rét lộc tức là đợt rét khi cây nẩy mầm non. Rét Nàng Bân hay còn gọi rét muộn.

25.

Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng
Ngày tháng mười chưa cười đã tối


Đó là một câu ca dao mà ông cha đã truyền lại cho chúng ta rất chính xác nhờ vào những gì mà mình đã đúc kết được trong cuộc sống mà ngày nay nó vẫn rất khả thi. Với ý nghĩa là tháng năm thì thời gian ban ngày dài hơn thời gian ban đêm. Còn vào tháng mười thì thời gian ban ngày ngắn hơn thới gian ban đêm.

26

Tháng bảy heo may, chuồn chuồn bay thì bão


Heo may là gió bấc thổi nhẹ đầu thu. Tháng bảy âm lịch sẽ có gió bấc thổi và chuồn chuồn bay ra nhiều là trời sắp có bão.


27.

Tháng bảy kiến đàn đại hàn hồng thuỷ


Vào tháng 7, mùa hè của nửa Cầu Bắc trong đó có Việt Nam nhiệt độ không khí ở trên lục địa cao trở thành khu áp thấp hút gió khối khí ẩm từ Thái Bình dương vào gây nên những trận mưa lớn cùng với sự xuât hiện của các khí áp thấp gây nên mưa bão ở Bắc bộ và Bắc trung Bộ

28.

Tháng bảy mưa gảy cành trám
Tháng tám nắng rám trái bòng



29.

Trời nồm tốt mạ
Trời giá tốt rau


30.

Trời chớp Mũi Nạy, thức dậy mà đi
Trời chớp Đề Di ở nhà mà ngủ


31.

Tháng Năm tháng Sáu, mặt trời đi chệch
Tháng Bảy, tháng Tám mặt trời đi xiên
Em là phận gái thuyền quyên
Đừng cho sóng dợn, đò nghiêng nước vào
Đò nghiêng sóng dợn ba đào
Trong dễ thấy đục, nhưng đục nào thấy trong



32.

Tháng một là tháng trồng khoai,
Tháng giêng trồng đậu, tháng hai trồng cà.
Tháng ba cày vỡ ruông ra
Tháng tư làm mạ, mưa sa đầy đồng.



33.

Đầu năm sương muối ,cuối nam gió nồm



34.

Mây xanh thì nắng, mây trắng thì mưa



35.

Mùa hè đang nắng, cỏ gà trắng thì mưa



Trên đây là bài viết về Ca dao tục ngữ về mưa nắng bão lụt, thời tiết, dự báo thời tiết, mong rằng bài viết này sẽ giúp độc giả của vforum hiểu biết thêm nhiều câu ca dao, tục ngữ hay trong kho tàng văn học Việt Nam.

11 tháng 11 2018

THƠ VỀ SỰ THAY ĐỔI KHÍ HẬU THEO ĐỘ CAO CỦA NÚI MÀ 

18 tháng 12 2016

Ông Đồ
Vũ Đình Liên

Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua.

Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
‘’Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa rồng bay’’.

Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiêng sầu…

Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài giời mưa bụi bay.

Năm nay hoa đào nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?

Vũ Đình Liên

rose

18 tháng 12 2016

Ý Xuân
Hồ Dzếnh

Trời đẹp như trời mới tráng gương,
Chim ca, tiếng hát rộn ven tường.
Có ai bên cửa, ngồi hong tóc
Cho chảy lan thành một suối hương…

Sắc biếc giao nhau, cành bắt cành,
Nước trong, hồ ngợp thủy tinh xanh.
Chim bay, cánh trĩu trong xuân ý,
Em đợi chờ ai, khuất bức mành?

Giữa một giờ thiêng, tình rất đẹp,
Mắt buồn và rất…rất thanh thanh.
Mày ai bán nguyệt, người ai nhỏ,
Em ạ, yêu nhau…chết cũng đành!

Hồ Dzếnh

rose


Hồn Xuân
Huy Cận

Ai biết em tôi ở chốn nào?
Má tròn đương nụ, trán vừa cao.
Tiếng mùa về gọi lòng em dậy,
Lơ đãng lòng tôi chẳng kịp rào.

Ai biết người yêu nhỏ của tôi,
Người yêu nho nhỏ trốn đâu rồi?
Bảo giùm với nhé; em tôi đó,
Tròn trĩnh xinh như một quả đồi.

Ngực trắng giòn như một trái rừng,
Mắt thì bằng rượu, tóc bằng hương.
Miệng cười bừng nở hàm răng lựu,
Sáng cả trời xanh mấy dặm đường.

Anh khắp rừng cao xuống lũng sâu,
Tìm em, đi hái lộc xuân đầu.
Trồng đâu chân đẹp tròn như cột?
Em đẹp son ngời như cổ lâu.

Nghe nhịp đời lên, em bỏ anh,
Đua theo xuân nở rộn trăm cành.
Ý mùa cũng rộn trong thân mới,
Tóc rủ bờ tơ sợi liễu mành.

Khách qua đường ơi! Em tôi đây,
Chân em: cỏ mượt, mắt: hồ đầy.
Lòng em hóa cảnh chờ anh gặp,
-Man mác hồn xuân ngọn gió hây.

Huy Cận

rose


Với Đà Lạt tháng giêng
Lương Định

Tháng giêng lên xứ anh đào
Mùa xuân như mở lối vào thiên thai
Ngàn hoa nụ đẫm sương mai
Ngà nghiêng ché rượu chỉ hai chúng mình.

Lương Định

rose


Anh đến
Lê Thị Kim

Anh đến mang về những gót xuân
Lòng em chim hót tiếng trong ngần
Xin đừng làm vỡ mùa xuân ấy
Chút nhíu mày thôi đủ chạnh lòng.

Lê Thị Kim

rose


Mùa xuân
Vũ Dạ Phương

Mùa xuân
Muốn hái lộc xuân
Hoa thơm tặng bạn
Nụ mầm tặng anh…

Đưa tay định ngắt mấy lần
Thấy xuân mơn mởn
Trong ngần
Lại thôi…

Vũ Dạ Phương

rose


Xuân
Chế Lan Viên

Tôi có chờ đâu, có đợi đâu
Đem chi xuân lại gợi thêm sầu?
-Với tôi tất cả như vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau!

Ai đâu trở lại mùa thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?
Với của hoa tươi, muôn cánh rã,
Về đây, đem chắn nẻo xuân sang!

Ai biết hồn tôi say mộng ảo
Ý thu góp lại cản tình xuân?
Có một người nghèo không biết Tết
Mang lì chiếc áo độ thu tàn!

Có đứa trẻ thơ không biết khóc
Vô tình bỗng nổi tiếng cười ran!
Chao ôi! Mong nhớ! Ôi, mong nhớ,
Một cánh chim thu lạc cuối ngàn!

Chế Lan Viên

rose

Nụ hoa vàng mùa xuân

Anh cho em mùa xuân
Nụ hoa vàng mới nở
Chiều đông nào nhung nhớ
Đường lao xao lá đầy
Chân bước mòn vỉa phố
Mắt buồn vin ngọn cây

Anh cho em mùa xuân
Mùa xuân này tất cả
Lộc non vừa trẩy lá
Thơ còn thương cõi đời
Con chim mừng ríu rít
Vui khói chiều chơi vơi

Đất mẹ gầy cỏ lúa
Đồng ta xanh mấy mùa
Con trâu từ đồng cỏ
Giục mõ về rộn khua
Ngoài đê diều thẳng cánh
Trong xóm vang chuông chùa
Chiều in vào bóng núi
Câu hát hò vẳng đưa
Tóc mẹ già mây bạc
Trăng chờ sau liếp dừa
Con sông dài mấy nhánh
Cát trắng bờ quê xưa…

Anh cho em mùa xuân
Bàn tay thơm sữa ngọt
Dải đất miền chim hót
Người yêu nhau trọn đời
Mái nhà ai mới lợp
Trẻ đùa vui nơi nơi
Hết buồn mưa phố nhỏ
Hẹn cho nhau cuộc đời
Khi hoa vàng sắp nở
Trời sắp sang mùa xuân
Anh cho em tất cả
Tình yêu non nước này
Bài thơ còn xao xuyến
Nắng vàng trên ngọn cây…

Kim Tuấn

1 tháng 12 2017

      Mùa xuân là tết trồng cây

Làm cho đất nước càng ngày càng xuân

1 tháng 12 2017

Thơ xuân

Đây cả mùa xuân đã đến rồi
Từng nhà mở cửa đón vui tươi
Từng cô em bé so màu áo
Đôi má hồng lên nhí nhảnh cười.

Và tựa hoa tươi cánh nở dần
Từng hàng thục nữ dậy thì xuân
Đường hương thao thức lòng quân tử
Vó ngựa quen rồi ngõ ái ân.

Từng gã thư sinh biếng chải đầu
Một mình mơ ước chuyện mai sau
Lên kinh thi đỗ làm quan Trạng
Công chúa cài trâm thả tú cầu.

Có những ông già tóc bạc phơ
Rượu đào đôi chén bút đề thơ
Những bà tóc bạc hiền như phật
Sắm sửa hành trang trẩy hội chùa.

Pháo nổ đâu đây khói ngợp trời
Nhà nhà đoàn tựu dưới hoa tươi
Lòng tôi như cánh hoa tiên ấy
Một áng thơ đề nét chẳng phai.