Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em tham khảo câu trả lời của chị:
Em thấy vấn đề về ngoại hình rất quan trọng trong cuộc sống hiện nay. Xã hội ngày càng phát triển, xu hướng về cái đẹp của con người ngày càng tăng lên. Việc ăn mặc, chạy theo các phong cách thời trang đẹp, tập thể thao... là điều quan trọng. Ai cũng muốn mình sẽ có một ngoại hình thật đẹp vậy nên họ sẵn sàng chi tiền ra để mua quần áo, đi tập yoga, gym... để có ngoại hình tốt hơn. Khi bước ra đường, việc xuất hiện với ngoại hình đẹp để thu hút người khác là điều tốt tuy nhiên, ta cũng cần trang bị thêm cả kiến thức và kĩ năng để ngày càng nâng cao ngoại hình của mình lên.
_mingnguyet.hoc24_
Tham khảo
Người xưa vẫn có câu “cái nết đánh chết cái đẹp”, “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”. Vẻ đẹp bên ngoài theo thời gian sẽ phai nhạt dần, khi ấy thứ để đánh giá cái đẹp của phụ nữ chính là vẻ đẹp tâm hồn bên trong con người họ.
Khi nhìn nhận đánh giá một sự vật, ta phải thấy rằng giữa hình thức bên ngoài và nội dung bên trong, không phải lúc nào cũng thống nhất mà thông thường thì những sự vật có thực chất kém cỏi lạ thường một hình thức lôi cuốn hấp dẫn. Một vật dụng như chiếc tủ, chiếc giường, chiếc bàn bằng gỗ tạp lại được sơn phết, tô điểm với nước sơn bóng nhoáng, màu mè. Mỗi kẻ vô tài thường làm ra vẻ lịch duyệt, hiểu biết. Những kẻ “miệng nam mô bụng một bồ dao găm” vẫn tồn tại phổ biến trong xã hội. Do đó, trong tiếp xúc thường ngày với mọi sự vật, mọi con người phải chú trọng vào chất lượng bên trong của sự vật, vào vẻ đẹp tâm hồn của con người chớ đừng vì bóng sắc hấp dẫn bên ngoài mà quên đi cái mục ruỗng, thối nát, xấu xa và vô vị bên trong. Bởi vì nghĩ cho kĩ, suy cho cùng, nếu chân giá trị của vật dụng là chất gốc thì chân giá trị của con người chính là đạo đức tài năng và trí tuệ. Chính vì thế ngoại hình của con người lúc này đây không được đánh giá cao
Nhưng trong xã hội ngày nay, một người có tâm hồn đẹp đến đâu mà không biết chăm chút cho nhan sắc bên ngoài của mình thì rất khó có thể thành công được. Vẻ đẹp nhan sắc bên ngoài luôn là bước đi đầu tiên sau đó mới là thời gian để chứng minh vẻ đẹp tâm hồn bên trong. Bởi ngay từ khi tiếp xúc, điều ta nhìn thấy trước hết là vẻ đẹp bên ngoài của con người đó. Nó là yếu tố quan trọng để đánh giá hay cảm nhận về người đó lần gặp gỡ đầu tiên. Ngay như trong các cuộc thi hoa hậu, vòng đầu tiên vẫn luôn là vòng thi nhan sắc. Vẻ đẹp nhan sắc luôn là vẻ đẹp được đánh giá đầu tiên. Không phủ nhận rằng nét đẹp bên trong vẫn được đánh giá cao hơn nét đẹp bên ngoài nhưng trên thực tế vẻ đẹp bên ngoài mới là cái trực quan nhất, mới là cái khiến người khác chú ý đầu tiên còn nét đẹp bên trong thì phải tiếp xúc một thời gian mới xác định được. Nhưng vẻ đẹp nhan sắc thôi thì chưa đủ để nói lên giá trị của con người, hơn nữa vẻ đẹp này rất phù du, không tồn tại lâu dài. Và sự đánh giá vẻ đẹp nhan sắc cũng không thống nhất, không tuyệt đối, những quy chuẩn về cái đẹp luôn thay đổi theo thời đại, theo từng địa phương, theo từng quốc gia, từng khu vực và tùy thuộc vào cảm xúc thẩm mỹ của mỗi người.
Chính vì đánh giá và nhận xét một vật dụng, một con người, chúng ta dựa trên cơ sở cả nội dung lẫn hình thức. Hai mặt này kết hợp và bổ sung cho nhau làm nên giá trị của vật dụng ấy, con người ấy, trong đó nội dung giữ vai trò quyết định. Khi đánh giá, ta cần coi trọng chất lượng của sự vật cũng như đạo đức, tài năng trí tuệ của con người.
Refer
Người xưa vẫn có câu “cái nết đánh chết cái đẹp”, “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”. Vẻ đẹp bên ngoài theo thời gian sẽ phai nhạt dần, khi ấy thứ để đánh giá cái đẹp của phụ nữ chính là vẻ đẹp tâm hồn bên trong con người họ.
Khi nhìn nhận đánh giá một sự vật, ta phải thấy rằng giữa hình thức bên ngoài và nội dung bên trong, không phải lúc nào cũng thống nhất mà thông thường thì những sự vật có thực chất kém cỏi lạ thường một hình thức lôi cuốn hấp dẫn. Một vật dụng như chiếc tủ, chiếc giường, chiếc bàn bằng gỗ tạp lại được sơn phết, tô điểm với nước sơn bóng nhoáng, màu mè. Mỗi kẻ vô tài thường làm ra vẻ lịch duyệt, hiểu biết. Những kẻ “miệng nam mô bụng một bồ dao găm” vẫn tồn tại phổ biến trong xã hội. Do đó, trong tiếp xúc thường ngày với mọi sự vật, mọi con người phải chú trọng vào chất lượng bên trong của sự vật, vào vẻ đẹp tâm hồn của con người chớ đừng vì bóng sắc hấp dẫn bên ngoài mà quên đi cái mục ruỗng, thối nát, xấu xa và vô vị bên trong. Bởi vì nghĩ cho kĩ, suy cho cùng, nếu chân giá trị của vật dụng là chất gốc thì chân giá trị của con người chính là đạo đức tài năng và trí tuệ. Chính vì thế ngoại hình của con người lúc này đây không được đánh giá cao
Nhưng trong xã hội ngày nay, một người có tâm hồn đẹp đến đâu mà không biết chăm chút cho nhan sắc bên ngoài của mình thì rất khó có thể thành công được. Vẻ đẹp nhan sắc bên ngoài luôn là bước đi đầu tiên sau đó mới là thời gian để chứng minh vẻ đẹp tâm hồn bên trong. Bởi ngay từ khi tiếp xúc, điều ta nhìn thấy trước hết là vẻ đẹp bên ngoài của con người đó. Nó là yếu tố quan trọng để đánh giá hay cảm nhận về người đó lần gặp gỡ đầu tiên. Ngay như trong các cuộc thi hoa hậu, vòng đầu tiên vẫn luôn là vòng thi nhan sắc. Vẻ đẹp nhan sắc luôn là vẻ đẹp được đánh giá đầu tiên. Không phủ nhận rằng nét đẹp bên trong vẫn được đánh giá cao hơn nét đẹp bên ngoài nhưng trên thực tế vẻ đẹp bên ngoài mới là cái trực quan nhất, mới là cái khiến người khác chú ý đầu tiên còn nét đẹp bên trong thì phải tiếp xúc một thời gian mới xác định được. Nhưng vẻ đẹp nhan sắc thôi thì chưa đủ để nói lên giá trị của con người, hơn nữa vẻ đẹp này rất phù du, không tồn tại lâu dài. Và sự đánh giá vẻ đẹp nhan sắc cũng không thống nhất, không tuyệt đối, những quy chuẩn về cái đẹp luôn thay đổi theo thời đại, theo từng địa phương, theo từng quốc gia, từng khu vực và tùy thuộc vào cảm xúc thẩm mỹ của mỗi người.
Chính vì đánh giá và nhận xét một vật dụng, một con người, chúng ta dựa trên cơ sở cả nội dung lẫn hình thức. Hai mặt này kết hợp và bổ sung cho nhau làm nên giá trị của vật dụng ấy, con người ấy, trong đó nội dung giữ vai trò quyết định. Khi đánh giá, ta cần coi trọng chất lượng của sự vật cũng như đạo đức, tài năng trí tuệ của con người.
Tham Khảo
(A cũng đồng ý với điều kiện trên , bài này em thấy câu nào hay hay , vừa ý mình thì viết vào bài nha ~)
Người xưa vẫn có câu “cái nết đánh chết cái đẹp”, “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”. Vẻ đẹp bên ngoài theo thời gian sẽ phai nhạt dần, khi ấy thứ để đánh giá cái đẹp của phụ nữ chính là vẻ đẹp tâm hồn bên trong con người họ.
Khi nhìn nhận đánh giá một sự vật,ta phải thấy rằng giữa hình thức bên ngoài và nội dung bên trong,không phải lúc nào cũng thống nhất mà thông thường thì những sự vật có thực chất kém cỏi lạ thường một hình thức lôi cuốn hấp dẫn.Một vật dụng như chiếc tủ,chiếc giường,chiếc bàn bằng gỗ tạp lại được sơn phết,tô điểm với nước sơn bóng nhoáng,màu mè.Mỗi kẻ vô tài thường làm ra vẻ lịch duyệt,hiểu biết.Những kẻ “miệng nam mô bụng một bồ dao găm” vẫn tồn tại phổ biến trong xã hội. Do đó,trong tiếp xúc thường ngày với mọi sự vật,mọi con người phải chú trọng vào chất lượng bên trong của sự vật,vào vẻ đẹp tâm hồn của con người chớ đừng vì bóng sắc hấp dẫn bên ngoài mà quên đi cái mục ruỗng,thối nát,xấu xa và vô vị bên trong.
Nhưng trong xã hội ngày nay, một người có tâm hồn đẹp đến đâu mà không biết chăm chút cho nhan sắc bên ngoài của mình thì rất khó có thể thành công được. Vẻ đẹp nhan sắc bên ngoài luôn là bước đi đầu tiên sau đó mới là thời gian để chứng minh vẻ đẹp tâm hồn bên trong. Bởi ngay từ khi tiếp xúc, điều ta nhìn thấy trước hết là vẻ đẹp bên ngoài của con người đó. Vẻ đẹp nhan sắc luôn là vẻ đẹp được đánh giá đầu tiên. Không phủ nhận rằng nét đẹp bên trong vẫn được đánh giá cao hơn nét đẹp bên ngoài nhưng trên thực tế vẻ đẹp bên ngoài mới là cái trực quan nhất, mới là cái khiến người khác chú ý đầu tiên còn nét đẹp bên trong thì phải tiếp xúc một thời gian mới xác định được. Nhưng vẻ đẹp nhan sắc thôi thì chưa đủ để nói lên giá trị của con người, hơn nữa vẻ đẹp này rất phù du, không tồn tại lâu dài.Vì vậy khi đánh giá,ta cần coi trọng chất lượng của sự vật cũng như đạo đức,tài năng trí tuệ của con người.
Bài thơ gấu con chân vòng kiềng một lời khuyên sáng suốt, thiết thực trong cách đánh giá sự vật và con người trong mọi hoàn cảnh, đồng thời đó cũng là lời cảnh tỉnh đối với những ai chỉ chạy theo hình thức hào nhoáng bên ngoài mà quên đi phẩm chất tốt đẹp yếu tố cơ bản tạo nên giá trị đích thực của một con người.
TL
Ý kiến: Ngoại hình không quan trọng. + Ngoại hình là vẻ đẹp bên ngoài của con người. Phẩm chất của gỗ là giá trị bên trong còn nước sơn là lớp chất phủ bên ngoài gỗ để làm tăng thêm vẻ đẹp cho tấm gỗ ấy
HT
Học tốt nha bạn^^
nhớ đgiá đúng cho mình^^
Trong cuộc sống, xoay quanh vấn đề ngoại hình của một người có nhiều quan điểm đánh giá khác nhau, người cho rằng quan trọng, người thì lại xem thường.
Cách ứng xử với ngoại hình của mỗi người đã được nhà thơ U-xa-chốp khéo léo nhắc đến trong bài thơ “Gấu con chân vòng kiềng”. Ban đầu chú gấu con chân vòng kiềng đã rất tự ti khi nghe những loài vật khác chế giễu, chê bai đôi chân vòng kiềng của mình. Tuy nhiên, người mẹ đã làm thay đổi suy nghĩ của gấu con khi tâm sự rất tự hào về đôi chân vòng kiềng được di truyền từ đời này qua đời khác. Đặc biệt hơn, mẹ gấu còn nhắc đến ông nội - con gấu có đôi chân vòng kiềng giỏi nhất vùng - như một sự khẳng định sự tài giỏi của gia đình. Ngoại hình, mà trong bài thơ là đôi chân vòng kiềng, không quyết định sự tài giỏi hay vẻ đẹp tâm hồn của bất kì loài động vật nào. Vậy nên đến cuối bài thơ, gấu con có thể kiêu hãnh mà hét lên rằng "Vòng kiềng là ta!". Qua bài thơ Gấu con chân vòng kiềng, chúng ta rút ra bài học ngoại hình của con người không phải yếu tố quyết định đến giá trị, thành công của mỗi người.
Ngoại hình là vẻ bề ngoài của mỗi con người. Mỗi người có một vẻ ngoài riêng biệt: có người may mắn có ngoại hình xinh đẹp, dễ nhìn; có người thiệt thòi khi có những khuyết điểm, khuyết tật,…
Ngoại hình của con người là yếu tố tạo ấn tượng ban đầu khi giao tiếp nhưng không quyết định giá trị của một người. Trước tiên ta có thể thấy sự đánh giá vẻ đẹp ngoại hình cũng không thống nhất, không tuyệt đối vì những quy chuẩn về cái đẹp luôn thay đổi theo thời đại, theo từng địa phương, theo từng quốc gia, từng khu vực và tùy thuộc vào cảm xúc thẩm mỹ của mỗi người. Hơn nữa vẻ đẹp bên ngoài theo thời gian sẽ phai nhạt dần, khi ấy thứ để đánh giá cái đẹp của con người chính là vẻ đẹp tâm hồn bên trong con người họ.
Từ xưa, ông cha ta đã gửi gắm lời nhắc nhở con cháu cần biết coi trọng vẻ đẹp tâm hồn hơn vẻ bề ngoài qua các câu tục ngữ như “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn”; “Cái nết đánh chết cái đẹp”. Trong cuộc sống, có biết bao tấm gương đã minh chứng cho một chân lí rằng vẻ đẹp giá trị của họ không nằm ở ngoại hình. Các biết bao người dù khiếm khuyết về ngoại hình nhưng vẫn thành công, đóng góp những giá trị tốt đẹp cho cộng đồng như diễn giả Nick Vujicic, nhà thiên tài vật lí Stephen Hawking, diễn giả Nguyễn Sơn Lâm; thầy giáo Nguyễn Ngọc Kí; hiệp sĩ công nghệ Nguyễn Công Hùng,…
Ngoại hình không quyết định thành công hay giá trị của mỗi người. Tuy vậy, chúng ta cũng không nên phủ nhận hoàn toàn vai trò của ngoại hình. Bởi ngoại hình cũng là một yếu tố góp phần tạo nên thành công của mỗi người. Trong xã hội ngày nay, một người có tâm hồn đẹp đến đâu mà không biết chăm chút cho nhan sắc bên ngoài của mình thì rất khó có thể thành công được. Ví dụ như chúng ta thấy rằng rất nhiều thông tin tuyển dụng đều có dòng chữ "Ưu tiên người có ngoại hình khá đến tốt", đặc biệt là những nghề nghiệp như tiếp viên hàng không, diễn viên, ca sĩ,... Bởi vì nếu có ngoại hình tốt thì bạn đã chiếm 70% cảm tình của người đối diện kể cả khi mới vừa gặp mặt và chưa tiếp xúc. Bởi vậy chúng ta cũng không nên coi thường vẻ đẹp bên ngoài, để mặc cho bản thân tuềnh toàng, khó nhìn trong mắt người khác.
Như vậy có thể thấy bài thơ Gấu con chân vòng kiềng (U-xa-chốp) là một lời khuyên sáng suốt, thiết thực trong cách đánh giá sự vật và con người trong mọi hoàn cảnh, đồng thời đó cũng là lời cảnh tỉnh đối với những ai chỉ chạy theo hình thức hào nhoáng bên ngoài mà quên đi phẩm chất tốt đẹp – yếu tố cơ bản tạo nên giá trị đích thực của một con người
Ngoại hình con người tuy không phải là yếu tố quyết định giá trị của mỗi người nhưng cũng không nên xem thường. Chúng ta không nên chê bai, giễu cợt ngoại hình có người khác, cần có thái độ tôn trọng sự khác biệt về ngoại hình của người khác. Chúng ta không thể "trông mặt mà bắt hình dong" với tất cả các đối tượng. Cần phải tìm hiểu, nói chuyện với một người thì mới có thể đánh giá họ tốt hay xấu chứ đừng nhận xét họ chỉ bởi vẻ bề ngoài. Mỗi chứng ta hãy chú ý rèn luyện vẻ đẹp tâm hồn và chau chuốt cả vẻ đẹp ngoại hình của bản thân để có vẻ đẹp toàn diện hơn trong mắt mọi người.
Bài thơ Gấu con chân vòng kiềng mà chúng ta nói về chú gấu con hồn nhiên vui vẻ, thường xuyên bị các bạn trong rừng trêu trọc vì đôi chân vòng kiềng của mình. Vậy liệu ngoại hình có quan trọng hay không?
Những lời trêu ghẹo của mọi người về ngoại hình của gấu con đã khiến gấu con vô cùng xấu hổ, chạy về nhà, tủi thân và cậu cho rằng bản thân thật xấu xí. Mẹ gấu đã khuyên ngăn và giảng giải cho cậu hiểu rằng chân vòng kiềng này không phải xấu, nó là đặc điểm riêng. Thậm chí mẹ gấu còn chứng minh cho gấu con biết rằng tuy chân vòng kiềng nhưng gấu ông vẫn là người giỏi nhất vùng. Bản thân tôi thấy ý kiến ngoại hình không quan trọng là một ý kiến đúng.
Ngoại hình là vẻ đẹp bên ngoài của con người chúng ta. Bằng chứng về việc ngoại hình không quan trọng mà chúng ta thấy rõ nhất qua câu ca dao được ông cha ta truyền lại từ đời này qua đời khác:
“Tốt gỗ hơn tốt nước sơn"
"Cái nết đánh chết cái đẹp"
Ở đây phẩm chất của gỗ là giá trị bên trong, nội tại của gỗ mà ta không thể nhìn bằng mắt thường còn nước sơn là lớp chất phủ bên ngoài gỗ để làm tăng thêm vẻ đẹp cho tấm gỗ ấy. Thế nhưng khi dùng đồ vật, người dùng khôn ngoan là người biết ưu tiên cho tính chất bền của đồ vật ấy, còn nước bên ngoài chỉ là phụ. Vậy thì nên ưu tiên tấm gỗ có phẩm chất tốt hơn bởi hình thức không quá quan trọng, dù đẹp đến đâu mà người sử dụng không thể sử dụng được thì cũng chỉ là một đồ bỏ đi, còn dù tấm gỗ xấu mà giúp ích cho người sử dụng thì đáng được trân trọng.
Vậy từ câu ca dao trên, chúng ta liên hệ với đời sống thì thấy rằng một người mà có vẻ bề ngoài đẹp mà tấm lòng không tốt thì không đáng được yêu quý. Ngược lại, tuy bề ngoài không may mắn được đẹp mà có tấm lòng đẹp thì đáng được trân trọng. Hình thức đôi khi chỉ là yếu tố may mắn mà có còn tính nết là cả một quá trình rèn luyện và tính nết của con người quy định đó là kẻ xấu hay người tốt, là người đáng được trân trọng hay không.
Cuối cùng, chúng ta không được bình phẩm, đánh giá ngoại hình của một ai đó. Điều dó sẽ biến bản thân chúng ta thành những kẻ xấu và khiến họ cảm thấy tự ti về bản thân. Cái mà chúng ta nên nhìn nhận ở một con người là qua cách họ ứng xử với bản thân và người khác chứ không phải là qua ngoại hình bên ngoài.
Vậy hình thức thực sự không phải là tất cả, con người ta coi trọng nhau là ở tính nết, cách sống, cách đối nhân xử thế. Hình thức chỉ là nhất thời chỉ có tấm lòng mới giúp cho người gần người hơn.
THAM KHẢO
+ Ý kiến: Ngoại hình không quan trọng. + Ngoại hình là vẻ đẹp bên ngoài của con người. Phẩm chất của gỗ là giá trị bên trong còn nước sơn là lớp chất phủ bên ngoài gỗ để làm tăng thêm vẻ đẹp cho tấm gỗ ấy
Bài nói tham khảo
Xin chào cô giáo và các bạn hôm nay em rất vui khi được đứng ở đây trình bày suy nghĩ và quan điểm của mình về vấn đề “Ngoại hình của con người có quan trọng không”
Vậy theo các bạn ngoại hình là gì? Ngoại hình là vẻ đẹp bên ngoài của con người. Mỗi người có một vẻ đẹp khác nhau, không ai giống ai, có người đẹp, có người xấu. Vậy ngoại hình có quan trọng không? Với tôi ngoại hình có quan trọng tuy nhiên nó không phải là tất cả. Việc có ngoại hình đẹp sẽ giúp chúng ta tạo được những ấn tượng ban đầu tốt, giúp chúng ta tự tin hơn trong cuộc sống, có nhiều cơ hội thăng tiến phát triển. Tuy nhiên, điều quan trọng giúp con người khẳng định được bản thân thì đó phải là năng lực là phẩm chất đạo đức, nhân cách của họ đó mới là những điều căn bản quan trọng mà chúng ta cần phải cố gắng.
Ông cha ta đã có câu “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn” hay "xấu người đẹp nết còn hơn đẹp người" những câu nói này đều nhằm đề cao năng lực, phẩm chất vào đạo đức của con người. Các bạn hãy thử quan sát xem có rất nhiều người sinh ra thiệt thòi không có được một ngoại hình bình thường, đẹp đẽ như bao người khác nhưng bằng sự nỗ lực cố gắng họ vẫn khẳng định được giá trị của bản thân mình. Như diễn giả truyền cảm hứng Nick Vujicic dù liệt tứ chi nhưng bằng trái tim và trí tuệ anh vẫn lan tỏa được suy nghĩ tích cực của mình tới rất nhiều người. Hay rất nhiều những tấm gương khác như thầy Nguyễn Ngọc Kí một nhà giáo ưu tú của dân tộc Việt Nam ta, người mà mỗi khi nhắc tới ta sẽ nhớ ngay đó là một người thầy giỏi giang, mẫu mực một người có thể viết chữ rất đẹp bằng bàn chân của mình chứ không phải những khuyết điểm trên cơ thể của thầy.
Các bạn ơi, tất cả những lí lẽ tôi đưa ra nhằm khẳng định rằng ngoại hình chỉ là một yếu tố rất nhỏ trong cuộc sống. Điều mà quan trọng nhất phải là phẩm chất, đạo đức, đó mới là thước đo giá trị của con người. Chúng ta đừng bao giờ soi mói, kì thị ngoại hình của người khác vì không ai có quyền lựa chọn cho mình một ngoại hình hoàn hảo cả. Hãy yêu thương, đoàn kết, sẻ chia để cùng nhau vui sống hạnh phúc nhé!
Trên đây là bài trình bày của tôi. Mong rằng sẽ nhận được những góp ý của cô giáo và các bạn.